Đỗ Thanh Vũ không phải kẻ ngốc, thấy Đỗ Thừa xuất hiện ở đây hắn lập tức hiểu ra tại sao bọn A Tam lại đến đây.
Chỉ có điều khiến Đỗ Thanh Vũ không ngờ tới, Đỗ Thừa tìm ở đâu được ba tay trợ thủ đắc lực. Có ba tay trợ giúp đắc lực ở đây thì cứ cho là hắc đạo cũng không làm gì được Đỗ Thừa.
“Đỗ Thừa, mày gọi đây là lễ ra mắt Nhị ca à?”
Trong lúc đang nghĩ ngợi, trên nét mặt Đỗ Thanh Vũ lộ một nụ cuời mỉm lạnh như băng, hơn nữa lại quay vể phía Đỗ Thừa nói giọng lạnh nhạt.
Vừa nói, đồng thời ánh mắt Đỗ Thanh Vũ liếc nhìn Bành Vịnh Hoa đang đứng bên cạnh Đỗ Thừa.
Đội một chiếc mũ màu đen lại thêm một mắt kính gọng đen, rất hợp với khuôn mặt lạnh như băng, khiến Đỗ Thanh Vũ không biết lý do tại làm sao mà hắn bỗng nhiên có chút áp lực.
Điều này khiến Đỗ Thanh Vũ không thể không để ý đến sự tồn tại của Bành Vịnh Hoa. Trên sàn nhảy đã đủ ba loại rồi nhưng thực lực đều rất mạnh, điều đó trực tiếp nói với Đỗ Thanh Vũ rằng người con gái vô cùng nhỏ nhắn kia e rằng không hề đơn giản.
Đỗ Thừa chỉ cười nhạt, hắn vốn dĩ không có ý định nói gì với Đỗ Thanh Vũ, mà chuyển hướng nhìn lên lên trên sàn nhảy.
Mà Bành Vịnh Hoa cũng không để ý đến lời nói của Đỗ Thanh Vũ, sắc mặt vô cùng lạnh lùng.
Nhìn điệu bộ của Đỗ Thừa, Đỗ Thanh Vũ càng trở nên lạnh lùng, nhưng sau đó hắn thổi một hồi còi, ngăn không cho đấu sĩ tiếp tục đánh, vì Đỗ Thanh Vũ vô cùng rõ, nếu tiếp tục đánh e rằng thủ hạ của hắn sẽ bị ngã sang một bên rồi.
“Đưa tất cả ra ngoài”.
Đợi sau khi những người trên sàn nhảy đều bước xuống, Đỗ Thanh Vũ trực tiếp dặn dò vài người thân cận, nhận lệnh cùng đấu sĩ và những vị khách ở sảnh lớn đều đi ra ngoài.
Sau đó chỉ còn lại vài người đứng ở hành lang, có nhiệm vụ chặn không cho người khác tùy tiện ra vào.
Mà lúc này, ba người A Tam cũng từ võ đài nhảy xuống, đi về phía Đỗ Thừa.
“Đỗ Thừa, mày đã ra quyết định rồi có đúng không?”
Đợi sau khi mọi người ra hết, Đỗ Thanh Vũ mới quay về hướng Đỗ Thừa nói.
“Thật ra tôi cũng muốn đi, nhưng lại đi không nổi” Đỗ Thừa mỉm cười, ngay thời khắc này Đỗ Thừa đã quyết định đối đầu với nhà họ Đỗ.
“Được, để tao xem mày có đủ thực lực bước ra khỏi đây ngày hôm nay không?” Đỗ Thanh Vũ cũng không nói nhiều, sau khi nói một câu lạnh như băng lập tức ra lệnh cho hơn mười tên thủ hạ đằng sau.
Hơn mười tên thủ hạ đứng đằng sau nghe lệnh lập tức lao về phía Đỗ Thừa.
Đỗ Thanh Vũ Thanh bang sở dĩ có thể trở thành tam đại thế lực hắc đạo thành phố F, lại là người có thủ hạ ít nhất một cái, một chỗ dựa rất lớn vào đó là mười hai người này được xưng là thập nhị long xà cao thủ.
Nói chính xác thì 12 người này là một vị sư phụ truyền lại cho Đỗ Thanh Vũ, đây cũng là tay trợ giúp đắc lực để Đỗ Thanh Vũ tiến vào thế giới ngầm.
Thực lực của mấy tên này trước đây Đỗ Thừa có thấy qua, xét riêng ra thì thực lực mỗi tên đều không vượt qua A Tam, Đại Cương và Nữ Vương. Nhưng bọn chúng cùng ra tay e rằng ba người họ không phải là đối thủ của bọn chúng.
Chẳng trách Đỗ Thanh Vũ vững tin như thế, vì 12 tên kia kết hợp lại thì bọn ba người A Tam không thể đánh lại, mà bản thân Đỗ Thanh Vũ cũng vô cùng mạnh.
“Đỗ ca, bọn chúng có vẻ rất lợi hại, chúng ta lên trước, ngài không chừng có thể ra tay”.
A Tam trước đây đã thấy qua thân thủ của bọn người đó, tự biết thực lực ra sao, nhưng trong giọng điệu lại có ý cười, vô cùng tự tin, bất quá là đối với Đỗ Thừa mười phần tin tưởng.
“Vậy các người cẩn thận một chút, nếu thua thì khó coi lắm” Đỗ Thừa mỉm cười, trong lòng vô cùng tự tin. A Tam không nói gì, chỉ làm một động tác, sau đó quay sang nhìn Đại Cương và Nữ Vương rồi cả ba cùng xông về phía mười hai tên.
Ba đánh với mười hai, về mặt số lượng thì là ít nhưng chất lượng thì cao hơn rất rất nhiều rồi.
Mười hai người nhanh chóng chia làm ba nhóm mà xông lên bọn ba người A Tam.
Trong chốc lát, một trận hỗn chiến 15 người diễn ra.
Nhưng ba người bên ngoài cũng không nhàn rỗi.
Bành Vĩnh Hoa tuy thường ngày rất lạnh lùng, nhưng với thị lực vượt qua mắt người thường, Đỗ Thừa dễ dàng nhìn ra Bành Vĩnh Hoa có chút hơi nghiêng người, rõ ràng đang trong tư thế chuẩn bị ra tay.
Đỗ Thanh Vũ cũng như vậy. Đỗ Thừa dễ dàng nhìn ra từng thớ thịt trên cơ thể Đỗ Thanh Vũ đang chuyển động, chuẩn bị chờ thời cơ bộc phát.
Đương nhiên, Đỗ Thừa không khoanh tay đứng nhìn. Tuy rằng dáng vẻ như không chuẩn bị gì nhưng chỉ cần một trong ba người bọn A Tam có vấn đề gì thì Đỗ Thừa sẽ lập tức xông lên.
Trong trận đánh ba người A Tam đang hừng hực khí thế.
Trong ba người, A Tam là người mạnh nhất, hoặc có thể nói, sức công phá của A Tam là mạnh nhất.
Bởi vì A Tam khi thật sự giao chiến, ở giữa hai tay ngón tay sẽ có ngọn tiểu đao, dưới loại tình huống này, chỉ cần bị A Tam đánh trúng một quyền, hậu quả sẽ mười phần nghiêm trọng.
Cho nên 4 tên đứng xung quanh A Tam, tuy rằng đông nhưng cứ cho là trăm người cũng không dám đối đầu trực diện với A Tam.
Nếu so sánh, Đại Cương có phần thiệt thòi hơn, hắn có đủ sức lực nhưng tốc độ chậm, bị bốn tên bao vây dồn vào thế yếu, nhưng thân hình kiên cố lại là một thế mạnh.
Tình thế không ổn nhất phải nói đến Nữ Vương. Cô là người yếu nhất trong ba người. Nếu như có cây roi dài chắc chắn cô có thể đánh một trận, nhưng chỉ có một cây roi da. Trong tình huống này có thể cưỡng chế không cho đối thủ tiến lại gần, nếu như không có cây roi da thì e cô không chống đỡ nổi rồi.
Thấy tình hình như vậy, Đỗ Thừa không có ý định để Nữ Vương tiếp tục đánh, ánh mắt hắn chuyển hướng nhìn Bành Vịnh Hoa.
Bành Vịnh Hoa không nói gì, nghiêng người về phía trước, cô lao về phía Nữ Vương.
“Thân thủ nhanh thật…”
Nhìn tốc độ của Bành Vịnh Hoa, ánh mắt Đỗ Thanh Vũ nhíu lại. Lúc trước hắn đã cảm thấy Bành Vịnh Hoa với hắn là một sự uy hiếp, đến lúc này hắn càng khẳng định chắc chắn điều đó.
Sau khi đợi Bành Vịnh Hoa ra tay, lại một lần nữa ánh mắt Đỗ Thanh Vũ nhíu lại: “Vịnh Xuân quyền, bản lĩnh thật sâu”.
Chỉ là một cái đối mặt, Đỗ Thanh Vũ liền thấy Bành Vịnh Hoa dùng thốn kình mười phần đặc dị, đã đánh đổ một người, hơn nữa mười phần nhanh chóng hướng tới người thứ hai phóng đi, không có nửa điểm chậm trễ.
Nhìn cảnh tượng như vậy, Đỗ Thừa biết thân thủ của Bành Vịnh Hoa đã có tiến bộ, hơn nữa lại tiến bộ hết sức lớn.
Có thêm Bành Vịnh Hoa tham gia vào trận đánh, mười hai tên nhanh chóng trở nên tan tác, bốn tên bị Bành Vịnh Hoa đánh ngã nhào, ba người A Tam đánh ngã thêm hai người nữa. Thấy vậy Đỗ Thanh Vũ chỉ còn cách hạ lệnh đồng bọn rút lui.
“Giờ anh tin là tôi có thực lực rời khỏi đây chứ?”
Thấy hành động của Đỗ Thanh Vũ, trên mặt Đỗ Thừa lộ nụ cười mỉm rồi quay sang nói. Tối nay đã đạt được mục tiêu rồi.
Biểu thị thực lực đủ để cho nhà họ Đỗ ở tại hắc đạo không dám làm xằng bậy, mà bạch đạo Đỗ Thừa không chút lo lắng gì rồi.
Thân phận của hắn, lại thêm Bành Vịnh Hoa, Đỗ Thừa biết bạch đạo không ai dám xằng bậy với hắn.
Nhà họ Đỗ muốn đối phó với Đỗ Thừa trừ khi có kỳ chiêu, nếu không thì không gì có thể đối phó được với hắn.
Nghe Đỗ Thừa nói vậy, Đỗ Thanh Vũ càng lạnh lùng, sau đó nói giọng lạnh tanh: “Đỗ Thừa, tao đánh với mày, chỉ cần mày đánh thắng tao, tao sẽ để chúng mày rời đi”.
“Tôi không có hứng thú, nhưng cũng không cần tôi phải ra tay”.
Đỗ Thừa mỉm cười, Bành Vịnh Hoa đã đứng trước mặt Đỗ Thừa. Tuy rằng thần sắc hết sức lạnh lùng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ nhìn Đỗ Thanh Vũ một cách coi thường, Đỗ Thanh Vũ sao có thể chịu nổi.
Hét một tiếng, Đỗ Thanh Vũ như viên đạn lao nhanh về phía Bành Vịnh Hoa, sức mạnh cùng với tốc độ không khác mấy Bành Vịnh Hoa vừa rồi.
Chờ sau khi tiếp cận, Đỗ Thanh Vũ tung mạnh chân, đã bay thẳng đến đỉnh đầu Bành Vịnh Hoa chém thẳng xuống, thanh thế kinh người. Đỗ Thanh Vũ cùng sư phụ hơn mười năm, luyện đúng là thoái pháp Thiên quân thoái pháp.
Đây là một loại thoái pháp chỉ thuần về mạnh mẽ, lực một cước này, đổi thành người thường mà nói, tuyệt đối là bị đánh bại.
Nhưng trước uy lực của Đỗ Thanh Vũ, thần sắc Bành Vịnh Hoa vẫn hết sức lạnh lùng, hướng thân mình lao về phía Đỗ Thanh Vũ. Đỗ Thừa biết cô định ra chiêu gì.
Một chiêu Ngoại liêm này Đỗ Thừa đã được thấy qua, và cũng bản thân mình cũng từng chịu qua, nhưng lần này tới phiên Đỗ Thanh Vũ.
Lúc đầu khi Đỗ Thừa đối diện chiêu thức này, không cần biết là sức mạnh hay tốc độ thì đều cao hơn Đỗ Thanh Vũ, nhưng cuối cùng, Đỗ Thừa vẫn bại dưới tay Bành Vịnh Hoa.
Lúc đó Bành Vịnh Hoa dùng uy lực hết sức kinh người, mà sau khi tu luyện Cổ Vịnh Xuân, Bành Vịnh Hoa tiếp tục duy trì sức mạnh kinh người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT