Vụ lộn xộn mà Hồng Yến Linh gây ra đám người Trình trưởng quỹ đều đã quan
sát được rất rõ, chỉ là bọn họ đông người liền không tiện chen chân vào, lúc này thấy Hàn Thiên dẫn Hồng Yến Linh trở về cả bọn liền gộp lại hỏi han đủ thứ.
Liễu Duệ có thể coi là huynh trưởng của cả bọn lại vô cùng quan tâm đến Hồng Yến Linh, vừa rồi hắn thấy cô nàng đã giao thủ
qua với Nhược Mộng liền không khỏi quan tâm hỏi han.
-yến linh muội muội, vừa rồi ta thấy muội có giao chiến với nữ nhân tên Nhược Mộng nọ không biết muội có bị thương ở đâu không?
Hồng Yến Linh lúc này vì đủ thứ chuyện tâm cảnh đã có chút bất ổn thấy Liễu Duệ hỏi thăm thì liền tức tối nói.
-may mắn nhờ có tên đầu gỗ này ra tay giúp nên vẫn lành lặng bình thường,
ngược lại huynh nên hỏi hắn xem hắn bị trúng cái ma pháp kỳ dị cùng một
cước không nhẹ của chủ tử nhà kia có bị làm sao không thì hơn, mà theo
ta thấy thì hắn dường như cũng chẳng có thương tổn gì lớn đâu, ngược lại bị đánh hai đòn lại có thể làm quen được với tiểu thư diễm lệ kia hắn
hẳn là vui mừng còn chẳng kịp ấy chứ?.
Nói đoạn nàng ta cũng bực
bội bỏ đi luôn, Hàn Thiên khó hiểu nhìn theo bóng lưng cô nàng, rồi nhìn về phía Liễu Duệ đánh mắt ra hiệu, tình huống này chính là lúc để Liễu
Duệ được dịp an ủi lấy lòng thiếu nữ, Hàn Thiên hắn cứng nhắc thô thiễn
cũng chẳng muốn dính vào vũng lầy đó, tính cách nóng nảy vô lý của Hồng
Yến Linh chỉ có người ân cần thấu hiểu tâm tình người khác như Liễu Duệ
mới có thể xoa dịu được.
Liễu Duệ quan sát Hàn Thiên thật kỹ thấy
hắn cũng chẳng có đấu hiệu gì là đang thụ thương, trù trừ một chút rồi
hắn cũng chạy theo hướng mà Hồng Yến Linh vừa rời đi.
Trình trưởng quỹ cười bí hiểm nhìn Hàn Thiên một cái, chuyện tình ái của thiếu niên
quả thực phức tạp vô cùng, một người lão thành như ông nhìn vào còn thấy khó xử thay cho Hàn Thiên, một thiếu niên xuất chúng như hắn những
chuyện như thế này xảy ra cũng là chuyện hiển nhiên, an ủi Hàn Thiên vài câu không đầu không đuôi rồi Trình trưởng quỹ cù ng gia nhân của ông
cũng đi mất.
Lúc này Bối Nhi lại bất chợt lên tiếng.
-nữ
nhân tên Nhược Mộng khi nãy là một ma pháp sư vô cùng lợi hại, tinh thần lực của cô ta mạnh hơn ta rất nhiều nên ta không đoán được chính xác
đẳng cấp của cô ta, nhưng ta có thể khẳng định cô ta ít nhất cũng phải
có thực lực cao hơn ta gấp mấy lần, ma pháp sư chúng ta ở học đồ phân ra tam đẳng, nhưng khi đột phá võ đồ thì liền có danh tự riêng để phân
đẳng cấp, ta có thể chắc chắn Nhược Mộng cô ta phải ở đẳng cấp ma đạo
sư,
-dựa theo biểu hiện của cô ta khi niệm chú vừa nảy thì cô ta
chắc chắn không phải ma đạo sư mới đột phá mà lại giống như ma đạo sư
sắp đột phá được bình cảnh đại ma đạo sư vậy, cô ta còn chưa quá hai
mươi mốt tuổi trẻ như thế mà đã có thực lực cao đến thế này, nói cô ta
là một ứng cữ viên để đoạt được thủ quân của kỳ tuyển trạch này cũng
không ngoa, Hàn Thiên ngươi nhất định phải cẩn trọng với cô ta đấy,
trong kỳ tuyển trạch nếu có gặp cô ta thì tốt nhất đừng chọn giải pháp
đối đầu, đội ngũ của chúng ta chỉ mỗi mình ngươi là đối thủ của cô ta,
để tránh vạn nhất vấn đề phát sinh, dè chừng một chút vẫn là tốt hơn.
Toàn bộ những người còn lại trong đội ngũ của Hàn Thiên bao gồm cả Trương
Lang không liên quan đến lần tuyển trạch này ai ai cũng đều ngạc nhiên
đến cực điểm,họ vốn nghĩ Bối Nhi cũng là một thiên tài ma pháp mười tám
tuổi đã sắp chạm đến đẳng cấp ma đạo sư rồi, nhưng mà hôm nay nàng lại
gặp phải một đối thủ khiến người khá kiêu hãnh như nàng cũng phải chịu
thua tâm phục khẩu phục, chuyện này chỉ có thể nói là do tầm mắt của bọn họ quá hạn hẹp, trên đời này thiên tài vô số cao nhân còn có cao nhân
trị, chỉ có bước ra đời rồi mới thấy thiên an thành mà họ sống nhỏ đến
mức nào.
Riêng Hàn Thiên thì trên mặt càng ánh lên nét quan ngại
không thôi,hồi lâu hắn liền xác minh thêm một vấn đề nữa khiến cả bọn
đổi từ nét ngạc nhiên sang chấn kinh hoàn toàn, chỉ nghe Hàn Thiên bình
tĩnh nói.
-khi nãy ta có nhìn loáng thoáng được dung mạo của nàng
ấy, ta dám chắc chắn tuổi tác của nàng ấy cũng chỉ ngang ta, hơn nữa các người có điểm không biết, nàng ấy ngoài đẳng cấp ma pháp sư vượt trội
thì ở mảng võ cảnh cũng có thực lực vô cùng siêu việt,tu vi võ cảnh của
nàng ta thấp nhất cũng phải cỡ võ sư trung tầng đấy, A Liên vừa rồi tu
vi võ cảnh chắc chắn là võ sư cao tầng nhưng nếu cô ta giao thủ với
Nhược Mộng thì hoàn toàn không có cửa thắng, một nữ nhân xuất chúng như
thế, chẳng biết là đến từ đâu nữa, thực lực của nàng ta quả thức còn
khiến cho ta phải dè chừng không thôi.
Sau khi Hàn Thiên xác nhận
thêm một chuyện đầy kinh hãi về Nhược Mộng nữa thì đám người Bối Nhi đã
hoàn tòa bị dọa cho hoản sợ đến cực điểm,cả bọn chỉ thầm cầu mong không
gặp nàng ta ở tại kỳ tuyển trạch,một nữ ma đạo sư kiêm võ sư thực lực
thâm bất khả trắc cùng một thiếp thân thị nữ thực lực lực võ sư cao
tầng, đội ngũ như thế nếu không lôi kéo được thì chả ai muốn đụng mặt
trong vòng khảo hạch cuối cùng cả.
Đám Hàn Thiên trò chuyện thêm
một chút về nữ nhân bí ẩn Nhược Mộng kia một lát nữa, rồi thì ai về
phòng nấy, tao ngộ hôm nay có thể nói là đã cho họ một lần mở rộng tầm
mắt, cái nhìn của bản thân họ về kỳ tuyển trạch của lý khố đại học viện
đã không còn đơn giản chỉ là một sự kiện mà họ có thể thong dong vượt
qua được nữa rồi.
Hàn Thiên trở về phòng đóng cửa lại rồi bắt đầu
tọa thiền luyện khí, từ hồi hắn đột phá được kim đan kỳ đến nay đã
khoảng một tháng, trong thời gian này do không ngừng chiến đấu cùng
dưỡng thương nên tu vi của hắn cũng chẳng có mấy tiến triễn, may mắn có
lần dừng chân tại thác long biên cùng mười mấy ngày di chuyển trên tuyền cơ chu đã giúp hắn cũng cố thêm tu vi một chút.
Bây giờ Hàn Thiên phải hướng đến cảnh giới tiếp theo của luyện khí đạo đó là nguyên anh
kỳ, luyện khí và luyện thể hai đường chính là trái ngược nhau hoàn toàn, luyện thể trước luyện khí sau bồi thể, còn luyện khí thì trước bồi thể
sau dưỡng khí, luyện khí từ khai thiên rồi thoát thai đều là bồi dưỡng
thân thể trước, chỉ có thân thể đủ mạnh mới có thể dung dưỡng ra được
một cái hình thần mới càng cường đại hơn mà không bị bạo thể tử vong.
Nói về nguyên anh kỳ trước phải nói đến chuyện vì sao tu tiên lại có thể
khiến người ta trường sinh bất lão thọ cùng trời đất, con người sở dĩ
thọ mệnh có hạn là vì bản thân họ từ khi sinh ra đã được định sẵn là
phải chết,con người có tinh khí thần hợp thành sinh mệnh, nhưng ý nghĩa
bổn nguyên của một sinh mạng chỉ là ý niệm về sự tồn tại của bản thân họ mà thôi, còn tinh khí thần thì chí là thứ để ý niệm đó ký thác sự tồn
tại của mình.
Như đã nói từ trước ý niệm chính là cảm quan về thế
giới và nhận thức về bản thân của mỗi cá nhân, nó là tâm tư, là tình cảm là suy nghĩ của một con người, một tu sĩ, thông thường ý niệm sẽ ký
thác tại Thần nhưng nếu cần thiết nó cũng có thể ký thác tại thể và khí
được, trong ba yếu tố tinh khí thần chỉ cần một yếu tố còn tồn tại vĩnh
viễn thì ý niệm cũng sẽ có nơi ký thác vĩnh viễn từ đó không cần phải
chết đi nữa.
Có những người khi cơ thể họ chết tức là tinh chết,
nhưng khí và thần của họ vẫn sống thì người ta liền coi họ như là người
thực vật, còn sống mà như đã chết, bởi vì ngoài nằm một chổ thì họ chả
làm được gì cả, nhưng nếu là một ma pháp sư thì dù chết cả cơ và chết cả khí luôn thì họ vẩn tồn tại mãi dưới dạng linh hồn được, vì cơ bản ma
pháp sư đã tu luyện cho linh hồn hay là Thần của họ trường tồn mãi mãi, ý niệm của họ ký thác tại thần thì coi như là họ vẫn còn đang sống.
Cũng thường có câu tu tiên giả có tu vi càng cao, đạt đến mức siêu tuyệt sắp phi thăng thì thân thể chả khác gì cái vỏ thịt trống rỗng có thể bỏ đi
bất cứ lúc nào, sự thật nói đúng hơn phải là vào lúc đó họ không cần
thân thể để tồn tại nữa mới hợp lý.
Luyện khí giả kể từ sau khi có được kim đan thì liền đã được coi là họ đang nuôi dưỡng một mầm mống
sinh mệnh mới cho bản thân họ rồi, nếu là một người phàm sau khi tinh
khí thần dần hao mòn thì chỉ cần một thứ chết đi họ cũng sẽ chết, còn tu tiên giả chính là thai nghén linh khí tạo ra một sinh mệnh bất diệt
khác làm nơi mà họ có thể ký gửi tinh thần ý niệm của mình vào trong đó
để mà tồn tại mãi mãi.
Quy tắc của thiên địa bắc buộc con người
phải chết, nó có quyền đó vì chính nó tạo ra sinh mệnh cho con người,
nhưng nếu con người tự tạo ra sinh mệnh mới cho mình thì họ sẽ có quyền
tạo ra một sinh mệnh bất tử.
Do trong cuộc sống của con người có
quá nhiều thứ hoạt động phức tạp nên cả tinh khí thần của họ đều được tự nhiên tạo ra một cách quá phức tạp, mà ở đời phàm là cái gì càng phức
tạp thì một khi đã hỏng sẽ vô cùng khó sửa, con người không thể sống mà
không cần ăn, không thể sống mà không cần uống nước, không thể sống mà
không cần hít thở.
Ngoài ra con người còn phải ngủ, sinh hoạt,
phải ân ái, phải suy nghĩ, phải toan tính, tất cả chúng khiến sinh mệnh
của con người được tạo ra một cách quá phức tạp quá chi li, người ta
từng biết đến những sinh vật bé tí trôi nổi trong nước có khả năng
trường sinh bất lão, nguyên nhân là bởi vì cấu tạo cơ thể của chúng quá
đơn giản chứ không phức tạp như con người.
Tu tiên giả tu luyện để thoát khỏi những thứ bình thường của con người, họ làm thế để sinh mệnh của họ được kéo dài mãi mãi, họ có thể không cần ăn, không cần uống để
sống sót, không hít thở không ngủ nghĩ để sống sót, nguyên do là bởi
sinh mệnh mới mà họ tạo ra cho bản thân không cần những điều đó để sống, về cơ bản khi đã đạt đến đỉnh cao cho dù là chỉ thôn phệ không khí để
sống qua ngày thì tu tiên giả cũng mãi mãi không chết, và do đó bản thân họ lúc này coi như đã siêu thoát khỏi phàm thai vượt qua quy tắc của
thiên địa rồi.
Mỗi một đại đạo đều có cách riêng để trường sinh,
mà cách của luyện khí đạo chính là tự thai nghén ra một sinh mệnh mới
một vật chứa mới để ký thác ý niệm của bản thân, nguyên anh kỳ mà Hàn
Thiên sắp hướng đến chính là bước đầu tiên để thai nghén nên sinh mệnh
mới ấy.
Để đạt được nguyên anh Hàn Thiên phải không ngừng hấp thu
linh khí nuôi dưỡng kim đan, để kim đan dần dần thoát khỏi hình thù vốn
có trở thành một tiểu sinh mệnh có hình thù như một tinh linh nhỏ, quá
trình này đòi hỏi rất nhiều thời gian và công sức.
ở khai thiên
cảnh Hàn Thiên chỉ cần hấp thu linh khí cô đọng thành linh lực,còn ở
thoát thai kỳ thì phải vừa hấp thu linh khí cô đọng ra linh lực vừa phải ngưng luyện linh lực thành hư đan, nếu Hàn Thiên hắn muốn tạo ra nguyên anh hắn phải làm tất cả những công việc trước đó với một khối lượng lớn hơn rất nhiều, tuy nhiên Hàn Thiên vẫn còn may mắn ở chổ do hắn là khí
thể song tu nên ý niệm của hắn không cần phải dung nhập hoàn toàn vào
nguyên anh nhờ đó hắn đỡ được thêm một chút công sức.
nhưng ngược
lại do Hàn Thiên hắn tu luyện cả năm loại thuộc tính ngũ hành cho nên
khi hắn dưỡng dục ra nguyên anh hắn cũng phải hấp thu đủ ngũ hành chi
khí để tạo thành nguyên anh hoàn hảo làm tiền đề cho tu luyện sau này,
mà ngũ hành chi khí thuần túy trong thiên địa cũng chẳng dễ mà gặp được, tuy vậy nếu Hàn Thiên hắn may mắn tìm được linh dược hay bảo vật nào đó có chứa ngũ hành lực lượng thuần túy rồi hấp thu một chút như vậy thì
cũng tính là đáp ứng yêu cầu tạo ra nguyên anh hoàn hảo.
Tóm lại
nếu Hàn Thiên muốn tu luyện đến nguyên anh kỳ thì hắn phải gom góp được
lượng linh lực lớn gấp mấy lần tổng lượng linh lực mà hắn đã từng tạo ra được từ trước cho đến nay, cái này ngoài công pháp phẩm giai cao, sự
cần cù của bản thân Hàn Thiên cùng tư chất tuyệt hảo của hắn thì còn cần thêm một yếu tố cực kỳ then chốt nữa đó chính là điều kiện tu luyện
tốt.
ở thế giới củ của Hàn Thiên linh khí vô cùng nghèo nàn, nếu
Hàn Thiên ở thế giới cũ muốn tu luyện lên được nguyên anh kỳ thì mất một hai trăm năm cũng chưa chắc là đã làm được, cho dù hắn có may mắn tìm
được linh sơn thánh địa nào đó có linh khí ngập tràn thì còn điều kiện
tìm được ngũ hành chi khí thuần túy hắn lại đi đâu mà tìm được đây?
May mắn cho hắn là hắn đã được xuyên qua đến đại thiên giới này, với mức độ linh khí nộng đượm tại nơi này dù cho Hàn Thiên hắn có tùy tiện tu
luyện tại một nơi nào đó thật bình thường thì trong vòng năm sáu năm hắn cũng có thể gom góp đủ linh lực để đột phá nguyên anh kỳ, còn chuyện
ngũ hành chi khí thuần túy thì hắn phải chịu khó động thân một chút thì
mới được.
Lần này đến lý khố đại học viện ứng tuyển cũng là vì
điều kiện tu luyện ở đó tốt vô cùng,nghe đâu là đế đô của đại ninh đế
quốc được xây trên một cái long mạch cực lớn lượng linh khí cơ bản trong thiên địa tại nơi đó đã cao gấp bốn năm lần những nơi khác rồi, mà lý
khố đại học viện càng là nơi đắc địa được chọn lựa kỹ lưỡng, cộng thêm
việc tài nguyên để bồi dưỡng cho học viên ưu tú cực nhiều và còn vô số
ưu đãi khác nữa, nếu Hàn Thiên đến đó tu luyện trong vòng hai ba năm
ngắn ngủi hắn có thể đột phá được nguyên anh kỳ.
Đi ngược đại đạo
đi càng nhanh thì ưu thế càng lớn, hơn nữa thời cuộc loạn thế tam đại
hắc ám điện đang ngày càng lộng hành đáng kể, chỉ trong có hai ba năm
Hàn Thiên hắn đã mấy lần chạm trán với chúng, ngày mà tam đại hắc ám
điện coi hắn là cái gai cần phải diệt trừ nếu Hàn Thiên hắn còn chưa có
được thực lực đủ để giữ mình, thì đừng nói đến chuyện bản thân hắn gặp
nguy hiểm đến tính mạng mà toàn bộ những người thân bên cạnh hắn cũng
đều khó thoát khỏi tai ương.
Hàn Thiên hắn có chút ngông cuồng tự
cao nhưng cũng chưa ngu ngốc đến mức không phân biệt được nặng nhẹ,
không nhận thức được vị trí của bản thân, càng tăng tiến tu vi nhanh hắn mới càng nắm chắc được vận mệnh của hắn và người thân xung quanh hắn,
chuyện đau lòng của tiểu y sư vẫn còn đó, điều ấy không ngừng thôi thúc
Hàn Thiên hắn phải tiến lên, thôi thúc hắn cần phải thật nhanh hơn nữa,
bởi vì trong thâm tâm Hàn Thiên biết nếu lại có thêm một lần thảm cảnh
nào nữa diễn ra với người thân của hắn thì chỉ sợ đạo tâm của Hàn Thiên
hắn cũng sẽ theo đó mà vỡ vụn mất thôi.
Hàn Thiên tọa thiền từ
sáng đến lúc trời tối mịt mới ra khỏi phòng, lúc này vừa hay đã đến giờ
dùng cơm tối, sau một quản thời gian nghĩ ngơi tinh thần của mọi người
trong đoàn đều hưng phấn hơn hẵn, cứ thế này nghĩ ngơi nốt ngày mai là
bọn họ lại có thể lên đường tiếp được rồi.
Bữa cơm tối tại dịch
trạm cũng không có biến cố gì quá lớn giống như ban sáng, sau khi dùng
bữa Trình trưởng quỹ liền nổi hứng muốn đưa người thân đi du ngoạn, hai
hôm nay có thể coi là ngày nghĩ của mọi người nếu tất cả được nghĩ xả
hơi vui chơi thỏa thích một chút là tốt nhất,vừa hay hôm nay lại đúng
dịp có lễ hội hoa đông tại chiêu môn thành này, nếu bọn họ đã đến đây
đúng lúc như thế không đi dạo hội một lần quả thực là quá đáng tiếc.
Sau khi quyết định cả đoàn người liền chia nhau lên đường, hạ nhân thì đi
dự hội cùng nhau Trình trưởng quỹ đi cùng với gia đình ông, còn nhóm của Hàn Thiên thì đi đâu cũng có nhau, sau khi ra khỏi cửa dịch trạm cả
đoàn liền phân tán ra thành nhiều nhóm, phút chốc không khí nhộn nhịp
trên đường cái đã làm lòng người ta hưng phấn hơn hẵn, bao nhiêu áp lực
suốt mấy ngày qua phút chốc liền tan biến đi đâu mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT