Phichl Và Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương đứng lên, về mặt cả kinh, sau khi xác định đó là đầu của cháu trai mình, Khương Khâu Phong loạng choạng ngã ngồi trên ghế.

Chỉ trong vài giây, Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương như bị rút hệt sức lực, cả người như già đi mười, hai mươi tuổi.

Nhà họ Khương to lớn, ông ta cũng chỉ có đứa con trai Khương Võ này.

Khương Võ không hăng hái tranh giành, những năm đầu bị sắc đẹp rượu ngon làm hỏng thân thể, điều này dẫn đên sau này phải chữa trị bên) thuốc bắc, cuồi cùng sinh ra đứa cháu trai Khương Hiên này.

Với sự ra đời của Khương Hiền, Khương Khâu Phong coi Khương Hiên như báu vật, cưng chiêu anh ta từ nhỏ, muốn gì cho đó.

Bây giờ, nhìn thấy đầu của đứa cháu trai duy nhất của mình trước mắt, Khương Khâu Phong thực sự sắp ngất xỉu.

Vẻ mặt Khương Võ chủ nhà họ Khương cũng thay đổi lớn, cho rằng mình bị ảo giác, ông ta dụi mắt, nhìn đầu của Khương Hiến trong hộp quà tỉnh xảo, ngực Khương Võ căng đên mức suýt nôn ra máu. Ông ta không thể tin được cảnh tượng trước mắt này.

Khương Hiến đã chết, con trai duy nhất của ông ta đã chết?

Đứa con độc đỉnh nói dõi duy nhất trong nhà họ Khương bị chặt đầu thế này?

Lúc này, Dương Tiêu đã đưa xe đến cửa hàng 4S đề bảo dưỡng, anh châm một điều thuốc nhìn lên trời.

Màn đêm dần buông xuống, gió lạnh không ngừng kéo đền.

Dương Tiêu vừa hút một hơi, điều thuốc đã bị gió lạnh thỏi tắt, như đang gián tiếp ám chỉ điều gì đó.

Trần Khải gọi điện thoại tới: “Đội nnC tôi nghe nói anh chém đầu tên chó rác rưởi Khương Hiến cậu chủ nhà họ Khương kia à? Hơn nữa còn phái người đưa đầu đến nhà họ Khương?”

“Ừ có chuyện đó thật!” Dương Tiêu lại châm thuôc.

Trần Khải kinh hãi: “Đội trưởng, anh đang đùa với lửa! Nhà họ Khương chỉ có tên độc định Khương Hiến này.

Anh giết Khương Hiến, máy lão già trong nhà họ Khương nhất định sẽ phát điên. Nếu lúc này họ chủ động công kích, chúng ta không chống đỡ được lắm đâu!”

“Không cân lo lăng, lúc này nhà họ Khương không dám manh động, trừ khi bọn họ không muôn sông nữa!”

Dương Tiêu thâp giọng nói.

Nghe những lời đầy tự tin của Dương Tiêu, Trần Khải không phản bác lại.

Anh nhớ rõ cảnh bữa tiệc mừng sinh nhật lần thứ bảy mươi của Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương, Dịch Thâp chỉ hắt hơi đã hất viên đạn phản xạ lại, làm nỗ tung hàng trăm khâu Thompson chỉ băng một cái răm.

Trước khi Dịch Thấp rời đi đã nói ba ngày sau hai bên muốn đầu như thế nào thì đấu, trong vòng ba ngày này tuyệt đối sẽ không xảy ra.

Nếu lúc này nhà họ Khương tấn công dồn dập, một khi đã xúc phạm đên Dịch Thấp, hậu quả khó mà đoán trước được.

Trước khi Dương Tiêu ra tay đã nghĩ kỹ, lúc này nhà họ Khương chỉ có thể lựa chọn nhẫn nhịn cơn giận.

Chỉ cần Dịch Thấp còn ở Đề Độ, bọn họ sẽ không dám hành động hập tập.

Đương nhiên, cho dù lúc này nhà họ Khương ở Đề Đô tiên hành ám sát, Dương Tiêu cũng không sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play