Ngoài cửa lớn học viện Phủ Thiên, Đỗ Thừa mặc trên người áo sơmi trắng cùng quần jean đang tại chờ Cố Tư Hân đến. Vì không cho Hân Nhi phá hư lần đầu tiên mình cùng Cố Tư Hân ‘ước hẹn’, Đỗ Thừa trực tiếp bảo Hân Nhi tiến nhập trạng thái chờ.

Một thân trang phục cộng lại sẽ không quá hai trăm đồng tiền, ở trong học viện Phủ Thiên có danh xưng học viện quý tộc này không thể nghi ngờ là không thể gọi là tiện nghi nhất, bất quá đối với Đỗ Thừa mà nói một bộ quần áo này lại là bộ đồ đắt tiền nhất của hắn rồi.

Bởi vì không có tiền cho nên Đỗ Thừa ăn mặc trên cơ bản đều là hàng vỉa hè, đắt tiền nhất phải kể là đôi giày trên chân kia mua ở tại cửa hàng nhưng cũng không đến một trăm đồng tiền.

Bất quá Đỗ Thừa đối với trang phục bản thân cũng không không phải quá để ý. Hắn nguyên vốn không phải là kẻ có tiền, cho nên Đỗ Thừa cũng không đi để ý tới ánh mắt khinh thường của những người khác, huống chi những năm gần đây này Đỗ Thừa đã bị xem thường so sánh với người khác cũng đã đủ cả đời rồi.

Cố Tư Hân không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, Đỗ Thừa đến học viện Phủ Thiên không đến năm phút đồng hồ, thân ảnh cao gầy của Cố Tư Hân đã xuất hiện trước mắt ở Đỗ Thừa.

Tóc để xõa, vành tai tuyết trắng đeo hai cái vòng tai hình trăng lưỡi liềm bằng bạc trắng mười phần tinh nhã, Cố Tư Hân không có thói quen trang điểm, chỉ là ở trên môi quét một lớp son nhạt, lên chân mày khẽ kẻ một đường, phối hợp hai mắt linh động của nàng là đã mười phần động lòng người.

Mà Cố Tư Hân trên người chỉ là mặc một cái áo thun trắng cùng với quần jean bó sát người đem đùi đẹp thon dài không thể nghi ngờ hoàn toàn để lộ ra, còn có một đôi giày vải trắng, ngược lại cùng trang phục Đỗ Thừa có chút phối hợp.

Chỉ là tất cả cái này rơi vào trong mắt Đỗ Thừa lại không bằng nụ cười làm cho người ta có loại ấm áp thẩm thấu nội tâm ở trên mặt Cố Tư Hân.

Có ít người trời sinh tựa như ánh đèn có thể hấp dẫn ánh mắt người khác, không thể nghi ngờ Cố Tư Hân chính là người nổi bật trong đó.

Mặc dù là thứ bảy nhưng mà bên ngoài học viện Phủ Thiên vẫn có rất nhiều học sinh lui tới, mà Cố Tư Hân là một trong tam đại nữ thần của học viện Phủ Thiên này đến không thể nghi ngờ là trong nháy mắt khiến cho ánh mắt nam tính tất cả bốn phía tập trung đến.

"Đỗ Thừa để bạn đợi lâu ngại quá”.

Nhìn thấy Đỗ Thừa đã tới trước, Cố Tư Hân hướng về phía Đỗ Thừa đến gần mang theo vài phần áy náy hướng phía Đỗ Thừa nói. Nếu như không phải bởi vì trước khi rời khỏi nhà đột nhiên nghĩ bôi son môi mà nói, Cố Tư Hân thật ra hẳn là có thể đến sớm hơn so với Đỗ Thừa.

"Không sao cả, mình cũng chỉ là mới đến”.

Đỗ Thừa khẽ cười nói, nụ cười là mười phần dễ dàng kéo gần hơn quan hệ hai người, nhìn thấy nụ cười ấm áp của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa hiện thể xác và tinh thần vậy mà lại không tự chủ được biến thoải mái rất nhiều.

Đồng thời Đỗ Thừa đã có thể cảm giác ở trên người mình, ít nhất tụ tập hơn mười cỗ ánh mắt tràn đầy khinh thường, phẫn nộ cùng với hâm mộ, thậm chí Đỗ Thừa thính lực trở nên mạnh mẻ rất nhiều còn có thể nghe được tiếng cười nhạo tràn đầy tính vũ nhục trong miệng của một số nam sinh. Bất quá Đỗ Thừa những năm gần đây này đối với những cái này đã chết lặng, cho nên Đỗ Thừa căn bản là không quan tâm đến.

Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn một ít, hơn nữa nói: "Đi thôi, trong điện thoại đã nói chúng ta đi ăn cơm trước. Bất quá Đỗ Thừa bạn thật quyết nhất định phải mời mình ăn cơm?”

Đỗ Thừa nhẹ nhàng cười sau đó nói: "Ừm, chỉ cần bạn không chê tôi dẫn bạn đi nơi quá kém thì đều có thể”.

"Mình cũng không kén chọn, cho dù bạn mời mình ăn đồ một hai đồng cũng không có vấn đề gì” Cố Tư Hân hiểu rằng Đỗ Thừa là đang nói đùa, hơn nữa nàng cũng biết tình huống Đỗ Thừa như thế nào, tất nhiên không có khả năng sẽ yêu cầu Đỗ Thừa mời nàng đi cái nhà hàng sa hoa gì. Huống chi Cố Tư Hân nàng cũng không phải loại nữ nhân yêu mến theo đuổi hư vinh phù hoa.



"Chúng ta đi thôi”.

Đỗ Thừa đương nhiên không có khả năng sẽ đưa Cố Tư Hân đi ăn đồ một hai đồng, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nói địa phương nào, chỉ là sau khi cùng Cố Tư Hân nói một tiếng, rồi cùng Cố Tư Hân cùng nhau hướng về phía phố trung tâm náo nhiệt nhất của thành phố F mà đi đến.

Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân vừa rời đi không lâu, xa xa một cỗ xe thể thao màu hồng trong tiếng máy nổ vang rền chạy đến chỗ cửa lớn học viện. Đỗ Vân Long ở trong xe thể thao đang dùng ánh mắt tràn đầy ghen ghét cùng oán độc nhìn về phía Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân.

"Đồ tạp chủng chết tiệt, chỉ bằng loại mặt hàng như ngươi cũng muốn cùng Tư Hân ước hẹn, nằm mơ sao”.

Đỗ Vân Long hung dữ nói, mà trong lúc nói chuyện Đỗ Vân Long đã lấy ra điện thoại, hơn nữa bấm một cái mã số.

***

Hướng về phía phố trung tâm đi đến, Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân là song song vừa đi vừa trò chuyện một ít chuyện lý thú trong trường học.

Đỗ Thừa khẩu tài rất tốt, lại trải qua não vực mở rộng thì suy nghĩ càng vô cùng rõ ràng, Cố Tư Hân cũng là một cái cô gái hay nói, hai người ngược lại cười cười nói nói phảng phất giống như là bằng hữu đã nhận thức thật nhiều năm vậy.

Chỉ là Đỗ Thừa trong khi đi lại tận lực cùng Cố Tư Hân bảo lưu khoảng cách giữa hai người. Đây cũng không phải Đỗ Thừa tự ti không dám cùng Cố Tư Hân đi quá thân cận, mà không muốn cho Cố Tư Hân như vậy mà cùng với một người què như mình đi quá thân cận, như vậy sẽ khiến cho ánh mắt người khác khác thường.

Bất quá cho dù như thế, Đỗ Thừa cũng đã rất thỏa mãn. Hơn nữa khoảng cách gần như vậy. nhìn thấy bên mặt xinh đẹp giống như bạch ngọc của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa càng cảm giác giống như là ở trong mộng ảo vậy.

"Đỗ Thừa bạn ở đây tìm cái gì?”

Cố Tư Hân cũng không có cảm giác dụng ý của Đỗ Thừa, ngược lại là có chút tò mò hướng về phía Đỗ Thừa hỏi.

Bởi vì Cố Tư Hân phát hiện Đỗ Thừa khi đang nói chuyện, tựa như còn đang tìm kiếm cái gì đó, điều này làm cho Cố Tư Hân không khỏi có chút tò mò.

"Mình đang tìm một chỗ hình như là ở phụ cận chỗ này”.

Đỗ Thừa nhìn sang bốn phía, rất nhanh ánh mắt Đỗ Thừa đã rơi vào một cửa hàng lắp đặt thiết bị mười phần đơn giản mà có chút cũ kỹ, trong lòng có chút cảm thán thầm nghĩ: "Đã hơn ba năm, không ngờ rằng cái cửa hàng này vẫn còn”.

Trong lòng suy nghĩ, Đỗ Thừa liền về hướng phía Cố Tư Hân nói: "Cố Tư Hân, chúng ta đi thôi. Chính là cái chỗ kia”.

"Ừm”.

Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, cũng không có bởi vì cái cửa hàng kia đơn giản cùng cũ kỹ mà có bất mãn cùng do dự gì.

Chỉ là Cố Tư Hân trong lòng lại có chút hiếu kỳ, bởi vì Đỗ Thừa cũng không phải đơn thuần chỉ là muốn tìm một cái cửa hàng nhỏ đơn giản như vậy, mà tựa như cái cửa hàng này cùng với hắn mà nói còn có ý nghĩa gì khác. Cho đến khi đi tới cửa hàng, Cố Tư Hân lúc này mới hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa bạn vừa rồi chẳng lẽ là đang tìm cái cửa hàng A Béo này sao?”



Cửa hàng A Béo chính là tên của cái cửa hàng này.

"Ừm, nơi này là khi mình sinh nhật mười sáu tuổi, mẹ của mình đã cố ý dẫn mình đến nơi đây để ăn một bữa”.

Đỗ Thừa có chút nhớ lại nói, lúc đó mẫu thân lợi dụng thời gian buổi tối đi làm thêm được hơn hai trăm đồng tiền, đã mua cho mình một bộ quần áo mới, hơn nữa cùng mình tới nơi này ăn một bữa.

Mà cái này cũng là một lần cuối cùng trong trí nhớ Đỗ Thừa, mẫu thân thân thể nguyên bản đã không tốt, hơn nữa bởi vì tăng ca thức đêm nên thể lực cả người rõ ràng chống đỡ hết nổi, cuối cùng tại một lần đi làm về nhà thì từ trên thang lầu ngã xuống, từ đó về sau liền không có tỉnh lại.

Nghĩ đến đây Đỗ Thừa khóe mắt đã có chút hồng lên, bất quá cũng may Đỗ Thừa rất nhanh liền đã khống chế tâm tình bản thân, sau đó dẫn theo Cố Tư Hân đi tới một bàn hai người trong góc cửa hàng nhẹ giọng nói: "Lúc đó mình theo mẹ cũng ngồi ở trong này ha ha”.

Tuy Đỗ Thừa tận lực đè xuống tâm tình bản thân, nhưng mà Cố Tư Hân vẫn phát hiện trong ánh mắt Đỗ Thừa một ít đau buồn. Cố Tư Hân nghĩ mình gây nên, lập tức tràn đầy áy náy hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Thực xin lỗi Đỗ Thừa là mình không nên để cho cậu nhắc tới”.

"Không sao cả, dù sao cũng đã nhiều năm rồi” Đỗ Thừa mỉm cười tán đi đau buồn trong lòng, sau đó vì Cố Tư Hân kéo ra cái ghế hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Ngồi đi, ở đây tuy đơn sơ một ít, nhưng mà đồ ăn vẫn có thể”.

"Ừm” Cố Tư Hân gật nhẹ đầu cầm giỏ xách trong tay đặt đến trước người.

Đỗ Thừa thì ở đối diện Cố Tư Hân ngồi xuống, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp từ trong hộp giấy một bên rút ra vài tờ giấy vì Cố Tư Hân lau mặt bàn ở trước mặt.

Nhìn động tác của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên nhiều hơn vài phần ấm áp, chỉ là Cố Tư Hân trong ánh mắt tựa như còn cất giấu một ít gì đó muốn nói lại thôi, mà Đỗ Thừa đang lau mặt bàn cũng không có cảm thấy.

Mà một bên một a di cửa hàng thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ngồi xuống, liền đã cầm thực đơn hướng về phía hai người đi tới.

Chỉ là a di ánh mắt lại có phần quái dị nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, lại nhìn thoáng qua Cố Tư Hân, vậy mà lại có chút lắc đầu.

Cái mờ ám này Đỗ Thừa nhìn thấy rõ ràng, Đỗ Thừa hiểu rằng cái a di kia vì sao lắc đầu, tự nhiên là cùng chân của mình cùng với Cố Tư Hân mỹ mạo là tránh không khỏi quan hệ, chỉ có điều Đỗ Thừa cũng không để trong lòng mà là lấy thực đơn qua hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Cố Tư Hân bạn chọn đi”.

"Ừm”.

Cố Tư Hân tiếp nhận thực đơn, sau khi mở ra nhìn một lần chỉ là đơn giản chọn vài món ăn đơn giản cùng một chén súp hào đậu hủ cùng hai chén cơm tẻ.

Trong khi nói cười thì đồ ăn rất nhanh liền bưng lên. Cố Tư Hân mặc dù là sinh ra ở nhà giàu, nhưng mà những đồ ăn đơn giản này nàng cũng là ăn say sưa có vị. Bất quá chính như theo như lời Đỗ Thừa nói, cửa hàng A Béo này món ăn xác thực rất không tồi, chỉ là vị tinh phóng nhiều hơn một chút ít là được.

Mà trong khi Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đang dùng cơm trưa, thì cửa quán có mấy vị khách đặc thù đi vào.

Sáu thanh niên ăn mặc có chút dáng vẻ lưu manh, hiển nhiên là đám thanh niên lăn lộn ở trong xã hội. Sau khi đi tới một thanh niên nhìn như dẫn đầu đầu tiên là nhìn lướt qua tình huống trong tiệm, sau đó vẻ mặt cười xấu xa hướng về phía Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đi tới, hơn nữa ở tại một cái bàn lớn bên cạnh hai người ngồi xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play