Thấy chiếc bánh kem đã hết sạch , cô dọn dẹp lại một chút rồi cầm điện thoại chui vào trong chăn . Cầm điện thoạt lướt face book một tí , mắt vẫn nhìn vào màn hình điện thoại nhưng tâm trí của cô đã bay cao đến tận mây rồi .

Không hiểu sao bỗng dưng cô lại nhớ lại tối hôm đó . Lúc đó cô đã tự động chạy tới ôm Lục Hạo Thiên khóc lóc ! Aaa ngại quá đi mất ! Không hiểu sao cô lại làm ra hành động như vậy nữa ! À .. đúng rồi ! Còn cái áo khoác của Lục Hạo Thiên nữa , hiện tại cô vẫn đang giữ . Nhớ hôm đó khi đang ngồi trên xe với Hứa Gia Lâm cô vẫn luôn nắm chặt chiếc áo của Lục Hạo Thiên . Mùi trên người của anh vẫn còn lưu lại trên chiếc áo , mùi thơm thoang thoảng , mát lạnh cứ xông vào mũi cô làm cô dần chìm vào giấc ngủ .

Cứ suy nghĩ miên man như vậy cuối cùng cô cũng ôm cái điện thoại rồi chìm vào giấc mơ êm đẹp !

——————————

Cốc ... cốc ... cốc

Tiếng động truyền vào tai khiến Hứa Giai Kì khó chịu nhăn mày một cái , lăn qua lăn lại trên giường .

–" Giai Kì , là anh ! Mở cửa được không ? " Một giọng nói ấm áp vọng vào

Hứa Giai Kì nghe thấy giọng nói quen thuốc , mơ mơ màng màng bước xuống giường rồi tiến lại cái cửa và mở .

Lục Hạo Thiên nhìn Hứa Giai Kì , đôi mắt to tròn nhắm hờ lại , đầu gật gà gật gù , cô gái nhỏ này vừa mới ngủ dậy hả ?

Lục Hạo Thiên nhìn xuống phía dưới , thấy Hứa Giai Kì không mang dép đôi mày đẹp khẽ nhíu lại . Lục Hạo Thiên nhanh tay bế cô lên đi lại phía chiếc giường rồi đặt cô xuống . Hứa Giai Kì được anh bế lên cũng mặc kệ , cô còn muốn ngủ tiếp , anh muốn làm gì thì làm cô không thèm quan tâm !

Lục Hạo Thiên khẽ cười một cái , ngón tay chạm nhẹ vào chiếc mũi nhỏ xinh của cô . Đây là lần đầu tiên Lục Hạo Thiên vào phòng của Hứa Giai Kì . Căn phòng này rất đẹp , rất hợp với cô !



Lục Hạo Thiên chỉ đơn giản là nhìn căn phòng một lượt sau đó lại yên lặng nhìn tiểu thiên sứ trong lòng của anh ngủ .

Hôm nay lúc Hứa Gia Lâm gọi cho Lục Hạo Thiên nói rằng cô đã chịu ra khỏi phòng thì tâm trạng của anh tốt lên khá nhiều . Sử lí nốt vài công việc còn dang dở xong liền chạy đến Hứa gia xem tình hình của cô .

Khoảng hai tiếng sau Hứa Giai Kì mới thực sự tỉnh ngủ , vừa mở mắt ra thì thấy Lục Hạo Thiên đang ngồi ngay bên cạnh cô .

–" Hạo ... Hạo Thiên ! Anh vào đây từ lúc nào vậy ? " Hứa Giai Kì lắp bắp nói

–" Hai tiếng trước !" Lục Hạo Thiên nhàn nhạt trả lời

–" Hai .. hai tiếng ? " Hứa Giai Kì ngạc nhiên nhìn anh

– " Đến giờ ăn rồi ! Xuống thôi ! " Licj Hạo Thiên xoa đầu cô rồi nói

Hứa Giai Kì ngay lập tức rời giường , có Lục Hạo Thiên ở đây việc cô xin đi du học sẽ dễ dàng hơn rồi hehe !

Hứa Giai Kì vui vẻ chạy xuống dưới nhà rồi tung tăng đi vào phòng ăn , theo sau là Lục Hạo Thiên . Nhưng mà không khí ở đây có chút gì đó sai sai !

Hứa Gia Lâm thì vẫn ngồi ở vị trí thường ngày, chỗ của cô tất nhiên vẫn còn trống nhưng mà những chiếc ghế phía sau là sáu người vệ sĩ của cô , mặt của ai cũng chán nản như đưa đám vậy ! Tại sao vậy nhỉ ???



Bọn họ không vui tất nhiên là vì phải ngồi ăn cùng lão đại và lão nhị của họ rồi ! Trong cuộc đời của họ , đừng nghĩ đến lại gần hai người này quá mức mà giờ lại phải ngồi chung bàn , ăn cơm với hai đại boss , bọn họ vui sao nổi ! Chỉ cần nhìn thấy hai bộ mặt lạnh lẽo kia thì thôi , khỏi cần ăn cơm bọn họ cũng ăn đủ khí lạnh toát ra từ Lục Hạo Thiên và Hứa Gia Lâm . Chỉ có Hứa Giai Kì cô là vẫn thấy bình thường mà thôi !

Lục Hạo Thiên bước đến kéo ghế ra cho cô rồi cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh .

–" Anh hai , hôm nay anh vui không ? " Hứa Giai Kì gắp một miếng thịt cho lên miệng , cười cười rồi nói

Hứa Gia Lâm chậm chạp gật đầu , Hứa Giai Kì hôm nay lại quan tâm đến tâm trạng của ông anh này cơ đấy .

Hứa Giai Kì thấy vậy thì vô cùng vui vẻ , tâm trạng tốt thì xin gì ổng cũng dễ dàng đồng ý cho coi !

–" Anh hai , em có chuyện này muốn nói ! " Hứa Giai Kì ngồi ngay ngắn lại rồi nói

–" Nói đi ! " Hứa Gia Lâm khó hiểu nhìn cô , Hứa Giai Kì hôm nay hơi là lạ

–" Chuyện là , em .. em nuốn sang Anh du học ! " Hứa Giai Kì thận trọng nhìn Hứa Gia Lâm một cái

Lúc này mặt của Hứa Gia Lâm cùng Lục Hạo Thiên đều tối sầm lại , cả người toát ra hàn khí lạnh lẽo chết chóc .

Sau người kia vừa cầm đũa lên tính ăn một chút thì thấy lão đại và lão nhị dường như còn đáng sợ hơn rất rất nhiều làn trước đây . Lặng lẽ bỏ đôi đua trong không trung xuống thật nhẹ nhành , không dám phát ra tiếng động mạnh .

Hứa Gia Lâm vẫn chưa lên tiếng vậy rốt cuộc là có đồng ý .. hay không đây ???

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play