Thời gian bỏ ra cho chuyến hành trình này Hàn Thiên không muốn để chúng trôi qua uổng phí,hiện tại cách thức chiến đấu của hắn vẫn còn khá đơn sơ,hắn vốn muốn luyện xong thiên thứ nhất trong tứ thiên luyện thần thể thì sẽ bắt đầu tu luyện thần thông thuật luôn,còn trước đó thì việc có quá nhiều đấu pháp hay tiên thuật cũng chẳng để làm gì.

Nhưng mà sau khi trãi qua những chuyện vừa rồi Hàn Thiên bất chợt nhận ra,nếu hắn không phải may mắn có được những cái phù chú cực kỳ lợi hại mà vị tiền bối luyện hư kỳ kia để lại thì hắn có lẽ đã phải chết hai ba lần rồi,từ giờ cho đến khi hắn luyện thành tầng thứ nhất của tứ thiên luyện thần thể chẳng biết còn cần thêm bao nhiêu thời gian nữa,mà sắp tới trong kỳ tuyển trạch này hẳn là sẽ có xảy ra những lần đối chiến với kẻ khác, Hàn Thiên hắn nhất định phải tu luyện thêm vài đấu pháp hay tiên thuật lợi hại khác nữa thì mới mong nắm chắc được khả năng hổ trợ cho Hồng Yến Linh và Túc Chi cùng vượt qua kỳ tuyển trạch này.

Theo những gì từng xảy ra thì kỳ tuyển trạch của Lý Khố đại học viện thường sẽ có ba bốn vòng khảo hạch thông thường trước khi bước vào bài khảo hạch cuối cùng,những bài khảo hạch thông thường kia sẽ là cố định và hướng đến chuyện kiểm tra tư chất của người tu luyện,cái này thì hẳn là không khó để vượt qua,nhưng mà vấn đề là ở bài khảo hạch cuối cùng,bài khảo hạch đó sẽ quyết định xem nhà ngươi có thể được nhận vào hay không?.

mỗi năm đề đều sẽ khác nhưng có một điểm chung đó là bài khảo hạch cuối cùng kia không bao giờ là khảo hạch đơn lẻ,bài khảo hạch đó thường sẽ không có quá nhiều hạn chế, giới hạn số lượng người tham gia cùng cũng rất lớn có thể lên tới mười người một đội,ngươi có thể lựa chọn cùng làm với đồng bạn hoặc làm một mình miễn sao đáp ứng được yêu cầu cuối cùng mà ban tổ chức đưa ra là được.

Lý do của hành động này có vẻ như là để tránh rơi rụng nhân tài,trong mười năm tất nhiên sẽ có rất nhiều nhân tài được sản sinh,tuy nhiên cũng sẽ có những kẻ không gặp may sinh ra vào những thời điểm mà khi tham dự kỳ tuyển trạch này độ tuổi của họ sẽ không quá phù hợp,đám Hàn Thiên và Túc Chi chính là một ví dụ điển hình Hàn Thiên mới mười bốn tuổi còn Túc Chi thì mới mười một tuổi,Hàn Thiên thì khỏi nói chỉ còn đúng cơ hội lần này,về phần Túc Chi nếu không tham dự kỳ tuyển trạch năm nay thì phải đợi đến lần sau tức là mười năm nữa,nàng hiện tại đang là lúc thích hợp để bồi dưỡng nhất,nếu mất thêm mười năm lãng phí ngoài xã hội nữa thì đến lúc đó dù có chắc xuất gia nhập Lý Khố đại học viện ,thì tài năng của nàng đã không còn được đánh giá quá cao nữa,lúc đó nàng nhất định sẽ bị tụt hậu khá xa so với đám được nhận trước đấy.

theo kinh nghiệm thì vào được học viện ở tuổi càng trẻ thì tiền đồ càng rộng mở,mức sàn của Lý Khố đại học viện đưa ra không khó để vượt qua,trước hai mốt tuổi đạt được thực lực võ sĩ,cái yên cầu này đã bao quát hết được nhân tài trên khắp đại Ninh đế quốc rồi,tuy nhiên nếu có thể vào được Lý Khố đại học viện khi tuổi đời khoảng từ mười hai đến mười tám tuổi thì mới là mĩ mãn nhất,thế nhưng nếu có quá nhiều kẻ đủ yêu cầu cùng xin gia nhập thì thế nào?

Lúc đó Lý Khố đại học viện phải tiến hành sàn lọc một lần nữa,thông thường những thiên tài chân chính sẽ có xuất thân khá cao,còn những bình dân may mắn đạt chút kỳ ngộ nếu không có hậu thuẫn thì cũng chẳng đi đến đâu,trong một cuộc thi hỗn tạp như thế,những thế lực lớn sẽ dùng quyền lực và tiền của để thao túng một vài nhân vật lợi hại nhưng không có chổ dựa khi tham gia cuộc thi để về hổ trợ cho con em của bọn họ,những kẻ được giới nhà giàu nhắm đến tất nhiên là sẽ có thực lực không tồi,cái này sẽ như là một tấm lưới đầu tiên mà giới nhà giàu đã trải ra dùm Lý Khố đại học viện,ở tấm lưới đầu tiên này,những kẻ vừa không có tiền vừa không có thực lực sẽ bị giới nhà giàu loại trừ dẫn đến phải tham gia cuộc thi một mình hoặc kết thành đội cùng nhau với khả năng chiến thắng cũng không cao mấy.

Từ tấm lưới đầu tiên Lý Khố đại học viện đã có thể loại được những kẻ thuộc nhóm dưới của cuộc thi rồi,tấm lưới thứ hai sẽ do chính họ giăng,vì bản thân điều lệ của cuộc thi đã nhắm vào những đối tượng là các thiên tài với xuất thân cao quý,với điều lệ như thế hầu như tất cả những đối tượng mà Lý Khố đại học viện nhắm tới đều sẽ được tuyển mộ.

Như vậy sau hai lần sàn lọc gần như toàn bộ những kẻ đủ điều kiện nhưng không có gia thế hay là không nổi bật hơn những người khác đều sẽ bị loại trừ,vì lựa chọn hà khắc như vậy nên mỗi kỳ tuyển trạch trôi qua Lý Khố đại học viện đều thu được những nhân tài tốt nhất trên khắp đại Ninh đế quốc,có hoàng thất và giới quý tộc trong nước chống lưng,họ có đủ giá trị cốt lõi để làm những thiên tài trên khắp nước phải động tâm và không thể không chọn họ,dù bản thân của những thiên tài kia cũng rõ ràng họ đối với Lý Khố đại học viện cũng chẳng phải quá quan trọng,Lý Khố đại học viện sẽ chỉ chọn những kẻ tốt nhất trong số họ,nhưng vì tương lai mai sau của bản thân, họ vẫn đâm đầu vào lần tuyển trạch này.

Vì có những quy cũ như thế nên đó cũng là lý do mà Hàn Thiên hắn tin tưởng là hắn có thể trợ giúp đồng bạn của hắn cùng vượt qua được kỳ tuyển trạch lần này,hắn vốn đang có thực lực của võ sư cao tầng ,trong đội của hắn còn có Hồng Yến Linh thực lực võ sĩ đỉnh phong sắp đột phá võ sư,nếu nàng ta may mắn đột phá được võ sư giai trước kỳ tuyển trạch đó sẽ là một tin cực vui nữa,thông thường những kẻ đạt đến thực lực võ sư trước hai mốt tuổi thì đều sẽ vượt qua được kỳ tuyển trạch này bất kể thành tích cuối cùng có tốt hay không.

Ngoài ra còn có Tiểu Du thực lực võ sĩ cao tầng mới đột phá,Bối Nhi thực lực ma pháp sư học đồ tam đẳng đỉnh phong tương đương với thực lực võ sĩ đỉnh phong,xo ra thì Túc Chi có vẻ là tu vi cạn nhất,mới chỉ có thực lực thoát thai trung kỳ nếu cộng thêm ưu thế về công pháp thì chỉ có thể miễn cưỡng đủ điều kiện để được nhận vào Lý Khố đại học viện mà thôi,tuy vậy cô nàng lại có thuật khôi lỗi vô cùng thần diệu có thể trợ giúp cho đồng bạn rất nhiều thứ,trận chiến cướp ma hạch của phủ thành chủ nếu không có khôi lỗi của cô nàng làm vật chết thay có lẽ bên phía Hồng Yến gia chưa chắc đã thành công đánh thắng trận chiến đó mà không có tổn thất về người như vậy.

Tóm lại xo về tổng thể thì đội của Hàn Thiên đã là một đội rất mạnh về mặt tổng thể rồi,trên lý thuyết Hàn Thiên hắn sẽ là chủ lực cho mọi trận chiến,Hồng Yến Linh hỗ trợ hắn,còn Bối Nhi và Túc Chi sẽ lợi dụng ưu thế tấng công từ xa của mình để quấy nhiễu kẻ địch,còn Tiểu Du sẽ đóng vai trò bảo vệ hai người đó,với đội hình như thế này vượt qua bài khảo hạch cuối cùng củ Lý Khố đại học viện hẵn là chuyện không hề khó khăn gì.

Nhưng nếu đã xác định Hàn Thiên hắn chính là chủ lực của cả đội thì bản thân hắn phải có chiến lực cực kỳ mạnh,tuy bây giờ hắn vẫn mạnh hơn đáng kể so với võ sư cao tầng mới đột phá,nhưng mà nếu hắn không thể giải quyết trận chiến nhanh chóng mà bị một tên võ sư cao tầng cuốn vào không dứt như thế thì không hay chút nào,vậy chẳng khác gì hắn đã bị một tên võ sư trói chân,dù cuối cùng hắn có thắng được kẻ kia thì thể lực của hắn cũng đã bị bào mòn đáng kể,chưa nói đến chuyện đồng bọn của hắn có thể bị đồng bọn của đối thủ đánh bại.

Vấn đề của Hàn Thiên bây giờ là làm sao để kết thúc một trận chiến trong thời gian ngắn nhất,với sức mạnh áp đảo hiện tại Hàn Thiên hắn đã có đủ tiền đề để làm điều đó nhưng thứ hắn còn thiếu đó chính là công kích cực mạnh cùng khả năng tạo đột biến.

Nhìn lại các trận chiến của hắn từ trước đến giờ có thể thấy rất rõ một điều hắn toàn dùng cách đánh tiêu hao vơi đối thủ,lợi dụng ưu thế về thể lực và lượng linh lực khổng lồ để tiêu hao đối thủ đến chết,hắn hoàn toàn không có những chiêu thức mang tính đột biến như những tấm phù chú mà vị tiền bối luyện hư kỳ kia để lại cho hắn.

Hiện tại nếu Hàn Thiên hắn muốn cải thiện khả năng khắc địch chế thắng của mình hắn phải luyện tập thêm một vài loại đấu pháp hay tiên thuật mới càng lợi hại hơn nữa,khí bạo ấn của hắn có thể tùy ý điều chỉnh uy lực nhưng hao tốn quá nhiều linh lực,còn khí lãng chấn thì quá bị động,hắn cần những loại tiên thuật hiệu quả và thực dụng hơn nữa.

Lần trước khi đấu với Đạt La Nhĩ hắn ta đã dùng một chiêu khiến Hàn Thiên khá ấn tượng,hình như hắn gọi nó là ám ma chỉ thì phải?,tia ma khí mang lực xuyên thấu cực cao lại xuất hiện vô tung vô ảnh khiến kẻ địch khó mà phòng bị, quả thực đó là một phương pháp tấn công địch vô cùng hiệu quả,nếu Hàn Thiên hắn có thể tạo ra một chiêu thức mô phỏng được khả năng này vậy thì hắn sẽ có thêm một chiêu bài công kích cực kỳ lợi hại.



Ngoài ra cách đánh của Hồng Yến Đông cũng khiến Hàn Thiên khá lưu tâm,nếu Hàn Thiên hắn có thể đạt được bộ pháp cùng tốc độ và sự linh hoạt tuyệt vời như Hồng Yến Đông,cộng thêm sức tấng công cực mạnh của hắn nữa,vậy thì hắn có thể giải quyết một trận chiến cực kỳ nhanh chóng.

Thời gian hai mươi mấy ngày không phải quá dài hắn không thể ham nhiều để rồi cuối cùng chẳng thể hoàn thành được gì cả,hiện tại hắn nên nghiên cứu cách thức để tạo ra một chiêu có tính chất hệt như ám má chỉ của Đạt La Nhĩ trước.

Hàn Thiên nghĩ ngợi cả đêm nhưng vẫn chưa thể tìm được cách nào khả dĩ,ban đầu hắn định làm theo cách thức sữ dùng chỉ pháp khi trước,vận chuyển linh lực từ đan điền đến các ngón tay sau đó phóng ra,nhưng làm như thế tốc độ chiêu thức lại quá chậm lực xuyên thấu cũng không đủ,đem đi bắn chim bắn ruồi còn được chứ đem đi bắn người chỉ sợ còn chẳng thể đánh bị thương nổi võ giả nữa kia.

Sau khi nghĩ ngợi ít lâu Hàn Thiên lại định tạo ra luồn chỉ kình theo cách hắn dùng khí bạo ấn thông thường,đầu tiên là nén linh lực lại sau đó cố tình tạo ra một chổ yếu trên quả cầu linh lực để luồn linh khí bị dồn nén bắn ra với tốc độ cao.

Cách này thoạt đầu cũng có chút hiệu quả,luồn chỉ kình bắn ra khá nhanh sức xuyên thấu cũng khá mạnh,bất quá khi Hàn Thiên thử tăng uy lực của luồn chỉ kình kia lên hắn lại phát hiện ra mấy cái nhược điểm chí mạng của cách làm này.

Đầu tiên là sự thiếu ổn định,khi hắn tạo ra một luồn linh lực nén cực mạnh rồi tạo thêm một chổ yếu nhược trên quả cầu nén thay vì bắn ra theo chổ yếu nhược kia,toàn bộ quả cầu linh lực được nén sẽ bạo tạc hệt như khí bạo ấn vậy, hoàn toàn chả khác chút gì.

Thứ hai là sự thiếu chính xác,khống chế linh lực nén tạo ra một chổ yếu nhược xo với những chổ khác đã khó mà để điều chỉnh được chính xác vị trí của chổ đó lại càng khó hơn,Hàn Thiên không thể vừa ngắm đối thủ vừa căn chỉnh để tạo một vị trí trên quả cầu nén cho luồn linh khí bắn ra chuẩn xác vào đối thủ được.

Cuối cùng chính là sự hao tổn,dùng cách này lượng linh lực hao tổn chả khác gì khi dùng khí bạo ấn cả,hi sinh một lượng linh lực tương đương để tạo ra một cái công kích yếu hơn chỉ để đổi lại một chút ưu thế về tầm đánh,đó thực sự chẳng phải là một cách thức thông minh.

Tóm lại nếu dùng một cách thức mà muốn tạo được hai thứ khác tính chất thì đó chính là vọng tưởng, muốn thành công tạo ra luồn chỉ kình vừa nhanh vừa mạnh, vừa vô hình vô tức,vừa không có biểu hiện gì cho đối thủ biết là hắn sắp ra tay,thì Hàn Thiên phải tìm ra cách khác hay ho hơn.

Mới đó mà trời cũng đã sáng ,Hàn Thiên tạm gác việc nghiên cứu tiên thuật mới lại rồi rời khỏi phòng để ăn sáng cùng mọi người,sau một đêm di chuyển không ngừng nghĩ tuyền cơ chu rốt cuộc cũng đưa mọi người rời khỏi quận kiến đinh bắt đầu tiến vào quận Vân Tịch.

Trời vừa sáng mọi người đã nhanh chóng cảm nhận được một sức nóng lớn hơn hẵn so với hôm qua,sau khi ăn sáng xong Hàn Thiên nổi hứng lên tầng cao nhất của tòa nhà trên tàu ngắm cảnh,không nhìn thì thôi vừa nhìn hắn liền không khỏi chấn kinh cực độ.

Trăm dặm trước mắt phía dưới kia không có chổ nào không phải là hoang mạc,từng đồi từng đồi cát vàng dưới đất hệt như những tòa tim tự tháp hùng vĩ,lẳng lặng trồi lên giữa sa mạc không người,cái nóng gay gắt của vầng thái dương tại nơi này dường như đã thiêu cháy tất cả,chỉ còn lại mỗi cát bụi là vẫn tồn tại như một chứng tích về những thứ đã bị hủy đi.

Tuyền cơ chu lao vun vút trên hoang mạc khô cằn,tốc độ cao cùng môi trường sáng quá mức khiến mắt người ta dường như muốn hoa lên,Hàn Thiên đang nhớ đến lần du lịch tại hoang mạc lớn nhất ở trung thổ lúc trước thì bất chợt có tiếng cười nói rôm rã từ lầu dưới vọng lên.

Hàn Thiên liền đánh mắt về hướng cầu thang,đám người Hồng Yến Linh và Liễu Duệ không ngờ đều đã lên đây cả,vừa thấy Hàn Thiên họ liền tươi cười chào đón hắn,ngồi một mình cùng tiểu kim long cũng buồn chán Hàn Thiên liền mời mọi người cùng đến nói chuyện một lúc để giải sầu.

Cả đám đều là những tài tuấn trẻ tuổi nên nói chuyện vô cùng hợp,từng chuyện trên trời dưới đất bọn họ đều nói đến,đám Liễu Duệ thì kể những lần đi mạo hiểm trong yêu linh sơn mạch của mình cho mọi người nghe,vốn nghĩ đám Hồng Yến Linh hay Túc Chi sẽ rất bất ngờ thậm chí còn tỏ ra khâm phục họ,nhưng mà buồn một nổi là hai người kia đều chẳng có biểu hiện gì gọi là bất ngờ cả,những chuyện mà Hàn Thiên từng trãi qua xo với họ còn ly kỳ hơn gấp bội sau khi nghe chuyện của Hàn Thiên xong giờ nghe lại chuyện của đám Liễu Duệ họ còn thấy mấy chuyện kia chẳng quá giật gân nữa kia.

Để mọi người chú ý đến mình một chút Liễu Duệ liền tỏ ra uyên thâm hỏi tất cả một câu.

-mọi người nhìn hoang mạc phía dưới xem có phải là rất nóng rất hoang vu không?



Cả đám tất nhiên là đều thấy,chỉ là một cái hoang mạc thôi mà chẳng phải là chuyện gì quá kỳ quái,bất quá trừ Hàn Thiên tất cả những người khác đều có những biểu hiện khác lạ,Hàn Thiên thấy vậy liền quan tâm hỏi.

-chẳng phải chỉ là một cái hoang mạc thôi sao? ngày xưa ta đã thấy qua rất nhiều lần rồi có gì đặc biệt đâu chứ?

Lần này lại đến lượt cả đám người Liễu Duệ phải bất ngờ,cả đám nhìn Hàn Thiên như nhìn một sinh vật lạ vậy,Hàn Thiên thấy thế liền tự hỏi thầm không biết đám người này bị gì? một cái hoang mạc thôi mà cũng làm như là chuyện lạ hiếm có lắm đấy.

Cuối cùng Lâm Như thấy Hàn Thiên dường như là không biết thật nên đành giảng giải cho hắn một chút,nàng chậm rãi nói.

-ở đại thiên giới này linh khí sung túc sinh cơ bừng bừng,nơi nơi đều là chổ có thể sống được,nhất là tại vu thương đại lục nơi trung tâm của đại thiên giới tất nhiên là không thể nào có chuyện thiếu hụt linh khí cho được,ở cái hoang mạc này rõ ràng là linh khí vô cùng khô kiệt hoàn cảnh lại hoang vu không còn chút sức sống,đây chính là chuyện không hợp lẽ thường chút nào.

Hàn Thiên dường như đã cảm nhận được lời của Lâm Như cũng rất chí lý,linh khí vốn có thể diễn hóa thành vạn vật,có thể biến thành thủy khí,kim khí ,mộc khí,thổ khí,hỏa khí vv..

Thường thường thì năm loại khí cấu thành nên vạn vật trên sẽ luôn cân bằng với nhau,nhưng mà ở chổ nhiều linh khí như vu thương đại lục lại có một nơi hao hut linh khí lớn như thế này quả là một chuyện không bình thường,Liễu Duệ thấy mọi người rốt cuộc cũng đã tò mò rồi nên hắn cũng cao giọng giản giải.

-ta nghe nói nơi này khi xưa vốn là một doanh trại của ma tộc lập ra khi từ đông hải xâm lấn vào đông bộ châu chúng ta,bọn chúng lập ra một cái tế đàn cực lớn rồi điên cuồn hút lấy linh khí ở xung quanh để làm chuyện gì đó. cái tế đàn ấy nằm tại trung tâm của sa mạc này,tính từ chổ đó vạn dặm đất đai xung quanh đều bị hoang mạc hóa cả,đến nay cũng đã một vạn năm có dư trôi qua mà cái hoang mạc này vẫn chưa thể tự khôi phục lại,đủ thấy thủ đoạn của ma tộc kia tà độc bực nào,nếu mọi người có hứng thú thì có thể tham quan cái di chỉ tế đàn kia còn sót lại tại trung tâm sa mạc này.

Đám người Hàn Thiên cũng khá bất ngờ trước kiến giải của Liễu Duệ,dù gì hắn cũng sống lâu hơn họ tậng mười năm biết nhiều hơn về các dã sử địa phương cũng không có gì lạ,như để gây ấn tượng thêm với mọi người Liễu Duệ tiếp.

-quận Vân tịch này cũng là một trong những quận lớn nhất đại ninh đế quốc,bất quá dân cư cũng chỉ khoảng mười vạn người sống tập trung tại quận thành ở rìa của hoang mạc này mà thôi,hoang mạc này không thể sống được nên từ sớm đã được coi là nơi để thử vũ khí chiến tranh hoặc là nơi để các đại năng giả quyết chiến với nhau rồi,thỉnh thoảng lại có kẻ tìm được trong sa mạc này một cái truyền thừa nào đó của cổ nhân,lâu ngày lại trở thành cơn sốt tầm bảo tại đây,nhưng do ở đây hoang vu cực độ vậy nên vấn đề cướp của giết người cũng rất hay xảy ra ,ngay cả những thương đội bay ngang chổ này không cẩn thận củng có thể bị chặng cướp.

Liễu Duệ nói xong gương mặt của cả đám còn lại đều trở nên lo lắng hơn hẵn,vạn bảo lầu là thế lực giàu có cực kỳ nổi tiếng tại vu thương đại lục,nếu con tàu này của họ bị nhắm đến thì quả thực là một chuyện chẳng an lòng chút nào

Thấy mọi người bắt đầu bất an Liễu Duệ liền an ủi.

-mọi người cũng đừng lo lắng quá vạn bảo lầu vốn là thế lực lớn có tiếng tăm,thông thường tàu của họ sẽ rất ít khi bị nhắm đến,với tốc độ này chỉ hai ngày nữa là chúng ta sẽ ra khỏi quận vân tịch ,mọi người không nên cả nghỉ về chuyện ta vừa nói mà làm gì.

Cơ mặt của mọi người liền bất giác dãn ra,đột nhiên Hồng Yến Linh lại quan ngại nói.

-này Hàn Thiên ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy? sao không nói gì cả?

Hàn Thiên bất chợt bị lay tỉnh,mặt hắn bắt đầu hiện lên nét lo lắng nói.

-không…có vẻ như thật sự đang có ai đó bám đuôi chúng ta rồi,hắn hiện đang theo sau tàu của chúng ta chỉ cách có vài dặm đường thôi,chẳng biết hắn ta có ý gì đây???.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play