- Tuần Tam ca, nếu nói nữ nhân xinh đẹp, đương nhiên là đệ nhất mỹ nhân Tây Tinh đảo, tiểu thư của Huyền Dịch các.
Thiếu nữ cùng đại hán tiếp tục trò chuyện liên quan tới chủ đề mỹ nhân.
- Đó là truyền thuyết mấy năm gần đây mà thôi, Vân gia tiên tử cả ngày mang theo mạng che mặt, có mấy người thấy được dung mạo của nàng?
Đại hán nói.
- Các vị là nam nhận dĩ nhiên không thấy được dung mạo, tiểu muội đã may mắn gặp một lần, có thể nói tuyệt đối là không uổng danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Tây Tinh đảo.
Thiếu nữ khẽ mỉm cười, chợt nhìn sang Triệu Địa, hỏi:
- Đúng rồi, không biết vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?
Thiếu nữ chưa từng gặp qua Triệu Địa, lúc này thấy hắn cùng ngồi với Tuần Tam, thanh niên lạnh lùng cho nên có hơi tò mò. Sau đó nàng tiện tay bố trí một vòng cách âm, bao phủ bốn người mình cùng bọn Triệu Địa.
- Đây là Triệu đạo hữu!
Tuần Tam giới thiệu:
- Triệu đạo hữu, vị này là Địch Nhị, vị này là Hồng Tứ!
Đại hán giới thiệu Triệu Địa với thanh niên lạnh lùng cùng thiếu nữ mắt to. Mấy người này liền ôm quyền làm lễ ra mắt lẫn nhau một phen.
- Tiểu nữ đứng hàng thứ tư trong đội ngũ, cũng không phải thật sự gọi Hồng Tứ, mà gọi là Hòng Trần. Ra mắt Triệu đạo hữu!
Thiếu nữ cảm thấy cái tên Hồng Tứ này không khỏi cũng khó nghe, vì vậy giải thích một câu.
- Ra mắt Hồng Trần tiên từ!
Triệu Địa thức thời nói.
- Ra mắt Địch đạo hữu!
Triệu Địa cũng chào hỏi thanh niên kia.
Nhưng thanh niên lạnh lùng chẳng qua chỉ nhìn Triệu Địa khẽ gật đầu, không nói nửa lời. Triệu Địa cũng cười đáp lại một tiếng, cũng khẽ gật đầu, không có nói nhiều.
- Triệu đạo hữu đi tới trà lâu này, chẳng lẽ cũng chuẩn bị tìm đội ngũ thích hợp đi săn giết yêu thú chăng?
Tuần Tam vô cùng thẳng thắn hỏi. Những người đi tới trà thất trong khoảng thời gian này mười thì có chín đều là bởi vì chuyện này.
- Không sai! Tại hạ còn thiếu kinh nghiệm, đúng là muốn tìm một đội ngũ gia nhập.
Triệu Địa cũng dứt khoát thừa nhận. Hiện tại hắn hiểu biết rất ít về chuyện săn giết yêu thú ngoài biển khơi, coi như không có chút kinh nghiệm nào. Tối thiểu phải biết thế nào đi đến nơi nào săn giết yêu thú, làm thế nào tìm được yêu thú, sau khi tìm được sẽ dùng chiến thuật thủ đoạn nào giết, có nguy hiểm gì... Sau đó mới nghĩ tới chuyện một mình ra biển săn giết yêu thú.
Đại hán nghe vậy hết sức cao hứng, nói:
- A, vừa hay đội ngũ chúng ta cũng đang muốn chiêu mộ một người nữa, Triệu đạo hữu có hứng thú chăng? Đội trưởng của đội ngũ chính là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ Tập Phong Tập lão đại thanh danh hiển hách khắp Tây Tinh đảo, đạo hữu có từng nghe qua chưa? Lát nữa y cũng sẽ chạy tới trà lâu này hội hợp cùng chúng ta.
“Tập Phong... Hẳn là người này!” Triệu Địa trong lòng vui vẻ, lúc ấy Tiếu Diệp nói những tu sĩ Trúc Cơ kỳ danh vọng nhất lưu, cũng có cái tên Tập Phong này trong đó. Nếu gia nhập đội ngũ người này, cũng không phải là chuyện xấu. Vì vậy hắn nói:
- Tập đạo hữu ở Tây Tinh đảo thanh danh lừng lẫy, uy vọng quá lớn, tại hạ cũng có nghe thấy. Chẳng qua là tại hạ tu vi nông cạn, sợ sẽ làm lỡ đại sự của các vị...
Đại hán cười ha hả một tiếng, nói:
- Triệu huynh đệ quá khiêm nhường, khoan nói đến chuyện khác, chỉ bằng vào mấy chiếc cực phẩm phi châm pháp khí của đạo hữu, cũng đủ cho lúc bọn ta săn giết yêu thú tăng thêm mấy phần nắm chắc.
Vốn thiếu nữ và thanh niên lạnh lùng cảm thấy đại hán nhiệt tình tiếp đãi một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ như Triệu Địa, có vẻ khác thường, sau khi nghe thấy mấy chữ “cực phẩm phi châm pháp khí”, lập tức lộ vẻ bừng tỉnh ngộ. Sau đó cũng tỏ ra có hứng thú với Triệu Địa.
Thiếu nữ kia nói:
- Đạo hữu có cực phẩm phi châm pháp khí, có được bao nhiêu chiếc? Nếu có nhiều, quả thật lúc săn giết yêu thú sẽ vô cùng thuận tiện. Đội ngũ bốn người chúng ta hợp tác nhiều năm, mỗi người một nhiệm vụ, phối hợp ăn ý, nhưng vẫn còn thiếu thủ đoạn một đòn kết liễu.
- Mặc dù Lưu Tinh Chùy của Tập đại ca cương mãnh vô song, nhưng không sở trường về khống chế tinh diệu, khó tránh khỏi đánh cho thi thể yêu thú nát bấy. Lúc ấy chẳng những không có tài liệu yêu thú gì cả, có khi còn hủy luôn cả yêu đan. Nếu có thêm phi châm của đạo hữu giúp đỡ, vậy thì hay quá.
- Đến lúc đó bốn người chúng ta phụ trách vây khốn yêu thú thật chặt, sau đó đạo hữu tế xuất phi châm công kích vào nơi yếu hại của yêu thú, nhất định sẽ làm được chuyện một đòn kết liễu.
Ý của nàng là vô cùng hy vọng Triệu Địa gia nhập đội ngũ bọn họ.
- Đúng là như thế!
Đại hán cũng hết sức mừng rỡ nói, dùng ánh mắt mong chờ nhìn Triệu Địa.
Lúc này ngay cả thanh niên vẫn một mực lạnh như băng kia, ánh mắt nhìn Triệu Địa cũng tỏ ra mong chờ.
Triệu Địa suy tư chốc lát, nói:
- Nếu mấy vị không ngại, tại hạ nhất định làm hết sức! Chẳng qua là không biết Tập đạo hữu có khi nào hiềm tại hạ tu vi quá thấp hay không.
Thiếu nữ thấy Triệu Địa đáp ứng, thản nhiên cười một tiếng, nói:
- Cái này đạo hữu yên tâm, Tập đại ca rất giỏi dùng người, tuyệt sẽ không câu nệ hình thức. Mặc dù tu vi đạo hữu chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng thân mang trọng bảo, đương nhiên thực lực đạo hữu không thể so sánh với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường.
Thiếu nữ vốn đã xinh đẹp dị thường, nhất là đôi mắt to trong veo như nước, toát ra vẻ nhiếp hồn người. Lại thêm lúc này nàng nở một nụ cười tươi như hoa nở, khiến cho đại hán Tuần Tam bên cạnh nhìn đến nỗi sững người ra.
Thiếu nữ thấy vậy, trên mặt hơi đỏ lên, hừ nhẹ:
- Tuần Tam ca, huynh nói có đúng hay không?
- A, đúng, đúng vậy...
Đại hán sửng sốt, lúc này mới định thần lại, lộ vẻ lúng túng nói:
- Thật ra thì không giấu gì Tứ muội, ta chính là bại tướng dưới tay Triệu đạo hữu!
- Ủa, thật có chuyện này ư? Tam ca kể nghe một chút!
Thiếu nữ chớp chớp mắt to, rất có hứng thú hỏi.
- Tuần đạo hữu nói đùa, lần đó chúng ta cũng chưa có động thủ, Tuần đạo hữu đã chủ động bỏ qua. Nếu như thật sự so đấu, làm sao tại hạ có thể là đối thủ của Tuần đạo hữu...
Triệu Địa cười nhạt nói.
- Triệu huynh đệ có nhiều phi châm pháp khí như vậy, nếu so đấu nữa ta chỉ có đường liều mạng phòng thủ. Nếu sơ ý một chút sẽ bị thương không nhẹ, làm sao dám dây dưa tiếp?
Đại hán khoát khoát tay, sau đó thuật lại đại khái tình hình hôm đó qua một lượt cho thiếu nữ và thanh niên nghe.
Khi hai người nghe đại hán nói Triệu Địa một lúc tế xuất tám mũi phi châm pháp khí, lập tức giật mình không ít.
Với tu vi Trúc Cơ trung kỳ của bọn họ, tối đa cũng chỉ có thể thao túng đồng thời năm sáu món cực phẩm pháp khí. Mà đối phương lại có thể thao túng đồng thời tám món cực phẩm pháp khí.
Xem ra hoặc là người này thần thức hơn người, vượt xa tu sĩ cùng cấp, hoặc là những phi châm pháp khí này được luyện chế thành bộ, điều khiển tiêu hao thần thức sẽ ít hơn so với pháp khí luyện chế độc lập. Pháp khí bộ có thể phối hợp với nhau, biến ảo khó lường, uy lực còn cao hơn mấy phần.
Hai người này lập tức coi trọng Triệu Địa hơn trước mấy phần, trong lòng âm thầm tự xét, nếu mình gặp phải người này, không biết có phải là địch thủ của hắn không...
Tập Phong mà bọn họ đang chờ đợi nhất thời chưa tới, bèn cùng nhau kể một ít chuyện lý thú về săn giết yêu thú, khiến cho Triệu Địa nghe cảm thấy hay hay.
Thì ra là yêu thú ở Ngoại Tinh Thần có rất nhiều chủng loại, năng lực, đặc điểm của mỗi loại yêu thú không giống nhau, phải có cách ứng phó thích hợp với từng loại.
Hơn nữa vị trí yêu đan trong cơ thể mỗi loại yêu thú cũng không giống nhau, đa số nằm trên đầu, cũng có một ít năm ở bụng, nhất định phải biết rõ ràng, bằng không sẽ rất dễ dàng làm hỏng yêu đan. Giá trị của yêu thú quá nửa là ở yêu đan.
Ngoại trừ dùng pháp khí công kích yêu thú ra, còn có nhiều loại thủ đoạn phụ trợ cũng cần dùng đến, tỷ như phù lục cùng pháp trận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT