Tuy ánh mắt Tô Tuyết Như nhìn về phía trước, nhưng mà ánh mắt lại nhịn không được đánh giá Đỗ Thừa.
Tô Tuệ đã không ít lần nhắc tới Đỗ Thừa, từ lúc trước vừa gặp Đỗ Thừa cho tới bây giờ, Tô Tuệ căn bản đều nói về Đỗ Thừa với Tô Tuyết Như.
Nếu như không phải trước kia đã biết Đỗ Thừa, chỉ bằng nhìn vào phong thái và khi chất của Đỗ Thừa, Tô Tuyết Như chắc chắn sẽ không tin đây là một người con bị đuổi ra khỏi nhà, ngược lại càng giống với người sống trong nhà giàu từ nhỏ.
Đặc biệt khuôn mặt đẹp cùng với đôi mắt của Đỗ Thừa khi nhìn sâu vào giống như là động đen rất hấp dẫn, đối với bất kỳ nữ nhân nào mà nói đều có tính sát thương rất lớn. có điều, Tô Tuyết Như cũng tự hiểu rõ Đỗ Thừa không phải loại người cô muốn trèo là trèo được, cô không có vẻ đẹp như Cố Giai Nghi, cũng không có vẻ thuần khiết trong trắng như Cố Tư Hân, hơn nữa còn kém khá xa, cho nên cô cần làm tốt bổn phận của mình, làm tốt một người đại diện thành công.
Đặc biệt lại làm người đại diện cho thần tượng của mình, điều này khiến trong lòng Tô Tuyết Như tràn đầy động lực, cho nên, mấy ngày nay nàng nhưng đã chuẩn bị toàn diện, thậm chí còn còn tới Gia Thị, công ty nổi tiếng về đào tạo người đại diện thực tập hai ngày, cho tới giữa trưa hôm nay mới chạy tới tụ hợp với bọn Đỗ Thừa, cùng đi Hạ Môn.
Mục đích của Tô Tuyết Như cũng chỉ có một đó là làm tốt công việc, hoàn thành một cách tốt nhất.
Đoàn người của Đỗ Thừa đoàn người cũng khoảng chừng hai giờ chiều.
Đỗ Thừa không có đi đi đến chỗ công ty, mà lại đến khách sạn Hilton cách đó không xa.
Khi Đỗ Thừa đến, Đàm Văn đã chờ ở cửa khách sạn từ lâu.
Thấy bọn người Đỗ Thừa xuống xe, Đàm Văn vội vàng đón chào, đầu tiên là chào hỏi Đỗ Thừa, sau đó ánh mắt rất liền rơi vào ba người bọn Cố Tư Hân, hơn nữa rất nhanh đã dừng lại trên người Cố Tư Hân.
Với chiếc mũ trắng và chiếc kính đen to, hiện tại Cố Tư Hân đã trang điểm rất giống các sao trước khi ra khỏi cửa, tuy Bành Vịnh Hoa cũng như thế, nhưng mà trông Bành Vịnh Hoa tự nhiên hơn rất nhiều, hơn nữa cô ăn mặc cũng hết sức bình thường, tự nhiên sẽ không sánh được với Cố Tư Hân.
Có điều, thấy Đỗ Thừa cũng không có ý định giới thiệu gì ở đây, Đàm Văn cũng biết nên hỏi cái gì, nên hưởng thẳng đến chỗ Đỗ Thừa nói: “Đỗ tổng, mọi chuyện tôi đã sắp xếp xong rồi, chúng ta đi thôi”.
Lúc Đỗ Thừa và Cố Tư Hân nói chuyện về việc làm người đại diện, bọn người Cố Tư Hân cũng đã biết công ty liên doanh điện tử này chính là công ty của Đỗ Thừa, cho nên nghe thấy Đàm Văn gọi Đỗ tổng, bọn người Cố Tư Hân cũng không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên.
“Sau khi sắp xếp xong buổi tuyên truyền tuyệt đối không thể tiết lộ nửa điểm về người đại diện, tất cả đợi ngày mai sẽ công bố” Đỗ Thừa nói, sau đó cùng Đàm Văn đi vào trong khách sạn Hilton.
“Vâng, tôi biết rồi”.
Đàm Văn gật nhẹ đầu, thật ra trước đó, khi lần thứ nhất nói chuyện với Đỗ Thừa về việc người phát ngôn, Đàm Văn đã bắt đầu bắt tay vào sắp xếp, hơn nữa liên lạc tốt với các nhiếp ảnh gia ở Hạ Môn.
Ngoài ra, Đàm Văn còn chuẩn bị xong mấy bộ trang phục phù hợp với chủ đề “Nhân sinh hoàn mỹ”, chuẩn bị rất đầy đủ.
Cho nên, sáng sớm khi Đỗ Thừa gọi điện thoại tới bảo hắn sắp xếp chuyện này, Đàm Văn đã thông báo với các nhà nhiếp ảnh, sau đó thuê một phòng ở khách sạn Hilton, rồi lại tiến hành bố trí đơn giản, làm như lúc này đây quay chụp sân bãi, động tác hết sức nhanh chóng.
Chỉ là thân phận của Cố Tư Hân khiến cho Đàm Văn hết sức tò mò, những ngày này các phương diện suy đoán về Cố Tư Hân có phải là người phát ngôn hay không, cũng làm cho Đàm Văn hiểu rõ hơn vài phần về Cố Tư Hân. Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, hơn nữa Cố Tư Hân còn đeo kính đen và đội mũ, nhưng mà trong lòng Đàm Văn vẫn mơ hồ có thể cảm giác được, chỉ sợ trước mắt cô bé này chính là Cố Tư Hân, ngôi sao đang sáng trên bầu trời.
Điều này làm cho trong lòng Đàm Văn càng thêm kích động, lại nghĩ đến việc Đỗ Thừa muốn hắn tăng thêm đội phục vụ hệ thống mạng, trong lòng càng thêm khẳng định.
Nếu như Cố Tư Hân thật sự có thể trở thành người phát ngôn của “Nhân sinh hoàn mỹ”, như vậy, đến lúc đó số lượng người tham gia “Nhân sinh hoàn mỹ”, tuyệt đối không chỉ một trăm vạn.
Lập tức, Đàm Văn lại điều thêm năm bàn phục vụ nữa
Tiến vào thang máy, đám người Đỗ Thừa trực tiếp đi thang máy đến phòng tổng thống ở tầng tám của khách sạn Hilton, hơn nữa dưới sự dẫn dắt của Đàm Văn, bọn họ tiến thẳng vào trong phòng tổng thống.
Lúc này, các nhà nhiếp ảnh đã đợỉ rất lâu.
Những nhiếp ảnh gia này là những người nổi tiếng nhất Hạ Môn, cầm đầu là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, tên là Hoàng Thanh, tuy tuổi tác không lớn, nhưng mà kỹ thuật quay chụp lại rất mạnh, trên tay cũng cầm không ít các giải thưởng về chụp ảnh, vô hình chung có một chút ngạo mạn, bình thường muốn bảo anh ta chụp ảnh thì phải đến phòng làm việc của anh ta, nhưng hôm nay đi ra ngoài quay phim chụp ảnh cho người ta như vậy, hơn nữa còn không biết đối phương là người như thế nào, thì đúng là rất hiếm thấy.
Nếu như không phải Đàm Văn ra tay hào phóng, chỉ sợ anh ta đã sớm xoay người về nhà. Cho nên, đợi hơn một giờ trong khách sạn, lúc thấy Đàm Văn rốt cuộc dẫn người tiến đến, trên khuôn mặt của Hoàng Thanh cũng có vẻ khó chịu, nhưng đều nói đến tu dưỡng nghề nghiệp, Hoàng Thanh cũng không có nói gì, chỉ là ngồi ở một bên nhìn đám người Đàm Văn hơn nữa cũng là ngồi đánh giá đối tượng mà anh ta sẽ chụp ảnh lần này.
Chỉ là, lúc Hoàng Thanh thấy người mình sẽ chụp ảnh lần này, hắn lại sửng sờ, sự ngạo mạn và tức giận đã sớm bốc hơi mất, sau đó, trước mặt Cố Tư Hân lại lắp bắp hỏi: “Cố… Cố Tư Hân, cô là Cố Tư Hân tiểu thư”.
Ở Bên cạnh, tuy trong lòng sớm có chuẩn bị, nhưng Đàm Văn vẫn sửng sờ, hắn thật không ngờ rằng, Đỗ Thừa vậy mà lại thật mời Cố Tư Hân đến làm người phát ngôn cho “Nhân sinh hoàn mỹ”. Với thân phận ngôi sao nổi tiếng trên bầu trời hiện nay của Cố Tư Hân mà nói, lúc này mà làm người đại diện thì hiệu quả không cách nào tưởng tượng.
Điều này làm cho Đàm Văn đối với Đỗ Thừa càng ngày càng thêm kính nể, phảng phất tất cả mọi chuyện mà rơi vào tay anh ta, đều biến đơn giản bình thường.
“Tiểu thư Cố Tư Hân, tôi là fan hâm mộ trung thành của cô, trước tiên cô có thể ký tên tặng tôi đã được không?”
Hoàng Thanh vừa nói, vừa vội vàng đưa tay vào trong ngực áo lôi ra một quyển sổ nhỏ và bút máy ra đưa cho Cố Tư Hân.
Loại yêu cầu nhỏ này Cố Tư Hân tự nhiên sẽ không cự tuyệt, mỉm cười lên tiếng, nhận lấy số và bút máy, ký tên mình vào đó.
Hoàng Thanh hết sức cao hứng quay lại, trên mặt đầy sự kích động.
Thấy dáng điệu vui vẻ kích động của Hoàng Thanh, Đỗ Thừa trong lòng có chút không nói gì, xem ra Cố Tư Hân thật sự là được các ngành các nghề yêu mến.
“Được rồi, Hoàng Thanh, Cố Tư Hân tiểu thư là người phát ngôn đại diện của chúng tôi, trước tiên cậu hãy giúp Cố Tư Hân chụp ảnh tuyên truyền đã nhé” Để trì hoãn sự kích động, Đàm Văn hướng về phía Hoàng Thanh nhắc nhở.
“Ừm, không có vấn đề, bây giờ chúng ta mà bắt đầu, có thể chụp ảnh cho Cố Tư Hân tiểu thư là vinh hạnh của tôi”.
Hoàng Thanh vội vàng đáp, sau đó nhanh chóng bắt đầu điều chỉnh thử nâng ngọn đèn và điều chỉnh một số cảnh tượng đơn giản. Còn Đàm Văn thì cầm mấy bộ trang phục theo chủ đề tới, sau đó hướng về phía Cố Tư Hân hỏi: “Cố Tư Hân tiểu thư, cô xem những trang phục này thế nào, đều là bản gốc của nữ nhân vật chính trong “Nhân sinh hoàn mỹ” đấy”.
Nhìn những trang phục kia, Đỗ Thừa ngược lại hết sức hài lòng gật nhẹ đầu, Đỗ Thừa vốn biết Đàm Văn là một người cẩn thận tinh tế, chỉ là giờ đây xem ra, Đỗ Thừa vẫn đánh giá thấp Đàm Văn.
Cố Tư Hân thấy Đỗ Thừa gật đầu, tự nhiên là sẽ không cự tuyệt, chờ sau khi Tô Tuyết Như nhận trang phục, cô liền cùng Tô Tuyết Như đi vào một phòng bên trong, còn Bành Vịnh Hoa thì canh giữ ở ngoài cửa.
Ước chừng năm phút đồng hồ sau, Cố Tư Hân liền đổi lại một bộ váy dài giống như công chúa váy dài đi ra. Vốn khí chất Cố Tư Hân vô cùng thanh thuần, sau khi mặc bộ váy công chúa này vào, khí chất có thể nói là đột nhiên biến đổi, phảng phất hình bóng của một nàng công chúa thật, đặc biệt trên người Cố Tư Hân lại có vẻ khí chất cao quý thần thánh, nên lại càng rõ ràng.
Đây là một nhânh vật trong “Nhân sinh hoàn mỹ”, tên là Công chúa An, cũng là nhân vật nữ được người chơi yêu thích nhất trong “Nhân sinh hoàn mỹ”, chỉ là do Cố Tư Hân sắm vai, lại so với nhân vật trong trò chơi càng thêm động lòng người, giống như là nhân vật trong trò chơi nhân vật chạy tới hiện thực. Nhìn thấy Cố Tư Hân đi ra cửa, trong nháy mắt cả Đàm Văn và Hoàng Thanh đều sững sờ, một lúc sau mới có phản ứng.
Khuôn mặt Đàm Văn càng thêm kích động, bởi vì Cố Tư Hân diễn vai Công chúa An sao lại sinh động đến thế.
Chỉ là, cảm nhận và suy nghĩ của Hoàng Thanh đều ngây ngốc ra, hoàn toàn không tập trung.
Anh ta rất thống khổ, đặc biệt lúc Cố Tư Hân đến gần ánh đèn, Hoàng Thanh phát hiện ra chính mình không biết phải chụp từ đâu, sau khi cầm máy ảnh chạy qua trái qua phải đến mười vòng, cũng chỉ chụp được không đến ba tấm, hơn nữa không có một tấm nào có thể khiến anh ta có cảm giác hài lòng. Bởi vì Hoàng Thanh có cảm giác, giống như chính mình không cách nào chụp được, không thể chụp hết được khí chất đặc biệt của Cố Tư Hân, điều này làm cho lần đầu tiên Hoàng Thanh cảm thấy hoài nghi với tay nghề của mình, hơn nữa mười phần tiếc hận hướng về phía Cố Tư Hân xin lỗi nói, “Thực xin lỗi, Cố Tư Hân tiểu thư, tôi nghĩ… tôi không có khả năng chụp được”.
“Để tôi chụp cho”.
Hoàng Thanh vừa dứt lời, Cố Tư Hân còn chưa kịp tỏ thái độ, tiếng Đỗ Thừa vang lên bên tai anh ta.
“Anh?”
Vừa nhìn Đỗ Thừa, ánh mắt Hoàng Thanh bộc lộ sự không tin một cách rõ ràng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT