Phòng của Diệp Mỵ diện tích không lớn, bất quá đối với Diệp Mỵ một người mà nói, lại là hoàn toàn đủ.

Trang trí trong phòng cũng không xa hoa, ngược lại là thực giản dị và tinh tế, hơn nữa phần lớn đều là đồ gỗ, phong cách có hương vị cổ kính, cả tầng một là một cái phòng khách lớn, trừ bỏ phòng bếp cùng phòng vệ sinh liền không có gian phòng khác nữa, không gian chỉnh thể làm cho người ta cảm giác rất lớn, đây là điểm mạnh của cách bố trí này.

So với tầng một mà nói, phòng trên tầng hai càng thêm rộng rãi.

Cả căn phòng trên tầng hai trừ bỏ vài cái cây cột bằng đá cẩm thạch liền không hề thấy thêm gian phòng nào nữa, ngay cả buồng vệ sinh cũng làm bằng thủy tinh, có thể nói cả căn phòng trên tầng hai kỳ thật là một phòng thật lớn, nhìn một cái, giường, bàn trang điểm... tất cả đều có thể thấy rõ.

Mà hai bên vách tường còn có hai cái cửa sổ lớn, nếu đem tấm màn lấy ra mà nói, đứng ở độ cao tầng mười sáu chỉ sợ một cái liền có thể thưởng thức đến cảnh đêm tuyệt đẹp của thành phố.

"Cậu trước tiên đi tắm rửa một cái đi, tôi giúp cậu đem quần áo cầm đi giặt, sau đó hong khô một chút liền có thể mặc".

Sau khi vào nhà, Diệp Mỵ trực tiếp đưa Đỗ Thừa đi tới bên ngoài phòng tắm thủy tinh, hơn nữa chỉ vào phòng tắm thủy tinh nói một tiếng với Đỗ Thừa.

"Cái này..."

Nhìn thấy phòng tắm thủy tinh kia, trên mặt Đỗ Thừa nhất thời nhiều vài phần xấu hổ, dù sao Đỗ Thừa còn là một đồng nam nhỏ, tắm rửa dưới ánh mắt phụ nữ vẫn mười phần không được tự nhiên .

"Tôi là nữ đều không để ý, cậu sợ cái gì".

Trên người Diệp Mỵ cũng đầy là mùi hôi, tự nhiên là lười để ý Đỗ Thừa tiểu xử nam, mắt liếc Đỗ Thừa một cái, có chút tức giận nói.

Đỗ Thừa ngẫm lại cũng đúng, hơn nữa trên người đã thực hôi hám, hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, dù thế nào đi nữa hắn cũng không mất gì, chẳng lẻ còn sợ Diệp Mỵ ăn hắn sao, cho nên Đỗ Thừa trực tiếp mở cửa thủy tinh và tiến vào trong phòng tắm.

"Đem quần áo trên người cậu đều cỡi ra, tôi đem giặt".

Đỗ Thừa vừa tiến vào phòng tắm, thanh âm Diệp Mỵ liền vang lên, Đỗ Thừa cũng không tiếp tục kéo dài cái gì, trực tiếp đem quần áo trên người toàn bộ xuống, sau đó hé hé cửa đưa đưa ra ngoài.

"Không cần trốn trốn tránh tránh, trốn ở bên tôi đều có thể thấy" Nhìn thấy bộ dáng Đỗ Thừa cẩn thận, Diệp Mỵ tức giận nói, đứng ở chỗ cửa thủy tinh cười không dứt, thần thái mười phần kiều mỵ.

Bị Diệp Mỵ liên tục trêu đùa, trên mặt Đỗ Thừa đều có một ít nóng lên, trong lòng cũng là có chút tức giận, thấy Diệp Mỵ cười không thôi ở bên cửa thủy tinh, Đỗ Thừa trong lòng bực bội, dứt khoát liền đứng thẳng thân ở bên cạnh cánh cửa thủy tinh nhìn chằm chằm Diệp Mỵ.

Diệp Mỵ sửng sốt, Sau đó đem ánh mắt từ đầu đến chân đánh giá một cái, ánh mắt đã muốn nhìn thấy nhất trụ kình thiên, sau khi nhìn chằm chằm gần hai giây, sau đó liền "A" một tiếng chói tai rồi chạy mất.



Tắm xong Đỗ Thừa khoác một cái khăn tắm ngồi ở phía trên ghế sa ***, nhớ tới vừa rồi lúc Diệp Mỵ đem khăn tắm chuyển cho mình, Đỗ Thừa đến bây giờ vẫn còn cảm giác trên mặt có chút nóng lên.

Trên lầu thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng nước chảy, Diệp Mỵ đang tắm kia tiếng nước chảy kia để trong đầu Đỗ Thừa không tự chủ được tưởng tượng thân mình Diệp Mỵ đang tắm rửa, cũng may ý chí Đỗ Thừa cũng đủ kiên định, rất nhanh liền bình phục ảo tưởng.

Mười mấy phút đồng hồ sau, Diệp Mỵ từ trên lầu đi xuống, trên người cô đã thay một bộ áo ngủ màu đỏ, một cây đai lưng buộc vào eo, khiến cho bộ ngực đầy đặn kinh người càng thêm bắt mắt, mà phía dưới trong làn váy cao, cặp chân thon dài mê người lại lúc ẩn lúc hiện, đối với bất kỳ nam nhân nào mà nói đều đã tràn ngập lực hấp dẫn.

Đối với Đỗ Thừa tiểu xử nam mà nói, đồng dạng tràn ngập lực hấp dẫn tuyệt đối, cũng may, ánh mắt Đỗ Thừa đã rơi vào trong tay Diệp Mỵ một túi văn kiện, để cho tinh thần được phân tán.

"Đây là thứ Hoàng tổng muốn giao cho cậu, tôi nghĩ đối với cậu mà nói hẳn là sẽ có trợ giúp".

Diệp Mỵ trực tiếp cầm túi văn kiện trong tay đưa cho Đỗ Thừa, sau đó liền ngồi xuống ở một bên ghế sa *** và bắt đầu pha trà.

Túi văn kiện rất dầy, cũng rất nặng, Đỗ Thừa sau khi tiếp nhận liền mở ra, sau đó từ bên trong lấy ra một kiện văn kiện.

Đây là một phần hồ sơ tư liệu của các nhân vật, chủ yếu là hắc bạch lưỡng đạo trong thành phố, trong đó thậm chí còn có một ít đại lão trong tỉnh cùng với cổ thế lực sau lưng Đỗ Gia.

Phần tư liệu này đều đem thân thế, tính cách của từng người nói rõ ràng, quan trọng nhất là trong những người này có một bộ phận người đều có nhược điểm bị Hoàng Phổ nắm trong tay, nói thí dụ như quan hệ tình nhân, nói thí dụ như hối lộ, nói thí dụ như rửa tiền vân vân, mà mỗi một cái nhược điểm đều có chứng cớ rõ ràng.

"Cậu hiện tại hẳn là đã tin, phần tư liệu này là mười năm tâm huyết của Hoàng tổng, nếu tổ hợp lại sẽ hé lộ một mạng lưới quan hệ thật lớn đến lợi ích, nếu cậu có thể lợi dụng, đối phó Đỗ Gia cùng với thế lực sau lưng Đỗ Gia là không có vấn đề, chẳng qua thực lực cậu hiện tại còn kém một ít".

Diệp Mỵ ngồi ở bên cạnh, sau khi chờ Đỗ Thừa xem xong cô ấy mới chậm rãi nói.

"Ừm".

Đỗ Thừa gật gật đầu, phần tư liệu này đối với Đỗ Thừa mà nói thực là mười phần trân quý, mà Đỗ Thừa cũng thật không ngờ Hoàng Phổ Đông lại có thể để lại một phần tư liệu như vậy cho hắn.

"Chẳng qua đáng tiếc, Hoàng tổng còn kém một bước, còn không có kịp làm hết thì đã bị bắt, bất quá nếu tương lai cậu có cơ hội, liền giúp hắn hoàn thành tâm nguyện kia đi" Diệp Mỵ khe khẽ thở dài, lúc này cô ấy ít đi vài phần dễ thương mà nhiều thêm vài phần lãnh diễm cao quý.

"Được, có một số việc tôi hiện tại đáp ứng không được" Đỗ Thừa mỉm cười, bất quá hắn biết, Diệp Mỵ không cần hắn cam đoan.

Diệp Mỵ gật gật đầu nói: "Có phần tâm kia là được rồi, hiện tại cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, cậu cứ an tâm làm tốt sự tình của cậu đi".

"Cái này tôi biết, nếu chị có thể nhìn thấy Hoàng tổng, thay tôi hướng ông ta cám ơn một tiếng" Đỗ Thừa nhẹ gật gật đầu, nếu như nói hắn cần mười năm mới có thể hạ gục Đỗ Gia, sau khi có phần tư liệu này Đỗ Thừa chỉ cần năm năm là có thể làm được.

"Được rồi".



Diệp Mỵ cười cười, lấy thân phận nàng, nếu muốn thì còn có thể tái kiến Hoàng tổng, bất quá có một điều kiện là Hoàng Phổ Đông không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Thời điểm rời đi đã là mười giờ tối.

Sau khi hong khô quần áo trên người Đỗ Thừa tuy rằng còn hơi ẩm nhưng là mặc lên người cũng được rồi, bất quá sau khi về tới nhà trọ Đỗ Thừa vẫn đem quần áo trên người cởi xuống.

"Hân Nhi, cô đem mấy thứ này scan lại hết đi".

Sau khi về tới nhà, Đỗ Thừa cũng không có lập tức bắt đầu học tập mà là đem xấp tài liệu kia ra và nói với Hân Nhi.

Những tài liệu này rất hữu dụng, bất quá Đỗ Thừa lại không muốn đem tư liệu để bên người. Cho nên Đỗ Thừa để Hân Nhi đem những tài liệu này sao chép lại sau đó Đỗ Thừa sẽ đem phần tư liệu này tiêu hủy.

"Ok".

Hân Nhi lên tiếng, sau đó trong tiếng lẩm nhẩm của Đỗ Thừa liền đem mỗi một trang tư liệu đều sao chép vào bộ nhớ, tổng cộng hơn một trăm trang tư liệu, mất hơn nửa tiếng mới xong.

Sau khi scan xong, Đỗ Thừa trực tiếp tìm một cái hộp quẹt, sau đó đem toàn bộ văn kiện đó đốt sạch, sau đó Đỗ Thừa đem mớ tro tàn đổ xuống cống thoát nước, hoàn toàn tiêu hủy.

Xử lý xong những văn kiện kia, Đỗ Thừa liền ngồi ở trên giường, hắn không có lập tức đi khu vực học tập mà là tập hợp lại những tư liệu kia và bắt đầu cẩn thận an bài kế hoạch của chính mình.

Lấy thực lực hiện tại của Đỗ Gia mà nói, Đỗ Thừa còn không có thực lực cùng Đỗ Gia đối kháng, cho dù hắn có trong tay nhược điểm, với thực lực hiện tại của hắn thì thì không cách nào vận dụng, cho dù cố gắng vận dụng thì cũng chỉ dẫn đến tai họa mà thôi.

Cho nên hiện tại Đỗ Thừa vẫn là lấy phát triển là việc chính.

Công ty liên doanh điện tử có Hân Nhi liên hệ, có vấn đề gì Hân Nhi sẽ giải quyết, hoàn toàn không cần không cần lo lắng cái gì.

Mà dựa theo phát triển hiện nay của công ty liên doanh điện tử mà xem, nhiều nhất một tháng thời gian là có thể hoàn thành, đến lúc đó là có thể bắt đầu thâm nhập thị trường.

Công ty điện cơ Vinh Hân mới bắt đầu, đợi cho công ty kiến tạo hoàn thành ít nhất cũng là sự tình nửa năm sau.

Cho dù đều là việc sau này nhưng hiện tại Đỗ Thừa đã muốn bắt đầu chuẩn bị đường lối cho công ty liên doanh điện tử cùng Công ty điện cơ Vinh Hân, Đỗ Thừa cũng không có chỉ phát triển hai đường này, muốn đối phó Đỗ Gia thì Đỗ Thừa khẳng định phải nhúng tay vào dược nghiệp.

Nhắc tới dược nghiệp, trong đầu Đỗ Thừa nhất thời nhớ lại một người được nói đến trong số tài liệu mà Hoàng tổng để lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play