Mạnh Giang Thiên rốt cục như ý nguyện tiến vào nông trường, người phụ trách mới của nông trường là dị năng giả hệ nước cấp 3.3.

Người này trời sinh chính là dị năng giả hệ thủy, tên cũng gọi là Thủy Lưu.

Tuy rằng là đàn ông, nhưng bộ dạng cũng rất mềm mại, nói chuyện cũng ôn ôn nhu nhu, cả người làm cho người ta có cảm giác lạnh nhạt như nước, không tranh quyền thế.

Sau một hồi trò chuyện với Thủy Lưu, Mạnh Giang Thiên cảm thấy mình muốn cướp vị trí của hắn đều là một loại tội lỗi.

Không còn hạt giống ngô kia, sửa sang lại rau quả chết khô một chút, một lần nữa gieo hạt giống, trải qua một vòng thôi sinh của dị năng giả hệ cây, ruộng đồng bị phá hỏng lại được mầm rau mới chiếm cứ.

Thủy Lưu cho Mạnh Giang Thiên một mảnh ruộng trồng củ cải, thí nghiệm dị năng hệ cây của Mạnh Giang Thiên, nếu củ cải lớn lên không tệ, Mạnh Giang Thiên có thể chính thức ở lại nông trường.

Mạnh Giang Thiên nhìn sang tiến độ thôi sinh của dị năng giả hệ cây cấp hai, cũng chỉ là đem củ cải thúc dục nảy mầm mà thôi, không dám để cho mầm non phát triển quá lớn.

Chuyên gia Đàm nhìn tình huống củ cải, cho Mạnh Giang Thiên một đánh giá ưu tú.

Kết quả này, Mạnh Giang Thiên rất hài lòng, Lưu Thủy cũng hài lòng, hai vị đại lão đều hài lòng, chuyên gia Đàm cũng rất hài lòng.

Buổi tối, Mạnh Giang Thiên ở nông trại mua chút dưa hấu rau quả tươi về, người trong cuộc mua, giảm giá năm lần.

Trở lại mười mẫu đất của mình, Mạnh Giang Thiên đưa hai ông cháu Viên lão đầu về nhà.

Mang trái cây và rau quả tươi về, cả gia đình ăn một bữa ăn tối ngon lành.

Hách Nhân biết được Mạnh Giang Thiên có năm mươi mẫu đất, lập tức liệt kê một chuỗi tên thuốc đông y, sống chết nhất định phải trồng thuốc đông y trên bốn mươi mẫu.

Mạnh Giang Thiên không đồng ý, Hách Nhân lôi kéo Mạnh Giang Thiên lầm rầm cả đêm, Mạnh Giang Thiên chưa bao giờ biết lão đầu này phiền lòng như vậy.

Bị quấn không có biện pháp, chỉ có thể đáp ứng Hách Nhân.

Sáng sớm, Mạnh Giang Thiên đi đổi thuốc tinh lọc với Phùng Kinh Quảng, thu được khế ước bốn mươi mẫu đất còn lại.

Mua dịch dinh dưỡng cho hai ông cháu Viên lão đầu một ngày, mang Hách Nhân đón hai ông cháu ra đồng.

Hách Nhân lôi kéo Viên lão đầu, chạy trong bốn mươi mẫu đất, kế hoạch nơi nào nên trồng thuốc đông y gì.

Thời tiết hiện tại không thích hợp trồng ngoài trời, Mạnh Giang Thiên cho Hách Nhân năm mươi vạn giá trị cống hiến, lão đầu này tự mình đi liên hệ với thương nhân vật liệu xây dựng, đem bốn mươi mẫu đất còn lại đều xây lên nhà kính.

Hạt giống của Viên lão đầu ngược lại đầy đủ, đại bộ phận hạt giống đông y đều có.

Hai lão đầu tựa hồ có đề tài chung nói không hết, buổi tối lúc Mạnh Giang Thiên đến đón người, hai lão đầu đều không muốn về nhà, còn ở trong căn nhà nhỏ được dựng tạm bên mặt đất.

Tiểu Khôn lo lắng một nhà già yếu phụ nữ và trẻ em, vẫn lựa chọn về nhà ở, Mạnh Giang Thiên sợ hai lão già ở bên ngoài gặp nguy hiểm, vốn định dẫn Tiểu Bạch qua.

Nhưng Tiểu Bạch liếc mắt nhìn Tiểu Hắc, Tiểu Hắc kinh sợ dựng lỗ tai, đứng trước mặt Mạnh Giang Thiên.

Mạnh Giang Thiên nhìn Tiểu Bạch đang dựa vào bên cạnh Thôi Tây Sinh một cái, một tay một đứa, xách theo hai động vật nhỏ ném vào trong phòng hai lão đầu.

Thôi Tây Sinh có anh bảo vệ là đủ rồi.

Mạnh Giang Thiên mỗi sáng đi đổi thuốc tinh lọc với Phùng Kinh Quảng. Lại đi đón Tiểu Khôn đến đất của mình.

Lại đón Tiểu Bạch và Tiểu Hắc về nhà bảo vệ Thôi Tây Sinh, cuối cùng đi nông trại làm việc.

Buổi tối về nhà ăn cơm trước, mang theo đồ ăn cùng hai động vật nhỏ ra ruộng, chờ Tiểu Khôn ăn cơm xong đưa Tiểu Khôn về nhà.

Cuộc sống từng bước từng bước, Mạnh Giang Thiên sống vô cùng sung túc. Mỗi lần nhìn thấy Thủy Lưu cười ha hả, đều có một loại cảm giác tội lỗi.

Mạnh Giang Thiên mỗi ngày đều vụng trộm điều chỉnh mảnh đất củ cải mình phụ trách, nước nhiều hơn một chút, đất đai kết tụ, dị năng hệ cây cũng đang vụng trộm gia tăng.

Bảy ngày sau, đất củ cải của Mạnh Giang Thiên thu hoạch.

Củ cải lớn đều trong veo, không gồ ghề, chỉ có đỉnh của đỉnh, không có một củ nào thấp hơn năm cân.

Thủy Lưu rất cao hứng, cùng Phùng Kinh Quảng báo cáo chiến tích của Mạnh Giang Thiên, Mạnh Giang Thiên chính thức nhậm chức, đồng thời phụ trách một mảng lớn đất củ cải.

Cuộc sống bình thản qua bốn tháng, Mạnh Giang Thiên phụ trách đất đai chưa từng sai lầm.

Thậm chí khi nông trại bị một đám chim biến dị từ trên trời giáng xuống tập kích, Mạnh Giang Thiên một đám dao gió đi qua, hơn trăm con chim không có một con may mắn thoát khỏi, chết đầy đất.

Sức chiến đấu cường đại, làm cho dị năng giả nông trường sợ hãi Mạnh Giang Thiên rất nhiều. Địa vị của Mạnh Giang Thiên cũng càng ngày càng cao.

Bốn tháng, năm mươi mẫu đất của Mạnh Giang Thiên cũng đã đổi mới hoàn toàn, trong ruộng sản xuất trái cây và rau quả, người một nhà căn bản ăn không hết. Gia đình Viên tiên sinh hiện tại cũng có rau tươi ăn mỗi ngày.

Mà ở một cái nhà kính khác, mấy cây vải thiều cùng cây dứa trở thành thịt trong lòng Thôi Tây Sinh, bụng to cũng phải đi dạo vài vòng, hái về cậu không ăn, nhất định phải tự mình hái tươi.

Bụng Thôi Tây Sinh đã rất lớn, Hách Nhân nói có thể mấy ngày nữa sẽ sinh.

Mạnh Giang Thiên xin nghỉ phép, chuyên môn ở nhà chăm sóc Thôi Tây Sinh, vào một buổi sáng nào đó, Thôi Tây Sinh đau bụng, rốt cuộc cũng sắp sinh.

Mạnh Giang Thiên vội vàng mang theo Thôi Tây Sinh cùng Hách Nhân đi tới bệnh viện Liễu Thụ trấn, nơi này đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ ngày Thôi Tây Sinh sinh con.

Đàn ông không thể sinh thuận lợi, chỉ có thể mổ bụng. Hách Nhân mặc dù là giám đốc bệnh viện Đông y, nhưng Tây y ông cũng không bỏ sót.

Có dị năng Mạnh Giang Thiên hỗ trợ, phẫu thuật rất thuận lợi, thậm chí thôi Tây Sinh còn chưa khâu xong, vết thương trên bụng cậu đã bị dị năng hệ chữa trị của Mạnh Giang Thiên khôi phục, một chút vết thương cũng không có.

Nhưng cái bụng lỏng lẻo, còn phải chờ Thôi Tây Sinh chậm rãi hồi phục.

Đứa con trai mới sinh nặng tám cân, tiểu tử này trong bụng Thôi Tây Sinh không ít lần ăn dị năng của Mạnh Giang Thiên, khỏe mạnh vô cùng.

Hơn nữa tiểu tử này tuy rằng nhắm mắt lại, Mạnh Giang Thiên vẫn có thể cảm giác được lực hấp dẫn của nó, cùng cảm giác trên người Thôi Tây Sinh giống nhau như đúc.

Mà bây giờ lại nhìn Thôi Tây Sinh, đã không còn loại hấp dẫn làm cho người ta điên cuồng nữa, quả nhiên đều là tiểu tử này làm cho Thôi Tây Sinh vạn người mê.

Loại dị năng mê hoặc này cùng ảo thuật của Tiểu Bạch không giống nhau, Mạnh Giang Thiên cũng không biết con trai nhà mình rốt cuộc thức tỉnh dị năng gì.

Con trai khóc rất lớn, ngực Thôi Tây Sinh so với đồng bằng còn phẳng hơn, Hách Nhân so với Mạnh Giang Thiên đã sớm tích trữ sữa bột, con trai uống xong liền ngủ, ngược lại không náo loạn.

Lúc Thôi Tây Sinh tỉnh lại, nhìn đứa con trai đang ngủ say, cười đến mức vẫn câu lòng người như cũ.

Mạnh Giang Thiên ôm vợ con, trái tim hạnh phúc thỏa mãn sắp nổ tung, hiện tại chỉ còn cho Thôi Tây Sinh một hôn lễ long trọng.

Nhưng địa vị hiện tại của anh ở nông trường còn không có ảnh hưởng lớn bằng Triệu Vỹ Gia, cứ tiếp tục như vậy, còn không biết khi nào mới có thể ngồi ở vị trí Thủy Lưu.

Không, anh phải làm gì đó.

Bụng Thôi Tây Sinh được Mạnh Giang Thiên khôi phục, ở lại bệnh viện nửa ngày liền về nhà.

Tiêu Nhã Tình ở nhà chờ đến đi lòng vòng. Thấy mấy người trở về, lập tức nghênh đón, ôm cháu ngoại của mình, cười đến thấy răng không thấy mắt.

"Đặt tên chưa?" Tiêu Nhã Tình ôm bé con trong chốc lát, hỏi Mạnh Giang Thiên.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

4/10/2021

#NTT

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play