Tống Huyền cắn môi, trên mặt đầy vẻ hoang mang khó hiểu.

Mà sau khi hết người mẫu này đến người mẫu khác bước ra, cô lại càng bực bội hơn Mọi chuyện diễn ra đã vượt khỏi dự kiến và tầm kiểm soát của cô, cô tức giận dậm chân, không muốn ngồi ở đây nữa, định đứng dậy bỏ về.
Nhưng đúng lúc này, có hai bảo vệ đứng hai bên trái phải cản cô lại, cô bị dẫn đi với vẻ mặt đầy vẻ kháng cự.

Rất ít người nhìn thấy cảnh này, cho nên cũng không xảy ra xôn xao gì.

Trên sàn catwalk vẫn tiếp tục biểu diễn, Đường Hạo Tuấn nhìn thấy những phản hồi kinh ngạc cảm thán của người bình luận và người xem, biết show thời trang lần này đã thành công, bắt đầu từ ngày mai, công ty trang phục của tập đoàn Đường thì sẽ có được một vị trí nhỏ trong ngành này.

Lúc này, Trình Hiệp đi đến bên cạnh đường Hạo Tuấn, khom lưng nói gì đó với anh.

“Đã biết, coi chừng cô ta cho kỹ vào” Đường Hạo Tuấn gật đầu.

“Vâng!” Trình Hiệp đi xuống.

Đường Hạo Tuấn dời mắt lên sàn catwalk, biểu diễn trên sàn catwalk đã sắp kết thúc, người mẫu đi ra chào bể mạc, lúc này, Tổng Vy cũng cầm micro đi ra.

(DZ

Cô là nhà thiết kế chính trong show thời trang lần này, phải đi ra phát biểu cảm nghĩ.

Chào xong, Đường Hạo Tuấn đứng lên cầm hoa do nhân viên đưa đến, cũng bước lên sàn catwalk, đưa hoa cho Tổng Vy.

Tổng Vy vừa mừng vừa sợ, cũng có chút khó hiểu.

Đường Hạo Tuấn là người đứng đầu ban tổ chức, tuy cũng sẽ đi lên phát biểu cảm nghĩ, nhưng chưa nói là sẽ tặng hoa cho cô.

Tuy khó hiểu, nhưng Tống Vy cũng hỏi, vẫn mỉm cười nhận hoa, đưa micro cho Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn đứng bên cạnh cô, cũng nói một vài câu công thức hóa, nhưng nói xong câu cuối cùng, đột nhiên lại đổi đề tài, nhìn Tổng Vy: “Người tôi muốn cảm ơn nhất chính là nhà thiết kế Tông, không có cô ấy thì đã không có show biểu diễn long trọng ngày hôm nay”

Tống Vy không ngờ sẽ Đường Hạo Tuấn sẽ nói muốn cảm ơn cô nhất trước mặt mọi người, trong lúc nhất thời cũng vô cùng kinh ngạc.
“Cô Tống, cảm ơn cô!” Đường Hạo Tuấn giang tay với Tống Vy: “Là cô đã cứu lại công ty trang phục của tập đoàn Đường Thị Anh nói câu này, lập tức làm Tống Vy đỏ mắt.

CÔ cầm micro của anh: “Đầu tiên, tôi rất cảm động khi được tổng giám đốc Đường cảm ơn, tiếp theo tôi cũng muốn nói, tổng giám đốc Đường, nếu không có anh hoàn toàn tin tưởng, khẳng định và ủng hộ hoàn toàn, tôi cũng không thể nào mang đến cho mọi người một show thời trang hoàn mỹ, tổng giám đốc Đường, tôi cũng rất cảm ơn anh”

Nói xong, Tống Vy ôm Đường Hạo Tuấn.

Đồng thời, tất cả khách mời ở bên dưới cũng đứng lên, trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay vang vọng cả hội trường thời trang.

Một lúc lâu sau, Tống Vy buông Đường Hạo Tuấn ra, dùng mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt kích động.

Đường Hạo Tuấn thấy thế, nhíu mày, lấy khăn giấy cho cô: “Dùng cái này đi”

“Ừ Tống Vy trả lời buông tay nhận khăn giấy.

Đợi tiếng vỗ tay ngừng lại, hai người đều rời khỏi sàn diễn.

Hậu trường, Đường Hạo Tuấn nghiêng mặt nhìn Tổng Vy:
“Đi cùng tôi.”
Tống Vy nhìn ánh mắt lạnh bằng của anh, đã đoán được đại khái sắp đi đâu, gật đầu đi theo anh về phía phòng nghỉ.

Đến phòng nghỉ, Trình Hiệp nhìn thấy bọn họ, chào hỏi xong rồi mở cửa phòng nghỉ ra.

Tổng Huyền trong phòng nghỉ nhìn thấy ba người, trong mắt đầy thấp thỏm lo âu, nhưng trên mặt vẫn ráng giữ bình tĩnh gượng cười: “Hạo Tuấn, cuối cùng anh cũng đến rồi, anh xem Trình Hiệp kìa, anh ta lại dám nhốt em ở đây không cho em đi.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play