Phàn Vân Cảnh hôn cậu một cái, nói: "Mai mới phát sóng, đừng lo lắng."
Lộ Thiên Tinh hoài nghi nhìn hắn, không thể tin người có tiền án.
Phàn Vân Cảnh hôn biến thành cắn, vân vê ngón tay cậu bất đắc dĩ nói: "Không nói dối em đâu, chúng ta vừa bay tới đây, chưa sắp xếp xong xuôi nên Lưu Vân Trường không phát trực tiếp."
Lộ Thiên Tinh cảnh giác: "Thế là vẫn quay?"
"Yên tâm, anh sẽ không để bị phát tán đâu." Phàn Vân Cảnh đặt mười ngón tay lên phím đàn: "Anh từng học đàn, nhưng nhiều năm rồi không chơi nên khá mới lạ, cũng thử xem nhỉ?"
"Anh mà còn lừa tôi nữa thì đừng hòng đụng vào tôi nữa." Lộ Thiên Tinh nói thầm.
Phàn Vân Cảnh nói: "Được."
Phàn Vân Cảnh đã đáp ứng chuyện gì thì không có việc thất hứa, Lộ Thiên Tinh yên tâm đàn với hắn.
Phàn Vân Cảnh nói mới lạ là khiêm tốn. Hắn đàn rất điêu luyện, thậm chí còn có thể đuổi kịp tiết tấu của Lộ Thiên Tinh. Lộ Thiên Tinh bị kích khởi ý chí chiến đấu, ngón tay trắng nõn thon dài lướt trên phím đàn, tạo một xúc cảm thị giác tuyệt vời.
Giai điệu dịu dàng truyền qua cánh cửa, mang theo hơi thể vui vẻ vây quanh những đứa trẻ đang vui đùa, phía xa còn nghe được tiếng người lớn lo lắng gọi, khiến mọi thứ như sôi động hẳn lên.
Cảnh quay này mà đem xóa đi thì Lưu Vân Trường phải xin lỗi cái chức đạo diễn của mình. Hắn liều chết đề nghỉ cắt bớt đoạn thân mật của hai người với Phàn Vân Cảnh, chỉ công khai mỗi cảnh đánh đàn thôi.
Phàn Vân Cảnh lại hỏi qua Lộ Thiên Tinh, đợi cậu đồng ý mới gật đầu.
Đêm đó, Weibo chính chủ đăng trailer. Sáu khách mời đều là ba mẹ gà mờ, không biết làm sao để chăm sóc thật tốt cho mấy đứa trẻ, tay chân luống cuống hết cả lên. Đặc biệt là sáu đứa nhỏ của Chúc Duy, y chang cái rạp xiếc.
Vui thì có vui chứ làm người lớn cũng phải thể hiện chức trách một chút. Ví như cách Phàn Vân Cảnh trị trẻ hư trên máy bay, hay là Bạch Từ Từ phạt một đứa trẻ dám tốc váy bạn nữ, còn cả lứa đánh nhau tranh vị trí anh lớn nên bị xách về giáo huấn.
Kết thúc của những cảnh hài hước là một đoạn nhạc nhẹ. Từng nốt nhạc du dương nhảy nhót cùng đám trẻ, xoa dịu Chúc Duy tự dưng được một bạn nhỏ tỉnh tò, lại thập thò ngoài cửa bếp hai vị khách nữ, lướt qua ban công của những người lớn, cuối cùng dừng lại cạnh chiếc dương cầm trong phòng nhạc cụ.
Hai người bốn tay cùng đàn nhìn nhau cười, trailer kết thúc.
Mục cmt: "!!!!"
"Ê tôi tưởng nhạc dạo bình thường của chương trình thôi, ai dè là đường của Phồn Tinh, đường quá ngon quá ngọt."
"OTP không canon không thèm đu nữa, ngày nào cũng đớp đường, chắc tui béo lên quá haha."
"Ngọt ngào thật đấy, em xin mấy anh cứ come out luôn đi cho rồi, cứ úp úp mở mở z ai chịu nổi!"
"Chỉ có tôi cảm thấy Phồn Tinh song tấu với Nhiên Nhiên giống một nhà ba người hã?"
"Không phải mỗi thím thôi đâu."
"Này ban tổ chức chìa bản full ra cho tôi, tôi có phóng lợn đấy!!"
"Full HD đi! Xin hãy cho tôi xem bản full, triệu hồi Lưu Vân Trường, có giỏi không phát sóng trực tiếp thì xìa bản full ra cho chúng tôi!"
"Đúng vậy, tôi muốn có full, tôi muốn ăn đường!"
Mục cmt phần lớn đều tag Lưu Vân Trường ép anh giao ra bản full, nhưng đương sự bình thường hay thuận theo fan lại không hề đáp lại —— vớ vẩn, kiểu đánh đàn đánh mắt đưa tình với nhau mà không được người ta đồng ý thì ai dám đưa ra trời.
Lưu Vân Trường thoát Weibo, nghĩ thầm ngày mai phát sóng trực tiếp thì tốt rồi, bọn họ sẽ quên chuyện này.
Nhưng trí nhớ của fan rất tốt, tới hôm phát sóng thì tất cả đều lao vào cmt tag: "Magic WinX, Lưu Vân Trường tớ chọn cậu!!!"
Lộ Thiên Tinh đang đợi khán giả vào phòng, phát hiện ai cũng cmt mỗi một câu, nhướng mày nói: "Mọi người muốn gặp Lưu Vân Trường?"
Fan bắt đầu mồm năm miệng mười cáo trạng: "Anh iu anh ơi anh, Lưu Vân Trường chơi đểu tụi này, làm tụi này không thèm cả ăn uống ngủ nghỉ!!"
Lộ Thiên Tinh: "Cái gì?"
Fan: "Tụi này mún bản song tấu full của Tinh Tinh, mà ổng không cho."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Nghĩ cái cảnh mình với Phàn Vân Cảnh cùng đánh đàn, cười cười rồi hun chụt chụt... Lộ Thiên Tinh im lặng một hồi, cảm thấy nên nói gì đó để trấn an đám đông.
"Lưu Vân Trường không có ở đây, chắc là bận rồi." Lộ Thiên Tinh chỉnh máy quay ra xa: "Trước tiên xin giới thiệu với mọi người hai bạn nhỏ đồng hành cùng tôi, nam là Nhiên Nhiên, nữ là Quả Quả."
Hai đứa trẻ ngoan ngoãn ngồi hai bên cậu. Quả Quả rất ăn ảnh, còn vẫy tay cười với màn hình, gọi anh chị ngọt ngào khiến ai cũng mụ mị cả người, quên mất sự tồn tại của Lưu Vân Trường.
Hai bên đang nói chuyện, đột nhiên bên ngoài truyền tới tiếng thông báo: "Xin mời mọi người đến phòng khách tầng một, xin nhắc lại, mời mọi người đến phòng khách tầng một." Nghe thanh âm, là giọng của Lưu Vân Trường vừa được fan nhắc đến lúc nãy.
Anh tập trung mọi người, công bố quy tắc của chương trình: "Vì sự có mặt của các bạn nhỏ, chúng tôi đã ghi các địa điểm du lịch các bạn nhỏ muốn lên từng mảnh giấy và xáo lên để trong hòm, từng người một sẽ lên bốc thăm địa điểm của mình." Anh quơ quơ cái hòm trong tay: "Bây giờ chúng ta bắt đầu nào, mỗi nhóm bốn lần nha."
Quả Quả lập tức giơ tay: "Connn!"
Lộ Thiên Tinh nói: "Em với Nhiên Nhiên mỗi người bốc hai lần."
Hai đứa đồng ý, cầm tay tới trước rương bốc thăm. Lần lượt là của hàng đồ ngọt, thủy cung, công viên đầm lầy và danh lam thắng cảnh.
Phàn Vân Cảnh nhìn cháu trai: "Bốc không?"
Nó kiêu ngạo hất đầu: "Không bốc."
Phàn Vân Cảnh im lặng bốc thăm, bốc hai lần rồi hỏi lại: "Không bốc thật sao?"
Cháu trai: "Bốc bốc bốc!"
Một hai đứa bốc thăm còn đỡ, chứ đội Tào Thiên Giang với Chúc Duy quá nhiều trẻ con, nhường ai thì còn lại sẽ không vui, sau một hồi bàn bạc thì bọn họ dút khoát tự mình ra trận... Sau đó cả đám trẻ đều không vui.
Bốc thăm kết thúc, đạo diễn phát vòng tay trẻ lạc, Chúc Duy cầm sáu cái vòng, bị đám trẻ trả thù chạy quanh mấy vòng rồi ngã thẳng lên sô pha, khiến cho khán giả cười không thôi.
Những người đang có mặt cũng cười, có bạn nhỏ muốn xung phong hùa theo.. Phàn Vân Cảnh duỗi tay đè đầu thằng nhóc lại, lạnh lùng nói: "Muốn bị xách không?"
Nó bất động trong nháy mắt.
Phàn Vân Cảnh hừ lạnh, đi tới trước mặt Lộ Thiên Tinh vui vẻ nói: "Tinh Tinh, đi cùng nha?"
Lộ Thiên Tinh nói: "Nhưng chúng ta không cùng địa điểm."
Phàn Vân Cảnh: "Không sao, mình đi chỗ em trước rồi tới chỗ anh."
Lộ Thiên Tinh từ chối: "Không, mệt lắm, đường ai nấy đi."
Phàn Vân Cảnh: "......"
Hắn trừng mắt nhìn Lưu Vân Trường, lần sau còn dám bày ra mấy trò rườm rà này thử xem!
Các fan xem toàn bộ quá trình, chốt lại được kẻ thù chung: "Tất cả là tại Lưu Vân Trường, không đưa bản full của Phồn Tinh cho tụi này, còn đặt luật lung tung chia cắt Phồn Tinh. Anh Phàn, đánh ổng đi!"
Lưu Vân Trường nuốt nước bọt, nào dám nói chuyện.
Vui thì vui chứ chương trình vẫn phải tiếp tục. Lộ Thiên Tinh đưa hai đứa trẻ rời đi, đầu tiên sẽ đến chỗ danh lam thắng cảnh, nghỉ ngơi một ngày rồi hôm thứ ba sẽ đi công viên đầm lầy.
Quả Quả buồn bực, ngẩng đầu hỏi cậu: "Anh ơi, sao mình không tới cửa hàng đồ ngọt trước?"
"Chỗ đấy để ngày cuối rồi tới, món ngon phải ăn cuối cùng." Lộ Thiên Tinh nghiêm túc nói: "Coi như là phần thưởng cho sự kiện trì của hai đứa."
Quả Quả: "Em không hiểu."
Lộ Thiên Tinh: "Là giờ mình chưa ăn được."
Quả Quả oan ức, quay đầu nhìn bạn mình: "Nhiên Nhiên không muốn ăn bánh kem hả?"
Nhiên Nhiên: "Không muốn."
Quả Quả bị hai tên thẳng nam bắt nạt: "......"
Lúc bọn họ về nhà thì đã thấy Phàn Vân Cảnh và Thụy Thụy đang đợi ở đó. Vì Thụy Thụy tràn trề sinh lực nên hai người liên tục đi chỗ này chỗ kia. Cả hai đã hoàn thành xong ba địa điểm, ngày mai lại đi một nơi nữa là hoàn thành nhiệm vụ.
Quả Quả ngưỡng mộ vô cùng, chạy tới hỏi han bọn họ đã đi những đâu.
Thụy Thụy kiêu ngạo nói: "Hôm nay tớ đi thủy cung đó, cá mập còn khủng bố hơn cả cậu nữa kìa, nhưng tớ không sợ, còn sờ nó nữa."
Phàn Vân Cảnh vô tình vạch trần: "Cách một lớp kính, đợi nó quay đầu mới dám sờ."
Thụy Thụy: "Cậu là đồ đáng ghét!"
Phàn Vân Cảnh lạnh nhạt: "Cậu không cần con thích."
Đang nói, Lộ Thiên Tinh tắm rửa xong xuống lầu. Phàn Vân Cảnh dịu dàng trong nháy mắt, vỗ vỗ chỗ bên cạnh: "Lại đây ngồi, hôm nay có mệt không?"
"Bình thường." Lộ Thiên Tinh nói chuyện vài câu nhưng không ngồi xuống.
Cậu đưa hai đứa trẻ lên tầng, giao chúng cho người chăm sóc, đợi cơm nước tắm rửa xong xuôi thì dỗ tụi nó đi ngủ và về phòng.
Í? Hình như mình quên gì thì phải...... Lộ Thiên Tinh nằm ở trên giường suy tư một lát, không biết Phàn Vân Cảnh có đang đợi mình không. Với lại cậu cũng mệt quá nên không muốn cử động nữa. Vì thế Lộ Thiên Tinh xoay người sờ điện thoại nhắn tin cho Phàn Vân Cảnh: "Tôi mệt rồi, ngủ ngon."
Phàn Vân Cảnh trả lời ngay: "Mở cửa."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Cửa vừa mở đã thấy bóng người cap lớn sáp tới, cánh tay rắn chắc vòng qua eo cậu đè lên ván cửa.
Hô hấp Lộ Thiên Tinh gấp gáp, cố tạo chút khoảng cách giữa hai người, khẩn trương nói: "Máy quay."
Cậu không muốn lúc này bị phát tán trên sóng trực tiếp.
"Không sao." Phàn Vân Cảnh khàn khàn nói: "Không phải phát sóng trực tiếp."
Lộ Thiên Tinh che miệng hắn lại, tai đỏ lên: "Ban tổ chức sẽ thấy."
Phàn Vân Cảnh vân vê lòng bàn tay cậu, thả lỏng. Sau khi tắt máy quay mới ôm lấy đối phương, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng thằng cháu mất dạy gọi ầm ĩ: "Cậu, con muốn đi tiểu! Mau! Tè ra quần rồi!!"
Phàn Vân Cảnh: "......"
Tác giả có lời muốn nói:
Tổng giám đốc Phàn: Đừng bao giờ trông mong vào trẻcon [:) ]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT