Sau khi từ Hương Lô phong trở về, gần như ngày nào Triệu Địa cũng tới Bạch Lộc các. Các loại sự tích ly kỳ cổ quái cùng tài liệu công pháp kỳ diệu trên Tu Tiên Giới mấy vạn năm qua nhiều không đếm xuể, Triệu Địa hết sức có hứng thú với những thứ này.
Lại thêm hắn cũng muốn tìm một chút manh mối về Càn Khôn tiểu đỉnh và văn tự cổ Hán ngữ trong này. Hơn nữa hiện tại hắn không dám lấy tiểu đỉnh ra nuôi dưỡng đan dược tu luyện trong nhà đá, cho nên phần lớn thời gian hắn đều tới Bạch Lộc các.
Bạch Lộc các còn gọi là Bạch Lộc động, được xây trong một sơn động thiên nhiên nằm trên Bạch Lộc phong, diện tích cơ hồ chiếm cứ cả một nửa ngọn núi, rộng rãi hơn rất nhiều so với Tân Nhân cốc.
Đáng tiếc chính là, Bạch Lộc các chỉ có tầng thứ nhất mở ra cho ngoại môn đệ tử, tầng thứ hai trở lên chỉ mở ra cho nội môn đệ tử hoặc tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Bất quá số lượng sách ở tầng thứ nhất này cũng hết sức kinh người, chừng mấy vạn bản trở lên. Một nửa luyện chế bằng ngọc giản, còn có một phần được ghi trên giấy hoặc da thú, lụa...
Mặc dù Triệu Địa đã có bản lãnh nhìn qua là không quên được, nhưng cho dù là đọc lướt qua, những sách này cũng đủ cho hắn coi trong một năm rưỡi nữa.
Sau khi trải qua mấy ngày nữa lật xem tự do đại khái, Triệu Địa bèn chia số lượng sách ở tầng thứ nhất làm bốn loại lớn.
Loại thứ nhất là thư tịch ghi pháp quyết công pháp cơ bản. Nơi này có hơn ngàn bản, có hơn trăm loại công pháp cơ bản Luyện Khí kỳ đủ các sắc thái, thậm chí còn có vài công pháp tu luyện Dị Linh Căn. Mười mấy loại công pháp cơ bản mà Triệu Địa thấy ở Lưu Vân phường thị, nơi này có đủ. Không hổ là danh môn đại phái, mấy ngàn năm tích lũy, ngay cả công pháp cơ bản cũng toàn diện như vậy.
Nhưng những công pháp căn bản này lại không có tác dụng gì đối với Triệu Địa. Sở học hiện tại của hắn là Trục Lãng Quyết đã truyền lưu ngoài ngàn năm, đã được chứng minh rất nhiều lần chính là công pháp tu tập vô cùng nhanh chóng, chắc chắn hắn sẽ không làm một chuyện ngu ngốc là đổi công pháp cơ bản đang tu luyện. Mặc dù công pháp cơ bản nơi này nhiều thật, nhưng số thích hợp cho đa số tu sĩ sử dụng tu luyện chỉ là mười mấy loại lưu truyền rộng rãi nhất mà thôi.
Loại sách này Triệu Địa chỉ xem qua phần mở đầu lập tức vứt sang bên.
Loại thứ hai là thư tịch giới thiệu các loại tài liệu, linh dược, danh thắng bảo địa tu luyện... thường gặp. Loại thư tịch này có số lượng không ít, nhưng nội dung của chúng trùng lặp với nhau khá nhiêu, Triệu Địa chỉ chọn lọc mười mấy bản đọc kỹ, số còn lại không để ý tới.
Loại thứ ba là thư tịch giới thiệu các loại kỹ xảo như phù lục, luyện khí, luyện đan, trận pháp... Loại này có số lượng ít nhất, chỉ có hơn một trăm bản, hơn nữa được ghi lại vô cùng thô sơ giản lược. Nhưng những thứ này ngược lại thực dụng nhất, Triệu Địa không bỏ qua một quyển nào, nhất nhất đọc hết.
Loại thư tịch thứ tư ghi lại các loại truyền thuyết kỳ văn, là một ít điển tịch do người tu tiên soạn ra ghi lại đủ loại kỳ văn chuyện lạ gặp phải trong cuộc sống, cùng với bình luận về một ít sự việc. Số lượng loại này là nhiều nhất nội dung ghi lại cũng hỗn tạp vô cùng, nhưng là loại mà Triệu Địa xem nhiều nhất.
Trong đó có một chiếc ngọc giản cổ xưa có tên là “Vương Luân luận đan” hấp dẫn sự chú ý của Triệu Địa. Đây là một tu sĩ tên gọi Vương Luân, vào vạn năm trước viết ra một ít điều liên quan tới công hiệu của các loại đan dược vào ngọc giản này. Trong ngọc giản nhắc tới mười mấy loại đan dược toàn là Triệu Địa chưa bao giờ nghe, chỉ sợ đã sớm lặng lẽ không tiếng động biến mất trên Tu Tiên Giới. Nhưng phần phân cấp đan dược trong ngọc giản của Vương Luân lại hấp dẫn Vũ La vô cùng sâu sắc.
Trong ngọc giản này, Vương Luân chia đan dược làm bốn phẩm cấp: phế phẩm đan, thứ phẩm đan, thành phẩm đan cùng cực phẩm đan.
Sở dĩ gọị phế phẩm đan chính là vì lúc luyện đan xuất hiện sai lầm rất lớn, khiến cho dược tính biến hóa, sinh ra đan dược có độc, vạn lần không thể dùng. Thứ phẩm đan lại là lúc luyện đan không khống chế chính xác hỏa hậu, hoặc không nắm chắc thời gian mở lò, tạo thành đan dược mất đi dược tính gần hết.
Uống thứ phẩm đan cơ hồ không có bất kỳ hiệu quả nào, hơn nữa dùng với số lượng quá nhiều còn khiến cho thân thể tu sĩ sinh ra tính kháng dược nhất định, cũng là một loại đan dược không có tác dụng gì nhiều.
Về phần thành phẩm đan, có nghĩa là linh đan diệu dược thông thường. Phương pháp phân chia đan dược như vậy cũng đại khái thống nhất với những gì Trương chưởng quỹ của Diệu Đan đường ở Lưu Vân phường thị từng nói qua, nhưng Vương Luân còn đưa ra một loại đan dược khác là cực phầm đan, làm cho Triệu Địa phải giật mảy mình.
Trong ngọc giận ghi lại, lời đồn lúc thượng cổ tu sĩ luyện chế đan dược, nếu dùng nguyên liệu linh đan có số tuổi càng lâu, dược tính thật tốt, sẽ có xác suất cực thấp có thể luyện chế ra một viên cực phẩm đan, đại khái là không tới một phần vạn.
Chỉ có những Luyện Đan Sư cả đời chi luyện một hai loại đan dược đặc biệt, có cơ hội luyện chế ra hơn vạn viên đan dược cùng loại, như vậy mới có khả năng thấy được cực phẩm đan sinh ra trong đời. Tuyệt đại đa số Luyện Đan sư căn bản không biết cực phẩm đan tồn tại, đừng nói là tu sĩ thông thường.
Vurong Luân còn miêu tả trong ngọc giản về cái gọi là cực phẩm đan: linh lực vô cùng sung túc, gấp mấy lần thậm chí hơn mười lần thành phẩm đan bình thường, đan chất cũng hơi trong suốt, có thể nói là nửa trong suốt.
- Triệu Địa kinh hãi trong lòng, miêu tả về cực phẩm đan này giống hệt như đan dược mà tiểu đình của hắn nuôi dưỡng ra, chẳng lẽ thứ mà hắn đạt được chính là cực phẩm đan sao?
Trong ngọc giản còn ghi lại cực phẩm đan mà bản thân Vương Luân cũng chưa từng dùng qua. Nhưng nghe nói tu sĩ từng dùng qua loại đan dược này nói rằng bởi vì cực phẩm đan chứa linh lực quá dư thừa, nếu như chỉ dùng để gia tăng tu vi thật sự là lãng phí. Loại đan dược hiếm thấy này vô cùng hữu hiệu cho tu sĩ khi đột phá bình cảnh. Nếu lúc đột phá bình cảnh dùng một viên cực phẩm đan, vậy xác suất thành công gia tăng rất cao.
Triệu Địa âm thầm gật gật đầu, chuyện mà vị tu sĩ từ vạn năm trước ghi lại này không hẹn mà hợp với suy nghĩ của hắn. Lúc hắn sử dụng đan dược do tiểu đỉnh nuôi dưỡng để tu luyện, quả nhiên có cảm giác rất ít gặp phải bình cảnh. Thông thường chỉ cần tu vi linh lực vừa đủ, lập tức có thể thuận lợi tăng lên tầng kế tiếp.
Cũng chính vì vậy, hắn mới có thể thăng từ Luyện Khí kỳ tầng năm đến tầng thứ mười một chỉ trong thời gian ba năm ngắn ngủi. Đổi lại là tu sĩ khác, chỉ riêng bình cảnh tầng thứ mười, cũng có thể mắc kẹt ở đó hai ba năm mà tu vi không thể tiến thêm.
Hiện tại đã khẳng định được cực phẩm linh đan thần kỳ hiệu quả, Triệu Địa lập tức điều chinh về thứ tự sử dụng đan dược sau này. Hãn quyết định lúc bình thường tu luyện sẽ sử dụng thứ đan được nuôi dưỡng trở thành đan dược thông thường đề gia tăng tu vi.
Chờ đến khi xung kích bình cảnh, đột phá tu vi lên tầng tiếp theo, lúc ấy hãy dùng cực phầm linh đan. Để tránh bình thường dùng quá nhiều cực phẩm đan, lúc xung kích bình cảnh lại sinh ra cái gọi là tính kháng dược, bỏ lỡ cơ hội tốt đột phá một cách vô ích.
Triệu Địa nhập môn được chừng một tháng, quả nhiên nhận được tông môn thông báo, được bổ nhiệm thành luyện khí đệ tử, bảo hắn lập tức tới Chiêu Ẩn phong trình diện với Khuông sư thúc.
“Mã lão đầu kia quả nhiên giữ lời, nhận linh thạch rồi hành sự vô cùng ổn thỏa.”
Triệu Địa vừa bay tới Chiêu Ẩn phong vừa nghĩ như vậy. Đối với kiểu trao đổi lợi ích thẳng thắn như vậy, Triệu Địa vô cùng hoan nghênh, dù sao vẫn dễ đối phó hơn nhiều so với những kẻ ngụy quân tử khẩu thị tâm phi, âm thầm giở âm mưu quỷ kế trong bóng tối. Nhưng số ngụy quân tử lúc nào cũng nhiều hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT