Khi trở về, tình yêu đến rất nhanh, bởi đó là một loại kích động của tâm hồn.

Nếu nói trước kia Trình Yên chỉ là có cảm tình tốt với Đỗ Thừa hoặc là thích Đỗ Thừa, vậy thì lúc này đây, Trình Yên cuối cùng cũng cảm nhận được bản thân đã có cảm giác yêu.

Năm đó, khi thấy Đỗ Thừa từ xa hướng về mình nở nụ cười êm ái, Trình Yên cảm giác con tim mình như bị gì khuấy động, gợn lên vô số cơn sóng, nó tràn đầy, thậm chí nó xoa dịu cả những buồn đau.

“Trình Yên, anh không lừa em”.

Nhìn thấy khuôn mặt Trình Yên lộ ra nụ cười hạnh phúc, trong tim Đỗ Thừa cũng cảm nhận được mười phần hạnh phúc, đồng thời anh nói nhẹ trong di động.

“Ừm”.

Trình Yên nhẹ nhàng lên tiếng. Dù chỉ là một chỉ nhưng còn hơn ngàn vạn lời nói

“Còn nữa, bây giờ em có muốn biết nhà của anh ở đâu không” Đỗ Thừa lại tiếp lời

Nhớ tới vẻ thần bí của Đỗ Thừa lúc trên xe buổi trưa, lúc này Trình Yên cuối cùng cũng hiểu ra vì sao Đỗ Thưa như vậy, cũng hiểu ra Đỗ Thừa vì sao có thể khẳng định niềm tin như vậy, sẽ nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô.

Nghĩ tới đó, Trình Yên bỗng nũng nịu nói: “Được thôi, Đỗ Thừa, phải chăng anh đã sớm có kế hoạch hết rồi, phải chăng anh muốn gạt em khóc?”

Dù dáng vẻ Trình Yên đang nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng cô lại vô cùng hạnh phúc và ngọt ngào, bởi vì phát tên này, Trình Yên có thể cảm nhận được sự yêu thương của Đỗ Thừa đối với cô.

Đỗ Thừa thấy trong lòng Trình Yên đã nhẹ nhõm đi nhiều, nên trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm đi.

Chỉ là chuyện này cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi, muốn giải quyết xong hoàn toàn, Đỗ Thừa biết trừ khi Quách Tấn từ bỏ mới được.

Cứ như vậy, hai người, một người đứng ở bên bờ sông Lục Hóa, một người đứng bên cửa sổ, hơn nữa còn cầm điện thoại hàn huyên hơn nửa giờ, cho tới khi di động trong tay Trình Yên hết pin, hai người mới kết thúc, còn Trình Yên mới bịn rịn trở về trong biệt thự, đương nhiên ngày hôm sau cô có chuyến bay nên cần phải ngủ sớm một chút.

Trình Yên vốn dĩ không muốn lưu lại trong nhà, cho nên, viện cớ có chuyến bay là lý do tốt nhất.

Đỗ Thừa trực tiếp bắt đầu tiến hành học tập, nhưng vì quan hệ thời gian, Đỗ Thừa dường như đêm không ngủ, dành thời gian đó để học tập, đợi tới sáu giờ sáng, hắn rời khỏi giường bắt đầu tiến hành luyện tập.

Đêm không ngủ với Đỗ Thừa cũng chẳng có gì, với thân thể bây giờ của Đỗ Thừa, dù mấy ngày không nghỉ, Đỗ Thừa vẫn mạnh khỏe như thường.

Và đợi sau khi Đỗ Thừa luyện tập xong, Trình Yên gửi cho hắn một tin nhắn, báo cô chuẩn bị có chuyến bay đi Paris.

Sau đó không lâu, Cố Giai Nghi lại gọi điện tới cho Đỗ Thừa. Lần này Cố Giai Nghi đi Thượng Hải, chỉ là ở bên Cố Tư Hân thêm vài ngày, ngày hôm qua cô cùng Cố Tư Hân đi Hàng Châu, hơn nữa ở bên Cố Tư Hân thăm thú Hàng Châu xong mới quay trở về.



Lúc đi, Đỗ Thừa tiễn cô, cho nên khi trở về, tự nhiên Đỗ Thừa phải đi đón cô.

Nhưng Cố Giai Nghi cũng chỉ gọi cho Đỗ Thừa một cuộc, đợi khi Cố Giai Nghi trở về thành phố, lúc ấy cũng đã giữa trưa.

“Đỗ Thừa, tin đồn kia có phải thực hay không?”

Ngồi trên chiếc Audi của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi bỗng quay về anh hỏi một câu, làm Đỗ Thừa nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

“Tin đồn gì?” Đỗ Thừa có chút không hiểu hỏi Cố Giai Nghi.

Cố Giai Nghi cho rằng Đỗ Thừa giả ngu, bèn nhìn thẳng vào anh chậm rãi hỏi: “Không phải là tin đồn Dược Trung Tín có thể sản xuất thuốc vacxin phòng Aids đó sao, đừng nói với em là anh không biết chuyện này”.

Nghe được Cố Giai Nghi nói như vậy. Đỗ Thừa mới vỡ lẽ.

Tốc độ của Lâm Trung Lăng quả là rất nhanh, Đỗ Thừa mới dặn dò không lâu, Lâm Trung Lăng đã có động thái, hơn nữa xem tình hình thì dường như Lâm Trung Lăng làm rất tốt.

Gần đây Đỗ Thừa không có thời gian lên mạng, tự nhiên không rõ chuyện này tình hình thế nào, quay qua Cố Giai Nghi anh hỏi: “Tin đồn dữ dội lắm sao?”

Cố Tư Hân trợn mắt nhìn Đỗ Thừa nói: “Điều đó đương nhiên rồi, anh cũng đừng nhìn danh tiếng của Tư Hân, bây giờ bất kỳ thứ gì có quan hệ với Tư Hân chỉ cần bị lộ ra là nhanh chóng trở thành tin hot trên mạng, đừng nói Tư Hân là đại diện cho thuốc giảm béo Trung Tín, một tin bây giờ của các anh truyền ra, đều trở thành đề tài hot trên mạng”.

“Phản ứng thế nào?”.

Đỗ Thừa ngẫm lại cũng là, chuyện này chỉ là hắn không chú ý mà thôi, với danh tiếng Cố Tư Hân bây giờ mà nói, quả là bất cứ chuyện gì liên quan tới cô đều có thể trở thành đề tài hot, chứ đừng nói tới chuyện sản xuất vacxin phòng Aids, cho nên Đỗ Thừa đối với phản ứng này rất kỳ vọng.

“Biết nói sao giờ, tin tưởng cũng có, phản đối cũng có, nhưng phần nhiều vẫn là im lặng” Cố Giai Nghi chậm rãi nói, nhưng từ ngữ khí của cô có thể thấy, người nói đỡ cũng có, nhưng phần đông vẫn cho dược nghiệp Trung Tín đang mượn dịp đầu cơ, đối với kết quả này, thần sắc Đỗ Thừa không có chút biến đổi.

Dù sao, Aids cũng là một trong ngũ đại nan y bệnh, bao năm nay người muốn chế ra vacxin phòng Adis rất nhiều, nhưng thực sự thành công lại ít, cho nên trong cách nghĩ của nhiều người đều cho rằng dược nghiệp Trung Tín đang mượn dịp đầu cơ.

Nhưng cho dù là như thế, kết quả này làm Đỗ Thừa cũng rất hài lòng, nguyên nhân rất đơn giản, vì Đỗ Thừa chỉ cần tạo tiếng vang mà thôi, loại tiếng vang này có lẽ một ngày nào không biết chừng sẽ có tác dụng.

“Xem ra, tin đồn kia là thật phải không Đỗ Thừa?” Thấy dáng vẻ trầm tư của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi đã đoán ra phân này, dù ngay cả cô cũng có cảm giác khó lý giải.

“Ừm” Đỗ Thừa gật gật đầu. Đối với Cố Giai Nghi, hắn cũng không cần giấu diếm cái gì.

“Có nắm chắc không?” Nếu là người khác nói, Cố Giai Nghi khẳng định là không tin , nhưng là Đỗ Thừa nói, Cố Giai Nghi trước khi hỏi đã có năm phần tin tưởng, vì cô biết tính cách Đỗ thừa, hắn không phải là con người thích bịa đặt.



“Hẳn là không có vấn đề” Đỗ Thừa lại đáp, “Tuy rằng không phải mười phần khẳng định, nhưng cũng không sai biệt nhiều lắm”.

Nghe được Đỗ Thừa trả lời. Cố Giai Nghi vốn dĩ chỉ tin năm phần, bỗng chốc niềm tin đã tăng tới chín phần, trong ánh mắt đã bớt đi sự mơ hồi, và cô tiếp: “Đỗ Thừa, nếu anh thật sự có thể nghiên cứu vacxin phòng Aids, vậy thì…”

Cố Giai Nghi đã có chút không thể tưởng tượng, với tư cách là một thương nhân, Cố Giai Nghi càng coi trọng tiền và giá trị vô hình, rất rõ ràng, nếu Đỗ Thừa có thể chế tạo ra vacxin phòng Aids, vậy đối với dược nghiệp Trung Tín mà nói, tuyệt đối là cơ hội hoàn mỹ, có thể làm dược nghiệp Trung Tín nhanh chóng nổi tiếng toàn thế giới, còn về sau tiêu thụ thế nào, điều đó không cần phải nói.

Đỗ Thừa biết Cố Giai Nghi đã nghĩ thông suốt, cho nên hắn cũng không có nói cái gì.

Buổi chiều, Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi đi thị sát công trường một chuyến. Công trường tiến triển rất nhanh, toàn bộ đều đã đi vào hồi kết, có lẽ chỉ hơn một tháng nữa là có thể chính thức hoàn công?

Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi đi thị sát khoảng hai tiếng, sau đó mới trở về biệt thự số 15.

Lúc đó, Đàm Văn gọi điện tới cho Đỗ Thừa, ngày mai bắt đầu đấu giá tòa lầu, giá khởi điểm là hai nghìn năm trăm vạn, mỗi lần tố giá không thể thấp hơn năm trăm ngàn.

Ngoài ra liên doanh điện tử trong hai ngày tiến hành tuyển dụng, lần tuyển dụng này tương đối khắt khe, cho nên cuối cùng chỉ tuyển được chưa tới hai mươi người, nhưng mỗi người về phương diện kỹ thuật đều là nhân tài.

Đương nhiên ý chính của Đàm Văn vẫn là muốn hỏi Đỗ Thừa có phải vẫn muốn tham gia cuộc đấu giá kia không?

Đỗ Thừa không cự tuyệt, bởi vì Hân Nhi nghiên cứu đã sắp xong, ngày mai khẳng định có thể hoàn thành, còn Đỗ Thừa cũng đã nắm chắc chín phần kỹ thuật, mọi thứ thật ra cũng không có vấn đề gì lớn.

Cho nên hắn ôm Cố Giai Nghi ngủ suốt đêm, sáng ngày hôm sau hắn lái xe đi Hạ Môn, khi tới Hạ Môn cũng đã hơn 9 giờ sáng mà thôi.

Buổi đấu giá bắt đầu lúc 3 giờ chiều, nên Đỗ Thừa bèn lái xe đi công ty liên doanh điện tử, hơn nữa Đàm Văn cũng có các tài liệu liên quan muốn hắn xem qua.

Thứ nhất là bảng lương của hai mươi người mới tuyển dụng, Đỗ Thừa chỉ lướt qua, đối với con mắt Đàm Văn trong chuyện này, Đỗ Thừa rất hài lòng, hơn nữa còn có mấy người tới từ các công ty game online lớn, đều có có kinh nghiệm và kiến thức chuyên sâu.

Đương nhiên phần lớn chỉ có một hai năm kinh nghiệm, thậm chí có vài người mới tốt nghiệp đại học chưa lâu.

Phần thứ hai là phương án đấu giá, cùng với danh sách người tham gia, đúng như Đàm Văn nhận định, người hứng thú với tòa nhà cũng không nhiều, tổng cộng không tới mười người, tư liệu về mỗi người Đàm Văn đều xem qua, trong số đó không ai đủ để uy hiếp điện tử Doanh Liên.

“Ừm, chuẩn bị một chút, chút ta sẽ cùng đi đấu giá”.

Đối với sự sắp xếp của Đàm Văn, Đỗ Thừa không nói thêm gì, vừa nói vừa trả tập tài liệu lại cho Đàm Văn.

“Được, Đỗ tổng, tôi sẽ đi sắp xếp”.

Đàm Văn gật đầu, Đỗ Thừa không có chuyện gì, nhưng hắn phải chuẩn bị mọi chuyện, tránh chất đống, nên sau khi đồng ý, hắn bèn rời khỏi phòng, đi chuẩn bị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play