Tôi dựa vào bần cùng quét ngang trò chơi sinh tồn
Chương 13: Qua cửa
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Lâm Nghiêm sợ hãi mà lắc đầu: “Không, không có khả năng……”
Gã đã bắt được nhiệm vụ ẩn, chỉ kém một lần đoàn diệt cuối cùng là gã cơ thể được đạo cụ ẩn, đi lên đỉnh cao nhân sinh, sao có thể thất bại, nhất định là có chỗ nào bị lỗi rồi!
Trương Đông toét miệng, lộ ra hàm răng hàng năm hút thuốc mà cháy đen: “Tôi chỉ biết cho ba lần cơ hội, còn dư thì không bằng ở lại chậm rãi chơi đi!”
Lâm Nghiêm đột nhiên hiểu rõ, cái gì phiếu miễn phí, cái gì thêm một lần tiêu phí, căn bản chính là cái bẫy!
Thông qua ý trên mặt chữ làm người chơi lầm đường, khiến người chơi cho rằng sau khi sử dụng phiếu miễn phí là có thể né qua một lần chọn lựa. Tất cả năm phiếu sau khi được người chơi khác nhau lựa chọn mới có thể kích hoạt, là vì bảo đảm người đạt được trước sẽ không phát hiện ra vấn đề, đây rõ ràng chính là cái bẫy tử vong lớn nhất trong cả trò chơi hoàn chỉnh này!
Mà gã tự cho là thông minh làm những người khác lấy phiếu miễn phí trước, thí nghiệm có thể tử vong hay không, sau đó lại vì muốn ràng buộc mọi người vào mình mà gom đủ năm người, không nghĩ tới đây mới là điều kiện tử vong. Trong trò chơi chỉ có ba lần cơ hội, nhiều thêm một lần lựa chọn căn bản là không có chỗ đặt vào.
Gã quá coi thường Trương Đông, tên Boss thoạt nhìn keo kiệt lại ngu xuẩn này thế mà cũng sẽ thiết trí loại bẫy rập như thế này!
Trương Đông vừa lòng nhìn sắc mặt Lâm Nghiêm đổi tới đổi lui, chuẩn bị giữ lại thưởng thức một hồi, hắn ta chuyển hướng về phía lưu manh xăm mình trước.
Dưới cái nhìn chăm chú của Trương Đông, lưu manh xăm mình phảng phất như đang thấy cảnh tượng gì đó đáng sợ nhất nhân gian.
Đôi mắt hắn dần dần trừng lớn, ánh mắt không hề có tiêu cự, há to miệng dồn dập thở dốc, cơ bắp cả người căng chặt cứng đờ. Hắn tựa hồ là muốn chạy trốn, rồi lại bị vô hình lực lượng cố định tại chỗ, hai chân phí công mà dính trên sàn nhà.
“Ặc……” trong cổ họng lưu manh xăm mình phát ra âm thanh vặn vẹo cọ xát, hắn một bên trừng mắt hư không, một bên vươn tay bóp lấy cổ mình, gân xanh trên cánh tay nổi cộm lên, biểu hiện ra đến tột cùng hắn đã dùng sức lực bao lớn. Chẳng sợ đã mất đi ý thức, sức mạnh trên tay vẫn không hề ngừng lại.
Trước mắt bao người, lưu manh xăm mình cứ như vậy sống sờ sờ tự bóp chết mình.
Đôi mắt tràn ngập tơ máu cơ hồ muốn thoát ra hốc mắt, theo thân thể hắn ngã xuống, ánh mắt thẳng tắp đối diện với mắt Lâm Nghiêm, làm Lâm Nghiêm sợ đến mức không màng hai chân bị thương mà liều mạng bò ra xa.
Lâm Nghiêm dùng tốc độ nhanh hơn 2.75 lần của gã nhanh chóng bò sang bên cạnh, gã muốn cách Boss càng xa càng tốt.
Lại không nghĩ đột nhiên có một đôi chân xuất hiện trên đường gã nhất định phải đi qua, đôi giày trên chân cũ nát, dính đầy vết bẩn. Trong lòng Lâm Nghiêm lộp bộp một cáii, gã ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy gương mặt xanh trắng kia của Trương Đông đang cúi xuống đối mặt với gã, giữa hai khuôn mặt bất quá chỉ cách một bàn tay, mùi hôi hơi thở trên chóp mũi rõ ràng vô cùng.
Trên mặt Trương Đông xả ra một nụ cười tươi, sứt sẹo học theo bộ dáng thân sĩ ngã mũ kính chào Lâm Nghiêm: "Giới thiệu với anh một chút, nhân viên mới của tôi -- tiểu thư mỹ nhân ngư!"
Phía sau truyền đến một tiếng rầm, như là tiếng thứ gì đó phóng vào nước.
Lâm Nghiêm cứng đờ quay đầu lại, gã phát hiện thân mình đang ở khu vực bán cá và hải sản. Nước phía sau bể cá thủy tinh vẩn đục giờ phút này đang quay cuồng, nhìn chăm chú theo gã, chậm rãi có một bàn tay vươn ra. Bàn tay kia bị ngâm có chút trắng bệch, trên tay còn có một chiếc nhẫn khá quen mắt, chỉ là Lâm Nghiêm nghĩ không ra……
Tiếp theo là đỉnh đầu rách nát bị tóc đen trôi nổi bao trùm lấy mặt, bả vai…… Người trong bể nước chậm rãi dán lên tấm kính, ngẩng đầu lên.
Lâm Nghiêm tức khắc cảm thấy như trụy trong động băng, gã rõ ràng nhớ rõ chủ nhân của gương mặt này mắng gã như thế nào, nguyền rủa gã ra sao, đây là —— mặt của cô gái trong cặp tình nhân!!!
Gã nhịn không được rùng mình một cái, xoay người bỏ chạy.
Vừa bò dậy gã vừa hô lớn: “Cô là tự sát, lại không phải tôi giết cô!! Cô tìm tôi làm cái gì!!!”
Sau lưng lại truyền đến tiếng nước, tay của cô gái như con rắn vươn ra từ trong nước, duỗi dài đến trình độ không thể tưởng tượng, sau đó bỗng dưng túm lấy chân sau Lâm Nghiêm, sức mạnh trên tay cực lớn, cứ như muốn bóp nát luôn cả xương cốt.
“A ——” Lâm Nghiêm nhịn không được kêu gào thảm thiết, tay của cô gái vừa lúc nắm cái chân gãy của gã, trong lúc mạnh mẽ lôi kéo, chỗ gãy chân phát ra một trận đau đớn tê tâm liệt phế.
Trước đó Lâm Nghiêm nhẹ nhàng một tay lật cô gái ngã nhào ra đất, hiện tại thì Lâm Nghiêm đang bị cô gái đã biến thành quỷ quái, dùng sức mạnh không dung kháng cự kéo đi.
Cô gái trong cặp tình nhân cứ như vậy một đường nài ép lôi kéo, đem Lâm Nghiêm kéo vào bể thủy tinh hẹp hòi. Lâm Nghiêm mãnh liệt giãy giụa trong nước, chỉ là nước lại hạn chế tốc độ của gã rất nhiều, gã gắt gao bắt lấy bể cá thủy tinh bên cạnh không buông tay, giằng co với cô gái.
Lâm Nghiêm hô to với Trương Đông: “Nhiệm vụ ẩn của tôi là anh đưa đúng không!! Tôi chỉ còn kém một lần là hoàn thành rồi, anh đưa tôi một cơ hội nữa đi, bảo cô ta dừng lại đi!!"
Trương Đông chỉ cười, không có phản ứng gì.
Nhưng vào lúc này, trong nước vẩn đục lại duỗi ra một cái tay khác, cường ngạnh mà bẻ từng ngón từng ngón tay Lâm Nghiêm ra. Cái tay kia khá to, trải rộng dấu vết vỡ vụn, bên trên đeo một chiếc nhẫn giống như đúc của cô gái trong cặp tình nhân.
Lâm Nghiêm tuyệt vọng mà mở to mắt, bị bọn họ kéo vào trong làn nước đục ngầu, nước tức khắc mãnh liệt quay cuồng lên, một lát sau lại lần nữa quy về yên tĩnh, phảng phất như bên trong cái gì cũng không có.
Trương Đông vỗ tay, tỏ vẻ tán thưởng với nhân viên của mình.
Trách không được Lâm Nghiêm không dám giết người trong phó bản, hóa ra người chết đi có cơ hội bị hấp thu, trở thành NPC của phó bản. Thiết tưởng một chút, lúc bạn đang ở thời khắc mấu chốt qua cửa, đột nhiên có một NPC xuất hiện đuổi theo bạn không chết không ngừng, khó khăn lúc qua cửa sợ là sẽ lớn hơn không ít.
Nhưng xem tình huống này, dù không phải tự mình giết người, người chơi trở thành NPC vẫn ca thù hận rất lớn với đối tượng ấn tượng khắc sâu trước khi chết đấy.
Trương Đông quay đầu nói với Tiêu Lam: “Thật sự, thật sự không gia nhập với chúng tôi sao, có mỹ nhân ngư đó nha.”
Tiêu Lam: “……”
Loại giọng điệu lừa gạt em gái nhỏ xem cá vàng là chuyện như thế nào? Hơn nữa mỹ nhân ngư tự mang ba tầng phao bơi cũng quá cay mắt đi!!
Có lẽ là ánh mắt Tiêu Lam quá rõ ràng, Trương Đông thay đổi điều kiện dụ dỗ nói: “Cậu có muốn nhiệm vụ ẩn không?”
Tiêu Lam cảnh giác lên: “Cái nhiệm vụ hố đồng đội kia à?"
Trương Đông thuận thế đem nhiệm vụ 【 Ngôi sao diệt đoàn 】 thuyết minh miêu tả một chút.
Tiếp theo bổ sung nói: “Mỗi người ở siêu thị nghĩ cách giết chết đồng đội, tôi đều sẽ cho bọn họ một nhiệm vụ như vậy.”
Cuối cùng Tiêu Lam đã biết Lâm Nghiêm vì sao ham thích hại chết đồng đội như vậy rồi, hóa ra là vì đạo cụ ẩn. Nhưng là người đã trải qua nhiệm vụ ẩn của Trương Đông, cũng đạt được khen thưởng như Tiêu Lam mà nói, cậu dám chắc chắn cái đạo cụ ẩn này tuyệt đối không phải thứ tốt gì.
Tiêu Lam hoài nghi hỏi: “Tôi có thể hỏi một chút cái đạo cụ ẩn này là cái gì không?”
Trương Đông vẫy vẫy tay kiêu ngạo nói: “Chữ ký tự tay tôi ký! Thế nào, cậu có muốn không? Nể mặt cậu còn nghèo hơn tôi, tôi có thể trực tiếp tặng cho cậu luôn."
Tiêu Lam: “Cảm ơn không cần……”
Còn không bằng phong thư ế hàng nữa!
Quả nhiên dựa theo phong cách keo kiệt của Trương Đông sẽ không cấp cho thứ có ích gì, cái tên chuyên gài người như Lâm Nghiêm xem như hoàn hoàn toàn toàn bị Trương Đông hố rồi.
Dẫu là Tiêu Lam, nếu không phải gặp được Lạc mà nói, cậu đạt được cũng chỉ là một cái kỹ năng tùy cơ, hơn nữa thêm một phong thư ế hàng phổ phổ thông thông mà thôi. Dựa theo theo như lời của Lạc, kỹ năng tùy cơ tồn tại rất nhiều cái vô dụng thậm chí hố người, chẳng hạn như cái gì [Vua dạ dày], [Ngôi sao ca nhạc phòng tắm], [Tay không bổ dưa] linh tinh, gặp phải nguy hiểm chỉ biết lạnh đến thấu tim.
【 Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】 kỳ thật cũng là một kỹ năng hố người, đại đa số người có khả năng cả kỹ năng cũng kích hoạt không được, không nghĩ tới lại vừa lúc tùy cơ tới trên người một kẻ nghèo hèn.
“Leng keng ——”
“Chúc mừng người chơi Tiêu Lam thông quan trò chơi 'Siêu thị chung điểm'.”
Âm thanh xung quanh dần dần lùi lại, bóng đen nồng đậm xung quanh chậm rãi lan tràn mở ra, ngăn cách Tiêu Lam khỏi cảnh tượng siêu thị.
Trước khi lâm vào bóng tối, siêu thị vang lên âm thanh kệ để hàng sập ngã dày đặc, cùng với tiếng Trương Đông thịt đau kinh hô lên, nhắc nhở của hệ thống xuất hiện liên tiếp không ngừng:
“Phá hư đạo cụ cảnh tượng, giá trị bần cùng tăng 0.81 vạn”
“Phá hư đạo cụ cảnh tượng, giá trị bần cùng tăng 2.6 vạn”
“Phá hư đạo cụ cảnh tượng, giá trị bần cùng tăng 1.17 vạn”
……
“Trương Đông rất tức giận, quyết định thu hồi lại quà đã tặng cho bạn.”
Trong bóng đêm hoàn toàn, Tiêu Lam nhìn nhắc nhở không ngừng nhảy ra, nội tâm tràn ngập vui sướng được mùa, giống một lão nông vất vả cần cù đang kiểm kê thu hoạch một năm của mình.
Cậu trở nên nghèo hơn, cũng trở nên mạnh hơn.
Hết chương 13.
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Dành cho bạn nào không hiểu tại sao Lâm Nghiêm không được qua cửa nha:
(Mình copy comment của bạn Rei1231 trên bản QT nhé)
Rei1231:
Quy tắc trò chơi có nói mỗi cách 1h cần chọn 1 thương phẩm thoả mãn điều kiện của boss (Trương Đông), thời hạn trò chơi là 3h (Trương Đông chỉ cho 3 lần chọn thương phẩm). Nghĩa là muốn thông quan cần phải thoả mãn điều kiện là lúc kết thúc trò chơi tất cả các lần lựa chọn thương phẩm phải đc Trương Đông duyệt tương đương hết số lần lựa chọn lúc kết thúc. Lâm Nghiêm bị sập bẫy của Trương Đông do tưởng voucher miễn phí là đạo cụ, nhưng thực tế nó là bẫy -> tăng thêm 1 lần chọn thương phẩm của người chơi khiến số lần chọn của Lâm Nghiêm biến thành 4. Trong khi quy tắc ban đầu quy định thời gian là ko thể thay đổi (Trương Đông chỉ cho 3 lần chọn). Lúc trò chơi kết thúc Lâm Nghiêm vẫn còn thừa 1 lần chọn tương đương trò chơi thất bại -> game over!
****Truyện được chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và watt---pad (w,a,t,t,p,a,d) Kaorurits.