“Bậc thầy Vương Tuấn, lời cậu nói hơi quá đáng thì phải?” Bậc thầy Đỗ tức giận hét lên.

Vương Tuấn khinh thường nói: “Quá đáng? Ông già này, chờ tôi dùng thực lực làm mù mắt ông!”

“Đây… đây là gì? Xanh đẹp, màu xanh rất đậm, xanh đề vương, đúng vậy, đây nhất định là xanh đề vương cực phẩm!

“Cái gì? Xanh đề vương vua của phỉ thúy cuối cùng đã xuất hiện rồi?”

Nghe vậy, ánh mắt của hàng chục nghìn người đều đổ dồn vào nguyên liệu thô mà Vương Tuần đã chọn.

Nhìn kỹ hơn thì thấy nguyên liệu thô mà Vương Tuần chọn đã bị cắt hiện ra trước mắt mọi người.

Đây là một miếng phỉ thúy to hơn lòng bàn tay, màu xanh lục lập lánh.

Xanh đề Vương cực phẩm, đây rõ ràng là một miêng xanh đê vương cực phẩm vô cùng quý giá.

“Trời ạ! Một miếng xanh đề vương cực phẩm to như vậy, nều bán ít nhất cũng phải hàng trăm triệu tệ đúng không?” Vô số người kinh ngạc.

“Không hỗ là nhà vô địch hai lần, phương pháp của bậc thầy Vương Tuân quá đỉnh!”

Trong phút chốc, hàng chục nghìn người vây xem đã bị sốc, hàng trăm bậc thầy thầm định báu vật từ khắp nơi trên đất nước tái mặt.

Vương Tuấn nhìn phỉ thúy xanh đế l vương cực phẩm của mình, anh ta ngạo nghễ nói: “Tôi nghĩ đến lúc này rồi, không cần đấu nữa, có thể công, bố vua thầm định báu vật năm nay rôi nhỉ?”

Lúc này, Vương Tuần rất đắc ý.

Như thể xuất hiện xanh đề vương cực phẩm, anh ta đã bát khả chiên bại.

Lý Hồ cũng cười âm u, như thể tất cả các thí sinh bao gôm cả Dương Tiêu sẽ bị lu mờ.

“Không cần đấu nữa? Anh chắc chăn?”

Ngay lúc Vương Tuần đang kiêu ngạo, Dương Tiêu chậm rãi thốt lên một câu nói trêu tức không dịu dàng.

Nghe lời Dương Tiêu nói, Vương Tuần liếc nhìn Dương Tiểu: “Sao?

Trước mặt xanh đê vương cực phẩm của tôi mà cậu còn muôn ngọ nguậy?”

“Không! Không phải ngọ nguậy! Là nghiên nát!” Dương Tiệu khoanh tay trước ngực cười bắt cần đời.

Cái gì!

Không phải ngọ nguậy, là nghiền nát?

Nghe lời này của Dương Tiêu, hàng chục nghìn người có mặt tại hiện trường đã sững sờ, tất cả đều nhìn Dương Tiêu với vẻ mặt không tin.

“Rốt cuộc tên nhóc này có lai lịch gì?

Lại dám ăn nói lớn lỗi như vậy! Vừa nãy, cuộc thi vua đánh cược đá vừa bắt đầu, Vương Tuần đã đối đầu với tên nhóc này. Chẳng lẽ tên nhóc này là bậc thầy thẩm định báu vật nồi tiếng trong nước?”

“Cái quằn! Sao cậu ta có thể là bậc thầy thầm định báu vật được? Thăng nhóc này rất lại,Lôi đã gặp mặt tất cả các bậc thầy thậm định báu vật trong nước, chỉ có thằng nhóc này là chưa gặp bao giờ!”

“Đúng vậy! Theo tôi thấy, có lẽ thằng nhóc này đến đây loè loẹt, chờ mà xem, tôi nghĩ lát nữa cậu ta sẽ không còn tư cách kiêu ngạo trước mặt Vương Tuân!”

Vương Tuấn chọn trúng xanh đề Vương cực phẩm trị giá hàng trầm triệu tệ không kém gì một tiếng nỗ vang trời trong đám đông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play