Đỗ Thừa nhắm hai mắt lại, liền cảm thấy đại não trống trơn, tất cả tri giác bỗng biến mất trong chớp mắt.

Ngay sau đó có tiếng Hân Nhi vang lên: "Thật kỳ lạ..."

"Hân Nhi, làm sao vậy?" Đỗ Thừa vừa khôi phục ý thức, không hiểu nên hỏi lại.

Trên màn hình ảo trước mặt Đỗ Thừa là một biểu đồ sóng điện từ cùng những số liệu kỳ quái mà hắn không tài nào hiểu nổi, Hân Nhi chính đang chăm chú xem chúng, cô trả lời nghiêm túc: "Mức độ khai phá não vực của anh cao hơn người bình thường một chút, đạt tới 6,5%, còn tiềm lực của anh thì hơi bị khoa trương. Bình thường một con người chỉ có thể khai phá não vực thêm một lần, đa số đều nằm trong khoảng 10% - 20%, nhiều nhất cũng không vượt quá 40%. Vậy mà tiềm lực của anh thì lại vượt quá 50%, thậm chí là cao hơn."

Mức độ khai phá não vực ban đầu của Đỗ Thừa chỉ có 6,5%, nếu như tiếp tục khai phá thêm 50%, mức độ khai phá não vực của hắn sẽ đột phá mốc 10%. Mặc dù Đỗ Thừa không biết mức độ khai phá đạt tới 10% thì mình sẽ biến thành dạng gì, song hắn vẫn rất mong đợi.

Vì vậy Đỗ Thừa hỏi Hân Nhi: "Hân Nhi, ý của em là mức độ khai phá não vực của anh có cơ hội đột phá 10%?"

"Ừm, nếu khai phá một lần nữa, mức độ khai phá não vực của anh sẽ cố định ở khoảng 10,1% - 10,3%."

Hân Nhi vui vẻ trả lời, vốn cô còn định dùng phương pháp xung não để tăng khả năng khai phá não vực của Đỗ Thừa, có điều bây giờ xem ra không cần dùng đến nữa. Với lại phương pháp xung não cũng có ảnh hưởng tới đại não.

Được Hân Nhi xác nhận, Đỗ Thừa vẫn còn chỗ khó hiểu, hắn hỏi: "Hân Nhi, mức độ khai phá vượt qua 10% thì có gì khác biệt không?"

"Như này nhé, người nào có mức độ khai phá đạt tới 7% thì trong ba loại năng lực ghi nhớ, quan sát và nhận thức, sẽ có một loại vượt trội hơn bình thường; đạt 8% thì có hai loại vượt trội; người đạt tới 9% thì cả ba năng lực đều xuất sắc."

Hân Nhi ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Giống như Einstein vậy, mức độ khai phá não vực của ông lên tới 9%, cho nên ông mới có thể giành được những thành tựu phi thường ở các lĩnh vực khác nhau. Dù trong hơn một nghìn năm sau, cũng không có mấy người có thể đạt tới trình độ của ông."

"Vậy còn 10%?" Nghe Hân Nhi nói thế, Đỗ Thừa mừng rơn.

"Nếu mức độ khai phá lên tới 10%, thì bất kể là năng lực ghi nhớ, quan sát hay nhận thức, đều mạnh hơn gấp rưỡi so với 9%. Chỉ là trong dòng chảy lịch sử của nhân loại, người trời sinh đạt tới 10% có thể nói là chưa thấy một ai."

Hân Nhi nói không sai, giả dụ không có phương pháp khai phá thêm não vực, mức độ khai phá thực sự của Đỗ Thừa chỉ có 6,5% mà thôi. Đỗ Thừa hiểu điều này, hắn cũng đã rõ vì sao phương pháp khai phá não vực phải đợi mãi cho đến sau năm 3000 mới được công bố. Bởi vì nếu công khai sớm, thì chỉ trong một thời gian ngắn sẽ tạo ra được một mớ người thông minh tuyệt đỉnh, đến lúc đó e rằng không thể hình dung thế giới chỉ bằng một chữ loạn.

Nhìn Đỗ Thừa còn đang trầm tư, thần sắc của Hân Nhi trở nên nghiêm túc, cô nói: "Đỗ Thừa, anh phải nhớ kỹ một điều, rằng khai phá não vực 10% chỉ giúp anh đứng ở điểm xuất phát cao hơn người khác, còn kết quả cuối cùng như thế nào, phải xem sự cố gắng của chính bản thân anh. Nếu anh không cố gắng, thì cho dù não anh được khai phá 100% cũng chẳng có tác dụng gì."

"Cái này anh hiểu mà Hân Nhi. Bây giờ chúng ta bắt đầu luôn đi, anh nóng ruột lắm rồi..."



Đỗ Thừa không cần nghĩ ngợi trả lời ngay, giọng nói đầy vẻ kích động.

"Vâng."

Hân Nhi đáp lời, sau đó lại bảo Đỗ Thừa nhắm mắt.

Vừa nhắm mắt xong, Đỗ Thừa một lần nữa đánh mất tri giác.

Trên màn hình ảo tiếp tục xuất hiện biểu đồ sóng điện từ và số liệu, Hân Nhi chăm chú theo dõi những thay đổi của chúng, đồng thời không ngừng ra lệnh.

Sau mỗi lệnh Hân Nhi đưa ra, biểu đồ sóng điện từ đang hỗn loạn bắt đầu dần dần bình lặng, các số liệu thì chạy liên tục với một tốc độ mà mắt thường không thể quan sát nổi, nhưng nó chẳng là gì với Hân Nhi.

Cả quá trình diễn ra trong gần mười phút, mà Đỗ Thừa cũng mất ý thức suốt thời gian đó.

Khi sóng điện từ im xuống, những con số chạy liên tục không biến đổi nữa, Hân Nhi đã hoàn thành việc khai phá não vực cho Đỗ Thừa.

10,2%, đây là mức độ khai phá não vực của Đỗ Thừa sau khi khai phá thêm, không chênh lệch nhiều so với dự đoán ban đầu của Hân Nhi.

Đỗ Thừa lúc này đã khôi phục ý thức, hắn từ từ mở hai mắt ra.

Vừa mở mắt, Đỗ Thừa liền phát hiện mặt trời bây giờ chói mắt hơn lúc thường rất nhiều, làm hắn không thể nào mở to mắt, đầu hắn thấy hơi nhức nhối, đi kèm theo là cảm giác choáng váng.

"Hân Nhi, có thành công không?"

Vừa để mắt mình thích ứng với cường độ ánh sáng xung quanh, Đỗ Thừa vừa vội hỏi Hân Nhi.

"Chuyện đơn giản ấy mà, anh không nghĩ xem Hân Nhi em là ai." Hân Nhi hoàn thành xong nhiệm vụ là lập tức khôi phục bản tính kiêu ngạo.

Trong lúc nói chuyện, mắt Đỗ Thừa đã dần thích ứng với ánh sang. Hắn lập tức phát hiện ra vài điểm mới khác, đó chính là thị lực của hắn tốt hơn trước kia rất rất nhiều, đồng thời thính lực cũng nhạy hơn.

"Hân Nhi này, vì sao thị lực và thính lực của anh dường như tốt hơn lúc trước, chẳng lẽ có liên quan tới việc khai phá não vực?" Đỗ Thừa khó hiểu nên hỏi.



"Thị lực và thính lực thuộc phạm vi của năng lực quan sát nên tăng lên là việc bình thường. Mức độ khai phá não vực 10,2% sẽ cho anh thị lực gấp đôi người bình thường, đồng thời còn có thị lực động, chính là khả năng quan sát, thu nhận hình ảnh, phân tích, nhận biết của mắt khi quan sát mục tiêu chuyển động. Anh nhìn lên màn hình là biết ngay."

Hân Nhi vừa nói vừa chỉ những con số đang thay đổi rất nhanh trên màn hình. Mặc dù tốc độ của chúng đã chậm hơn so với lúc khai phá, nhưng mắt người thường vẫn không thể nhìn rõ ràng.

Nếu là trước khi khai phá não vực, Đỗ Thừa chắc chắn không thể nhìn rõ những con số này. Nhưng giờ đây, hắn phát hiện bản thân có thể dễ dàng nhìn ra bất cứ con số nào trong dãy số thay đổi liên tục.

Đỗ Thừa tỏ vẻ không tin nổi, hắn hỏi: "Hân Nhi, vậy còn thính lực thì sao?"

"Thính lực tăng lên, ngoài việc anh nghe được xa hơn ra, quan trọng nhất vẫn là đề cao khả năng phân biệt, giúp anh nhận ra bất cứ âm thanh nào anh muốn nghe giữa đống tạp âm."

Nói xong Hân Nhi liền tạo ra vô số âm thanh hỗn loạn, có tiếng nổ, có tiếng động cơ xe con, có tiếng người nói chuyện rì rầm và cả tiếng gào rú điên cuồng của dã thú.

Cẩn thận lắng nghe những âm thanh này, Đỗ Thừa nhanh chóng lộ vẻ mặt quái dị. Bởi vì giữa những tạp âm, hắn nhận ra mình có thể nghe thấy rất rõ ràng tiếng một cây châm bạc rơi xuống đất.

Đúng như lời Hân Nhi nói, thính lực của Đỗ Thừa bây giờ không chỉ nghe được xa hơn, mà còn có khả năng phân biệt khó tin.

"Hân Nhi, ngoài ra có còn chỗ nào khác trước không?" Trực giác nói cho Đỗ Thừa biết lợi ích từ việc khai phá não vực không chỉ dừng ở đây.

Hân Nhi gật gật đầu nói: "Còn chứ, ngoại trừ thị lực và thính lực tăng lên, phản xạ thần kinh của anh cũng được đề cao gấp đôi, điều này sẽ giúp anh làm ít công to khi học tập lĩnh vực thể. Còn những khác biệt khác thì đều ẩn giấu, cần tự anh phát hiện và nắm bắt, cho nên anh còn phải cố gắng rất nhiều."

"Được rồi, Hân Nhi, bây giờ anh sẽ bắt đầu học tập bốn lĩnh vực kia."

Đỗ Thừa không phải một người ngại cố gắng, trái lại, chỉ cần có cơ hội, hắn có thể phát huy một trăm phần trăm sự cố gắng.

"Không thành vấn đề, em đã vạch sẵn cho anh con đường trọng tâm rồi, những cái râu ria khác anh có thể tự lựa chọn học tập. Với mức độ khai phá não vực 10,2% hiện giờ, tốc độ học tập của anh ít nhất cũng phải gấp mười lần người bình thường."

Hân Nhi vừa bày các thể loại lớn nhỏ thuộc bốn lĩnh vực ra trước mặt Đỗ Thừa, vừa giới thiệu những loại nòng cốt cần học tập trong kế hoạch học tập hoàn mĩ.

"Tốc độ gấp mười lần..."

Đỗ Thừa mỉm cười, hắn hiểu rằng bản thân hắn cũng sẽ phải cố gắng gấp mười lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play