Người phụ nữ trung niên chạy đến cửa sổ, trốn sau giường bệnh, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào cửa phòng bệnh.
Căn bản không để ý tới Thôi Tây Sinh, đối với việc đẩy ngã Thôi Tây Sinh cũng không có bất kỳ ý tứ xin lỗi nào.
Thôi Tây Sinh trong lòng tức giận, chỉ là cả người khó chịu, không có tinh lực cùng nữ nhân trung niên cãi nhau, chống tay chậm rãi đứng lên, bụng lại bị quặn một chút, cảm giác càng đau.
Thôi Tây Sinh đỡ tường trở lại bên cạnh giường bệnh, cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi điện cho Hách Nhân.
Hách Nhân dường như đang bận, cũng không kết nối được, một phút sau, điện thoại di động không ai nghe, tự động cúp máy.
Thôi Tây Sinh nhíu mày, bụng co rút đau đớn, cậu suy nghĩ một chút, lại gọi một lần nữa.
Điện thoại di động của Hách Nhân vẫn không kết nối được, Thôi Tây Sinh không bỏ cuộc tiếp tục gọi, hoàn toàn không chú ý tới sự khác thường của người phụ nữ trung niên sau giường bệnh.
Người phụ nữ trung niên vốn khóc, lại đột nhiên cả người bắt đầu co giật, miệng phun ra bọt máu từng đợt, hộc máu, trong máu tựa hồ còn trộn lẫn một ít mảnh nội tạng.
Nhãn cầu lật lên, tròng mắt đen dần dần mất đi màu sắc, biến thành màu xám trắng, huyết sắc trên mặt cũng đang biến mất, một khuôn mặt đỏ bừng vì sợ hãi trong thời gian ngắn mất đi huyết sắc, bắt đầu biến thành màu xanh trắng.
Người phụ nữ trung niên ngã trên mặt đất co giật một hồi rồi bất động, Thôi Tây Sinh gọi điện thoại bốn năm lần, đều không liên lạc được điện thoại của Hách Nhân.
Nhíu mày buông di động xuống, Thôi Tây Sinh sờ bụng, trấn an đứa bé trong bụng, quay đầu lại không phát hiện ra người phụ nữ trung niên, Thôi Tây Sinh vòng qua giường bệnh, nhìn thấy người phụ nữ ngã xuống đất.
"Này, cô không sao chứ? Tỉnh dậy, tỉnh dậy đi." Thôi Tây Sinh đẩy người phụ nữ trung niên, vẫn không nhúc nhích.
Thôi Tây Sinh đưa tay dò xét ở chóp mũi của người phụ nữ trung niên, không có hô hấp!
Ở cổ phải thử mạch, không đập!
Nắm lấy cổ tay để bắt mạch, cũng không đập!
Thôi Tây Sinh trừng mắt nhìn nữ nhân trung niên, vừa rồi nữ nhân này mặt đỏ tai hồng, đẩy cậu còn dùng khí lực thật lớn, tuy rằng toàn thân đầy máu, nhưng tuyệt không giống bộ dáng sắp chết.
Cậu cũng chỉ là gọi mấy cuộc điện thoại, cũng không quá mười phút, nữ nhân này liền sao vậy?
Chẳng lẽ là động mạch chủ ở chỗ nào bị vỡ? Nhưng vết máu bên cạnh người phụ nữ rất ít, tuyệt đối không giống bộ dáng chảy máu động mạch.
Tiếng cào ngoài cửa đột nhiên dừng lại, quái nhân ở cửa không cào được cửa sắt, gào thét dần dần đi xa. Không còn tiếng cào cửa gây phiền nhiễu, bên tai thanh tịnh, Thôi Tây Sinh rốt cục thoải mái hơn một chút.
Bên cạnh bàn có găng tay trắng Hách Nhân để lại, Thôi Tây Sinh đeo vào, kiểm tra tình huống của nữ nhân trung niên, trong phòng này đột nhiên chết một người, cậu dù sao cũng phải biết rõ nguyên nhân cái chết, cũng không thể liên lụy đến trên người mình.
Trên người nữ nhân ngoại trừ trên cánh tay hình như bị cắn một cái, trên người ngược lại không có vết thương gì khác.
Chỉ là vết thương trên cánh tay nữ nhân trong trợn mắt há hốc mồm của Thôi Tây Sinh, nhanh chóng thối rữa, mùi tanh hôi cùng mùi trên người quái nhân ngoài cửa kia giống nhau như đúc.
Dạ dày Thôi Tây Sinh bị kích thích run rẩy, vừa quay người liền bắt đầu nôn khan, chỉ là vừa mới nôn qua không lâu, trong dạ dày không có gì, nôn ra một ít nước chua.
Thôi Tây Sinh nôn mửa lại bắt đầu mơ mơ màng màng, cánh tay đột nhiên bị người gắt gao nắm chặt, Thôi Tây Sinh hoảng sợ, hơn nữa có đau đớn trên cánh tay, Thôi Tây Sinh nhất thời thanh tỉnh.
Vừa quay đầu, Thôi Tây Sinh sợ tới mức tim ngừng đập vài giây.
Người phụ nữ trung niên vốn đã chết đột nhiên sống lại, con ngươi xám xịt gắt gao nhìn chằm chằm Thôi Tây Sinh, há miệng, chậu máu to trong miệng tản ra mùi hôi thối, nữ nhân nhào mạnh về phía cậu.
Thôi Tây Sinh căn bản không kịp né tránh, hai tay theo bản năng ôm lấy bụng, rụt cổ nhắm hai mắt lại.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
9/9/2021
#NTT