Bên trong vết dán chữ O có một khoảng không gian nhỏ vừa đủ chứa một đoạn linh dược nhỏ bằng ngón tay cái.

Khúc rễ này là sơn sâm trăm năm sao, nhìn dáng vẻ không khác củ cải khô mẹ phơi là mấy!

Lâm Phong lẩm bẩm.

Nếu củ nhân sâm này có thể sống lại và nói câu sau cuối, chắc hẳn sẽ không ngần ngại dùng chút khí lực thoi thóp mà mắng cho hắn máu chó ngập đầu. Linh dược trăm năm mà hắn đi so sánh với củ cải khô, quá tổn thương người khác mà!

Lại nói Lâm Phong mặc dù có thể xem như tiến vào Luyện khí sơ kỳ, nhưng ngoài việc sử dụng linh khí vận dụng Càn Khôn Nhãn thì hắn còn chưa biết được chuyện khác, ngay cả chủ tu công pháp gì hắn cũng mơ mơ hồ hồ thì đừng nói đến việc điều động linh khí làm việc khác.

Nếu đổi lại là một vị Luyện khí sơ kỳ khác tự mình tu luyện đạt tới, thì cho dù không có một vạn cũng có tám nghìn cách để lấy củ sâm núi trăm năm này ra một cách hoàn hảo nhất. Đáng tiếc, Lâm Phong không nằm trong số đó.

Bởi vậy, Lâm Phong trực tiếp dùng phương pháp đơn giản nhất để lấy củ sâm núi ra, đó chính là đập tượng.

Trong người hiện giờ đã có hai mươi vạn, hắn định ngày mai sẽ gửi về cho mẹ mười vạn, vậy thì xem như còn lại mười vạn, tổng tài sản của Lâm Phong hiện giờ tầm mười một vạn, đập một bức tượng giả cổ rắm chó cũng không bằng, cũng không có cái gì quá đáng tiếc.

Xoảng~

Một tiếng vỡ thanh thúy vang lên trong phòng. Vì khống chế lực đạo nên bức tượng chỉ vỡ ra mấy mảnh lớn dưới đáy tượng, vừa lúc để lộ ra một khúc rễ khô héo chừng một ngón tay.

Lâm Phong nhặt khúc rễ sâm núi lên quan sát lần nữa, dù sao ban nãy là nhìn qua Càn Khôn Nhãn, bây giờ mới chân chính cầm trên tay và đánh giá cẩn thận trực tiếp.

Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tìm linh dược trên trăm năm tuổi.

Phần thưởng: Sơ cấp kỹ năng luyện đan.

Một lần cơ duyên rút thưởng.

Do tinh thần lực ký chủ thấp, cần mười phút để nạp thông tin kỹ năng mới.

Ký chủ có muốn nhận thưởng ngay không?

Âm thanh Hệ thống vang lên làm cho Lâm Phong cảm thấy mừng rỡ. Thì ra vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ. Lâm Phong còn tưởng linh dược này sẽ không đủ để hắn hoàn thành nhiệm vụ, dù sao thì nó cũng gần tiến hóa thành một khúc củi khô không hơn không kém rồi.

Tiếp nhận!

Lâm Phong hưng phấn đáp lại.

Tích!

Bắt đầu nạp kỹ năng luyện đan sơ cấp cho ký chủ.

..

Lâm Phong cảm thầy đầu óc một trận quay cuồng, từng dòng thông tin như một dòng thác tuôn chảy không ngừng vào trong đầu Lâm Phong.

Bất quá, thời gian trôi qua rất nhanh, trong đầu Lâm Phong bỗng dưng nhiều ra thêm nhiều kiến thức về luyện đan. Ngoài những phương pháp, yêu cầu để luyện đan dược thì hệ thống còn phân loại một số linh dược, linh thảo và tên gọi của chúng tại thế giới này để Lâm Phong có thể nhận biết.

Điều khiến Lâm Phong hưng phấn nhất là cuối cùng hệ thống lại cung cấp một số loại đan phương sơ cấp như Bổ nguyên đan, Luyện khí hoàn, Thanh Minh Đan…

Nạp dữ liệu hoàn thành. Ký chủ có muốn rút thưởng cơ duyên ngay hay không? Đây là rút thưởng ngẫu nhiên xuất hiện kèm theo nhiệm vụ, không phải nhiệm vụ nào cũng có rút thưởng, đề nghị ký chủ lưu ý. Ngoài ra, trước nhiệm vụ cấp 10, hệ thống chưa hoàn toàn dung hợp với ký chủ nên nếu ngài thất bại trong nhiệm vụ ba lần thì hệ thống sẽ tìm chủ nhân khác, tự động hủy bỏ tư cách của ký chủ!

Âm thanh hệ thống lại truyền đến tai Lâm Phong như muốn dội một gáo nước lạnh nhắc nhở hắn phải không ngừng cố gắng. Tất cả những cái này, từ Hỗn Nguyên hệ thống, Càn Khôn Nhãn đến kỹ năng luyện đan vân vân… nếu hệ thống cho hắn được thì cũng có thể cho người khác. Nghĩ đến đây, Lâm Phong càng âm thầm quyết tâm tu luyện và lợi dụng những thứ hệ thống mang lại thật tốt.

Lâm Phong do dự hỏi:

Nếu như vậy, trước ta, hệ thống đã từng hủy bỏ tư cách của ai chưa?

Ký chủ Lâm Phong là chủ nhân đầu tiên.

Âm thanh của hệ thống lần này lại làm cho Lâm Phong cảm thấy có gì đó khoan khoái dễ chịu, nhưng cũng càng áp lực hơn.

Ta xác nhận rút thưởng. Hỗn Nguyên Hệ Thống cũng có thể đạt được, không tin cơ duyên rút thưởng gì đó ta lại kém!

Lâm Phong cắn răng nói.

Xác nhận ký chủ tiến hành tham gia cơ duyên rút thưởng!

Ngay khi Lâm Phong đang chuẩn bị cho một cái dĩa hay vòng quay gì đó hiện ra trong tâm thức thì một cái ống tròn, bên trên có hơn một trăm cây đũa ngọc hiện ra trước mắt Lâm Phong.

Mời ký chủ rút thưởng! Trước khi ký chủ hoàn toàn dung hợp, tất cả tính năng bên trong hệ thống ký chủ không thể nhìn thấy trực tiếp, mà chỉ có thể nhìn thấy ảnh lập thể do hệ thống công năng huyễn hóa ra.

Hệ thống dường như biết trước Lâm Phong sẽ có thắc mắc nên tiến hành giải thích cặn kẽ.

Lâm Phong chỉ biết câm nín, lắc lắc đầu sau đó đưa tay rút một cây đũa ngọc gần mình nhất.

Nhìn lên chiếc đũa ngọc vừa rút, Lâm Phong thấy bên trên có ghi mấy dòng chữ nhỏ, nét chữ vô cùng đẹp mắt:

Phần thưởng cấp Lam: Sơ cấp nhẫn trữ vật.

Lâm Phong ngơ ngác đọc đến đó thì trên tay bỗng dưng ống đũa rút thưởng biến mất, mà thay vào đó là một cái nhẫn màu bạc lẳng lặng nằm nơi đó.

Lâm Phong theo bản năng cầm chiếc nhẫn lên quan sát, thấy nó cũng giống như một chiếc nhẫn trơn thông thường, đang định hỏi hệ thống thì đã nghe:

Chúc mừng ký chủ rút thưởng thành công sơ cấp nhẫn trữ vật. Cách sử dụng vật này chỉ cần chủ nhân mang lên ngón tay là sử dụng được. Muốn mang vật phẩm vào hay lấy vật phẩm ra chỉ cần dùng tâm ý là được, tuy nhiên không gian này chỉ chứa vật chết không chứa vật sống. Nếu mang vật sống vào sẽ bị không gian chi lực nghiền ép thành cặn bã. Ký chủ nên lưu ý điều này. Vì là nhẫn sơ cấp nên ngoài người mang đầu tiên, tức là chủ nhân, nó sẽ không thể nhận chủ thêm nữa, mà không gian bên trong cũng không thể mở rộng thêm.

Lâm Phong ồ một tiếng trong lòng cũng hiểu rõ hoàn toàn, háo hức mang chiếc nhẫn lên tay.

Nhẫn vừa mang lên ngón tay Lâm Phong, bỗng dưng hắn có một cảm giác tâm thần tương liên với chiếc nhẫn. Tinh thần khẽ động một cái, bỗng dưng Lâm Phong cảm giác được bên trong chiếc nhẫn có một không gian đặc thù màu đen tuyền chừng mười mét vuông, tất cả hoàn toàn trống rỗng.

Nhưng như vậy cũng đủ cho Lâm Phong lộ ra vẻ mừng như điên.

Ngay sau đó là một màn hút vào, lấy ra, từ chiếc dép đến điện thoại, bình hoa, chén dĩa đều bị Lâm Phong thử qua, chạy tới chạy lui nghịch ngợm như một cậu bé được cho quà.

Thử nghiệm một chút, Lâm Phong cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn, từ này có chút đồ vật thì cũng không cần phải lo người khác phát hiện nữa, dù sao từ nay thân phận của Lâm Phong cũng không phải người thường, mà là một tu sĩ. Một tu sĩ, cần nhất chính là bảo vệ bí mật bản thân nha.

Chúc mừng ký chủ đã xong nhiệm vụ đầu tiên. Độ dung hợp hệ thống tăng một phần.

Nhiệm vụ thứ hai: Tiến hành tu luyện Hỗn Nguyên Quyết đạt tầng thứ nhất.

Thời hạn nhiệm vụ: Ba tháng.

Phần thưởng: Mười viên linh thạch.

Không hoàn thành: Phạt mười năm thọ nguyên, khấu trừ một kỹ năng hiện có.

Ký chủ có tiếp nhận không?

Mười viên linh thạch? Linh thạch là thứ gì? Sao lại kỳ quái đến thế? Lâm Phong nghe nội dung nhiệm vụ mà trong đầu một trận hỗn loạn, không hiểu cái gì.

Không tiếp nhận được sao?

Lâm Phong ấm ức hỏi.

Ký chủ có quyền từ chối thực hiện, nội dung nhiệm vụ sẽ thay đổi, tuy nhiên sẽ bị phạt ngay lập tức.

Hệ thống không tim không phổi nói một câu làm cho máu của Lâm Phong cũng muốn đông lại.

Ta tiếp nhận. Ta tiếp nhận!

Lâm Phong vội vàng nói, trong lòng cắn răng thề sẽ hoàn thành hết mười nhiệm vụ chết tiệt này để dung hợp hoàn toàn cái hệ thông này, để nhiệm vụ dễ thở một chút, chứ cứ có kèm khuyến mãi thế này làm Lâm Phong thật sự ăn không tiêu. Bất quá, những thứ này không là gì so với lợi ích mà nó mang lại cho mình, điều này thì trong lòng Lâm Phong hoàn toàn rõ ràng hơn ai hết.

Xác nhận ký chủ nhận nhiệm vụ. Tiến hành dung nạp dữ liệu Hỗn Nguyên Quyết tầng thứ nhất. Kèm theo mốt số kiến thức tu tiên cơ bản, dữ liệu khá lớn, cần ký chủ đóng ý thức trong hai giờ. Hiện tại bắt đầu!

Lâm Phong chưa kịp phản ứng lại thì ngã luôn ra ghế dài nằm xuống, tiến vào giấc ngủ sâu.

Hai giờ sau.

Lâm Phong từ từ tỉnh dậy, kiểm tra cơ thể thấy hoàn toàn bình thường, chỉ có đầu hơi nặng một chút, dường như trong đầu nhiều ra thứ gì đó.

Lâm Phong bỗng phát hiện mình biết thêm nhiều thứ. Thì ra Hỗn Nguyên Quyết là pháp quyết tu tiên, hơn nữa còn là loại rất cao cấp, tu luyện đến mức nào đó thì có thể phi thăng lên một giới diện cao hơn, nơi đó linh khí nồng đậm, tu luyện dễ dàng hơn ở thế giới này gấp vạn lần.

Đồng thời, Lâm Phong cũng biết rằng, một tu sĩ, khác biệt cơ bản nhất với con người chính là tuổi thọ. Như Lâm Phong hiện tại dù chỉ là một tu sĩ Luyện khí sơ kỳ cỏn con, nhưng sống tới một trăm tuổi không thành vấn đề, mà tu sĩ càng phân chia ra nhiều cấp: Luyện khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên anh, Hóa thần…chung quy lại cũng đều tuân theo quy luật đi ngược mệnh trời, tìm ra thiên đạo, thọ cùng trời đất…

Lâm Phong cười khẩy, thọ cùng trời đất? Nói dễ hơn làm a. Nếu không có hệ thống này, dù cho có tu luyện đến Trúc cơ thì chắc cũng phải có lý do phần mộ tổ tiên bốc khói xanh đi.

Lại nói, Hỗn Nguyên Quyết này quả thật thần kỳ, ngoài pháp môn tu luyện bình thường, còn có một phương pháp thổ nạp dung hòa thiên địa linh khí bất cứ lúc nào, tùy tâm sở dục, quả thật làm cho Lâm Phong có cảm giác xúc động rớt nước mắt.

Tuy nói vậy, nhưng nếu muốn tăng nhanh tiến trình tu luyện thì không thể lười biếng được, mỗi đêm Lâm Phong còn cần phải thổ nạp thiên địa linh khí. Vì ban ngày là trong trời đất, phần nhiều là khói bụi tạp chất, hỏa linh khí quá nhiều, không gian ồn ào, rất khó hấp thu, ban đêm thanh tịnh là thời điểm cực kỳ hoàn hảo để đả tọa tu luyện.

Bên cạnh việc hấp thu thiên địa linh khí, thì linh khí trong linh thạch chính là tài liệu tuyệt hảo để hấp thụ. Ngoài ra, nó còn có tác dụng cực lớn khi luyện đan. Thời xưa linh khí nồng đậm thì không cần phải dùng linh thạch phụ trợ, nhưng với bầu không khí như hiện nay, muốn luyện ra đan dược tốt, thì linh khí tinh thuần có trong linh thạch còn quý hơn vàng a.

Bây giờ, Lâm Phong mới chân chính hiểu rõ, nhiệm vụ lần này cũng không quá khó chịu như hắn tưởng tượng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play