Vốn dĩ hắn nghĩ Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch của hai người sẽ chỉ đâu đó quanh đây, nhưng giờ đây hắn mới phát hiện Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch đã bị hai tên chết tiệt kia dẫn đi rồi. Thì ra hai tên đó châm lửa cho hắn, bắt gà cho hắn chính là muốn hắn có sức lực để tự quay về điểm đóng quân.
Được, Lục Nhiễm Lam Sênh, hai người các ngươi giỏi, đây có phải là muốn ta đích thân khắc cho ngươi hai tấm thẻ bài để đến Liên Hoa Phường chính mình trực tiếp bồi khách?
Nhưng mà cõng nàng ở trên lưng, đi bộ xuyên qua cánh rừng tuyết cũng là một chuyện rất tuyệt vời.
~~~~
Chuyện cũ ba năm trước tựa như thác nước ùa về, vốn dĩ hắn chỉ tưởng rằng nàng không nhớ hắn nhưng ít nhất cũng sẽ biết rằng huynh trưởng của nàng quen biết hắn đi. Tên Cẩn Hạo này nói với hắn rằng hãy yên tâm, muội muội của mình nhất định sẽ gả cho hắn, nhưng lại chưa từng nhắc đến hắn với nàng?
Đây là anh em huynh đệ tốt của hắn hay sao? Đồ lừa đảo!!! Lừa đảo mà!
Được rồi, hay lắm, ở kinh thành nàng ở đâu đâu cũng là huynh đệ tốt của hắn lại không có một ai nhắc đến hắn với nàng, quả là huynh đệ tốt.
"Đều không có ai nhắc về ta với muội sao" Vân Hi tìm kiếm chút niềm tin cuối cùng vào những "hảo huynh đệ tỷ muội của hắn", bình tĩnh hỏi lại lần nữa.
"Họ chỉ nói với muội huynh rất giỏi, rất xuất sắc, là chiến thần trong truyền thuyết" Cẩn Y nghiêng mặt qua dùng đôi mắt to tròn của chính mình nhìn hắn, bộ dáng thật thà vô cùng mang theo chút thắc mắc, nếu như hắn nói như vậy, những người ở xung quanh nàng sẽ đều quen biết với hắn sao?
Nhưng mà nghĩ lại thì cũng đúng, hắn rất ít khi quay về kinh thành, quanh năm nếu không ở Tây Châu thì sẽ ở chiến trường, lý nào sẽ trùng hợp về kinh thành để dự lễ thành thân của ca ca nàng như vậy, đây chính là giao tình rồi còn gì?
Nàng thật ngốc.
Trời cũng đã khuya, hắn không nhiều lời, một tay ôm ngang hông nàng dùng khinh công trở về Vân Hi phủ. Hắn đứng ở bên ngoài, chờ bóng đèn trong phòng nàng tắt rồi mới rời đi, có nàng ở bên cạnh, thật tốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT