Thẳng đến lúc Đỗ Thừa về tới lầu Cố Giai Nghi đã trở lại gian phòng của mình xem TV.

“Cầm động tinh linh” truyền hình trực tiếp là ba giờ rưỡi bắt đầu, lúc này còn kém khoảng năm phút đồng hồ, cho nên trong TV còn đang chiếu quảng cáo.

Đỗ Thừa tự nhiên không muốn xem một mình, cho nên, giữa ban ngày, Đỗ Thừa cũng bất chấp Cố Giai Nghi phản kháng, trực tiếp đem Cố Giai Nghi ôm trở về gian phòng của mình.

Cố Giai Nghi bởi vì vội vã mở TV, cho nên quần áo trên người còn chưa có tới kịp đổi đi, lúc này mặc trên người là một bộ đồ ngủ hơi nhỏ, váy chỉ phủ gối, lộ ra chân thon dài, nương theo động tác Đỗ Thừa nhếch lên nhếch lên, thật là mê người.

Đỗ Thừa vốn cũng không có ý tứ khác, chỉ là muốn cùng Cố Giai Nghi cùng nhau xem trận đấu trực tiếp của Cố Tư Hân mà thôi, chỉ là Cố Giai Nghi một màn mê người này, lại trong lúc lơ đãng khơi mào dục hỏa của Đỗ Thừa.

Cũng may Đỗ Thừa cưỡng chế dùng lí trí khống chế được thân thể, nếu không mà nói, Đỗ Thừa giờ đây liền lòng đem Cố Giai Nghi ngay tại chỗ hành quyết đều có, chẳng qua phản ứng của Đỗ Thừa Cố Giai Nghi lại có thể cảm giác được.

Cái thứ cứng rắn hơn nữa lửa nóng vừa vặn chỉ vào chỗ mông đẹp rất tròn của nàng, khiến cho thân thể Cố Giai Nghi cũng nhịn không được nữa có chút nóng lên, nhưng lại bắt đầu nhẹ nhàng vặn vẹo, điều này làm cho Cố Giai Nghi trong lòng vô cùng nổi giận, hơn nữa trừng mắt nhìn Đỗ Thừa một cái.

“Xem TV, thật xem TV” Đỗ Thừa có phần xấu hổ cất lời giải thích, cũng may gian phòng Cố Giai Nghi cùng hắn cách nhau cũng không xa, Đỗ Thừa đi nhanh một lát liền đi tới.

Chờ vào phòng xong, Đỗ Thừa một cước đem cửa cho trực tiếp đóng lại, sau đó một tay đem Cố Giai Nghi đặt lên trên giường, sau khi mở lên TV, chính hắn cũng thừa dịp còn có một chút thời gian, chạy vào trong phòng tắm, tắm nhanh một cái.

Bởi vì buổi sáng hôm nay sau khi cùng Diệp Mỵ cùng nhau hai lượt, Đỗ Thừa cũng chưa có đi tắm rửa, cho nên trên người Đỗ Thừa còn lưu lại một ít mùi vị trên người Diệp Mỵ, Đỗ Thừa tất nhiên sẽ không như vậy đi đối mặt Cố Giai Nghi, cho nên Đỗ Thừa phải đem những thứ thuộc về nữ nhân khác trên người của mình đều rửa sạch sẽ trước.

Chỉ là rơi vào trong mắt Cố Giai Nghi, động tác của Đỗ Thừa lại trở nên có chút khác thường, trên khuôn mặt cũng bất tri bất giác nhiều hơn vài phần đỏ ửng.

Chờ lúc Đỗ Thừa tắm xong đi ra, MC lúc này mới bắt đầu, mà trên lễ đường, một đám tuyển thủ dự thi đã bên kia.

Đỗ Thừa liếc qua liền tìm được chỗ Cố Tư Hân, hoặc là nói, ở nơi đó trong tám mươi tuyển thủ dự thi, Cố Tư Hân không thể nghi ngờ là nổi bật nhất. Vô luận là dung mạo đẹp tuyệt luân, hay là nụ cười nhẹ nhàng giống như thiên sứ, cũng không phải người khác có thể bằng được.

Điều này làm cho trong lòng Đỗ Thừa có một cỗ cảm giác ưu việt nho nhỏ, bởi vì cô gái xuất sắc nhất kia là của hắn.

“Đỗ Thừa, anh đang ở nơi đó cười cái gì?” Thấy Đỗ Thừa đối với TV cười khúc khích, Cố Giai Nghi có chút khó hiểu hướng phía Đỗ Thừa hỏi.

“Không có gì, không có gì” Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó quay người hướng phía trên giường lớn đi đến.

Thấy động tác Đỗ Thừa, khuôn mặt Cố Giai Nghi đỏ hơn một ít, vội vàng hướng phía bên giường dời đi.

Đỗ Thừa nhìn bộ dáng Cố Giai Nghi cẩn thận kiên quyết, trong lòng buồn cười, cố ý ngồi ở chính giữa, chỉ chừa cho Cố Giai Nghi một chút không gian nho nhỏ.

Cố Giai Nghi tất nhiên biết Đỗ Thừa là cố ý, chỉ là, đang đợi lúc nàng muốn trừng mắt nhìn Đỗ Thừa một cái, lại phát hiện tay Đỗ Thừa đã về hướng phía nàng vén đến, sau đó một nắm trực tiếp đem nàng ôm đến trong ngực.

“Đỗ Thừa, không nên, em muốn xem cuộc thi của Tư Hân” Cố Giai Nghi bị dọa cho nhảy dựng, vội vàng hướng phía Đỗ Thừa cầu xin tha thứ nói.



“Anh cũng muốn xem, chúng ta cùng nhau xem”.

Đỗ Thừa mười phần nghiêm túc đáp, Cố Giai Nghi là nửa tin nửa ngờ, chỉ là rất nhanh, Đỗ Thừa liền đem miệng hướng về phía bên tai nàng, sau đó nhẹ giọng nói: “Về phần có chuyện gì, chúng ta đợi lát nữa xem hết nói sau”.

Cảm nhận được hơi nóng của Đỗ Thừa, cùng với ngôn ngữ Đỗ Thừa tràn đầy tính mập mờ, trên mặt Cố Giai Nghi lập tức tràn đầy đỏ ửng, thoạt nhìn đã là kiều diễm ướt át, xinh đẹp không gì sánh được.

Cũng may lúc này, trên đài MC rốt cuộc nói dứt lời, sau đó bắt đầu để cho người dự thi lựa chọn tiến hành rút thăm, vừa vặn đem chú ý của Cố Giai Nghi cùng Đỗ Thừa dời đi.

Tuy chỉ là đơn giản rút thăm, nhưng mà đến khi Cố Tư Hân rút thăm, phía dưới gần hai ngàn người xem thậm chí có đại bộ phận vỗ tay lên, phi thường nhiệt liệt, cùng người dự thi khác tiếng vỗ tay thưa thớt hình thành đối lập.

“Xem ra Tư Hân vẫn rất được hoan nghênh”.

Thanh âm TV rất lớn, Cố Giai Nghi tự nhiên là có thể hết sức rõ ràng nghe được chỗ khác nhau trong hiện trường, hai mắt trong lúc đó cũng mơ hồ nhiều hơn vài phần kiêu ngạo, bởi vì cô gái được hoan nghênh nhất kia là em gái nàng.

Chờ sau khi bốc thăm xong, đối thủ của Cố Tư Hân cũng đã có. Là một thanh niên ba mươi mấy tuổi, trông cũng mười phần nhã nhặn, ngón tay nhỏ thon dài, là một bộ dáng có khiếu đánh đàn dương cầm tốt.

Người thanh niên kia đánh trước, trình độ đàn dương cầm của hắn thật là mười phần không tồi, nhưng mà chỉ giới hạn ở hạng hai trong giới đàn dương cầm trong nước mà thôi, bất quá cho dù như thế, cũng là chiếm được số điểm khá cao, cao nhất là 10,0, hắn vậy mà lại lấy được 9,1 điểm.

Thanh niên kia hiển nhiên là mười phần kiêu ngạo, bởi vì thành tích của hắn là điểm số tốt nhất trong cuộc thi này cho tới nay. Cao như thế, hiển nhiên là cho rằng sẽ ổn thắng được vòng này.

Chỉ là, người xem dưới đài cũng không chịu thua, thấy bộ dáng thanh niên kia cao ngạo, thậm chí có rất nhiều người phát ra thanh âm đuổi xuống, khiến cho sắc mặt người thanh niên kia trở nên có chút khó coi.

Sau khi thanh niên đánh đàn xong, tất nhiên liền đến phiên Cố Tư Hân.

“Đỗ Thừa, Tư Hân muốn xuất hiện rồi”.

Nhìn em gái mình từ trong tuyển thủ chầm chậm đi ra, trên mặt Cố Giai Nghi lập tức nhiều hơn vài phần vẻ kích động.

“Ừm”.

Đỗ Thừa lên tiếng, trên mặt hắn cũng là có vài phần kích động, dù sao đây là Cố Tư Hân lần đầu tiên đối mặt với sân khấu rộng lớn, Đỗ Thừa đang đợi một khắc Cố Tư Hân một bước lên trời.

Cố Tư Hân cũng sẽ không để cho Đỗ Thừa thất vọng, chỉ là tại trước khi đánh đàn, Cố Tư Hân đột nhiên đưa mắt nhìn sang chỗ màn ảnh, sau đó lộ ra một vẻ tươi cười vô cùng thanh thuần, nụ cười kia phảng phất liền tại giống như cùng Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi chào hỏi.

Tại thời khắc này, vô luận là Cố Tư Hân chính mình, hay là Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi, cũng không nghĩ tới tại sau khi trận đấu chấm dứt, nụ cười này sẽ thịnh hành cả giới inte, hơn nữa còn được đặt là nụ cười thiên sứ.

Mà hiện trường, Cố Tư Hân đã là bắt đầu đánh bài của nàng.



Khúc đầu tiên Cố Tư Hân đánh là một trong những khúc đàn dương cầm mà Đỗ Thừa đã dạy cho nàng, trình độ của khúc đàn này, cũng không kém gì những khúc đàn nổi tiếng thế giới hiện tại, hơn nữa Cố Tư Hân không kém hơn tiêu chuẩn đại sư đỉnh cấp đàn dương cầm quốc gia, một khúc đàn vậy mà lại đem vô luận là giám khảo hay là người xem ở phía dưới trong đây, đều dẫn vào trong ý cảnh mỹ diệu của khúc đàn.

Mà ngay cả Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi, tại một phút này cũng là tĩnh tâm xuống, lắng nghe những âm thanh mỹ diệu này.

Một khúc đàn này tấu xong rồi, vô luận là giám khảo hay là người xem dưới đài, thậm chí còn những tuyển thủ dự thi khác kia, đều trọn vẹn yên lặng gần một phút thời gian, sau đó, tất cả mọi người không hẹn mà cùng bộc phát ra tiếng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt.

Mà ngay cả những giáo khảo trên đài kia, đều đang nhiệt liệt vỗ tay, tiếng vỗ tay trọn vẹn duy trì gần một phút.

Tất cả năm giám khảo đều cho điểm tối đa, khiến cho Cố Tư Hân thoải mái thông qua vòng đấu loại thứ nhất.

Nhìn Cố Tư Hân đi xuống đài, Cố Giai Nghi trên mặt đẹp dĩ nhiên là tràn đầy thần sắc vô cùng kích động, trong hai con ngươi càng có phần ửng đỏ, hơn nữa ngẩng đầu lên, xuyên thấu qua nóc nhà chạy bằng điện này nhìn về phía bầu trời xa xôi, trong lòng nhẹ giọng nói: “Mẹ, cha, mọi người thấy chứ, Tư Hân của chúng ta ưu tú cỡ nào”.

Mà nói xong, Cố Giai Nghi đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa .

Cố Giai Nghi trong lòng rõ ràng, Cố Tư Hân thành công cùng mình cố gắng quan hệ không tách rời, nhưng mà chính thức khiến cho Cố Tư Hân thành công, lại là người nam thần bí đến làm cho không người nào có thể nhìn thấu này.

Cố Giai Nghi càng thêm rõ ràng, tiêu chuẩn đàn dương cầm của Đỗ Thừa là xa xa vượt qua Cố Tư Hân, nếu như Đỗ Thừa nguyện ý mà nói, hoàn toàn có thể trở thành bậc thầy đàn dương cầm nổi danh nhất thế giới, nhưng mà, Đỗ Thừa lại là đem cái cơ hội này nhường cho Cố Tư Hân, khiến cho Cố Tư Hân có thể đi truy tìm mộng tưởng của mình, có thể chạm đến sân khấu của mình.

“Làm sao vậy, Giai Nghi?”

Ánh mắt là lạ của Cố Giai Nghi, khiến cho Đỗ Thừa cảm giác có một ít cảm giác khác thường.

“Cảm ơn anh, Đỗ Thừa” Cố Giai Nghi nhẹ giọng nói, chỉ là trong ánh mắt lại lóe lên một tia kiên quyết.

Nghe được Cố Giai Nghi nói như vậy, Đỗ Thừa đã rõ ràng Cố Giai Nghi muốn nói là cái gì .

Sau khi mỉm cười, Đỗ Thừa liền hướng phía Cố Giai Nghi nói: “Nếu đã muốn cám ơn anh, vậy em nghĩ cám ơn anh thế nào?”

“Em nghĩ…”

Trong ánh mắt của Cố Giai Nghi xuất hiện thấn thái vô cùng vũ mị khó được, sau đó khẽ cắn vành tai Đỗ Thừa dùng một loại ngữ khí cực kỳ hấp dẫn nhẹ giọng nói: “Em nghĩ sẽ yêu anh một lần”.

Nói xong, miệng Cố Giai Nghi đã nhanh chóng hôn lên Đỗ Thừa.

Hưởng thụ Cố Giai Nghi chủ động, Đỗ Thừa chậm rãi hướng phía trên giường đi đến, sau đó tùy ý Cố Giai Nghi ở trên người mình hôn môi, cảm giác hôn môi nhu nhuận khiến cho Đỗ Thừa vô cùng sảng khoái.

Mà Cố Giai Nghi, nàng là mười phần không lưu loát án chiếu sự giải thích của nàng tới chiều chuộng Đỗ Thừa, hơn nữa nhẹ nhàng bỏ đi quần áo trên người mình, hơn nữa ghé vào trên người Đỗ Thừa.

Đến khi Cố Giai Nghi mười phần không lưu loát đỡ thứ lửa nóng kia của Đỗ Thừa nhẹ nhàng ngồi xuống, âm thanh rên lên rất nhỏ, khiến cho Đỗ Thừa trong nháy mắt dục hỏa nhen nhóm, mà Cố Giai Nghi chủ động, càng làm cho Đỗ Thừa vô cùng sảng khoái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play