Bạch Cẩn Lan biết trước giờ Lý Nghiêm Chính luôn kiên trì với y nhưng đó không phải là vì yêu mà là vì giữ chân y, đơn giản vì trước giờ hắn muốn thứ gì thì không ai dám nói cái gì cả. Nhưng không phải tất cả mọi thứ đều có thể thuộc về hắn, tất cả mọi người đều nghe lời hắn.


“Nhị vương gia, từ lúc gặp ta, ngài có thấy được thái độ của mọi người đối với ngài trên người ta không? Ta chịu mọi khổ sở không có thể sống sót được nên sao có thể dễ dàng nghe lời người khác. Ta không biết lúc trước ngài tàn bạo như thế nào, giết người không gớm tay hay vị hoàng tử được người người nể sợ nhưng còn người cũng có trái tim mới có thể sống, không học cách yêu thì ngài mãi mãi cũng sẽ không có được hoàn toàn người muốn có” Bạch Cẩn Lan như vậy lại vô cũng nhàn nhã nói.


“A Lan, ta có phải đã đến trễ rồi không?” Lý Nghiêm Chính lúc này nhìn Bạch Cẩn Lan nhưng cái gì đó rất xa vời.


“Không biết, đối với ta không có gì là trễ cả, người bết tại sao ta lại rất đối tốt với sư huynh không?”.


“Vì ngươi yêu thích hắn sao?”.


“Là một phần thôi, huynh ấy luôn đối tốt với ta, huynh ấy không giống ngài là một người muốn tất cả, huynh ấy vì ta từ bỏ sư môn, từ bỏ tương lai trở thành chưởng môn một phái lớn. Nếu như năm đó không phải phụ thân phản đối thì bây giờ ta đã là thê tử của huynh ấy rồi” Bạch Cẩn Lan cười nhẹ nói.


“Tại sao phụ thân ngươi lại phản đối? Niên Doãn Minh rời khỏi sư môn thì không còn là người tu tiên nữa thì lý do gì phản đối” Lý Nghiêm Chính Thắc mắc hỏi.


“Vì Nguyên Linh cả ta và huynh ấy tương khắc, Nguyên Linh lúc trước của ta là Bạch Liên Hoa của huynh ấy là Phong Lang, uy áp của huynh ấy quá lớn có thể khiến linh khí của ta suy giảm đến cạn kiệt nên dù có tương ái đi chăng nữa cũng không thể ở bên nhau được”.


Y nói xong liền nhìn Lý Nghiêm Chính đang suy nghĩ gì đó, bản thân cũng không kìm lòng được mà muốn nhìn thêm một lát, lần đầu gặp hắn ở trong rừng, cũng chỉ đơn giản nghĩ sẽ không gặp lại một lần nào nữa, vậy mà lúc gặp lại nhanh như vậy còn xảy ra nhiều chuyện khiến bản thân không kịp trở tay.


Y lúc xuyên không chỉ từng nghĩ sau khi trả thù đại nương và nhị nương sẽ tìm một chỗ nào đó thật an nhàn nuôi thỏ, trông rau sống hết quản đời còn lại, lúc đó còn có Tú Hồng, Khuynh Bạch bầu bạn. Nhưng hiện tại lại vì người trước mặt mà thay đổi tất cả, y cũng không biết bản thân đã sai chỗ nào mà lại phải như thế này, nhưng nếu có thể thay đổi con người này thì như thế nào?


“Bạch Cẩn Lan” Lý Nghiêm Chính đột nhiên lên tiếng khi y giật mình.


“Sao?”.


“Hãy trở thành vương phi của ta” Lý Nghiêm Chinh nghiêm túc nói.


“Cái gì!?” Bạch Cẩn Lan ngạc nhiên nói.


“Hãy trở thành vương phi của ta, hãy thành thân với ta” hắn nói lại lần nữa, lần này rõ ràng hơn.


“Ngài đang nghĩ gì vậy chứ!?”.


“Ta biết việc này rất đường đột, hiện tại ta không biết yêu ngươi thế nào, nhưng ta không muốn nhìn ngươi ở bên cạnh người khác, không muốn lúc nào cũng làm ngươi túc giận, ta muốn được hiểu rõ về ngươi, như vậy ta mới khiến bản thân yêu ngươi cũng như là ngươi yêu ta”.


“Ta...”


Bản thân y hiện tại không biết nên trả lời thế nào, lời Lý Nghiêm Chính nói quá đường đột, y vẫn chưa thể tiếp thu được gì cả. Hiện tại hắn là nhị vương gia, là người được hoàng đế tín nhiệm nên trở thành vương phi đối với y có lợi chứ không có hại. Với việc hiện tại y đang mang thai chỉ giấu được nhất thời, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, không thể giấu được lâu, nhưng...


“Ta cần suy nghĩ, ngày về trước đi” Bạch Cẩn Lan tỏ ra mệt mỏi nói.


“Được, ta chờ câu trả lời của ngươi” Hắn nói xong thì đi ra khỏi phòng.


Y lúc này thất sự rối rắm, không biết từ khi nào vướng vào một đống lộn xôn, trở thành vương phi thì không có gì cả, y đã tường đọc một quyển sách nói về thế giới này, nơi này có thế thành thân cả nam lẫn nữ, nói đúng hơn là nam nhân ở đây thành thân với nam nhân được xem là một việc bình thường, y còn nghe nói tiên đế từng có một nam hậu và bốn nam phi, hiện tai hoàng đế có năm nam phi.


Dù thế giới này có khái niệm công bằng như vậy như y vẫn cảm thấy bản thân mình không ổn chút nào, Bạch Cẩn Lan không phải vì mình là nam nên không muốn kết hôn với vương gia, mà vì y có một vết sẹo khó lành.


Trước khi xuyên không y cũng yêu nam nhân, nhưng người đó vì một người khác ở bên ngoài mà đẩy y từ tầng mười sáu xuống. Tình yêu với người kia mười sau năm lại vì tầng mười sáu mà chấm dứt thật là một chuyện đáng buồn cười.


Nghĩ đến đây y có chút buồn cười, thân phận Phượng Trạch của y hiện tại chưa ai phát hiện, nếu trở thành vương phi của Lý Nghiên Chính thfi không khác gì nói ra tất cả, suy nghĩ nhiều khiến y nhứt đầu không thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play