Khuôn mặt Ngô Chí Kiên cứng đờ trước câu hỏi bất ngờ của Trương Mỹ Vân.
Nhưng hẳn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bình thản đáp: "Em yên tâm, cả đời này em sẽ không phải chạm mặt cô ấy đâu"
"Hai người li hôn rồi à?"
Trương Mỹ Vân bất ngờ hỏi.
Li hôn là điều không bao giờ có trong từ điển của Ngô Chí Kiên.
Một khi hắn kết hôn thì không bao giờ nghĩ tới chuyện li hôn.
Dù Ngô Chí Kiên ăn nằm với hàng trăm phụ nữ thì người duy nhất hắn thừa nhận là vợ cũng chỉ có mình Phạm Khả Hân.
Và cho dù Phạm Khả Hân có ngoại tình với Chúng Thanh Phong thì hẳn cũng sẽ không bỏ cô.
Nghĩ rằng Trương Mỹ Vân muốn có một danh phận để danh chính ngôn thuận bước vào Ngô gia nên Ngô Chí Kiên trấn an cô: "Em yên tâm, vợ tôi có thứ gì em sẽ có thứ đó.
Nhất định không để em chịu thiệt thòi"
Trương Mỹ Vân bỏ đũa xuống bàn, nhìn Ngô Chí Kiên nhếch môi cười: "Thứ tôi muốn e rằng anh không thể cho tôi được"
"Ngoài danh phận ra, em muốn gì anh cũng có thể cho em"
Trương Mỹ Vân đã chế một câu thơ của Xuân Diệu để diễn tả quan điểm sống của bản thân: "Thà một phút là vợ rồi chấm dứt, còn hơn làm lẽ cả trăm năm"
Ngô Chí Kiên chỉ lặng lẽ quan sát Trương Mỹ Vân, âm thầm đánh giá.
Hắn biết để thuần phục được một con ngựa hoang như cô, cần rất nhiều thời gian và công sức, không thể ngày một ngày hai.
Nhưng thứ gì càng tốn tâm sức, càng quý giá.
"Anh sẽ thay đổi suy nghĩ của em"
"Người cần thay đổi ở đây phải là anh, không phải tôi.
Bởi vì tôi sẽ luôn là chính tôi, không vì bất kỳ ai mà thay đổi hết"
"Đó là lý do anh thích em."
Nhìn thẳng vào mắt Ngô Chí Kiên, không chút khách khí Trương Mỹ Vân nói: "Cảm ơn nhé, nhưng biết làm sao bây giờ tôi không thích anh"
Ngô Chí Kiên nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Vẫn nghĩ tới chuyện sẽ quay lại với Chúng Thanh Phong à?"
Trương Mỹ Vân chưa kịp trả lời thì Ngô Chí Kiên đã nói luôn: "Em chấp nhận làm cái bóng của một người phụ nữ khác à? Em chấp nhận việc ở để cập nhật nội dung các bạn nhé! tâm ý cho em sao?"
Mặc dù những lời Ngô Chí Kiên nói ra chẳng khác nào dao nhọn ghim để cập nhật nội dung các bạn nhé! bản thân thật bình tĩnh trong hoàn cảnh này.
Nhất quyết không được để thua hắn ta.
Cô cười nhàn nhạt hỏi lại: "Vậy anh có thể dành hết tâm ý cho tôi không? Anh có thể bỏ vợ để cưới tôi không?"
Tất nhiên Trương Mỹ Vân đã biết được đáp án trước cả khi Ngô Chí Kiên nói ra, nhưng cô vẫn cố tình hỏi như vậy.
Cô muốn làm khó hắn ta.
Muốn hắn ta phải suy nghĩ trước khi mở để cập nhật nội dung các bạn nhé! Vân không thể ở bên Chúng Thanh Phong nữa, thì thà cô sống độc thân còn hơn chấp nhận làm vợ lẽ của Ngô Chí Kiên.
"Anh đã nói rồi, anh sẽ không để em phải chịu thiệt thòi đâu"
Trương Mỹ Vân hít một hơi thật sâu, nhìn xoáy vào đôi mắt thâm sâu khó lường của Ngô Chí Kiên thẳng thắn hỏi.
"Tại sao lại là tôi?"
"Anh thích em, đơn giản vậy thôi"
"Anh thích tôi đủ nhiều để có thể để cập nhật nội dung các bạn nhé! khác sao?"
"Em đang rất mong chờ anh ta tới đây cứu em thoát khỏi anh đúng không?"
Bị Ngô Chí Kiên nhìn thấu tâm tư nhưng Trương Mỹ Vân chỉ cười trừ.
Ngô Chí Kiên đặt hai khuỷu tay lên bàn, đan hai bàn tay lại với nhau, nhìn xuống chiếc điện thoại đang để trước mặt.
"Em có biết bây giờ Chúng Thanh Phong đang làm gì không?"
Trương Mỹ Vân chỉ nhìn Ngô Chí Kiên, không hỏi, cũng không nói gì cả.
Ngô Chí Kiên đẩy chiếc điện thoại tới trước mặt Trương Mỹ Vân.
"Em tự xem đổi sẽ rõ."
Trương Mỹ Vân cầm chiếc điện thoại của Ngô Chí Kiên lên.
Bàn tay cô khẽ run lên vì hồi hộp.
Không biết điều gì đang chờ đón cô ở những giây phút tiếp theo.
Khi nhìn thấy những tấm ảnh Phạm Khả Hân đang ngủ được gửi tới từ số điện thoại của Chúng Thanh Phong, tìm Trương Mỹ Vân trùng xuống.
Một cảm giác nghẹn ngào, xót xa dâng lên trong lòng cô.
Vậy là những lời Ngô Chí Kiên nói trước đó, rằng đổi với Chúng Thanh Phong thì Phạm Khả Hân là một người rất quan trọng không phải chỉ để công kích cô, mà hoàn toàn là sự thật.
Mặc dù cảm thấy ê chê, nhục nhã nhưng Ngô Chí Kiên vẫn cố tình nén cái tôi cá nhân xuống để công kích Trương Mỹ Vân.
"Em biết chuyện hai người đó từng có con với nhau rồi chứ?"
Câu nói của Ngô Chí Kiên giống như phát súng bản xuống mặt hồ đang yên ả.
Lý trí Trương Mỹ Vân biết rằng Ngô Chí Kiên đang cố tình chia rẽ tình cảm giữa cô và Chúng Thanh Phong, nhưng trái tim cô vẫn nhói đau.
Bất giác cô đưa tay đặt lên bụng.
Không lâu trước đây cô và Thanh Phong cũng có chung với nhau một đứa con, tuy nó không phải kết tình tình yêu của hai người, cũng không được tạo thành theo cách thông thường nhưng cô đã từng rất yêu đứa bé.
Trương Mỹ Vân nhớ như in hình ảnh Chúng Thanh Phong cùng cô tới bệnh viện khám thai, anh đã bật khóc vì xúc động khi nghe thấy nhịp tim của đứa trẻ.
Khoảnh khắc đó Mỹ Vân biết Thanh Phong cũng yêu thương con chẳng kém gì cô.
Nhưng Trương Mỹ Vân cũng đã tận mắt chứng kiến cảnh Chúng Thanh Phong vô cùng lo lắng, đuổi theo ô tô của Ngô Chí Kiên để cướp lại Phạm Khả Hân.
Những biểu hiện đó, hành động đó không phải là yêu thì là gì? Thấy Trương Mỹ Vân đang ngồi đần ra như ngỗng, Ngô Chí Kiên chốt hạ: "Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng mà thật lòng thì mất hết nhưng nhiều khả năng Chúng Thanh Phong chỉ sử dụng em như tấm bình phong, để che giấu tình cảm thật sự của hẳn dành cho vợ anh thôi"
Trương Mỹ Vân trầm ngâm suy tư.
Nếu những gì có được giữa cô và Chúng Thanh Phong trong thời gian qua đều là giả dối thì quả thật Viện hàn lâm Mỹ nợ anh một giải Oscar cho vai diễn quá xuất sắc.
"Thất vọng lắm đúng không?"
Ngô Chí Kiên hỏi.
Trương Mỹ Vân tắt điện thoại của Ngô Chí Kiên đi, đặt xuống bàn.
Cô cố tỏ thái độ thản nhiên, có chút dửng dưng: "Cũng bình thường thôi.
Đã từ lâu rồi tôi chẳng đặt kỳ vọng gì vào tình yêu"
"Như vậy mới là sáng suốt"
Nãy giờ bị Ngô Chí Kiên công kích mà Trương Mỹ Vân không phản công lại thì giang hồ người ta khinh.
"Nghe nói anh là người nổi tiếng cuồng vợ.
Vậy mà cô ấy ở chỗ Chúng Thanh Phong, anh lại không có phản ứng gì sao? Chẳng lẽ đây là tin đồn thất thiệt thôi sao?"
"Cứ để họ vui vẻ bên nhau một chút, như vậy chúng ta sẽ có không gian riêng tư tâm sự.
Cũng chẳng đi đâu mà thiệt"
"Anh đúng là ông chồng quốc dân.
Biết vợ mình ở bên một người đàn ông khác mà vẫn bình chân như vại"
Ngô Chí Kiên nghiến răng, dằn từng chữ: "Số mệnh của Phạm Khả Hân sinh ra là để làm vợ Ngô Chí Kiên này, cô chủ của Ngô gia, nên sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ phải trở về thôi."
"Nếu như Phạm Khả Hân không quay về thì sao?"
"Đương nhiên anh sẽ tìm cách hợp thức hóa hai từ nếu như đó rồi"
Ngô Chí Kiên cười như không cười đáp.
Trương Mỹ Vân thấy đôi mắt u ám của hẳn ánh lên một tia lạnh lẽo.
Bất giác lông măng trên cơ thể cô dựng hết cả lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT