Thành phố F tuy nhỏ nhưng lại là nơi tụ hội của nhiều công ty điện cơ nổi tiếng thế giới, có rất nhiều thương hiệu nổi tiếng thế giới ở đây, công nghiệp điện cơ thì rất nhiều, xét về mặt kinh tế thì không thu kém các thành phố lớn là mấy
Từng có một câu chuyện vui, đại diện công ty mẹ của hãng xe BMW có lấn đến hội chợ triển lãm ô tô Thượng Hải Trung Quốc để giới thiệu sản phẩm trả lời phóng viên nói, thành phố F rốt cuộc là ở đâu, lúc đó toàn bộ phóng viên đều cảm thấy không hiểu tại sao người của công ty BMW lại hỏi vậy, cũng có rất nhiều người không biết thành phố F là ở đâu
Ngay sau đó, lãnh đạo đó cầm một tờ bản đồ và nói, sao trong bản đồ không có tên các địa điểm nhỏ, mỗi năm có lượng lớn khách hàng ở đó mua các xe sang như BMW, Mercedes, sức mua các loại xe sang còn vượt qua cả những thành phố hạng nhất nhì.
Mặc dù đây chỉ là câu chuyện cười, cũng là cách nói khoa trương nhưng là một thành phố công nghiệp nên tiềm lực kinh tế của thành phố F thật không phải là nói khoác.
Đỗ Thừa đã đoán trước được một vài dự định của Cố Giai Nghi, hắn hỏi vậy chỉ là thả con săn sắt bắn con cá rô mà thôi, đối với ngành công nghiệp đầy ưu thế như thế thì Đỗ Thừa sao có thể bỏ qua được.
Nhưng Đỗ Thừa không nghiên cứu sâu về mặt điện cơ, lại thêm vấn đề địa bàn của Đỗ gia ở thành phố F nên căn bản là Đỗ Thừa không thể mở xí nghiệp điện cơ được, nhưng nếu hợp tác thì đương nhiên là được, về phần Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa chính là sự lựa chọn hoàn toàn đúng đắn.
Cố Giai Nghi là người có rất nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực điện cơ này, đây chính là điểm yếu của Đỗ Thừa, lại thêm mối quan hệ với Cố Tư Hân nên Đỗ Thừa hoàn toàn tin tưởng Cố Giai Nghi, đây cũng là nguyên nhân mà Đỗ Thừa đề xuất ý tưởng hợp tác.
Nhìn Đỗ Thừa gật đầu lần nữa, Cố Giai Nghi nghĩ một lúc rồi nói với Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, nếu cậu tham gia đóng góp cổ phần thì tôi sẽ cho cậu 20 % cổ phần công ty, cũng là giúp Hân Nhi quản lí vậy”.
Cố Giai Nghi biết thân thế địa vị của Đỗ Thừa, cũng biết Đỗ Thừa đang làm việc ở Hoàng Phủ hội, chiếc xe BenLey kia cũng là của Hoàng Phủ hội, do vậy mặc dù bề ngoài của Đỗ Thừa rất ổn nhưng Cố Giai Nghi không tin rằng Đỗ Thừa có nhiều tiền, nhiều nhất cũng chỉ là vài trăm nghìn.
“Cảm ơn chị!” Thấy chị gái sắp xếp suy tính hết cho mình rồi, Cố Tư Hân rất mừng
Đỗ Thừa biết Cố Giai Nghi đang nghĩ cho mình nhưng Đỗ Thừa không muốn nhận, hắn liền nói: “Không cần đâu, chị Giai Nghi, em vẫn còn chút tiền, hay là em góp 5 triệu, hai chị em mỗi người có 50% cổ phần, chị thấy thế nào?”
“5 triệu…”
Nghe Đỗ thừa nói với giọng hết sức bình thản hai chị em Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân hết sức ngạc nhiên.
“Đỗ Thừa anh lấy đâu ra nhiều tiền thế?”
Quan hệ giữa Cố Tư Hân và Đỗ Thừa không phải là quan hệ bình thường nên Cố Tư Hân liền hỏi ngay.
“Cái này sau này anh sẽ nói với em, bí mật” Đỗ Thừa không nói ra nhưng nét mặt thần bí đã nói thay điều đó.
“Hừ, đồ hẹp hòi” Cố Tư Hân không phải loại người thích kì kèo vặn hỏi đến cùng, cô thấy Đỗ Thừa muốn giữ bí mật như thế nên cũng không muốn hỏi nhiều.
Còn Cố Giai Nghi, cô biết Đỗ Thừa không phải nói chơi, trong lòng cũng rất tò mò nhưng không muốn hỏi.
“Chị Giai Nghi, thế nào?” Sau khi Đỗ Thừa xua đi sự tò mò của Cố Tư Hân bèn hỏi Cố Giai Nghi.
“Được, tôi không có vấn đề gì cả, vậy tôi và cậu mỗi người một nửa số cổ phần của công ty”.
Cố Giai Nghi đương nhiên không từ chối, vì cô biết số tiền mình có không đủ, nếu có thêm tiền đầu tư của Đỗ Thừa thì sẽ dư dả rất nhiều
“Thế tốt rồi, em sẽ gửi tiền vào tài khoản của chị” Đỗ Thừa biết Cố Giai Nghi sẽ không từ chối, hắn đã sớm biết được kết quả này, sau khi nói xong, Đỗ Thừa nhìn Cố Tư Hân rồi nói: “Chị Giai Nghi, việc hợp tác của chúng ta chỉ cần bàn bạc thế này thôi không cần hợp đồng gì cả, 50% cổ phần của công ty em sẽ để Tư Hân đứng tên, vì có một số chuyện em không tiện ra mặt…”
Nge thấy Đỗ Thừa nói vậy, trong lòng Cố Giai Nghi cũng thấy chút ấm áp vì cô luôn nghĩ Cố Tư Hân chỉ yêu đơn phương Đỗ Thừa thôi, ngay lúc này Cố Giai Nghi đã thấy được tấm lòng chân thành của Đỗ Thừa với Cố Tư Hân.
Hơn nữa, Cố Giai Nghi biết Đỗ Thừa đang lo lắng cái gì, cô cũng không muốn nói nhiều: “Ừm, cái này tôi hiểu, tôi sẽ xử lý chuyện này”.
“Cảm ơn chị!”
Đỗ Thừa mỉm cười: “Vậy em sẽ là đứng khoanh tay mà nhìn vậy”.
Hai chị em họ Cố đều cười, có lẽ đây là thời khắc vui vẻ nhất của 2 người kể từ khi Cố Đào Toàn chết.
***
Ăn xong cơm trưa, Đỗ Thừa quay lại bệnh viện sau đó mới đi xe về trụ sở Hoàng Phủ hội.
Sau khi bàn xong chuyện hợp tác vơi Cố Giai Nghi, dù miệng Đỗ Thừa nói là khoanh tay đứng nhìn nhưng trong đầu đã bắt đầu nghĩ ra đường hướng phát triển của công ty.
Tất nhiên khi làm, Đỗ Thừa không định để Cố Giai Nghi làm việc theo kiểu các công ty điện cơ khác, quy củ từng bước một, bởi vì để công ty phát triển cần một khoảng thời gian dài, dù Đỗ Thừa có thời gian nhưng không muốn chờ quá lâu.
Cũng may với Đỗ Thừa mà nói, đay không phải là chuyện gì khó, trong kho dữ liệu của Hân Nhi cũng có lịch sử hình thành và phát triển của điện cơ, bên trong có ghi chép sự phát triển của điện cơ và các dạng kĩ thuật, có được ưu thế này Đỗ Thừa để lộ một chút cho Cố Giai Nghi bằng lời, tuyệt đối có thể phát triển công ty mới trong thời gian ngắn.
Chỉ dựa vào điểm này thôi Đỗ Thừa đã có thể tưởng tượng ra cục diện tương lai của công ty.
Sau khi đến trụ sở Hoàng Phủ hội, Đỗ Thừa đi lên sòng bạc trên tầng 4, có điều Đỗ Thừa còn đang phải suy nghĩ là Hoàng Phủ Đông và Diệp Mỵ cũng đang trong sòng bạc, ngoài ra còn có những người chia bài có kĩ năng đánh bài rất giỏi như Hoàng An và Tiểu Như và dường như họ đang bàn bạc chuyện gì đó, hiện trường có chút thâm trầm và đầy áp lực.
“Trợ lý Đỗ, rốt cuộc anh cũng đến rồi”.
Vừa trông thấy Đỗ Thừa, Hoàng An liền quay sang đón, nhưng hôm nay nụ cười trên mặt Hoàng An ít đi rất nhiều.
“Có chuyện gì xảy ra sao?”
Nhìn cục diện này, Đỗ Thừa biết hôm qua khi anh không có mặt ở đây đã xảy ra chuyện gì đó, vội vàng hỏi.
“Hôm qua đã có người đến đây phá sòng, họ đã thắng mấy triệu từ tay Tiểu Như”.
Hoàng An nói một cách nghiêm trọng, những kẻ vét sòng bạc không phải là chưa từng xuất hiện nhưng thắng nhiều như hôm qua thì đây là lần đầu tiên.
Đỗ Thừa đã nhận ra, thàm nào Hoàng Phủ Đông và Diệp Mỵ đều có mặt tại sòng bạc, nhưng xem ra chuyện này không hề đơn giản.
Nghĩ đến đây, Đỗ Thừa vội vàng hỏi Hoàng Phủ Đông: “Giám đốc Hoàng, người này hôm nay sẽ tiếp tục đến phải không?”
“Đúng thế!”
Hoàng An trả lời, cũng không nói thêm gì nữa, mà hai người Hoàng Phủ Đông và Diệp Mỵ cũng đã đến từ sớm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT