Mấy ngày nay Ân Lương Thần vẫn đang trong quá trình tập luyện, bận bịu không biết chuyện xảy ra trên mạng, không kể đến giám khảo tự mình nhận học viên, lúc nhìn thấy nam thần thì như được bơm máu gà, mặc dù cố kiềm chế cảm xúc nhưng tay vẫn vô ý siết chặt đàn ghita, cười lộ cả răng hăng hái chào hỏi: "Chào thầy Lộ ạ!"

Đối diện với ánh mắt nhiệt tình quá độ của nam phản diện làm Lộ Thiên Tinh có chút lạ, nhưng vẫn gật đầu: "Xin chào."

Ân Lương Thần nghe nam thần chào lại mình lâng lâng khó tả, xách đàn tự báo danh muốn biểu diễn trước.

Lộ Thiên Tinh vừa định gật đầu thì nghe một tiếng cạch, Phàn Vân Cảnh đặt ly nước lên bàn, âm thanh va chạm nhỏ nhưng ngay tức khắc thu hút sự chú ý của mọi người. Giọng điệu bình thản, nhưng không chút thương tiếc từ chối đề nghị của Ân Lương Thần: "Cả 20 nhóm đều cạnh tranh công bằng, đột nhiên phá vỡ thứ tự là không tốt."

Tính cách của Phàn Vân Cảnh luôn nghiêm túc, huống chi lời này cũng có lý. Vậy nên Lộ Thiên Tinh cũng không nghĩ nhiều, bảo hai vị học viên nhanh chóng phân thứ tự, mở nắp bút đợi họ biểu diễn.

Số 21 xui xẻo thua cuộc, màn biểu diễn của cậu là nhảy và hát. Cậu đã từng học vũ đạo, quan sát chuyển động của cơ thể thì chắc chắn đã học một thời gian dài, hơn nữa hơi thở ổn định không bị ngắt hay không theo kịp nhịp, thực lực tốt.

Lộ Thiên Tinh viết viết ở mặt sau hồ sơ của cậu, rất hài lòng.

Trình diễn xong, số 21 rất vừa lòng với bản thân, khi khom lưng cảm ơn thì thoáng cười. Cậu lặng lẽ quan sát vẻ mặt ban giám khảo, lại vị ánh mắt của một người kéo lại, ngẩng đầu nhìn qua.

Nam nhân thẳng lưng, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, khí thế cao quý kiêu ngạo, im lặng đánh giá cậu, làm người đổ cả mồ hôi lạnh, hoàn toàn không dám nhìn thẳng.

Số 21 cả kinh, vội vàng cúi đầu, thầm nghĩ số mình dữ nhiều lành ít rồi.

Lộ Thiên Tinh không để ý, sắp xếp giấy tờ, nói với nam phản diện: "Đến lượt cậu."

Ân Lương Thần lập tức lên tiếng, ôm đàn ghita của mình lên sân khấu. Điều chỉnh đơn giản xong, nghiêng đầu cười nói: "Đêm qua em vừa sáng tác bài hát này, tạm thời vẫn chưa có tên, hi vọng thầy sẽ thích."

Tuy không nói rõ nhưng khán giả trong hậu trường lẫn dân mạng đang xem trực tiếp đều cảm thấy thầy mà hắn nói chắc chắn là Lộ Thiên Tinh —— đứa nhỏ này không hề che giấu, lúc nói chuyện chỉ nhìn duy nhất Lộ Thiên Tinh, hát xong cũng nhìn mỗi Lộ Thiên Tinh, bị phê bình thì khiêm tốn tiếp thu, được khích lệ thì cười hở cả lợi, hoàn toàn không khống chế được biểu tình.

Các fan mãnh liệt online, sôi nổi tỏ vẻ: "Nếu cậu ta không phải fan của Tinh Tinh nhà này thì cứ chặt đầu tôi đi!"

"Không biết vì sao tui đột nhiên có chút đồng cảm, tui mà gặp được Tinh Tinh chắc cười toác mồm luôn ấy chứ nói gì cậu ta."

"Em zai đáng yêu quá à, hát hay lại biết sáng tác nữa, huhu tui muốn đem về nuôi."

"** má chó con năng động X ngạo kiều mỹ nhân, tui muốn chèo! Cơm chó của Tinh Tinh tui muốn ăn!"

"Lầu trên né ra, Tinh Tinh là của tui! Của tui hết!"

"Tinh Tinh! Duyệt chó con! Em biết anh thích nhất nhân tài biết sáng tác! Quẩy đi anh!!"

"Đúng vậy, túm em trai kia về đội đi anh! Tinh Tinh à! Chọn ẻm đi a a a!"

Làn sóng "Chọn em zai kia" đập thủng cả màn hình, các fan hò hét, hận không thể vọt thẳng tới hậu trường nhét giấy qua cửa vào tay chó con.

Lộ Thiên Tinh ngồi nhìn hai hồ sơ, khó khi lại do dự. Hai vị học viên này từ vòng xét tuyển đã đi thẳng đến bây giờ, thực lực tốt không bàn cãi. Dù sáng tác của nam phản diện hay học viên khác cũng rất tài năng, không thể qua loa đánh giá được.

Lộ Thiên Tinh cảm thấy cả hai đều là những hạt giống tốt, không đành lòng từ bỏ, bắt đầu suy nghĩ xem giấy thông qua vòng của mình nhiều không...

Cậu cắn bút phân vân, Phàn Vân Cảnh bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: "Ta chọn số 21."

Đây là lần đầu tiên từ khi bắt đầu Phàn Vân Cảnh tự chọn học viên.

Lộ Thiên Tinh nghiêng đầu, nhìn tới nhìn lui khuôn mặt tuấn tú của hắn, muốn tìm ra tên này bị gì.

Phàn Vân Cảnh bất động như núi, vẻ mặt vẫn bình tĩnh: "Làm sao vậy?"

Lộ Thiên Tinh nói: "Số 79 năng lực tốt, đây là người thứ 3 từ khi tuyển chọn đến giờ có thể sáng tác."

Phàn Vân Cảnh nói: "Về sáng tác thì tôi không có bình luận gì, chỉ là về góc độ của khán giả thì thấy số 21 biểu diễn tốt hơn, với lại cậu ấy đủ điều kiện về mọi mặt, tiềm lực không tồi."

Cũng đúng... Lộ Thiên Tinh nhìn Ân Lương Thần, người sau cũng như cảm nhận được nguy cơ, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc đợi tuyên bố. Mà nam nhân bên cạnh đang thảo luận, tay để trên lưng ghế hơi nghiêng người sang chỗ Lộ Thiên Tinh, hoàn toàn nghiêm túc, không có chút gì gọi là tư thù.

Chậc, hai người này giờ có biết gì nhau đâu, tại sao nam chính lại muốn loại nam phản diện chứ... Chắc là mình suy nghĩ nhiều.

Lộ Thiên Tinh bỏ qua ý nghĩ kia, tiếp tục nói: "Hai người tiềm lực đều không tồi, tôi đề nghị chọn cả hai.

Phàn Vân Cảnh khách quan nói: "Tiếp theo còn rất nhiều nhóm, thiếu một suất mà gặp được học viên thích hợp hơn thì sao?"

Lộ Thiên Tinh nói: "Thì đấu thêm một lượt, có thực lực thì đi tiếp."

Phàn Vân Cảnh: "Cậu lựa chọn học viên rất kỹ càng, coi như thịt trong lòng bàn tay rồi thì có bỏ được không?"

Lộ Thiên Tinh nghẹn lại, phát hiện thế mà mình lại bí lời. Cậu im lặng một lát, ánh mắt đột nhiên sáng lên: "Thì thêm suất thôi, thí sinh nhiều, chỉ cần bảo đảm cân bằng hai bên là được chứ gì."

Phàn Vân Cảnh nhìn cậu hiếm khi cười đến cong mắt, dừng một chút, đột nhiên nhận ra thà thuận theo cậu còn hơn tương ái kiểu tương sát lồi lõm. Liền gật đầu nói: "Cũng được."

Lộ Thiên Tinh nhận được câu trả lời, thầm cảm khái mình hợp lí quá đi, quay đầu hỏi PD: "Đạo diễn đâu? Đạo diễn Lưu có nghe thấy không thế? In thêm cho tôi vài tờ đơn thông qua vòng, cảm ơn."

Khóe miệng Lưu Vân Trường giật giật, trả lời bằng bộ đàm: "Nói lại cho cậu ta, không được!"

Giây tiếp theo trong bộ đàm vang lên tiếng của Lộ Thiên Tinh: "Anh nói gì!"

Lưu Vân Trường: "......"

Anh cúi đầu đẩy kính, lại ngước lên nheo mắt, nhìn đại gia của mình, bình tĩnh nói: "Tôi nói là được ngay."

Dân mạng cười la liệt: "Ha ha ha, đạo diễn Lưu tội nghiệp của tui, cái số hẩm hiu."

"Đạo diễn: Cậu đang làm con hổ này khó xử đấy! Nam nhân mạnh mẽ! Tôi phải mạnh mẽ!"

"Tinh Tinh quá ngầu! Lần đầu đến hậu trường đã đe dọa lẫn lôi kéo đạo diễn rồi hahahaha, đjao diễn Lưu có ổn không thế?"

"Làm tui nhớ tới hot search mấy bữa trước, Lộ Thiên Tinh đúng là đi cửa sau, quá mạnh!"

Cũng có fan nhân cơ hội tỏ vẻ: "Tinh Tinh của tui nhìn lạnh lùng thế thôi, thật ra ảnh dịu dàng lắm, không muốn từ bỏ một mầm non tài năng nào cả, muốn khóc."

"Chuẩn, lầu trên quá chuẩn, Tinh Tinh của tui là kiểu khẩu xà tâm phật, nếu không thì còn lâu mới có chuyện này."

"Nói nhỏ cho nghe nè, lúc Tinh Tinh vừa ra mắt tui còn tưởng ảnh kiêu ngạo lắm kìa."

"Kiêu ngạo chứ gì nữa a a a tui yêu Tinh Tinh kiêu ngạo chết đi được! Đáng yêu!"

Lộ Thiên Tinh không biết mình từ đại thiếu gia thanh cao biến thành bé mèo kiêu ngạo, đang xụ mặt nói chuyện với Lưu Vân Trường: "Đồng ý rồi thì đừng có đổi ý, nhân dân cả nước đều đang xem đấy, phát sóng trực tiếp làm chứng!"

Dân mạng tỏ vẻ: "Tui chứng minh cho nè Tinh Tinh! Tui quay lại hết rồi!"

Lưu Vân Trường nhìn ống kính, lại nhìn vị kim chủ ngồi sau Lộ Thiên Tinh, chỉ có thể nuốt ngược búng máu lại vào bụng, gian nan nói: "......Được."

Lộ Thiên Tinh vừa lòng, đưa bộ đàm cho PD, quay người nói với Phàn Vân Cảnh: "Tốt rồi."

Bởi vì hoàn thành được chuyện quan trọng, tâm trạng Lộ Thiên TInh không tồi, nhìn vào thấy cả hai con mắt như lấp lánh, đuôi mắt nhiễm ý cười hơi cong lên. Âm sắc cố tình áp chế cũng nhẹ đi vài phần, như ngày lạnh đột nhiên nhận được chút hơi ấm của nắng trời.

Bà con cô bác vừa bình tĩnh lại hăng máu lên, gõ liệt cả bàn phím: "A a a a tui chết đây."

Đừng nói fans, ngay cả Phàn Vân Cảnh cũng bị mỹ nhan đánh gục, sửng sốt 5 giây vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, bị Lộ Thiên Tinh phát hiện, xụ mặt hừ lạnh một tiếng.

Phàn Vân Cảnh hoàn hồn, trấn định nói: "Vất vả rồi."

Lộ Thiên Tinh không để ý tới hắn, đưa giấy thông qua cho hai học viên, nói: "Chúc mừng qua vòng."

Số 21 vô cùng vui mừng, không ngừng ríu rít cảm ơn. Còn Ân Lương Thần nhìn qua nhìn lại một hồi, đột nhiên hỏi: "Cái này có bị thu lại không ạ?"

PD nói: "Không nha."

Ân Lương Thần yên tâm, vui vẻ đưa giấy thông qua cho Lộ Thiên Tinh, nhỏ giọng nói: "Thầy Lộ ký tên cho em được không, em rất thích anh."

Lộ Thiên Tinh không từ chối, ký xong trả lại cho hắn, nhìn đứa nhỏ mong chờ trước mặt mình, bổ sung thêm một câu: "Cố lên."

"Vâng ạ!" Ân Lương Thần gật đầu thật mạnh, cẩn thận nhận lại giấy thông qua.

Đây cũng không phải là giấy thường. Đây là vật đầu tiên thể hiện sự công nhân của thầy Lộ đối với hắn, còn kèm theo cả chữ ký của thầy Lộ, hắn chắc chắn phải giữ thật kĩ!

Đứa nhỏ hoàn toàn không che giấu vui sướng, xung quanh như nở trăm hoa, rời khỏi sân khấu.

Lộ Thiên Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, ngồi trên ghế giám khảo đợi nhóm học viên tiếp theo, đột nhiên cảm thấy người bên cạnh đang nhìn mình. Cậu dừng một chút, không nhìn lại, mở tệp lại liệu đập mạnh xuống bàn, ám chỉ rõ ràng: Nhìn cái gì mà nhìn!

Phàn Vân Cảnh: "......"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play