Trong đại sảnh tòa biệt thự số mười lăm, A Tam, Đại Cương và Nữ Vương đang ngồi trước mặt Đỗ Thừa, còn mấy người Cố Giai Nghi thì đi về phòng.
“Các người muốn lăn lộn với tôi sao?”
Lúc ở sân bay có nhiều người nên không tiện nói chuyện cho nên sau khi trở về Đỗ Thừa mới cảm thấy cần phải nói chuyện rõ ràng với ba người này.
“Vâng!”
A Tam lên tiếng, Đại Cương và Nữ Vương cũng gật gật đầu.
Sau khi trả lời, A Tam nhìn Đỗ Thừa cười kì quái : “Đỗ ca! Chỉ cần anh có thời gian dạy em ít đao pháp là được rồi. Đao pháp lần trước anh dạy em rất có tác dụng” Đại Cương hình như cũng muốn nói gì đó nhưng mà lại không biết nói thế nào nên chỉ ngại ngùng cười, nhưng dụng ý của hắn thì Đỗ Thừa cũng biết rõ rồi.
Nữ Vương bồi thêm: “Đỗ ca, kỹ thuật mà anh chỉ điểm thật lợi hại, có cơ hội anh có thể dạy thêm cho em một chút được không. Anh không biết được là tối qua em lại...”
Nữ Vương đột nhiên lại dừng lại, bởi vì cô phát hiện suýt nữa thì lỡ miệng rồi.
Nếu như ba người ba người đó nói rằng tới đây không có mục đích gì thì Đỗ Thừa chắc chắn sẽ không tin được, nhưng mà nghe ba người họ nói vậy, Đỗ Thừa lại dở khóc dở cười, hơn nữa nhìn bộ dạng của họ chắc chắn là không phải nói đùa.
Điều quan trọng nhất là từ chỗ Hân Nhi mà Đỗ Thừa biết rằng ba người này không hề ăn nói hàm hồ mà đang rất thật tâm.
“Các người quyết tâm chứ?” Đỗ Thừa xác nhận lại một lần nữa.
Ba người A Tam không hề do dự, tất cả đều gật đầu quyết tâm.
“Vậy các người có biết ta làm gì không?” Đỗ Thừa hỏi.
“Không biết, nhưng mà Đỗ ca, anh yên tâm đi, trừ việc đi giết người phóng hỏa ra thì việc gì em cũng làm được hết” A Tam không nghĩ ngợi gì mà nói luôn.
“Làm trâu làm ngựa bọn em cũng sẵn lòng” Đại Cương nói.
“Ngoài việc phải hầu hạ đàn ông ra thì những việc khác em đều làm được” Nữ Vương nói thêm.
Đỗ Thừa nhìn ba người A Tam một lượt, sau khi nghĩ ngợi một lát anh nói: “Vậy được, vừa may tôi đang có ba nơi muốn ba người để ý chút, vì mấy ngày này chắc sẽ có người tới làm loạn, ba người giúp tôi chú ý một chút, đến lúc đó tôi sẽ đền đáp đầy đủ cho mấy người được không?”
“Được, Đỗ ca, hoàn toàn không có vấn đề gì, hai con đường trắng đen bọn em đều tỏ tường, anh cứ yên tâm đi”.
A Tam lại càng dứt khoát hơn, vẻ mặt rất mong chờ được thực thi nhiệm vụ.
Nhưng mà, với thân phận trước đây của hắn, chính là nói về tư cách, hiện tại người Đỗ Thừa cần chính là người này.
Công ty liên doanh điện tử, công ty Dược Trung Tín và công ty điện cơ Hân Vinh là căn cơ hiện tại của Đỗ Thừa, hơn nữa, với thế lực hiện tại của Đỗ gia nếu họ điều tra kĩ lưỡng thì họ sẽ không khó gì tra ra mối quan hệ giữa Đỗ Thừa và ba doanh nghiệp này.
Nếu như đến lúc đó Đỗ gia cùng lúc quấy phá cả ba doanh nghiệp này thì Đỗ Thừa có thể dùng thuật phân thân, nếu như đường đường chính chính thì còn đỡ một chút, như vậy thì Đỗ Thừa còn có thể cứu vãn được. Nếu như họ âm thầm ra tay thì Đỗ Thừa cũng không thể cùng lúc phân thân ra làm ba được.
Cho nên, việc ba người A Tam đến đây đã giúp Đỗ Thừa giải quyết được vấn đề nan giải này.
Mặc dù ba người đã bị đình chức rồi nhưng mức độ ảnh hưởng của họ ở cục cảnh vệ chắc chắn vẫn còn, hơn nữa thực lực của ba người này đều rất mạnh, những tên lưu manh thông thường chắc chắn không thể tiến lại gần họ được. Có ba người này trấn thủ, xảy ra chuyện gì cũng có thể kịp thời ứng phó, từ đó có thể cho Đỗ Thừa đủ thời gian để sắp xếp.
“Nhưng mà trước khi đi, tôi sẽ chuẩn bị cho mọi người một tiết mục”.
Đỗ Thừa mỉm cười, nếu Đỗ gia đã chuẩn bị Đỗ Thừa rồi, vậy Đỗ Thừa hắn tất nhiên không thể để Đỗ gia thất vọng được, và hắn cũng không cần phải khách khí gì cả.
“Đỗ ca, là tiết mục gì vậy?”
Mắt A Tam sáng lên, rõ ràng hắn không phải là người biết an phận.
Không chỉ có A Tam như vậy, ngay cả người tràn đầy khí chất nam nhi nhưng tính cách lại thâm trầm như Đại Cương cũng sáng cả mắt lên.
“Gây chuyện, đập phá, có hứng thú không?” Đỗ Thừa híp mắt lại, trong ánh mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng.
“Sợ sao?” Thần sắc A Tam đột nhiên nóng lên, sau đó hắn cười nói: “Cái này chính là điều em thích nhất đấy”.
“Tôi nữa”.
Thanh âm A Tam vừa hạ xuống, phía góc tòa lầu chợt vang lên một thanh âm lạnh lùng.
Nghe thấy thế, ba người A Tam bỗng nhiên run hết cả lên.
***
Chiếc Escalade dừng ở ngoài bãi đỗ xe của câu lạc bộ đêm lớn nhất thành phố vậy. Chiếc xe Escalade đó là của Bành Vịnh Hoa, là lúc chiều mới đưa từ Bắc Kinh tới, sau này nó cũng sẽ trở thành xe đi lại của Cố Tư Hân.
Nhưng mà, biển số xe lại từ biển số thông thường mà ban đầu Đỗ Thừa nhìn thấy chuyển thành biển số đầu A, cái này có thể làm cho người thành thạo về xe thấy giật mình.
Đỗ Thừa cũng không biết cái này có phải do Bành Vịnh Hoa tự đổi hay không, mặc dù với thực lực của Bành gia thì chuyện này dễ như trở bàn tay nhưng Đỗ Thừa lại tin vào một khả năng khác, đó là có người đã mở đèn xanh cho Cố Tư Hân.
“Đỗ ca, nơi anh nói chính là chỗ này à?”
Sau khi xe dừng, A Tam hưng phấn chỉ về hướng cửa của khu giải trí Kim Thu đó nói.
“Ừm, mọi người muốn phá thế nào thì phá, càng loạn càng tốt, chỉ cần không gây ra án mạng là được”.
Đỗ Thừa gật gật đầu, đây là địa bàn của Đỗ Thanh Võ, cũng là nơi Đỗ Thanh Võ quật khởi, mặc dù chính thức khiêu chiến với nhà họ Đỗ nhưng Đỗ Thừa cũng không muốn trước thời điểm đó lại gây ra phiền phức nào.
Điều quan trọng nhất là, có ba người A Tam tới rồi, Đỗ Thừa cũng biết bản thân mình có thực lực rồi nên bắt đầu tuyên chiến với nhà họ Đỗ.
“Chuyện này đơn giản, sở trường của Nữ Vương” A Tam chỉ chỉ Nữ Vương, nhẹ nhàng nói.
“Đỗ ca, đây là việc em thích nhất, anh xem em đây” Nữ Vương cười hắc ý giống như đã tìm được một chuyện rất thú vị vậy.
Nói xong, Nữ Vương liền đứng lên, sau đó cô nói với A Tam: “A Tam, ra tay đi.”
“Ok”.
A Tam làm một thế tay, sau đó không biết từ đâu anh đã lấy ra một con dao nhỏ như đầu ngón tay cái, đồng thời anh nhanh chóng đưa tay về hướng chiếc váy của Nữ Vương.
Chỉ nhìn thấy con dao nhỏ trong tay A Tam giống như những con bướm vậy, lượn lờ bay múa. Nữ Vương mặc trên người chiếc váy ngắn, gấu váy cao hơn đầu gố một chút, đến khi con dao nhỏ trong tay A Tam dừng lại thì đã trở thành đùi của cô, hơn nữa lại còn xẻ rất sâu nữa.
Đôi chân cô trắng nõn khiến người ta không thể rời mắt, lại thêm cách ăn mặc vô cùng gợi cảm và khuôn mặt sắc xảo của Nữ Vương, có thể nói là vô cùng hấp dẫn.
“Đỗ ca, Em đi đây, mọi người vào sau là được rồi”.
Nữ Vương rõ ràng rất hài lòng với đao pháp của A Tam, sau khi cô nói câu đó cô liền mở cửa xe rồi đi xuống.
Đỗ Thừa cũng hiểu tại sao A Tam nói như vậy, nhìn hình dáng rung động lòng người của Nữ Vương, ngay cả Đỗ Thừa cũng không thể phủ nhận, nếu như Nữ Vương có thể từ hoa mĩ biến thành thục nữ thì chắc chắn sẽ sánh ngang được với Diệp Mỵ.
“Được rồi, Đỗ Thừa, chúng ta tạm thời đợi một lát, lát nữa thì có thể vào trong xem trò hay rồi”.
A Tam vô cũng đắc ý, trong ánh mắt anh hiện lên sự không an phận, ngay cả Đại Cương cũng nói như vậy. Chỉ có Bành Vịnh Hoa là có chút không quan tâm, cô chỉ lạnh lùng nhìn cửa sổ.
Khu giải trí Kim Thu không hổ là khu giải trí lớn nhất thành phố F, đây là nơi tốt nhất để đắm chìm trong men rượu và tiền bạc. Mỗi buổi tối tình hình kinh doanh ở đây đều vô cùng nóng bỏng.
Vừa bước vào cửa khu giải trí, Đỗ Thừa liền cảm giác được âm nhạc sôi động có thể làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, làm cho người ta có cảm giác muốn nhảy lên, còn bên trong khu giải trí, nhìn một cái là có cảm giác đông nghịt người, trong đại sảnh của khu vui chơi rộng gần năm trăm m2, ít nhất cũng phải tập trung tới gần nghìn người.
Ánh mắt Đỗ Thừa nhanh chóng bị cảnh tượng náo nhiệt trên vũ đài trung tâm hấp dẫn.
Ở đó, Nữ Vương đang điên cuồng nhảy vũ điệu kiều khu, cô giống như nơi thu hút ánh sáng vậy tất cả ánh nhìn đều hướng về cô, cuồng dã nhưng lại không quá khích, nhưng lại không thấp kém. Đỗ Thừa quan sát thấy trong số nam nữ có trong đại sảnh có tới tám phần đều tập trung ánh mắt lên người Nữ Vương.
Điều này làm cho Đỗ Thừa càng thêm bội phục sức hấp dẫn của Nữ Vương, giống như cái tên của cô vậy. Ở đây, cô rõ ràng đã trở thành nữ vương.
“Trò hay đã bắt đầu rồi. Đỗ ca! Chúng ta tìm chỗ nào để xem đi”.
Cơ thể A Tam sớm đã nhảy theo điệu nhạc, hắn vừa chỉ một quầy bar nhỏ phía bên cạnh vừ nói với Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa gật đầu nhẹ, sau đó ba người cùng nhau đi về hướng quầy bar kia.
Nữ Vương ám chỉ là đã biết mấy người Đỗ Thừa vào rồi, thấy không khí đã nóng lên rồi cô bắt đầu nhẹ nhàng nghoéo tay người thanh niên ở gần cô.
Người thanh niên kia giống như bị mất hồn bị Nữ Vương dẫn đi, cơ thể hắn cũng mất tự chủ mà đi theo Nữ Vương.
Ánh mắt Nữ Vương lúc này vô cùng quyến rũ, chỉ có điều cho dù ở cách xa mấy chục bước nhưng Đỗ Thừa cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lùng cũng sự khinh thường trong mắt Nữ Vương đối với người thanh niên kia.
Cũng chính lúc người thanh niên đó bước tới, Nữ Vương lại lại móc tay một thanh niên khác, người thanh niên đó trong phút đó cũng như người mất hồn cứ đi theo Nữ Vương. Nữ Vương cười quyến rũ, sau đó cô giống như con bướm quấn quýt giữa hai người thanh niên, đồng thời cô giơ tay ra nhẹ nhàng vuốt ve lên người hai thanh niên đó nhưng lại không để hai người đó lại gần cô.
Hai người thanh niên đó ban đầu còn hòa khí, nhưng dần dần chẳng biết tại sao mà ánh mắt hai người đó nhìn đối phương tràn đầy ý khiêu khích, chỉ cần Nữ Vương đi đến bên ai thì ánh mắt người còn lại sẽ ngay lập tức tràn đầy lửa giận.
Nhìn thấy màn này, Đỗ Thừa biết kịch hay sắp bắt đầu rồi.
Chả trách có người nói rằng nữ nhân là quái vật phá vỡ phá hoại chúng sinh bình thường, rất rõ ràng rằng Nữ Vương chính là thuộc loại này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT