Lời tuyên bố hùng hồn này khiến cho các cổ đông có chút dao động.

Trên thực tế, tất cả các cổ đông hiện tại của AI trước kia đều từng làm việc với chú Kính và là do một tay chú kêu gọi đầu tư.

Họ nhận lợi ích từ chú đã rất lâu rồi, nay ông Gia Thiên khiến họ lỗ vốn không còn tin tưởng thì có tới 80% họ sẽ chọn về với chú Kính.

Nhìn thấy người ta kêu gọi đầu tư ngay trước mặt mình, ông Gia Thiên không giấu nổi tức giận mà đứng đậy, lớn tiếng chỉ tay vào mặt chú Kính:"Anh hai, anh đừng có quá đáng! Tập đoàn này mà xảy ra mệnh hệ gì thì anh sẽ là người có tội với nhà họ Tăng."Chú Kính cương nghị nhìn vào mắt ông Thiên:"Tôi không có tội, nếu tôi để chú tiếp tục phá nát tập đoàn thì mới có tội.

Chi bằng chú hãy biết tự lượng sức giao chiếc ghế chủa tịch lại cho tôi, tôi sẽ có cách lấy lại vị thế cho AI chứ không như chú chỉ có thể dựa vào mẹ và dòng họ.""Anh! Anh xem thường tôi!""Phải, xem thường đó thì sao? Tôi xem thường từ chú đến cả thằng con trai của chú.

Thằng chó chết đó bắt vợ của tôi đi rồi, nó mà dám làm gì vợ của tội thì tập đoàn này đừng mong tôi nương tay cho một con đường trụ lại.""Anh dám!""Tôi đương nhiên là dám, chú định chạy đi mách mẹ nữa hả gì? Khôn hồn thì kêu thằng con trai nghịch tử của anh thả vợ tôi ra, bằng không thì đứng trách sao tôi ác."Dứt lời, chú Kính đập bàn khí thế rời khỏi phòng họp cổ đông.

Bấy giờ xung quanh đã xuất hiện những ánh mắt bị lung lay, ông Thiên nhìn thấy được điều đó nhưng không thể cản được họ.

Dần dần cổ đông rời đi chẳng còn một ai, ông Thiên ngồi ngã ra ghế, đôi mắt bất lực rất đáng thương.* * *Lúc này, thông tin về tập đoàn AI bị đồng lọt các cổ đông rút vốn đang đứng trên bờ vực phá sản được đưa lên tin tức.

Gia Nguyên đang ở trong phòng nhốt Giao Giao vừa ăn mì vừa xem tin tức thì xem thấy tin này, cậu ngay lập tức bỏ ngay tô mì xuống, cả Giao Giao bị trói trên giường cũng phải ngóc đầu lên nghe tin tức.

Đoạn tin dài gần 1 phút, sau khi hết tin Gia Nguyên liền đứng dậy đi tới trước mặt Giao Giao hoảng sợ nắm chặt lấy tay cô:"Giao à, nhất định là bác ấy muốn anh trả lại em nên mới phá rối tập đoàn.

Anh tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà buông em ra đâu, bây giờ chúng ta sang nước ngoài đi, em có chịu cùng anh đi không?"Cô nhìn thấy sự lo sơ trong mắt cậu, cũng biết là cậu đang rất mất bình tĩnh nhưng cô vẫn chọn cách trực tiếp lắc đầu:"Không, tôi sẽ không đi với cậu đâu.

Chúng ta hết rồi.

Tập đoàn gặp chuyện, tiền của cậu nhất định cũng đã bị khóa, cậu không có tiền đưa tôi ra nước ngoài đâu."Gia Nguyên lớn tiếng nạt lại: "Ai nói anhh không có tiền? Anh vẫn còn, anh sẽ đi rút tiền rồi chúng ta ra nước ngoài, bác ấy sẽ không bao giờ tìm ra được chúng ta.

Còn về An Lạc, cứ để cho nó ở lại đây, chúng ta sang nước ngoài sẽ sinh một đứa khác, sinh một bầy con em có chịu không?""Tôi sẽ không đi đâu cả.

Tôi cũng sẽ không quay lại với cậu."Cô vừa nói dứt câu đó thì liền lập tức bị cậu tát cho một bạt tay rất mạnh sau đó túm lấy cổ áo kéo lên.

Gia Nguyên ở bên trên nhìn cô một cách đáng sợ, cậu nghiến răng, nói:"Em dám nói không đi cùng anh sao? Hai ngày qua hình như anh cho em thả lòng nhiều quá nên em quên mất mình là ai rồi à? Em là vợ của anh, anh bảo gì thì em phải nghe đó."Dù mặt có đau nhưng cô vẫn mạnh miệng đáp trả cậu: "Tôi không còn là vợ của anh nữa! Anh động vào tôi thì là tội cưỡng hiếp đó!"Cô dứt câu, cậu lại ban cho cô thêm một cú đấm, cú đấm đó mạnh đến mức cô phải choáng váng chảy máu miệng.

Đánh xong, cậu buông cô ra rồi tháo dây ở chân cho cô, cô nằm nhưng không ngổi dậy nổi, cú đánh đó đã khiến cô mơ màn.

Gia Nguyên có thân hình vạm vỡ và còn là người tập tạ, thử hỏi một cái đấm mạnh của cậu thì một cô gái như cô chịu nổi sao? Trong lúc mơ màn đó cô cảm giác được môi của Gia Nguyên đang hôn lên mặt và cơ thể của mình, cậu còn nói:"Chúng ta trốn ở đây sẽ không ai tìm ra đâu.

Chúng ta sẽ tạo thêm một đứa trẻ mới ngay tại đây."Và sau đó, quần áo của cô bị lột ra, cô cảm nhận được nên đã cố sức thức tỉnh bản thân để kháng cự, dù có đầu cô bây giờ choáng váng sấp không còn trụ được.

Thấy cô còn cố không nghe lời, cậu tức giận vô cùng và trong cơn giận đó cậu chẳng chút gì thương tiếc đấm vào bụng của cô.

Lúc này thì cơ đau đã tê tái hết cả người, cô co người lại, nước mắt giàn giụa rơi ra, Gia Nguyên cũng bắt đầu chiếm lấy cơ thể cô.

Trên đầu đau nhức, ở giữa bụng không thể thở, bên dưới lại chịu đựng cơn dã thú của cậu, cô đau đớn dằn xé vô cùng, môi mắt chặt và khóc nức nở.

Bây giờ cô chỉ mong có thể trốn khỏi đây để không bị cậu đối xử tàn tạ như vậy nữa.

Mấy hiệp liên tục, Gia Nguyên không cho cô thở một phút giây nào, cứ liên tiếp mãi như thế đến lúc cô không chịu được nữa mà ngất đi cậu mới chịu dừng lại tha cho cô.Lần sau tỉnh lại chẳng biết là đã qua bao lâu, cô mở mắt nhìn lên trần nhà nhưng bên mặt khá đau, thử đưa một tay chạm vào mặt mới biết mặt bị sưng lên rồi.

Ngoài nổi đau đớn bên ngoài ra cô còn cảm nhận được bụng mình rất đau, cả ở nơi "đó" cũng rát và đau, cô chẳng tài nào ngồi dậy nổi nữa.

Bây giờ cô chỉ bị trói có một tay, trên người không mặt gì chỉ có một cái chăn bông đắp lại.

Đúng lúc cô đang mơ hồ thì Gia Nguyên mở cửa bước, trên tay cậu cầm một chén cháo đem đến gần cô, vẻ mặt chẳng chút gì hối lỗi với hành động của mình mà con cười tươi, nhẹ giọng nói với cô:"Em thức rồi thì ngồi dậy anh đút cháo cho ăn, hai ngày nay em đã không ăn gì rồi."Cô liếc mắt căm hờn nhìn cậu, cô họng khản đặc muốn nói nhưng lại khó nói được trọn vẹn.

Thấy cô muốn nói gì đó cậu liền bỏ chén cháo xuống, một tay luôn vào bên trong chăn rồi chậm tay vào chỗ đó của cô, cô đau nhức nhối nên la lên:"A! Đừng, đừng động vào!"Cậu nhếch môi cười rồi thu tay lại, sẵn tiện cầm từ dưới chân giường lên một chai gel bôi trợn, chỉ vào đó và nói:"Khi nãy em cứng đầu, làm cho chỗ đó không được trơn mượt, anh mua cái này để chuẩn bị cho lần sau phòng trường hợp em lại không hợp tác.

Nhưng mà anh nói cho em biết, em tốt nhất là nên hợp tác đi, em có thấy bên trong đau rát, bên ngoài đau nhức không? Đều là do em không nghe lời.

Nếu ngoan ngoãn anh sẽ nhẹ tay hơn."Cô nắm chặt nắm đấm lại, sự hận thù lên tới đỉnh điểm, cô nói một cách dứt khoát:"Cậu giết chết tôi đi, tôi không muốn sống nữa."Cậu bật cười: "Ha ha, muốn chết là chết dễ thế sao? Anh chưa hết yêu em thì em không được chết.""Yêu? Cậu đối xử với tôi như thế này là yêu đó à? Tôi hận cậu! Tôi hận cậu!"Vừa nói xong cô lại bị tát cho một cái.

Lúc này cô đã không kiềm chế được nữa, cô khóc rồi hét lên trong oán giận tốt cùng.

Thấy cô như vậy cậu liền lấy khăn nhét vào miệng cô, khi cô đã không thể la đươc nữa cậu liền đi lấy một lo thuốc an thần dùng kim tiêm tiêm vào người cô.

Ngay lập tức, cô rơi vào cơn mê rồi lại ngủ thiếp đi.* * *Lần thứ ba tỉnh lại, cô thấy Gia Nguyên và cô khỏa thân nằm trên giường, chai gel bôi trơi còn chưa đóng nắp nằm lăn lóc, trên người cô dính đầy tinh dịch của Gia Nguyên.

Lúc này cô chẳng còn để tâm được tới những thứ đó nữa, cô chỉ đang cảm thấy rất chóng mặt và buồn nôn, sau đó cô liền bật dậy nôn ọe xuống đất.

Nghe tiếng cô nôn, Gia Nguyến thức giấc ngồi dậy, cậu nghiêng người chạm vào vai cô, lo lắng hỏi:"Em nôn hả? Cảm thấy không khỏe chỗ nào sao?"Cô muốn nói nhưng giữ chừng lại thấy khó nói, cô cứ nôn.

Được một lúc lâu, cô dừng nôn và nằm lại giường, bấy giờ cả bầu trời như xoay tròn trong mắt cô, tai ù ù không nghe được gì, mắt cũng mờ dần và cô lại chìm vào cơn buồn ngủ.

Ban đầu thấy cô như vậy cậu chỉ nghĩ là cô bị rối loạn tiêu hóa thôi nên chăm sóc như bệnh bình thường, lao nước ấm rồi thay đồ cho cô.

Sáng hôm sau, cậu thức dậy thì thấy cô vẫn còn ngủ lì bì, nghĩ là cô mệt nên cậu không gọi dậy.

Nhưng mãi cho tới trưa hôm đó cậu gọi cô dậy để ăn cơm thì cô không chịu tỉnh nữa.

Giây phút đó lòng của cậu đầy hoảng loạn, không nghĩ được gì ngoài việc bế cô lên chạy đưa cô đi bệnh viện..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play