Cuối cùng cũng đến ngày nhập đoàn phim mới, Lâm Ý Nhiên lại tay xách nách mang lên xe Lý Nhi đi vào khu vực quay phim.Vì dự án lần này là thể loại phim hiện đại, nên phim trường ko cần phải đi xa như lần trước.

Chỉ mất 1 tiếng lái xe, cả hai đã đứng trước căn biệt thự rộng lớn ở khu vành đai Đông Minh Thành.Nghe nói căn biệt thự dạng showroom này do Tần thị liên hệ cho đoàn phim mượn quay, bên ngoài bề thế bên trong thì sang trọng vô cùng.Khác với lần trước rất nhiều, khi Lâm Ý Nhiên và Lý Nhi vừa đến nơi đã thấy Thôi trợ lý đứng đợi trước cổng từ lúc nào.

Anh ta cũng ko treo cái vẻ mặt khó ở khi nhìn thấy cô mà tươi cười hỏi thăm, tay chân nhanh nhẹn xách balo dẫn đầu bước vào.Chung Thịnh vừa thấy Lâm Ý Nhiên bước vào đã vội vàng tiến tới bắt tay thân thiết, còn đưa cô đi tham quan một vòng, thật khiến Lâm Ý Nhiên thụ sủng nhược kinh 1 phen, đây là lần đầu tiền cô được người ta đối đãi long trọng như vậy.Sau khi quay trở về phòng trang điểm, Lâm Ý Nhiên đã thấy Cao Lãng, Phan Lộ Lộ và Tống Hiên đang ngồi make up.

Theo lý mà nói, Lâm Ý Nhiên là người có địa vị thấp nhất ở đây.

Cho nên cô khiêm tốn lễ phép tiến đến trước mặt mọi người cúi đầu mở lời chào hỏi trước.Vừa thấy Lâm Ý Nhiên tiến đến, Cao Lãng đã đứng lên trước tươi cười: “Đến rồi à, lần trước cô về chưa kịp nói thêm câu nào, may thay lần quay này lại gặp nhau.”“Hai anh em đã từng làm việc chung với nhau rồi à, thế là người quen rồi.”.

Phan Lộ Lộ cười.“Em là Tống Hiên, sắp tới nhờ chị chiếu cố.”Lâm Ý Nhiên nhìn thần sắc vui vẻ và thân thiện của mọi người, khác hẳn với đoàn phim trước đó, tự nhiên thả lỏng ko ít, vui vẻ sà đến chỗ Phan Lộ Lộ ngồi xuống.Không khí đoàn phim đợt này vô cùng thoải mái.

Thời gian make up cũng trôi qua nhanh“Mọi người đã đọc kịch bản mới hết chưa?” Trợ lý đạo diễn Thôi lên tiếng nhắc nhở mọi người trước khi bắt đầu cảnh quay.“Đã đọc rồi, quả thật trong thời gian ngắn như vậy có thể sửa lại khối lượng lớn các phân cảnh trong kịch bản gốc, đạo diễn và biên kịch vất vả rồi.”.

Cao Lãng cũng là một tiền bối có thâm niên trong nghề, lên tiếng khen ngợi.“Đúng rồi, kịch bản sửa lại thế nhưng cảm thấy kịch tính hơn hẳn, lại có chút tôn vinh nữ quyền và đem lại nhiều giá trị về hôn nhân gia đình, tôi rất thưởng thức đó.”.

Phan Lộ Lộ không tiếc lời.“Tôi đã rất lo lắng khi xem kịch bản cũ, bởi đóng mấy cảnh ướt át với hậu bối xinh đẹp như Lâm Ý Nhiên, cảm thấy cô ấy có chút thiệt thòi.”.

Cao Lãng cười trêu chọc.Lâm Ý Nhiên thấy câu chuyện chuyển hướng sang phía mình vội xua tay: “Được đóng với Cao tiền bối là vinh hạnh của em ạ.”“Em đừng ngại mặt mũi của lão Cao, có chị đây.” Phan Lộ Lộ vỗ ngực ra vẻ bảo đảm.“Thôi, Ý Nhiên có lòng ngại khó ngại khổ hiến thân cho sự nghiệp thì tôi cũng ko dám theo đâu.

Kịch bản sửa như vầy là tốt nhất rồi.”.

Cao Lãng lắc đầu nguầy nguậy, ẩn ý nhìn qua những người còn lại, ai cũng mỉm cười đầy ý nhị.Chỉ có Lâm Ý Nhiên vẫn ù ù cạc cạc gật gật đầu.Mỗi người qua lại mấy câu, cuối cùng cũng đến giờ bấm máy.

Đoàn người chỉnh trang lại lần cuối rồi lục tục tiến ra khu vực quay phim.Đạo diễn Chung Thịnh đang tinh thần phấn chấn hoa tay múa chân với biên kịch và nhà sản xuất, vừa nhìn thấy dàn diễn viên đi ra, lập tức vui vẻ lôi kéo xem một vòng.Phân cảnh đầu tiên chính là cảnh dùng bữa sáng của hai vợ chồng nam nữ chính.Camera chuẩn bị, diễn viên đã vào vị trí, phân cảnh đơn giản này dễ dàng qua chỉ với 2 take.Theo như lịch quay được sắp xếp khoảng đầu giờ chiều sẽ đến các cảnh quay của Lâm Ý Nhiên.

Cô tranh thủ ngồi học thuộc lời thoại một chút, may mắn thay dàn diễn viên lần này ai cũng rất dễ chịu, cả Cao Lãng và Phan Lộ Lộ đều vô cùng tận tình chỉ dạy cho cô cách phân tích tâm lý nhân vật, quản lý biểu cảm, góc mặt, những lúc chưa đến cảnh quay lại tranh thủ đối diễn với cô, ngay cả Tống Hiên cũng nhiệt tình xách ghế đến ngồi đọc thoại cho Lâm Ý Nhiên.Chờ một lúc, cũng đợi được đạo diễn Chung Thịnh thông báo cho Lâm Ý Nhiên lên đài.Cảnh này là một đoạn flashback kể về những ngày đầu khi nữ phụ gặp gỡ nam chính.

Trong đó có ko ít câu thoại ngọt ngào của cả hai.Lâm Ý Nhiên nhìn Cao Lãng cười một cái rồi hít một hơi dài, chuẩn bị nhập vai.Bóng dáng một người đàn ông mặc vest chợt bước vào.Là Hàn Duệ.Anh ta bước về phía đạo diễn Chung Thịnh mỉm cười tiêu chuẩn: “Tôi theo lệnh cấp trên hôm nay đến phim trường thăm hỏi mọi người, ngoài ra Tần tổng còn gửi tặng 1 xe nước uống và thức ăn nhẹ cho toàn bộ ê kíp.”Hàn Duệ vừa nói xong, khu vực sân nghỉ ngơi và phục vụ hậu cần của đoàn phim đã xuất hiện 2 chiếc xe minibus lưu động trang trí đủ màu sắc bắt mắt cùng một menu dài dằng dặc.“Tần tổng có việc bận, sẽ ghé sau, mọi người cố gắng hoàn thành thật tốt công việc.”Chung Thịnh và mọi người biết ý, liếc nhìn qua Lâm Ý Nhiên đang khẩn trương đứng chờ hiệu lệnh, nhanh chóng phất tay cho mọi người trở về vị trí, bắt đầu cảnh quay.

Có trợ lý Hàn ngồi đây giám sát, còn ai dám lơ là nhiệm vụ chứ.Thân là nam chính, Cao Lãng biết mình phải làm gì, cố gắng trước mỗi cảnh quay truyền tải đầy đủ trạng thái nhân vật cho Lâm Ý Nhiên, tránh NG nhiều lần khiến cho vị nào đó ko vui.Những cảnh tình cảm ngọt ngào của hai người nhanh nhanh chóng chóng được đạo diễn cho qua liên tục, đến mức Lâm Ý Nhiên cảm giác khả năng diễn xuất của mình đã ngang ngửa mấy vị ảnh hậu trong truyền thuyết.,Ngày quay đầu tiên kết thúc vào lúc 8h tối.Phan Lộ Lộ còn có một công việc khác là lồng tiếng nên về sớm để hoàn thành.Cao Lãng và nhóm đạo diễn Chung Thịnh đều là đàn ông độc thân, bây giờ kết nạp thêm Tống Hiên, nhất trí kéo nhau đi ăn uống.Còn về lí do vì sao không rủ Lâm Ý Nhiên đi chung, còn ko phải có vị ôn thần đằng sau hay sao? Nhìn Hàn Duệ cung kính chờ Lâm Ý Nhiên tẩy trang thay quần áo, lại thêm chiếc Bentley sang trọng đang chờ ngoài kia, không ai nói ai tự động vẫy tay chào tạm biệt với Lâm Ý Nhiên.Lâm Ý Nhiên phụng phịu đứng nhìn chiếc xe toàn thân đen bóng, không tình ko nguyện nói: “Trễ như vầy rồi, còn gặp cái gì nữa chứ?”Hàn Duệ liếc Lâm Ý Nhiên nhiều thêm một cái, thái độ này là thế nào? Đại boss nhà anh ta đã hạ cố mời cô đến gặp mặt, không thể tỏ vẻ vui mừng thì cũng đừng trưng ra cái mặt như mất sổ gạo thế chứ?“Với lại, nói chuyện thôi có có cần phải đuổi trợ lý của tôi về không vậy?”.

Đây lại là một lí do khiến Lâm Ý Nhiên bực bội, Lý Nhi thế mà lái xe trở về trước, không đợi cô.“Tôi nghĩ để cho trợ lý của cô Lâm trở về nghỉ ngơi tốt, như vậy mới đảm bảo sức khỏe cho công tác ngày mai.”Tôi đây ngày mai cũng có công tác đấy thôi.Nghĩ như vậy nhưng Lâm Ý Nhiên ko dám phản bác, chỉ có thể hậm hực bò lên xe, đóng cửa lại.Chỉ mất 15 phút, chiếc xe nhanh chóng dừng trước một tòa biệt thự lớn mang phong cách hiện đại cộng sinh..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play