Buổi chiều, Đỗ Thừa tới bệnh viện rồi vội vã quay về tiếp tục tiến hành luyện tập.

Theo như lời Hân Nhi, lúc này Đỗ Thừa đang luyện tập ở giai đoạn đầu tiên nên cần nhiều thời gian hơn một chút. Khi nào thể thuật trở nên nhuần nhuyễn, mỗi buổi sáng Đỗ Thừa chỉ cần khoảng 1 giờ để luyện tập thể thuật cũng được rồi.

Cho nên tiệc sinh nhật của Cố Tư Hân sắp tới, Đỗ Thừa quyết định trì hoãn lĩnh vực học tập trí thức kia lại để chuyên tâm luyện tập nhuần nhuyễn sức mạnh và tốc độ, sau khi nhuần nhuyễn rồi có thế song song cùng học lĩnh vực kia.

Luyện tập tốc độ trên sân thượng thì chẳng có cách nào hoàn thành được, nên Đỗ Thừa đi tới một khu đồng cỏ nhỏ.

“Không gian ngụy trọng lực cao nhất là gấp 10 lần lực hút trái đất, nhưng trước mắt mà nói, Đỗ Thừa ngài có thể tăng được gấp 3 lần, vậy bắt đầu thích ứng từ gấp 2 lần đi”.

Hân Nhi đã sớm sắp đặt trình tự luyện tập thích hợp với Đỗ Thừa. Đợi sau khi Đỗ Thừa đã đứng yên, Hân Nhi nói.

“Ừm, bắt đầu đi”.

Đỗ Thừa trả lời một tiếng rồi bỗng cảm thấy cơ thể mình nặng trĩu, giống như có một sức mạnh vô hình nào hút xuống, nhưng cũng may đối với bản thân cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.

“Đỗ Thừa, ngài có thể chạy vài vòng cho nóng người lên, sau đó thử xem xem có thể chịu đựng gấp ba lần không gian ngụy trọng lực không?”

Tiếng Hân Nhi vọng lại. Đỗ Thừa không chút do dự, hắn bắt đầu chạy quanh đồng cỏ.

Tuy chỉ là gấp hai lần không gian ngụy trọng lực, nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói, chạy rất mệt, giống như một người đang từ 150 cân, bỗng chốc biến thành 300 cân vậy.

Cho nên chạy chưa tới một nghìn mét, Đỗ Thừa đã thờ phì phò, cả người lẫn lưng đều không thể đứng thẳng lên được.

“Xem ra không ổn rồi, Hân Nhi, để tôi luyện tập trước gấp 2 lần không gian ngụy trọng lực mấy ngày đã”.



Thể trạng Đỗ Thừa không được gọi là cường tráng, nên chỉ là gấp hai lần không gian ngụy trọng lực đã khiến Đỗ Thừa không chịu nổi rồi.

“Ừm, nhìn bộ dạng ngài lúc này thì cần thời gian để luyện tập, nhuần nhuyễn thể thuật có thể chịu được gấn 5 lần không gian ngụy trọng lực, nhưng cũng không vội được” Hân Nhi gật đầu, cô rất rõ tình trạng của Đỗ Thừa.

“Chúng ta tiến hành luyện tập gấp 2 lần không gian ngụy trọng lực đi” Đỗ Thừa quyết định, rồi hắn dựa vào chỉ dẫn của Hân Nhi, tiếp tục luyện tập.

Luyện tập tốc độ vô cùng đơn giản, không khác gì huấn luyện một động viên chạy ngắn bình thường. Nếu như nói luyện tập thể thuật để nâng cao sức mạnh và tốc độ, luyện tập tốc độ chính là làm thế nào để tăng sức bật. Gia tăng được sức bật sẽ có thể gia tăng tốc độ của bản thân.

Cũng có thể nói, sức mạnh và tốc độ là bổ sung, tương hỗ nhau mà thành.

Toàn bộ quá trình tập luyện kéo dài đến hơn 5h. Đỗ Thừa dần dần quen với gấp 2 lần giả trọng lực, hơn nữa luyện tập vài lần thể thuật, lúc này Đỗ Thừa thậm chí về cơ bản có thể khộng cần nhìn vào giáo trình cũng có thể hoàn thành mỗi động tác, chỉ là chưa hoàn toàn chuẩn xác.

Buổi tối, mọi tinh lực Đỗ Thừa đổ dồn để học tập lĩnh vực Trí.

Hôm sau là ngày mùng bảy, cũng là ngày sinh nhật của Cố Tư Hân. Tuy rằng ngày hôm qua rất mệt nhưng sáng sớm ngày hôm sau, khi tỉnh dậy Đỗ Thừa cảm thấy vô cùng minh mẫn, cơ thể không còn mấy cảm giác đau nhức.

Đỗ Thừa giành thời gian buổi sáng để luyện tập thể thuật và gấp hai lần không gian ngụy trọng lực.

Đúng như Hân Nhi nói, mỗi khi luyện tập xong thể thuật, cơ thể Đỗ Thừa càng trở nên mềm dẻo. Tuy chỉ cách có một ngày, nhưng hôm nay Đỗ Thừa đã có thể hoàn thành một số động tác có độ khó tương đối thấp.

Hơn nữa thời gian cũng đã giảm đi rất nhiều. Mỗi lần chỉ mất có khoảng 20 phút.

Mà đối với gập hai lần không gian ngụy trọng lực, Đỗ Thừa đã dần dần có cảm giác thích ứng, không cảm thấy đau đớn, mỏi mệt như ngày hôm qua. Dựa vào những gì Hân Nhi nói, Đỗ Thừa đã sẵn có năng lực chịu giảm gấp ba lần không gian ngụy trọng lực rồi.

Nhưng vì an toàn, Đỗ Thừa vẫn chọn gấp hai lần không gian ngụy trọng lực, sau khi đã hoàn toàn thích ứng mới chuyển sang gấp ba lần không gian ngụy trọng lực.



Tuy chỉ có một buổi sáng luyện tập, nhưng toàn thân Đỗ Thừa mỏi nhừ, mồ hôi ướt đẫm.

Buổi trưa, Đỗ Thừa đi bệnh viện một chuyến, rồi đi thẳng vào trung tâm thành phố. Tuy rằng Đỗ Thừa đã mua một chiếc váy dài màu tím violet tặng Cố Tư Hân làm quà sinh nhật, nhưng Đỗ Thừa vẫn muốn mang tới bữa tiệc một phần quà nữa, hắn không muốn tới tay không.

Đỗ Thừa vừa rời bệnh viện thì Cố Tư Hân gọi tới, cô lo Đỗ Thừa không biết nhà cô ở đâu nên hỏi Đỗ Thừa có cần cho xe tới đón anh không. Trong lòng Đỗ Thừa vô cùng cảm kích, nhưng quà thì chưa mua được nên Đỗ Thừa hỏi rõ địa chỉ nhà Cố Tư Hân rồi từ chối ý tốt của cô.

“Hân Nhi, cô nói xem nên mua gì tặng Cố Tư Hân?”

Đi thơ thẩn trên đường mà Đỗ Thừa không nghĩ ra tặng món quà gì cho Cố Tư Hân, gia thế Cố Tư Hân cũng chẳng kém gì Đỗ Thừa, không thể mua món quà quá tầm thường, nhưng quá đắt thì cũng không thích hợp.

“Hi hi, ngài hỏi đúng người rồi, tiểu thư không gì là không thể, không gì là không biết”

Hân Nhi vẻ mặt đắc ý nói: “Tặng quà cũng cần phải chú ý, quan trọng nhất là ngài tặng quà với mục đích gì”.

“Sao lại thế?” Đỗ Thừa chẳng thể hiểu được lý luận của Hân Nhi, anh hỏi một cách khó hiểu.

“Tất nhiên là thế rồi, quà khác nhau biểu đạt ý nghĩa khác nhau. Ví dụ như ngài tặng một chuỗi vòng cổ, nghĩa là ngài mong người được tặng luôn mang theo người, mà nếu tặng nhẫn nghĩa là ngài muốn người được tặng vĩnh viễn thuộc về ngài…”

Hân Nhi dẫn chứng một số ví dụ điển hình, một lúc nói hết ý nghĩa của các món quà, Đỗ Thừa càng cảm thấy tù mù.

“Sao mà phức tạp thế!” Đỗ Thừa vốn đã không biết tặng quà gì, nghe Hân Nhi nói hắn càng rối trí.

Hân Nhi vẻ mặt đáng tiếc nói: “Ừm, thế nói đơn giản một chút cũng được. Bình thường tặng nhẫn thì quá đường đột, hay ngài tặng dây chuyền hay vòng tay hoặc khuyên tai cũng được”.

“Thế chúng ta đi tìm một tiệm trang sức xem thế nào” Đỗ Thừa suy nghĩ hồi lâu cũng chẳng nghĩ được gì hơn thế, chỉ còn cách nghe lời Hân Nhi mà đi về phía khu bách hóa Tân Phổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play