Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 250: Quá nhanh quá nguy hiểm


2 năm

trướctiếp

Với năng lực và mối quan hệ của Võ Quế Sơn thì việc tìm ra kẻ đang theo dõi anh và Trương Mỹ Vân là điêu không khó.

Đột nhiên Võ Quế Sơn giơ điện thoại lên, mở camera rồi giơ tay hình chữ V tạo dáng chụp vài bức ảnh.

Đây là lần đầu tiên Trương Mỹ Vân thấy Võ Quế Sơn chụp ảnh trước mặt mình nên cô khá kinh ngạc.

Không ngờ anh còn có sở thích này.

Bất ngờ cô đề nghị: "Có cân em chụp giúp không?"

"Không cân đâu.

Anh chụp đủ rồi!"

Thật ra vừa rồi Võ Quế Sơn không phải chụp ảnh tự sướng, mà là đang diễn kịch để chụp được chân dung kẻ theo dõi họ ở bàn đối diện.

Đang ăn chợt Trương Mỹ Vân nghĩ ra một người có khả năng hãm hại mình.

Cô ngẩng phắt đầu lên nhìn Võ Quế Sơn.

Nuốt xong cô nói: "Anh có nghĩ vụ này liên quan tới Ngô Chí Kiên không?"

"Anh đang cho người điều tra, nhưng dạo gần đây hành tung của Ngô Chí Kiên rất bí hiểm.

Chưa tra ra được gì hết.

Có lẽ không phải do hắn làm đâu."

Mặc dù không tiếp xúc với Ngô Chí Kiên nhiều nhưng Võ Quế Sơn biết hắn ta không phải kiểu người dùng những thủ đoạn vặt vãnh như đăng bài bôi nhọ để đối phó với một người phụ nữ.

Bởi hắn sẽ dùng thủ đoạn bỉ ổi, hạ lưu hơn nhiêu.

Chuyện năm xưa với Phạm Khả Hân chính là một ví dụ.

Trương Mỹ Vân chau mày suy nghĩ: "Vậy thì có thể là ai được chứ?"

Võ Quế Sơn còn chưa kịp trả lời thì chiếc điện thoại đặt trên mặt bàn của Trương Mỹ Vân rung chuông.

Cô nhanh chóng nghe máy.

Ngay lập tức ở đầu dây bên kia vang lên giọng nói sa sả của Minh Nguyệt: "Mày đọc báo chưa?"

Đột nhiên Lại Minh Nguyệt gọi điện, lại hỏi một câu không đầu không đuôi như vậy khiến Trương Mỹ Vân dự cảm có điều chẳng lành.

Cô hỏi: "Có biến gì hả?"

"Biến căng đét đèn đẹt, nét như sony luôn."

"Liên quan đến tao hả?"

Trương Mỹ Vân có thể nghe được tiếng thở dài của Lại Minh Nguyệt qua điện thoại.

Bạn thân của cô nói: "Không liên quan tới mày thì tao gọi cho mày để phí tiên điện thoại à? Có vẻ như mày mới được sao thị phi chiếu mệnh rồi."

"Chuyện tao là tiểu tam, cặp với Thẩm Toàn Đức, phá vỡ hạnh phúc gia đình anh ta lên báo rồi à?"

"Ừ! Tao tạo nick ảo vào thanh mình cho mày nhưng mình tao không đấu lại với những anh hùng bàn phím."

Đúng là trong hoạn nạn mới biết ai là bạn ai là thù.

Trương Mỹ Vân không ngờ Lại Minh Nguyệt lại vì cô mà đi tạo nick ảo, cãi nhau với người ta.

"Cảm ơn bạn tốt! Nhưng mày không cần bận tâm tới chuyện này nữa đâu.

Tao với anh Sơn sẽ xử lý ổn thỏa."

Dĩ nhiên Lại Minh Nguyệt biết Võ Quế Sơn có năng lực giúp Trương Mỹ Vân giải quyết những chuyện này nhưng thấy người ta bôi nhọ, nói xấu bạn thân của mình cô vẫn thấy tức, không nhịn được, phải nhảy vào cãi nhau tay đôi.

Kết thúc cuộc nói chuyện với Lại Minh Nguyệt, Trương Mỹ Vân tò mò mở mạng lên tìm kiếm thông tin bài viết liên quan tới mình, nhưng kết quả là tìm một hồi chẳng thấy gì cả.

Cô ngước nhìn Võ Quế Sơn ở phía đối diện, thắc mắc: "Minh Nguyệt bảo với em là bài viết bôi nhọ em lên báo rồi.

Nhưng sao em tìm mãi mà không thấy nhỉ?"

Võ Quế Sơn thản nhiên đáp: "Anh bảo người gỡ xuống hết rồi."

Trương Mỹ Vân mở to hai mắt, nhìn Võ Quế Sơn không chớp.

Cái nhìn của Mỹ Vân khiến Quế Sơn ngượng ngùng.

Anh gãi đầu gãi tai bảo: "Anh không phải đại boss đâu.

Em nhìn anh thế, anh thấy không quen."

Lúc này Trương Mỹ Vân mới ý thức được việc nãy giờ mình nhìn Võ Quế Sơn chăm chăm không dứt.

Cô xấu hổ giải thích: "Tại em bất ngờ quá thôi."

"Em bất ngờ vì điều gì?"

"Anh giải quyết mọi việc với tốc độ quá nhanh, quá nguy hiểm luôn."

Võ Quế Sơn ưỡn ngực, thẳng lưng kiêu ngạo nói: "Không có năng lực đó, sao có thể ở lại bên cạnh boss tới bây giờ chứ?"

Tiện thể Võ Quế Sơn nhắc tới Chúng Thanh Phong nên Trương Mỹ Vân lấy cớ hỏi thăm luôn: "Từ hôm qua tới giờ anh có liên lạc được với anh Phong không?"

Vừa lắc đầu, Võ Quế Sơn vừa đáp: "Không em ơi!"

Với suy đoán của Võ Quế Sơn thì lúc này Chúng Thanh Phong đã thực hiện xong cuộc phẫu thuật hiến thận cho Chúng Thời Giang rồi.

Nhưng anh không thể tiết lộ điều này cho Trương Mỹ Vân biết được.

Đoán rằng Trương Mỹ Vân đang mong ngóng tin tức từ Chúng Thanh Phong nên Võ Quế Sơn an ủi cô: "Có lẽ đại boss đang quay cuồng với lịch làm việc nên mới không thể liên lạc với chúng ta được."

Ban đầu Trương Mỹ Vân cũng nghĩ như vậy, nhưng nếu không có vấn đề gì bất thường xảy ra, tại sao Chúng Thanh Phong phải tắt máy? Cô bày tỏ suy nghĩ bất an trong lòng: "Nhưng lần nào em gọi cũng thấy anh ấy tắt máy."

"Có thể điện thoại của boss bị hết pin."

Trương Mỹ Vân phân tích theo logic thông thường: "Hết pin có thể sạc mà.

Em gọi cho anh ấy mấy lần đều thấy báo không liên lạc được."

Đâu Võ Quế Sơn nhanh chóng nảy số.

Anh nghĩ ra hàng trăm lý do để giải đáp những thắc mắc của Trương Mỹ Vân: "Anh nghĩ có thể đại boss quên mang theo sạc điện thoại.

Hoặc cũng có thể điện thoại anh ấy bị bọn móc túi móc mất...

Có hàng ngàn sự cố có thể xảy ra.

Nhưng đại boss là ai chứ? Anh ấy là phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới đấy.

Em yên tâm đi, đại boss sẽ giải quyết ổn thoả hết thôi."

Nghe Võ Quế Sơn nói vậy Trương Mỹ Vân cũng cảm thấy phần nào an tâm.

"Đây không phải lần đầu đại boss ra nước ngoài công tác.

Em lo cái gì."

"Em...

Em không lo...

Chỉ là..."

"Em yên tâm, không ai bắt cóc được đại boss đâu.

Lễ nào đại boss mới đi được một ngày mà em đã nhớ anh ấy rồi à?"

Bị Võ Quế Sơn nói trúng tâm tư, Trương Mỹ Vân ngượng ngùng nhưng vẫn cố giữ hình tượng.

Cô gân cổ lên cãi: "Nhớ cái đầu anh ấy!"

"Thoải mái đi eml Anh không nói với đại boss đâu mà xấu hổ."

Võ Quế Sơn thấy phụ nữ đúng là khó hiểu toàn nói những điều ngược với lòng mình.

Nhớ thì cứ nhận là nhớ.

Đó là cảm xúc bình thường của con người, có phải chuyện gì xấu xa đâu mà phải chối chứ? Nhưng đây là vấn đề riêng tư nên anh cũng không tiện trao đổi với Trương Mỹ Vân.

Để kéo sự chú ý của Trương Mỹ Vân khỏi chủ đề liên quan tới Chúng Thanh Phong, Võ Quế Sơn hỏi: "Nếu bắt được người đứng sau chuyện bôi nhọ này em định xử lý thế nào?"

Trương Mỹ Vân lắc đầu thú thật: "Em cũng chưa biết nữa.Còn phải xem động cơ đằng sau của người đó là gì thì em mới quyết định được."

Võ Quế Sơn gật gù, anh nói: "Em yên tâm đi.Chỉ nội trong hôm nay hoặc ngày mai, anh sẽ bắt được tên đó."

Lại một lần nữa Trương Mỹ Vân thấy kinh ngạc trước tốc độ làm việc của Võ Quế Sơn.

Cô hỏi, không giấu được sự ngưỡng mộ: "Anh có thể điều tra ra kẻ chủ mưu nhanh như vậy sao?"

Võ Quế Sơn tự tin khẳng định: "Nếu không phải xử lý những việc đại boss giao phó từ trước thì tốc độ tìm ra còn nhanh hơn nữa."

Trương Mỹ Vân thật sự ngưỡng mộ những người có khả năng làm nhiều việc trong cùng một lúc, mà việc nào cũng đạt được kết quả cao nhất giống như Võ Quế Sơn và Chúng Thanh Phong.

Ngay lúc này, cô quyết định phải ship nhiệt tình Quế Sơn cho Lại Minh Nguyệt.

Tuyệt đối không thể để một người đàn ông vừa có năng lực, vừa thông minh, đạo đức tốt như anh rơi vào tay cô gái khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp