Toàn bộ mạng đều bôi đen Lạc Diêu, nhưng chính là không đỏ, thế nào đen cũng không đỏ.

"Chị Lạc đã như vậy rồi, những vết đen này sao còn phun ra?" Bạch Thấm ngoài miệng tựa như đang tức giận, kì thực nội tâm đã mừng thầm không thôi.

"Chị Bạch, chị đối với chị Lạc thật tốt."

Lục Vấn cũng có chút tiếc hận: "Chị Lạc chúng tôi trong giới giải trí ngoại trừ chị, cũng chỉ có một hai người bạn, nhưng mỗi lần có chuyện gì, không phải thì đều là trốn tránh. ”

"Cũng chỉ có chị còn không sợ nói chuyện phiếm quan tâm chị Lạc chúng tôi."

Có phải ánh mắt cô bị mơ hồ bởi cánh đồng không?

Đặng Giai Văn nhìn Bạch Thấm giả vờ muốn tức chết, hết lần này tới lần khác Lục Vấn tên ngốc kia còn cảm động không thôi.

Năng lực nhận biết giám nữ của Lục Vấn gần như bằng không.

Bạch Thấm lại ở trước mặt hai người bọn họ hư tình giả ý một phen, mới rời khỏi bệnh viện.

Đặng Giai Văn hận không thể đem Bạch Thấm cùng cả hoa quả ném ra ngoài, nhưng làm sao người của cô hơi nói nhẹ.

Cũng không trách Đặng Giai Văn nhát gan, thật sự là sức chiến đấu của fan Bạch Thấm quá cao, cũng quá điên cuồng.

Cô từng dùng acc phụ ở dưới một bài viết đạp Lạc Diêu nâng Bạch Thấm, thay Lạc Diêu nói một câu.

Đã bị fan Bạch Thấm diss, điện thoại vang lên ba tuần không dừng lại...

Tầm mắt Lạc Diêu dần dần rõ ràng, ý thức vẫn có chút mơ hồ. Nơi này không có đầu trâu mã*, cũng không có hắc bạch vô thường.

*Đầu trâu mặt ngựa.

Ở đây... Là đâu vậy?

"Chị Lạc, chị tỉnh rồi à?" Lục Vấn vui mừng hô lên.

Chị Lạc?

Không phải là giọng nói của em ruột Lạc Diệc Nhiên của mình.

Đó là ai?

Lạc Diêu muốn mở miệng hỏi, lại phát hiện một cỗ lực lượng cường đại tràn vào biển ý thức của mình. Vô số hình ảnh đứt quãng xẹt qua trước mắt, phảng phất như đèn lồng.

Lạc Diêu hiểu được linh hồn của mình tiến vào trên người một cô gái khác, mà nguyên chủ qua đời vì trầm cảm.

Thế giới này cùng thế giới ban đầu của cô sinh hoạt thật sự rất khác nhau, cho dù cô đã tiếp nhận ký ức nguyên chủ lúc sinh thời, nhưng vẫn có chút không thích ứng với thân phận mới của mình.

Thân phận của cô ở thế giới này là một nữ nghệ sĩ không có nhân khí gì, cùng các cô ở chỗ đó có ý tứ không sai biệt lắm.

Chỉ là hiện tại thân phận và địa vị của nữ nghệ sĩ, so với con hát cao hơn rất nhiều, là các cô bên kia không có cách nào so sánh.

Chẳng qua là nguyên chủ là thể chất dễ chiêu hắc*, công ty nâng không nổi, dứt khoát muốn nguyên chủ trực tiếp đi theo con đường đỏ đen*.

*Thể chất dễ chiêu hắc: Vãn bối mới bắt đầu vào làng giải trí mà tiếp tục lan tràn, có biểu hiện lâm sàng như nói sai lời, gửi nhầm Weibo,… một khi đã chẩn đoán thì khó chữa khỏi.

*Con đường đỏ đen: Trước tiên chính là làm cho mọi người không thích mình, nhưng là bôi đen mình đến mức mọi người đều biết mình là ai, sau đó thì tẩy trắng.

Cho dù nguyên chủ sau đó không muốn, lại bởi vì gia cảnh, nguyên nhân bồi thường không nổi tiền vi phạm hợp đồng, còn có lúc trước không hiểu chuyện ký hợp đồng Overlord* không có cách nào chống cự ý nguyện của công ty.

*Hợp đồng overlord đề cập đến sự xâm phạm chung đến quyền và lợi ích của bên đối tác của người tạo hợp đồng, làm giảm hoặc miễn trách nhiệm hoặc nghĩa vụ của người tạo hợp đồng và nó thường vi phạm hợp đồng tiêu chuẩn do luật liên quan quy định.

Chỉ có thể theo yêu cầu của công ty, đi theo hình tượng thiết lập của công ty.

Vì thế cư dân mạng đều bắt đầu nói Lạc Diêu không có tố chất, Lạc Diêu không có văn hóa, Lạc Diêu chỉ biết cọ nhiệt scandal.

Thể chất chiêu hắc của nguyên chủ ngược lại nuôi sống không ít acc tiếp thị, chỉ là lại không thể chống đỡ được ngôi nhà nghèo khó như rửa của nguyên chủ kia.

Bạo lực mạng kéo dài mang lại cho cô ấy là trầm cảm.

Nguyên chủ bởi vì cách đây không lâu đắc tội với một con gái cấp cao của công ty - Âu Hân Nguyệt.

Vì vậy, rất có thể sẽ phải đối mặt với tình hình tuyết trữ*

*Bị chôn bởi tuyết, che dấu. (Theo mình search thì nó là vậy, hay là phong sát ta? Bạn nào biết thì chỉ với.)

Nguyên chủ thiếu tiền, rất thiếu tiền.

Mà tin tức sắp bị tuyết trữ này, trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết cô gái này.

Ba mẹ cô gia cảnh giàu có, lại bởi vì ông nội qua đời, người chú tranh đoạt gia sản, khiến cho anh em trở mặt.

Trong trận tranh đoạt gia sản này, chú của nguyên chủ thủ đoạn ti tiện, ba nguyên chủ bất hạnh trở thành kẻ thất bại của cuộc chiến này.

Người ba nguyên chủ đã bị mắc kẹt và nợ nần chồng chất.

Gia sản bị đoạt còn chưa đủ, dưới các loại thủ đoạn dơ bẩn của người chú, một nhà nguyên chủ bị ép ra khỏi Đế Đô. Cuối cùng chìm sâu vào tình thế tiến thoái lưỡng nan* kinh tế, nguyên chủ bất đắc dĩ lựa chọn bỏ học, buông tha cơ hội vốn có thể thi đậu vào Đại học, lựa chọn giới giải trí, kiếm tiền nhanh.

*Tiến không được, lùi cũng không được.

Tầm mắt của Lạc Diêu đã rõ ràng, tâm tình lại trở nên nặng nề.

Không có may mắn nào trở về từ cõi chết, và cũng không có kích động nào sau kiếp nạn.

Có chỉ là muốn quyết tâm thay đổi vận mệnh của gia đình nguyên chủ, cùng phẫn hận với kẻ gây hại.

Không biết có phải là ảo giác của Đặng Giai Văn hay không, sao cô lại cảm thấy trên người chị Lạc dường như có một cỗ khí thù địch quanh quẩn đây?

"Em sẽ gọi y tá! Diêu Diêu chị có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?"

"Không, chị ổn. Giúp chị làm thủ tục xuất viện, chị đã hoàn toàn khỏe rồi." Lạc Diêu biết hai người trước mặt là bạn của cô.

"Vậy thì làm sao được! Chị Lạc mới được bác sĩ nhặt về từ cõi chết, vừa tỉnh lại đã xuất viện thì sao mà được? Ít nhất phải quan sát thêm vài ngày nữa!" Mặc dù năng lực của Lục Vấn người ta kém một chút, nhưng thật lòng quan tâm nguyên chủ.

Lạc Diêu trong lòng có chút cảm động, nhưng lời nói lại không đáp ứng.

"Chị thật sự hoàn toàn tốt, chỗ nào cũng không có vấn đề, cũng không có cảm giác gì không thoải mái. Không cần phải ở lại bệnh viện để chiếm giường." Lạc Diêu sợ hai người bướng bỉnh, lại bổ sung một câu, "Ở lại tiếp tục thật sự sẽ bị công ty che giấu."

Hai người đều là những người trẻ tuổi mới ra mắt, đối với tình hình của Lạc Diêu đều hiểu, lý do Lạc Diêu muốn xuất viện bọn họ thập phần hiểu rõ.

Giờ phút này, tuy rằng lo lắng tình trạng thân thể của Lạc Diêu, nhưng cũng không tiện ngăn cản nữa.

Nghe nói chuyện bị tuyết trữ đả kích quá lớn đối với nguyên chủ, thế cho nên nguyên chủ trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra uống đại lượng thuốc ngủ.

Nếu như không phải bởi vì phát hiện kịp thời, có thể thật sự không tỉnh lại được.

Không, nguyên chủ đã không tỉnh lại được.

Bởi vì giờ phút này, trong thân thể này ở, là hoàng hậu cùng tên với nguyên chủ, thậm chí cùng tướng mạo.

Nguyên chủ bình thường ở bên ngoài nỗ lực, có ủy khuất gì cũng có thói quen nuốt vào trong bụng, luôn báo hỉ không báo ưu."

Thế cho nên nguyên chủ xảy ra chuyện lớn như vậy, ba mẹ nguyên chủ còn có em trai đều không rõ tình huống.

Bất quá Lạc Diêu cảm thấy, ngoại trừ nguyên chủ giấu chặt, tin tức có thể phong tỏa nghiêm mật như vậy, hẳn là không thể thiếu sự bày mưu tính kế của lãnh đạo công ty.

Dù sao chuyện nguyên chủ đắc tội Âu Hân Nguyệt, là chuyện mà tất cả mọi người trong công ty đều biết.

Nguyên chủ xảy ra chuyện, bên công ty ít nhiều cũng có chút chột dạ.

Bất kể là xuất phát từ hình tượng công ty hay là vì không ảnh hưởng đến Âu Hân Nguyệt, việc này có thể không bại lộ.

Lạc Diêu cũng không thể như nguyện vọng của các cô, sau khi lấy điện thoại di động của nguyên chủ từ trong tủ giường ra, căn cứ vào trí nhớ của nguyên chủ tìm được số điện thoại của mẹ nguyên chủ.

"Alo, là Diêu Diêu a, sao vậy?"

Ở đầu kia của điện thoại, một giọng nói rất yêu thương và dịu dàng vang lên.

Lạc Diêu có chút cảm khái, khoa học kỹ thuật của thế giới này lại thần kỳ như thế.

"Không có chuyện gì, chỉ là nhớ mẹ. Sau một thời gian con muốn hủy hợp đồng với công ty, nhưng có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy."

"Hủy hợp đồng?" Đầu dây bên kia Kiều Lâm Mẫn có chút kinh ngạc, sau khi phản ứng lại lại rất mừng rỡ, "Hủy hợp đồng! Nên sớm hủy hợp đồng, đỡ phải mỗi ngày đều tức giận với bọn họ. Không sao đâu, cùng lắm thì về nhà ba mẹ nuôi con."

Không biết phản ứng bản năng của thân thể nguyên chủ, hay là bởi vì Lạc Diêu nhớ tới mẹ mình mất sớm, hốc mắt có chút đỏ lên.

Nhớ rõ khi còn bé, phụ thân yêu cầu nghiêm khắc với nàng, Lạc Diêu mỗi ngày vừa đọc sách vừa luyện cầm kỳ thư họa vừa luyện võ. Mỗi ngày rất khó khăn.

Khi đó nàng tuổi còn nhỏ, có chút tâm tính bất định, muốn lười biếng liền đi tìm mẫu thân khóc lóc kể lể. Mẫu thân nàng không có trách cứ trước cũng không nói đạo lý lớn trước, mà là nói, "Không học những thứ này cũng không quan trọng, Diêu Diêu chúng ta chỉ cần vô ưu vô lo, thân thể an khang là tốt rồi." Mẫu thân ôm nàng ở trên đùi, trìu mến nói, "Lạc phủ phú quý như vậy, có thể nuôi nổi thiên kim nhi Diêu Diêu này."

Thời không đan xen, giờ phút này cô không phải thiên kim đại tiểu thư Lạc phủ, Kiều Lâm Mẫn cũng không phải đương gia chủ mẫu xuất thân cao quý của cô.

Nhưng tình yêu của người mẹ là như nhau, vẫn như thế, hy vọng con cái của họ được bình an, hạnh phúc là tốt.

....

[Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad @NinhTich1314]

《18/09/2021》

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play