“BóI” Khương Võ dụi mắt, lại không thể tin được kêu lên.

“Lão chủ nhà!” Đám con cháu nhà họ Khương kinh hãi hét lên.

Khương Khâu Phong đã chết?

Ông cụ nhà họ Khương trụ cột tỉnh thân của nhà họ Khương thực sự chết?

Sở dĩ nhà họ Khương có thê ngôi vững trên ngôi vị nhà quyên thê sô một Thiên Phủ Chỉ Quốc là vì có.

Khương Khâu Phong siêu cấp nổi tiếng này trấn thủ.

Giống như không có ai dám tấn công nhà họ Dương ở Đề Đô, chính là bởi vì có sự hiện diện của Trịnh Thu Thánh Võ châu Á trấn thủ.

Giờ đây, trụ cột tỉnh thần của bọn họ đã sụp đồ, vẻ mặt người nhà họ, Khương như tro tàn, chỉ cảm thấy nhà họ Khương của họ đã hoàn toàn rơi từ thân đàn xuông.

Nhà họ Khương không có ông cụ trân thủ đã không còn hoàn chỉnh, nhà họ Khương không có ông cụ trân thủ chắc chăn sẽ suy tàn.

Đông đảo người nhà họ Khương chỉ cảm thây mình như đang nằm mo, bọn họ thật sự không thê tin được ông cụ Khương Khâu Phong luôn kiêu ngạo và uy quyên lại thực sự bị một kiêm của Dương Tiêu chém đứt cô.

Đây là sức mạnh của Dương Tiêu sao?

Đây là sức mạnh của thần chết sao?

Dương Tiêu nhìn Khương Võ: “Khương Võ, lão nghé con nhà ông chết rôi, con trai ông cũng đã chêt, cả nhà họ Khương của ông còn có thể nhảy nhót được bao lâu? Nghe lời khuyên của tôi, mau đầu hàng, quỳ xuống cúi đầu, tôi sẽ cho cả nhà họ Khương toàn thây!”

Đúng vậy, Dương Tiêu không nói đùa với Khương Võ.

Trong nhà họ Khương, Khương Khâu Phong là trụ cột tinh thần, Khương Khâu Phong vừa chết, không ai trong toàn bộ nhà họ Khương CÓ thể đấu.

Như anh Tán Thủ Khương Văn Long sao?

Trong mắt Dương Tiêu, đây là một nhân vật giỗng như tên hê, một cái búng tay đã có thể áp chế được.

“Đầu hàng? Quỳ xuống cúi đầu? Tên giặc Dương Tiêu, mày giết con trai tao, sau đó chém bồ tao, nhà họ Khương không đội trời chung với mày. Hôm nay, tao sẽ báo thù rửa hận cho con trai và bố tao. Tắt cả con cháu nhà họ Khương đi theo tôi giết tên giặc Dương Tiêu!” Khương Võ hét lớn.

Điên! Khương Võ hoàn toàn điên rồi!

Con trai chết, bố cũng chết!

Mà bọn họ đều bị Dương Tiêu giết chết, không cần nói lúc này ông ta đã phát điên như thế nào.

Nhìn chằm chằm Khương Võ, Dương Tiêu khinh thường nói: “Châu châu đá xe, không biệt tự lượng sức!”

“Giết! Lao lên trên kia giết cậu ta cho tôi!” Hai mắt Khương Võ đỏ bừng hét lên.

Ông ta nắm chặt kiếm, muốn giết chết Dương Tiêu ngay tại chỗ: Phập!

Ngay lúc Khương Võ đang gào khóc điên cuông, sau lưng có một người đột nhiên bước tới, dao găm trong tay lập tức đâm thẳng vào trái tim Khương Võ.

Nhìn thấy. cảnh này, mí mắt của vô số người nhảy loạn xạ, bọn họ đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Người ra tay vậy mà lại là…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play