Người hiểu biết cũng có thể nhìn ra, nói lịch lãm căn bản chỉ là một lý do ngụy trang dễ nghe. Tu sĩ ngay cả tầng năm cũng không thể đạt tới, hoặc là tư chất thật sự vô cùng ngu độn, hoặc là thuộc tính Linh Căn quá kém giống như Triệu Địa, làm sao có thể có cơ hội tu luyện tới Luyện Khí kỳ tầng mười? Nói trắng ra chính là đuổi ra khỏi gia tộc mà thôi. Dù sao tu sĩ có tu vi quá thấp, cống hiến quá ít cho gia tộc. Gia tộc muốn trở nên hùng mạnh, vĩnh viễn phải dựa vào những con cháu nòng cốt cao cấp.
Mặc dù Triệu Địa chuyên cần khổ luyện, rốt cục cũng chỉ đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ tư vào năm mười bốn tuổi. Cho dù còn một năm nữa mới mười lăm tuổi, nhưng hắn muốn tu hành đến tầng thứ năm là chuyện không thể nào.
Tu tiên nguyên bản chính là nghịch thiên hành sự, càng đi lên càng chật vật, hơn nữa độ khó càng ngày càng tăng lên gấp mấy lần. Với tốc độ tu luyện trước mắt của hắn, cho dù mỗi tháng có thể dùng một viên Tụ Khí Tán, ít nhất cũng phải bảy tám năm mới có thể đạt tới tầng thứ năm.
Nếu không thể tiếp tục ở lại Giản gia tu hành, vậy hắn dứt khoát tạm ngừng tu luyện, chuẩn bị cho một năm sau “lịch lãm”.
Giản gia có một địa phương tương tự như thư viện, gọi là Tàng Thư các bên trong có không ít truyền văn do nhiều đời tu sĩ Giản gia sưu tầm, hoặc một ít chuyện quan trọng của Tu Tiên Giới do bọn họ ghi lại. Nếu phải ra khỏi cửa, tự nhiên phải có hiểu biết nhiều hơn đối với hoàn cảnh bên ngoài mới được.
Tàng Thư các này là do một nam tử trung niên tướng mạo mập mạp, dáng vẻ lười nhác phụ trách quản lý. Triệu Địa hối lộ cho y hai viên Tụ Khí Tán mình tiết kiệm được, y lập tức bằng lòng để cho Triệu Địa ở chỗ này xem sách hơn nữa tháng, nhưng không cho Triệu Địa mượn ra bên ngoài.
Kể từ sau khi tu hành Trục Lãng Quyết, Triệu Địa rõ ràng cảm giác được thính giác, thị giác cùng các loại giác quan của mình đều trở nên bén nhạy dị thường, ngay cả đầu óc cũng dường như càng ngày càng trở nên thông minh sáng suốt. Hơn nữa theo tu vi không ngừng tăng tiến, giác quan tăng lên cũng càng rõ ràng hơn. Sau khi tiến vào Luyện Khí kỳ tầng bốn, nếu như đầu nhập toàn bộ tâm lực, hắn có thể nghe được thanh âm của một con dế bò trên mặt đất ở ngoài phòng hơn hai mươi thước, hoặc có thể nhìn thấy một sợi tóc nằm xa mười mấy thước trên mặt cỏ. Về phần đầu óc, tuy rằng hiện tại hắn không dám nói nhìn qua một lượt là không quên được, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Tin đồn chỉ cần tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu trở lên, đại đa số tu sĩ cũng có thể đạt được khả năng nhìn qua là không quên được.
Vì vậy mặc dù sách trong Tàng Thư các có hơn một ngàn bản, Triệu Địa xem qua cũng hết sức nhanh chóng. Mỗi quyển sách hắn xem đại khái qua một lượt, nếu có tin tức hữu dụng sẽ xem kỹ hơn một chút, nếu không có gì hữu dụng hoặc là không có hứng thú, vậy sẽ để lại trở về chỗ cũ. Cho dù như vậy, nửa tháng xem cả Tàng Thư các này cũng đã làm cho Triệu Địa nhức đầu, bởi vì dùng đầu óc có hơi quá mức.
Bất quá thu hoạch trong nửa tháng này cũng hết sức kinh người, cuối cùng Triệu Địa cũng đã có hiểu biết đại khái về tình hình bên ngoài, nhất là Tu Tiên Giới của Kim Diễm quốc, cũng đã có phương hướng đại khái cho chuyện lịch lãm sau này.
Hắn cũng không dám gởi hy vọng vào chuyện vừa đi ra khỏi hạp cốc Nam Hoa sơn mạch này là có thể ngáp phải ruồi, gặp được một đống bảo bối chờ mình nhặt. Muốn tiếp tục tu luyện trên Tu Tiên Giới, hắn nhất định phải có năng lực cuồn cuộn không ngừng, đạt được một ít linh đan diệu dược cố bản bồi nguyên tăng tiến tu vi. Bằng không với tư chất của hắn, chỉ sợ tu luyện tới một trăm tuổi cũng không thể nào đạt tới Luyện Khí kỳ tầng mười trở lên, mà tuổi thọ của hắn cũng không khác gì người bình thường, đến khi đó căn bản không có cơ hội tiếp tục theo đuổi con đường tu tiên.
Căn cứ theo những gì Triệu Địa đọc được trong điển tịch, muốn tiếp tục tu hành chỉ có hai con đường lựa chọn:
Đầu tiên là đầu nhập vào một môn phái tu tiên.
Tất cả gia tộc tu tiên và tông môn lớn nhỏ trong Kim Diễm quốc không dưới một ngàn, nhưng thực lực hùng hậu nhất trong đó chính là bảy đại phái Tam Tông Tứ Môn. Bảy môn phái tu tiên đầu sỏ này cơ hồ lũng đoạn tất cả tài nguyên tu tiên của Kim Diễm quốc, từ linh thảo linh dược đến các loại quặng mỏ trân quý. Những thế lực cỡ vừa và nhỏ còn lại chỉ có thể dựa vào bảy môn phái khổng lồ này để sinh tồn. Có thế lực là một phái chi nhánh của Tam Tông Tứ Môn này, có thế lực hàng năm giao cho một đại phái một ít cung phụng, được đại phái này thừa nhận và bảo vệ.
Cho dù là gia tộc tu tiên, cũng có muôn vàn liên hệ với Tam Tông Tứ Môn này. Có gia tộc tu tiên lệ thuộc vào một tông môn, chủ yếu phụ trách cung cấp nhân tài tu luyện cuồn cuộn không ngừng vào bên trong tông môn này. Tổ tiên đại đa số gia tộc tu tiên cũng là tu sĩ cao cấp thuộc Tam Tông Tứ Môn này, sau khi lập được công lớn cho tông môn được phép thành lập gia tộc của mình. Loại gia tộc tu tiên này thường là duy trì quan hệ hợp tác rất tốt với tông môn. Nếu là tông môn gặp phải nguy hiểm, lo đến chuyện môi hở răng lạnh, những gia tộc tu tiên này cũng sẽ đứng ra xuất lực vì tông môn.
Nếu như có thể gia nhập vào một đại phái tu tiên, vậy sẽ nhận lấy chức trách nhất định, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chức trách quy định, lập tức có thể hưởng thụ phúc lợi đãi ngộ nhất định, tỷ dụ như đan dược vân vân. Ai cũng hiểu được đạo lý cây cao bóng mát, cũng vì vậy, mỗi lần Tam Tông Tứ Môn này chiêu thu đệ tử mới, đám tu sĩ trẻ tuổi của Kim Diễm quốc đều đổ xô về tranh cướp vị trí tiến vào làm đệ tử Tam Tông Tứ Môn.
Lấy tu vi Luyện Khí kỳ bốn tầng cùng với Ngũ Linh Căn thuộc tính Ngụy Linh Căn của Triệu Địa bây giờ, căn bản không có đại phái tu tiên nào chịu thu hắn làm đệ tử, e rằng ngay cả các môn phái cỡ vừa và nhỏ cũng không chịu.
Cho dù Triệu Địa gặp may mắn tày trời, gia nhập được một môn phái nhỏ, phải biết rằng môn phái nhỏ nắm giữ tài nguyên tu tiên là vô cùng có hạn, chỉ có thể sử dụng số tài nguyên hữu hạn này trên người một ít đệ tử tinh anh có tư chất tốt, làm sao còn có thể chiếu cố đến loại như Triệu Địa. Chỉ sợ đến lúc đó ngược lại sẽ có rất nhiều tạp sự phải làm, ngay cả thời gian tu luyện tĩnh tọa cũng không có.
Con đường này hiện tại Triệu Địa không thể đi theo, còn có một con đường Triệu Địa miễn cưỡng có một tia hy vọng. Đó chính là nắm giữ một môn kỹ xảo sở trường, có thể kiếm được miếng cơm trên Tu Tiên Giới.
Nói đến kỹ xảo sở trường, không thể không nhắc tới bốn nghề nghiệp cao quý nhất trên Tu Tiên Giới. Ngoại trừ Luyện Đan sư xếp hàng thứ nhất ra, còn có Luyện Khí sư, Trận Pháp sư cùng Chế Phù sư.
Luyện Khí sư chính là Đại sư luyện chế pháp khí đặc thù chỉ có người tu tiên mới có thể sử dụng. Cũng giống như Luyện Đan sư, cũng cần có tông môn hết mực duy trì mới có thể bồi dưỡng ra được. Nếu không tự tay luyện chế hư hỏng qua mấy chục món pháp khí, tích lũy kinh nghiệm cần thiết, vậy không thể trở thành một tên Luyện Khí sư. Mà tài liệu luyện khí cũng là một ít Linh Vật trân quý, tu sĩ bình thường cũng không có cơ hội tiếp xúc với nhiều lần luyện chế pháp khí như vậy.
Về phần Trận Pháp sư, trừ trên phương diện luyện khí phải có thành tựu nhất định ra, còn nhất định phải hiểu biết rất sâu về phương diện trận pháp. Loại người như vậy càng ít hơn nữa, thông thường một môn phái cỡ vừa cũng chỉ có một tên Trận Pháp sư như vậy, mà có một ít môn phái căn bản không thể có Trận Pháp sư.
Chế Phù sư đứng hàng cuối cùng, chính là người luyện chế phù lục, phù lục là thứ mà các tu sĩ rất thường dùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT