"Đây là có chuyện gì, cháu lại cùng người đánh nhau có phải hay không, sau khi ăn xong viết một trăm lần kiểm điểm, ngày mai cho ta xem".

Diệp Nam Lăng nhìn bộ dáng A Hổ, sắc mặt tức giận quát.

Nhìn thấy sắc mặt Diệp Nam Lăng sắc bén, sắc mặt A Hổ nhất thời trắng xuống, hiển nhiên là cực sợ vụ viết kiểm điểm, đành phải có chút sợ hãi nói: "Ông nội, cháu không phải đánh nhau, đây là cùng Đỗ Thừa thi bóp tay mà tạo thành".

"Cái gì?"

Nghe được A Hổ nói như vậy, Diệp Nam Lăng cùng Diệp Thành Đồ đồng thời cả kinh, hai người nhìn nhau chăm chú một cái, có thể mười phần rõ ràng từ ra vẻ khiếp sợ trong ánh mắt đối phương.

Lực tay A Hổ ở các đại Quân khu thủ đô là mười phần nổi danh, căn bản là không người có thể đọ lại, hơn nữa cách làm người rất tốt, có thể nói là Diệp Nam Lăng cùng Diệp Thành Đồ trong lòng kiêu ngạo, chẳng qua hai người như thế nào cũng thật không ngờ, ở lực tay A Hổ thế nhưng thất bại, hơn nữa thua thảm như vậy.

Tựa hồ là sợ Diệp Nam Lăng trách cứ hoặc là đối với Đỗ Thừa có ý kiến, A Hổ lại thêm một câu: "Là do cháu bảo Đỗ Thừa dùng lực, cháu muốn xem khí lực hắn lớn đến trình độ gì, chẳng qua cháu còn chưa có kiểm tra được".

Nghe được A Hổ nói như vậy, Diệp Nam Lăng cùng Diệp Thành Đồ dĩ nhiên không nói gì.

Diệp Nam Lăng nhìn Đỗ Thừa giống như xem quái vật, cần văn có văn, cần võ có võ, hơn nữa có khí chất có phong độ, thái độ làm người tốt, người trẻ tuổi toàn diện như vậy tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay.

Đương nhiên, điều này cũng làm cho Diệp Nam Lăng nhìn Đỗ Thừa cũng càng thuận mắt thêm một ít.

"Đúng rồi, lúc đó tôi xuống tay quá nặng một chút".

Đỗ Thừa có chút xấu hổ cười cười.

Mà Diệp Mỵ ngồi bên cạnh Đỗ Thừa thì trộm hướng phía Đỗ Thừa đưa đến một ánh mắt vô cùng vũ mị, trong lòng nàng hiện tại có thể nói là rất cao hứng.

Diệp Mỵ như thế nào sẽ không - cảm giác được mẫu thân mình đối với Đỗ Thừa yêu thích, mẫu thân mình đối với Đỗ Thừa thưởng thức, còn có ông nội trước kia độc đoán ngang ngược đối với Đỗ Thừa lại thân thiết như vậy, điều này cũng ý nghĩa Đỗ Thừa đã muốn thông qua sát hạch.

Nhưng trong lòng Diệp Mỵ cũng là có vài phần quái dị, bởi vì cô ấy cùng Đỗ Thừa căn bản là không phải là quan hệ tình lữ, Diệp Mỵ đã có không thể tưởng tượng, nếu đến lúc chuyện này lộ ra thì không biết cảnh tượng sẽ thế nào.

"Chẳng lẽ".

Diệp Mỵ lại trộm nhìn Đỗ Thừa một cái, cũng không biết nghĩ đến cái gì.

Buổi trưa mười phần ngon miệng, A Hổ cũng là hết sức cao hứng bởi vì hắn không cần chép kiểm điểm.

Diệp Mỵ bởi vì rất ít khi trở về nên tự nhiên là muốn ở lại một ít thời gian, mà Đỗ Thừa đáp ứng cùng Diệp Nam Lăng chơi thêm mấy ván, cho nên sau khi hai người thương lượng quyết định ở trong này thêm một đêm.

Buổi chiều, Diệp Mỵ bị Chung Tuyết Hoa kéo đến phòng nói chuyện phiếm, hai mẹ con vài năm không thấy chuyện để nói tự nhiên là rất nhiều.

Diệp Nam Lăng có thói quen nghỉ trưa, cho nên sau khi Đỗ Thừa ăn cơm xong liền bị A Hổ kéo lên xe ly khai Biệt Thự Khu .

A Hổ đi một chiếc Hummer, chữ đầu biển số cùng chiếc Hummer của Thiết Quân là giống nhau, hiển nhiên A Hổ cùng Thiết Quân hẳn là cùng một chỗ.



"A Hổ, chúng ta đi chỗ nào" Nhìn thấy A Hổ vẻ mặt hưng phấn, Đỗ Thừa có chút tò mò hướng phía A Hổ hỏi.

A Hổ cũng không có giấu diếm, cao hứng nói: "Đến Quân khu Cảnh Bị, Thiết Quân biết anh tới nên rất là cao hứng, gọi cho tôi mười mấy lần bảo tôi đưa anh đến".

"Hắn vì sao lại muốn tìm tôi?" Đỗ Thừa có chút không nói gì, hỏi tiếp.

" Không biết, qua đó liền rõ thôi" A Hổ cũng không có hỏi, tự nhiên là không có cách nào giúp Đỗ Thừa trả lời.

Đỗ Thừa cũng không hỏi nữa, cùng A Hổ đi đến Quân khu Cảnh Bị.

A Hổ hết sức quen thuộc lái xe đi, cuối cùng dừng ở một khu diện tích chỉ sợ gần ngàn mét vuông, có sáu tầng đại lầu trước mặt, trên đại lầu hiện ra hai chữ Cảnh Bị.

Mà giờ khắc này, nơi cửa chính đang đứng vài người, Thiết Quân là một trong số đó.

Đỗ Thừa vừa xuống xe, Thiết Quân liền dẫn người hướng phía Đỗ Thừa đi tới.

"Anh Thiết Quân, tôi đưa Đỗ Thừa đến rồi" A Hổ hướng phía Thiết Quân làm một nghi thức chào kiểu quân đội, xong mới nói.

Thiết Quân gật gật đầu, sau đó đi tới phía trước Đỗ Thừa, hướng phía Đỗ Thừa vươn tay ra nói: "Đỗ Thừa, thật không ngờ cậu nhanh như vậy sẽ đến thủ đô, hoan nghênh hoan nghênh".

"Cảm ơn".

Đối với sự nhiệt tình của Thiết Quân, Đỗ Thừa thật có chút ngoài ý muốn, bất quá nghĩ cũng thấy đúng, giống Thiết Quân loại quân nhân này, chỉ cần có thể để cho hắn bội phục thì sẽ trở thành bạn tốt.

"Mấy đứa kia, đây là Đỗ Thừa tôi nói với các người, các người đừng xem hắn thân thể nhỏ hơn các người, các người cộng lại chỉ sợ cũng không phải đối thủ của hắn".

Sau khi Cùng Đỗ Thừa bắt chuyện qua, Thiết Quân liền chỉ vào Đỗ Thừa hướng phía mấy người thanh niên kia tuổi tác hơi nhỏ bên cạnh hắn giới thiệu nói, xem ngữ khí hẳn là cầm đầu của đám thanh niên này, hơn nữa A Hổ cũng vậy.

"Anh Đỗ".

Những người thanh niên kia đối với Thiết Quân rất kính sợ, không người nào dám hoài nghi Thiết Quân nói, nghe được Thiết Quân nói vậy cả đám đều hướng phía Đỗ Thừa kêu một tiếng.

Đỗ Thừa thật là thật không ngờ Thiết Quân thế nhưng sẽ giới thiệu chính mình như vậy, trong lòng có chút không nghĩ ra dụng ý Thiết Quân.

"Đỗ Thừa, tôi đưa cậu đi vào thăm bên trong lầu của Khu Cảnh Bị đi" Thiết Quân giới thiệu xong cho Đỗ Thừa liền chỉ vào đại lầu và hướng phía Đỗ Thừa nói.

Đỗ Thừa gật gật đầu, không có cự tuyệt, sau đó cùng đám người Thiết Quân hướng phía trong đại lâu đi đến.

Thật ra đó cũng không phải chân chính khu lầu Cảnh Bị, nơi này là một khu luyện tập của Quân khu Cảnh Bị, tuyệt đại bộ phận đặc công Quân khu Cảnh Bị đều ở chỗ này tiến hành rèn luyện.

Thiết Quân mang theo Đỗ Thừa đi thăm tới lầu ba, sau đó ở lầu ba một cái sân huấn luyện dừng lại.

Lúc này mặc dù là vào lúc giữa trưa nhưng là bên trong cũng náo nhiệt dị thường, một cái nhìn lại Chí ít có hơn một trăm danh đặc công ở bên trong này đấu với nhau, hoặc là đánh bao cát, không ngừng truyền ra trận trận hét lớn cùng tiếng hô trầm thấp làm cho người ta có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

"Đỗ Thừa, thế nào?" Thiết Quân không có mang theo Đỗ Thừa đi vào mà là hướng phía Đỗ Thừa hỏi một câu.



"Tốt lắm".

Đỗ Thừa nhìn những đặc công đang rèn luyện nhịn không được tán thưởng một câu.

Khó trách vô luận là Thiết Quân hay A Hổ, thậm chí còn mấy người xưng hắn là anh Đỗ kia trên người đều có được một cỗ khí thế sắc bén, không có loại phương thức luyện tập mạnh mẻ này, là tuyệt đối không đạt được.

Đương nhiên, loại khí thế túc sát trên người Thiết Quân chỉ có trên chiến trường mới có thể rèn luyện ra.

Nhìn thấy trong ánh mắt Đỗ Thừa mơ hồ có thần sắc nhiệt huyết, Thiết Quân tựa như là đã quyết định chuyện gì đó, sau đó mười phần chờ mong hướng phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa, cậu có thể dạy bọn họ mấy phương pháp rèn luyện hay không, hoặc là chỉ đạo bọn hắn một chút? "

Thiết Quân cùng Đỗ Thừa đã giao thủ, tuy rằng lúc đầu hắn luôn luôn đè nặng Đỗ Thừa, nhưng là lần cuối cùng cũng để Thiết Quân cho rằng Đỗ Thừa ẩn dấu thực lực, cho nên trong lòng hắn đối với Đỗ Thừa đánh giá vẫn là rất cao.

Hơn nữa, lực lượng cùng tốc độ Đỗ Thừa cũng làm cho Thiết Quân mười phần hâm mộ, thân thể nho nhắn như vậy mà có được lấy sức bật khủng bố như thế, Thiết Quân tuyệt đối không thể tưởng tượng được.

Không chỉ Thiết Quân như thế, A Hổ một bên cùng với mấy thanh niên kia trong ánh mắt cũng nhiều vài phần lửa nóng.

Đặc biệt A Hổ, hắn so với ai cũng phải tò mò rằng Đỗ Thừa như thế nào có được lực tay khủng bố như vậy, nếu nói là trời sinh vậy hắn A Hổ thì không thể tin.

Đồng thời trong lòng A Hổ cũng có một ít ý nhỏ, đây chính là tỷ phu tương lai của hắn, tỷ phu uy phong Tự nhiên A Hổ hắn uy phong uy phong, tuy rằng A Hổ ở Quân khu đã muốn đủ uy phong.

Đỗ Thừa thật không ngờ Thiết Quân thế nhưng đưa ra đưa ra loại yêu cầu này, trong lòng cảm giác có chút không thể. Bất quá Đỗ Thừa cũng không có lập tức cự tuyệt mà là thoáng trầm tư.

Đỗ Thừa cần lo lắng lợi cùng hại trong chuyện này, lo lắng chuyện này đối với mình có lợi hay không.

Còn việc chỉ đạo hoặc là dạy mấy phương pháp rèn luyện thật là không có vấn đề gì, tuy rằng Đỗ Thừa sẽ không dạy bọn họ luyện thể thuật, càng không có khả năng sẽ dạy bọn họ Không gian ngụy trọng lực, nhưng là đối với một ít phương pháp rèn luyện trong tương lai thì Đỗ Thừa còn là có thể suy nghĩ một chút.

"Ừm, bất quá tôi nói trước, dạy không tốt mọi người cũng không thể oán tôi" Dưới sự cân nhắc, cuối cùng Đỗ Thừa hoàn toàn có thể khẳng định, đối với mình mà nói, quyết định này tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại, thậm chí có thể nói là đầu tư lâu dài.

Hơn nữa, chuyện này có thể giải quyết cho Đỗ Thừa một cái vấn đề không nhỏ.

Đó là Cố Tư Hân vấn đề, một thời gian nữa Cố Tư Hân liền đến thủ đô tham gia trận chung kết của Cầm động tinh linh, dựa theo kế hoạch thì Cố Tư Hân ít nhất phải ở thủ đô chừng một tháng.

Vô luận là Đỗ Thừa hay là Cố Giai Nghi đều không thể đến thủ đô bồi Cố Tư Hân một tháng, bởi vì lúc đó biệt thự đã sửa chữa xong, hơn nữa sự tình dược nghiệp Lâm Trung Lăng cũng muốn triển khai, Đỗ Thừa căn bản là thoát thân không được.

Mà Cố Giai Nghi mà nói, sự tình Công ty mới làm cho nàng căn bản là không thể rời đi một tháng thờigian. Cho nên mấy ngày nay Đỗ Thừa một mực buồn rầu chuyện này.

Lấy tính cách đơn thuần của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa tự nhiên là lo lắng Cố Tư Hân ở bên ngoài một mình, hơn nữa còn là một tháng thời gian.

Cho nên, nếu lúc này chính mình giúp Thiết Quân, đến lúc Cố Tư Hân đến thủ đô để Thiết Quân phái người đi bảo hộ Cố Tư Hân một tháng thời gian hẳn là cũng không phải là vấn đề lớn.

"Đó là đương nhiên, đây là phúc phận của bọn hắn".

Thiết Quân thấy Đỗ Thừa đáp ứng, nhất thời cười lớn, sau đó dùng tay thổi một cái huýt sáo vang, nhất thời mọi người cả sân tập đều dừng lại, mắt nhìn ra cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play