Giọng nói quen thuộc vừa rồi Hàn Thiên vừa nghe liền đã biết là ai, hắn định
thần nhìn kỹ lại, nhóm người đi ra từ trong đầm lầy có ba nữ một nam,
người vừa cất lời quả nhiên chính là Hồng Yến Linh.
Hàn Thiên còn
chưa kịp hỏi họ ổn không thì từ trong đám người một thân ảnh nhỏ nhắn
đáng yêu đã nhanh chóng chạy đến ôm chặt hắn, Hàn Thiên khẽ vuốt ve mái
tóc của người ấy, giọng trấn an nói.
-đã làm muội sơ hãi, Hàn đại ca đã đánh đuổi hết những kẻ xấu xa kia đi rồi.
Thân ảnh nhỏ nhắn kia thoáng run run, dường như vẫn còn chưa hết sợ hãi, hồi lâu một giọng nói ngọt ngào khẽ được cất lên.
-nếu Hàn đại ca còn không đến chỉ sợ ngày mai huynh sẽ không còn gặp lại được Túc Chi rồi.
Nói đoạn nàng lại khóc nức nỡ một trận, có vẻ như Túc Chi tuổi còn nhỏ nên
chưa kinh qua những chuyện nguy hiễm bao giờ, mấy ngày nay bôn ba sương
gió cộng thêm một tràng kinh hãi ban sáng, nội tâm mong manh của nàng dã sớm lung lay sắp đổ đến nơi, hôm nay gặp được Hàn Thiên, bao nhiêu áp
lực dồn nén trong lòng thoáng cái liền được rũ bỏ một lượt, vậy nên lúc
này Túc Chi mới khóc nhiều như thế.
Hàn Thiên khẽ vỗ vai nàng vài cái để an ủi, hồi lâu sau hắn chậm rãi nói.
-Túc Chi muội bỏ Hàn đại ca ra được chứ?, chỗ này vẫn còn rất nhiều người đấy!.
Hàn Thiên vừa dứt lời Túc Chi liền nhu thuận đứng sang một bên, tuy nhiên
một tay nàng vẫn nắm hờ góc áo của hắn, dường như chỉ có ở gần Hàn Thiên nàng mới có cảm giác an toàn.
Hàn Thiên dùng nét mặt cười khổ nhìn mọi người xung quanh, hồi lâu hắn hướng về chỗ đám Hồng Yến Linh vừa tới bình tĩnh hỏi.
-mọi người đều không sao cả chứ?, có ai bị thương hay không?.
Hồng Yến Linh nét mặt thở phào nhẹ nhỏm nói.
-Tiểu Du vì bảo vệ chúng ta nên có bị độc trùng cắn vài chỗ, nhưng may mắn là chúng ta đã sơ sứu xong xuôi, hiện tại cậu ta chỉ cần nghĩ ngơi một
chút là sẽ không sao cả.
Nghe xong lời này Hàn Thiên cũng thoáng
yên tâm, khẽ thăm hỏi Tiểu Du vài câu cùng bắt mạch cho hắn một chút,
phát hiện hắn quả thực chẳng có gì đáng ngại, Hàn Thiên liền suy tính
đến những chuyện khác.
lúc này đội ngũ của hắn chỉ còn mỗi hai ma pháp sư là Nhược Mộng cùng Bối
Nhi là chưa có mặt, tuy nhiên với thực lực của Nhược Mộng những nguy
hiễm ở trong chiến trường này không đáng ngại với họ, có lẽ trong một
hai ngày tới các nàng sẽ đến được nơi hội họp mà thôi.
Hồng Yến
Linh dường như định nói thêm gì đó nhưng chợt nhìn thấy những người lạ
mặt khác nàng lại thôi, tuy nhiên biểu hiện này của nàng lại không qua
được ánh mắt tinh tế của Hàn Thiên, mặc dù vậy hắn vẫn làm như không
biết gì cả, nếu đó là chuyện quan trọng, thì khi về đến nơi trú ngụ hắn
sẽ hỏi nàng sau.
Lúc này thanh niên cao ráo ban nãy cũng đã trở
lại, lần này hắn mang theo nhiều người hơn, sau khi thấy ở đây có thêm
đám Hồng Yến Linh vừa mới xuất hiện thì ánh mắt hắn không khỏi có chút
nét suy tư, tuy nhiên hắn vẫn không quên chuyện chính, nghiêm túc nhìn
Hàn Thiên một cái hắn dõng dạt nói.
-ta cùng đội ngũ của mình đã
bàn bạc và quyết định sẽ gia nhập hiệp minh hội của Hàn Thiên cậu, tuy
nhiên ta mong cậu sẽ giữ đúng những lời mình vừa nói, tuyệt đối không
biến hiệp minh hội thành một tổ chức hoạt động vì lợi ích của thiểu số.
Hàn Thiên thấy thanh niên nọ cẫn trọng như thế thì cũng chẵng biết làm gì
hơn, hắn chỉ đành tốn nước bọt thuyết phục gã thêm một lần nữa, thanh
niên nọ cẫn trọng như thế nếu có thể tạo được lòng tin cho hắn, tương
lai có thể yên tâm giao phó trọng trách cho hắn được.
Vậy là sau khi thanh niên nọ đồng ý gia nhập vào hiệp minh hội, thì tổ chức này của Hàn Thiên đã mở rộng thêm một tầng nữa, tuy nói Hàn Thiên hắn
không định độc chiếm tháp đá cho hiệp minh hội, nhưng nếu có thể khiến
nhiều người trong hiệp minh hội có được danh ngạch trên đó, thì đây mới
là chuyện đáng mừng nhất.
Phù sa không chảy ruộng ngoài, huống hồ
của quý giá mà mình khổ công kiếm được, để người khác tùy ý sữ dụng dù
nói gì đi nữa trong tâm cũng phải có chút xót, Hàn Thiên khéo léo sữ
dụng các mối quan hệ cùng những điều ràng buộc thành công chiêu mộ được
những đội ngũ nhỏ khác gia nhập liên minh của hắn, Những nhóm nhỏ này
nếu tách riêng lẻ tất nhiên sẽ rất dễ bị bẻ gãy, nhưng nếu biết kết hợp
sức mạnh của họ lại với nhau thì dù xuất hiện những vật cản mạnh đến đâu cũng có thể bị họ đập tan.
kể từ khi Đình Nghiêm nói hết luật lệ
cuộc thi thì Hàn Thiên đã sớm biết sẽ có ngày này, số danh ngạch là có
hạng trong khi số thí sinh lại gấp mấy lần, nếu không liên kết lại với
nhau để mạnh hơn thì chỉ có thể đối đầu với sự truy đuổi vô cùng tận của các thí sinh khác.
Một xuất gia nhập lý khố đại học viện quá quý
giá, tất cả các thí sinh đã phải trãi qua nhiều bài khảo hạch khó khăn
mới có thể đến được bước này, trong những thời điểm cuối cùng của vòng
khảo hạch cuối cùng, sự hỗn loạn và chiến tranh sẽ nổ ra trên khắp cổ
sơn chiến trường để tranh cướp các danh ngạch, khi thời khắc đó đến nếu
không có một điểm tựa vững chắc để tự vệ thì bản thân chỉ có thể trở
thành con mồi cho kẻ khác săn đuổi.
Lần này chiêu mộ thêm được nhiều thành viên mới sẽ là một bước đệm vô cùng
chắc chắn để Hàn Thiên mở rộng thế lực, những người thân cận của hắn tất nhiên sẽ vẫn là những người hắn tin tưởng nhất, tuy nhiên cũng không
thể xem nhẹ tầm ảnh hưởng của người ở các tiểu đội khác được, là người
đứng giữa cầm cán cân chiến lược, Hàn Thiên hắn phải giải quyết thật tốt các mối quan hệ giữa những đồng đội thân thuộc của hắn và người của các đội ngũ khác, chỉ có như thế hiệp minh hội mới có thể phát triển và trụ vững qua kỳ khảo hạch này.
Căn nguyên của những mối quan hệ tốt
đẹp chính là xã giao và sự thân thuộc ở cá nhân này với cá nhân khác,
Hàn Thiên nếu muốn xây dựng một tập thể vững mạnh thì vấn đề tạo quan hệ thân thuộc cho các thành viên trong nội bộ là rất cần thiết, mà muốn
làm được điều đó thì trước tiên bọn họ phải biết nhau trước cái đã.
Nghĩ đoạn Hàn Thiên liền vui vẻ nhìn về những thành viên mới gia nhập hiệp
minh hội rồi giới thiệu những đồng bạn của hắn, Tiểu Du tính cách khá
trầm lặng, tu vi cũng chỉ tầm tầm, cộng thêm cái vẻ ngoài không quá bắt
mắt vậy nên cậu ta không gây được nhiều sự chú ý cho lắm.
Hồng Yến Linh thực lực cũng khá, dung mạo vô cùng nổi bậc vậy nên đã gây được
không ít sự chú ý cho đám nam nhân ở đây, riêng Túc Chi ngoài dung mạo
xinh xắn hoạt bát của mình nàng còn gây chú ý nhờ quan hệ gần gũi với
Hàn Thiên.
đám người kia dù có ý với các nàng thì cũng chỉ là ái
mộ ở trong lòng, Hàn Thiên tài mạo ngút trời thực lực siêu tuyệt còn
đứng đó, có cho họ thêm mười lá gang cũng chẳng ai dám xuất hiện ý đồ
bất chính với đám Hồng Yến Linh và Túc Chi, thảm cảnh của bọn Đinh Đại
họ vẫn còn chưa quên.
Người gây được nhiều sự chú ý nhất đương
nhiên chính là A Liên, nàng ta dung mạo tuyệt thế khí chất thanh lịch
nổi bậc, hơn nữa thực lực lại chính là võ sư cao tầng hàng thật giá
thật, một người mà cả nhan sắc lẫn tài năng đều ưu tú như thế, khó trách lại gây được nhiều sự chú ý nhất.
Sau khi Hàn Thiên đã giới thiệu xong người bên phía hắn, thì đến lượt đám người Liêu Nguyên tự giới
thiệu về mình, trừ Liêu Nguyên những người khác bắt đầu nói về bản thân.
Thanh niên cao ráo nọ nói trước, hắn tên là Chí Khải hai mươi tuổi, thực lực
võ sư trung tầng, ngoài hắn ra thì trong đội của hắn vẫn còn thêm hai võ sư sơ tầng nữa, trong đó một nam một nữ, tuổi đời đều khoảng đôi mươi,
vì người của Chí Khải đã được đưa đến đây nên Hàn Thiên có thể nhìn qua
hai võ sư nọ.
Sau khi xã giao với Tiểu đội của Chí Khải xong liền
đến lượt nữ ma pháp sư nọ nói về mình, theo đó nàng tên Bích Thi, tuy
nhìn có vẻ trẻ con nhưng tuổi thật của nàng đã là mười chín rồi, ngoài
ra nàng còn có thực lực ma đạo sư sơ đẵng chuyên tu kim hệ, nếu so sánh
thì Bích Thi kém Nhược Mộng gần hai đẵng, trừ Bích Thi ra thì trong đội
của nàng vẫn còn một ma đạo sư sơ đẵng nữa.
Cuối cùng là nữ kỵ sĩ
nọ, nàng tên Triều Phụng năm nay hai mươi tuổi, thực lực của nàng là địa lang kỵ quân sơ cấp, thành viên trong đội của Triều phụng chủ yếu là kỵ sĩ thượng đẵng sơ cấp có thực lực cỡ võ sĩ đỉnh phong, duy nhất chỉ có
muội muội của nàng là sở hữu thực lực kỵ sĩ thượng đẳng cao cấp mà thôi, Triều Phụng cùng đội ngũ của nàng đều là thành viên của một gia tộc lớn ở tĩnh thành khác đến đế đô dự khảo hạch, có thể nói trong tất cả các
tiểu đội ở đây, đội ngũ của Triều Phụng là có mối gắn kết chặt chẽ với
nhau nhất.
Sau khi đã quen biết nhau, Hàn Thiên cùng đội ngũ của
Chí Khải liền ở lại chỗ này chờ ba người còn lại về dẫn các thành viên
trong đội của họ đến, sau khoảng một khắc thời gian, cả bốn mươi người
mới gia nhập hiệp minh hội đều có mặt đông đủ, nhờ có những ưu đãi quá
hấp dẫn mà Hàn Thiên đưa ra, cộng thêm quyền uy của các thủ lĩnh, toàn
bộ các thành viên cấp thấp khác đều không có ai phản đối việc gia nhập
hiệp minh hội hết, và như thế tổ chức mà Hàn Thiên vừa thành lập lại có
thêm mấy chục thành viên mới.
Hàn Thiên dẫn toàn bộ những người
này về sơn cốc của hắn để ghi danh lên tháp đá, những chuyện tiểu tiết
khác đợi về đến đó hắn sẽ thông báo luôn một lượt, ngày hôm nay quả thực đã có quá nhiều chuyện xảy ra rồi.
Sau khi trở về sơn cốc và toàn bộ người mới của hiệp minh hội đã được ghi danh, Hàn Thiên liền tụ họp
tất cả thành viên trong hội lại tháp đá để bàn bạc một số chuyện cần
thiết, những chuyện chính bao gồm phân công xây dựng nơi ở, số thành
viên gác đêm, số thứ tự, mật danh cùng vài điều cần lưu ý khác cho từng
tiểu đội trong hội, và cuối cùng chính là khu vực hoạt động của các tiểu đội.
Theo đó nhóm của Hàn Thiên sẽ ở tại mộc cư gần tháp đá, các đội ngũ khác
trong hội lần lượt được phân cho các vị trí như sau, đầu tiên là tiểu
đội của Đinh Nguyên ở hướng tây bắc của sơn cốc, tiểu đội của Liêu
Nguyên ở phía chính bắc, và tiểu đội của Bích Thi ở phía đông bắc.
Ba đội ngũ này có thực lực thấp nhất vậy nên Hàn Thiên để họ ở hướng ít
nguy hiễm hơn cả, nhiệm vụ của ba đội ngũ này chính là canh gác các cứ
điểm, xây dựng cứ địa và hậu cần cho các tuyến trên.
Tiếp theo là
đội ngũ của Triều phụng được cấp cho khu vực phía tây gần hồ nước, vì
đội của họ có các yêu thú tọa kỵ vậy nên nhu cầu dùng nước cũng lớn hơn
cả, tuy nhiên để đảm bảo vệ sinh cho người trong hội, Hàn Thiên đã yêu
cầu người trong nhóm của triều phụng phải tạo thêm một cái hồ phụ rồi
dẫn nước từ hồ chính qua dùng, nước thải thì phải tự đào kênh mương để
đưa ra ngoài cốc.
Nhiệm vụ chính của đội ngũ này chính là đi do
thám, với sức bền cùng tốc độ của các tọa kỵ yêu thú, dù là trên trời
hay dưới mặt đất bọn họ đều có thể dò la địa hình và tin tức được.
đội ngũ của Chí Khải được phân cho khu vực phía đông, nhiệm vụ của đội ngũ
này chính là trồng trọt và săn bắt, công việc tuy khá đơn giản nhưng
thực hiện thì cũng chẳng dễ dàng gì.
Riêng đội ngũ của Hàn Thiên
sẽ phụ trách tiếp đón những tiểu đội lạ mặt khác đến sơn cốc này, cùng
xử lý các thông tin thu thập được và đưa ra các quyết sách.
Cuối
cùng tại hướng quan trọng nhất chính là hướng nam, Hàn Thiên chỉ cho tạo dựng các rào chắn, thành lũy bằng gỗ và kênh hào phòng ngự, mỗi ngày ở
nơi đó đều có ít nhất năm nhân vật có thực lực từ võ sư giai trấn thủ.
toàn bộ số người đạt thực lực từ võ sư trở lên trong hiệp minh hội bất kể là chức nghiệp nào, thì đều phải gia nhập vào một đội mới gọi là Thiên
Long Quân, ngay cả Hàn Thiên và người của hắn cũng không ngoại lệ, thành viên trấn giữ cửa cốc sẽ được lấy trong đội ngũ cường giả đó mà ra.
Hiện tại Thiên Long Quân chỉ mới có mười sáu thành viên, tuy nhiên những
người này đều là tinh anh trong tinh anh, với thực lực của thiên long
quân chỉ cần những đội ngũ khác nghe đến thôi thì dám cá là đa số đều sẽ phải hãi hùng trong lòng.
Thiên long quân ngoài trấn thủ cổng vào sơn cốc thì còn có nhiệm vụ chinh chiến đánh đuổi những thế lực khác
tấn công, hoặc ra tay liệp sát yêu thú tìm kiếm tài nguyên, nói tóm lại
đây chính là chiến lực chính của hiệp minh hội.
Sau khi phân phó
mọi việc xong xuôi ai về nơi ấy, Hàn Thiên cùng các thành viên khác
trong đội liền trở vào mộc cư bàn riêng một số chuyện, ở trong mộc cư
này Hàn Thiên đã bố trí trận pháp cách âm, đám người của những đội ngũ
khác nếu không thực sự lợi hại thì nhất quyết không thể nghe lén được.
Lúc này gian mộc cư đã được Chu Hân cho xây dựng lại một chút, ban đầu nơi
này vốn đã có năm phòng ngủ và một phòng khách, hiện tại Chu Hân đã cho
phá hết các vách tường trong mộc cư để biến nơi này thành một cái sảnh
nghị sự thật lớn, lúc này sảnh nghị sự có thể chứa đến hơn năm mươi
người một lúc.
phòng ngủ và phòng bếp đều được cho xây ở phía sau
sảnh nghị sự và nối với nhau bởi một dãy hành lang ngắn, các kiến trúc
bằng gỗ này tuy cũng cầu kỳ và phức tạp nhưng do toàn bộ người trong
hiệp minh hội đều là cường giả vô cùng lợi hại, chút việc xây dựng này
đối với họ quả thực chẳng tốn mấy thời gian.
Lúc này trong sảnh
nghị sự đang đặt một chiếc bàn lớn rộng gần một trượng dài cũng năm
trượng hơn, đầu bàn có một chiếc ghế chủ sự nổi bậc hơn các chiếc ghế
còn lại, hai bên ghế chủ sự có thêm hai chiếc ghế thành viên khác, dọc
theo chiều dài của chiếc bàn lại đặt hai hàng ghế mỗi hàng khoảng hai
mươi lăm cái, Chu Hân xây dựng lại sảnh nghị sự này quả thực là vừa đủ
rộng rãi vừa đủ sang trọng làm Hàn Thiên rất vừa ý.
Hàn Thiên hiện tại đang ngồi ở ghế chủ sự, các thành viên khác trong đội ngũ của hắn
thì chia ra ngồi ở các ghế khác gần đấy, sau khi đã sắp xếp xong chỗ
ngồi Hàn Thiên liền nghiêm nghị hỏi Hồng Yến Linh đang ngồi cạnh.
-lúc nãy ta thấy cô dường như có chuyện muốn nói lại thôi, lúc này đã không
còn người ngoài nếu quả thực đó là chuyện cần thương thảo thì bây giờ cô có thể nói được rồi.
Trước lời của Hàn Thiên cả Chấn Tây và Chu
Hân đều hướng ánh mắt tò mò về phía đội của Hồng Yến Linh, cả ba người
đám Hàn Thiên đều muốn biết rốt cuộc nhóm kia đã gặp phải chuyện gì
trong đầm lầy nọ.
Hồng Yến Linh suy nghĩ một hồi thì liền khẽ nói.
-chuyện này là do A Liên cô nương phát giác được, ta nghĩ nên để cho nàng nói sẽ thuận tiện hơn.
Trừ Túc Chi và Tiểu Du toàn bộ những người khác liền hướng ánh mắt sang A Liên, sau một thoáng suy nghĩ nàng liền chầm chậm nói.
-trong lúc Thi đồng đi tìm viện trợ đội của chúng ta có đi dò thám vòng quanh
đầm lầy nọ một chút, kết quả ta phát hiện ở đó có một tháp đá, theo như
những hiểu biết của ta về các tòa tháp đá thì dường như đó là một tòa
tháp có thể ghi danh được.
Lời này của A Liên quả thực đã làm toàn bộ người ở đây phai chấn động tâm can, một tòa tháp đá có thể ghi danh
được, nếu có thể chiếm được nó, hiệp minh hội có thể dựa vào đấy mà tiếp tục mở rộng thế lực, ý nghĩa của sự việc này quả thực vô cùng lớn.
Tuy nhiên câu nói tiếp theo của A Liên đã làm tất cả phải hoang mang, bằng giọng lo ngại nàng thản nhiên nói.
-thế nhưng tòa tháp ấy nằm ngay trên sào huyệt của một con yêu thú lục giai, đó mới chính là chuyện khiến ta lo ngại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT