Ông Đàm lúc này mới xuất hiện từ cửa chạy đến,vội vã nói điều gì cho hắn biết,
sắc mặt của ông cũng không mấy được tốt. Cơ mặt của Đình Thư Huân sau khi nghe xong cũng chợt cau lại, mặt cũng không mấy tốt
đẹp gì.
“Huân, có chuyện gì sao?”
Thục Yên cũng thấy điểm bất thường từ hắn, cô nhỏ giọng hỏi nhưng hắn vẫn cố nở nụ cười mà vỗ nhẹ vào tay cô, ý muốn cô cứ yên tâm, mọi chuyện đã được hắn lo sẽ không sao đâu.
“Tôi sẽ quay lại ngay.”
Hắn vừa đi khỏi thì cùng lúc đó công ty của Chu gia bất ngờ
gặp trục trặc, quản lý gọi điện đến cho Yến Quân. Yến
Quân chỉ đành rời khỏi căn phòng mà nghe điện thoại.
Giờ đây trong phòng, chỉ còn Đào Lực và Thục Yên. Cô cố giữ
lại cho mình ổn định tin thần, đi đến bên chiếc ghế gần
đó mà ngồi xuống.
Đào Lực từ nãy đến giờ vẫn
nhìn cô không rời mắt, nhìn cô như muốn né đi mình mà
lòng anh vẫn day dứt.
“Yên…”
“Gọi tôi là bà nhỏ!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT