Những người công nhân đều sững người sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, khi bọn họ quay đầu lại liền đúng lúc nhìn thấy người công nhân mất tích kia bị người khác mổ bụng và nằm trong vũng máu.

Một công nhân gan dạ vừa run rẩy vừa đi đến trước người công nhân kia để xem thử còn sống hay không, thế nhưng người công nhân kia vừa mới chạm vào cơ thể một chút thì liền ngã xuống, và trên bức tường mà anh ta đang dựa vào lại xuất hiện những con chữ bằng máu.

Trên đó viết: Trả lại nhà cho tôi.

Những người công nhân chưa từng nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết như thế này liền báo cảnh sát ngay lập tức, sau khi cảnh sát đến thì bọn họ cũng không thể kể lại tình huống một cách rõ ràng ngay trong chốc lát được, nhưng việc phá dỡ căn nhà kiểu Tây này lại bị đình trệ.

Nếu căn nhà không được phá dỡ thì quốc lộ cũng không thể được mở rộng, những người yêu cầu thi công quốc lộ lại cảm thấy gấp gáp mà hối thúc công nhân mau chóng phá dỡ căn nhà, nếu như không phá dỡ thì sẽ đuổi việc tất cả những người công nhân này.

Lúc đó không dễ kiếm được việc làm, đặc biệt là những người công nhân như bọn họ vốn dĩ không có bản lĩnh gì, khó khăn lắm mới tự xin được một công việc lao động này mà lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng nếu như không làm thì e rằng không thể giữ được chén cơm, người già trẻ nhỏ trong cả gia đình đều trông đợi vào những đồng lương ít ỏi kia để sống qua ngày.

Sau khi cân nhắc thì những người công nhân kia cũng chuẩn bị làm việc tiếp. Lần này bọn họ phải phá dỡ bức tường của khoảng sân phía sau căn nhà. Bởi vì nỗi sợ ở trong lòng nên bọn họ cũng không làm được bao nhiêu, mãi cho đến buổi tối thì bọn họ mới chầm chậm phá dỡ bức tường kia.

Khi đến thời gian nghỉ đêm, những người công nhân kia đâu còn dám ở trong căn nhà kia, thế là bọn họ không hề nói một lời nào mà dọn lều ra khỏi căn nhà và dựng lều ở bãi đất trống bên cạnh.

Những người công nhân kia đều ngủ cùng một chỗ, không có người nào dám nhắm mắt. Khi đến mười hai giờ khuya thì bài đồng dao đáng sợ kia lại vang lên như đã hẹn bên tai của cả năm người công nhân, bọn họ muốn đi ra ngoài nhưng trong lòng đều tràn ngập nỗi sợ hãi.

Thế nhưng bài đồng dao kia vẫn luôn vang vọng, điều đó chắc chắn là một sự giày vò đối với bọn họ. Sau khi suy nghĩ thì cả năm người công nhân đều quyết định cùng nhau ra ngoài xem thử, như vậy cũng có thể bảo đảm an toàn được một chút.

Sau khi bàn bạc kỹ càng thì năm người công nhân kia liền khoác áo vào và đi ra khỏi túp lều, bọn họ còn chưa đi được bao xa thì một người trong số họ đã lớn tiếng gào thét, những công nhân kia quay đầu nhìn một cái liền lập tức sởn cả gai ốc.

Vốn dĩ có năm người đi ra nhưng mà bây giờ chỉ còn lại bốn người, một người còn lại đã biến mất không còn dấu vết.

Bốn người công nhân còn lại đều biết e rằng người công nhân kia đã gặp phải chuyện không may rồi. Nhưng lúc đó bọn họ đã không thể chịu đựng chuyện này nữa nên đã thảm thiết hét lên và bỏ chạy tứ tung.



Người công nhân chạy thoát được đã lập tức báo cảnh sát, khi cảnh sát đến thì anh ta cũng không đi đến nơi nào khác mà chạy thẳng đến căn nhà kia, quả nhiên anh ta cũng phát hiện người công nhân đã mất tích kia ở trong căn nhà.

Tình trạng thảm thiết cũng giống như người công nhân trước, anh ta cũng bị người khác mổ bụng đến chết, ruột còn bị treo lên chiếc quạt điện không ngừng vang lên tiếng kêu cót két.

Khi lật cái xác lại thì trong lòng bàn tay của người công nhân đã chết có viết những con chữ bằng máu tươi.

“Trả lại nhà cho tôi.”

Cuối cùng bốn người công nhân cũng đã biết được mùi vị của sự sợ hãi là gì, bọn họ đã đưa ra sự lựa chọn lý trí nhất trong đời mình chính là tìm đến người phụ trách thi công quốc lộ và nói một cách kiên quyết rằng không thể phá bỏ căn nhà này được, nếu như những người kia kiên quyết muốn dỡ bỏ thì hãy đi tìm người khác, bọn họ không làm công việc này nữa.

Nếu so sánh tiền với tính mạng thì dĩ nhiên cái sau quan trọng hơn, bài học này không mua được bằng tiền mà là được trả bằng tính mạng đấy.

Sau khi người phụ trách thi công quốc lộ nghe thấy tin tức về cái chết thê thảm của hai người công nhân thì trong lòng cũng hơi dao động, anh ta nói rằng muốn hỏi ý cấp trên một chút, anh ta cũng bảo bốn người công nhân về nhà nghỉ ngơi trong những ngày này và đợi đến khi có kết quả sẽ thông báo cho bọn họ.

Chỉ cần không phải ở trong căn nhà kia nữa thì bốn người công nhân đã cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng rồi.

Bọn họ vốn dĩ nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi nhưng nào ngờ đây mới chỉ là mở đầu cho cơn ác mộng.

Bốn người công nhân chưa về nhà được bao lâu thì đã có thêm hai người chết, nguyên nhân của cái chết cũng vô cùng kỳ lạ, căn phòng trong nhà của họ không biết vì sao đang yên đang lành lại đột nhiên sập xuống và đè chết hai người đang sống nhăn răng.

Khi lật cái xác lại thì có vài chữ được viết trên khoảng trống mặt đất bằng máu tươi, những người nhìn thấy cũng giật mình.

“Trả lại nhà cho tôi.”



Cho dù hai người công nhân còn lại có ngu ngốc đến mức nào đi nữa cũng biết tất cả mọi chuyện chắc chắn có liên quan đến căn nhà kia, cả hai người hẹn nhau ở một chỗ rồi cùng nhau nghĩ cách thoát thân, cuối cùng bọn họ lại chĩa mũi dùi câu nói đã được để lại ba lần liên tiếp.

“Trả lại nhà cho tôi.”

Cả hai người công nhân kia âm thầm suy nghĩ rằng chắc chắn câu nói này có liên quan đến căn nhà lúc trước, hoặc là liên quan đến việc bọn họ đã dỡ bỏ tòa nhà kia.

Sau khi hai người nghĩ ra được một chút manh mối thì bọn họ không dám lơ là và lập tức trở lại căn nhà kia với nỗi sợ hãi ở trong lòng. May mà gạch nung bị phá bỏ vẫn còn đó, cả hai người công nhân không dám ở lại lâu nên vội vàng xếp gạch và xây lại bức tường.

Dỡ bỏ thì dễ nhưng e rằng xây lại rất khó.

Trong một ngày cả hai người cũng chỉ mới xây được một phần tư, sức lực bị tiêu hao quá mức khiến bọn họ không thể làm tiếp được nữa, hai người gần như mất hết ý chí mà đứng ở bên ngoài căn nhà và chờ đợi sự phán xử của thần chết.

Nào ngờ cả đêm lại trôi qua một cách yên bình, không có người nào bị hại cả, hai người kia đều không bị tổn thương một tí nào.

Lúc này hai người bọn họ mới dần hiểu ra được ý nghĩa của câu nói kia.

Trả lại nhà cho tôi, có nghĩa là chỉ cần xây lại bức tường đã bị phá bỏ thì bọn họ sẽ có thể bình an vô sự.

Ý chí tìm cách sống sót mãnh liệt đã kích thích thần kinh của cả hai người, thế là bọn họ đã làm việc suốt cả ngày đêm, cuối cùng cũng không phụ lòng mong đợi, năm ngày sau bức tường bị phá bỏ đã được xây lại mà bọn họ cũng không hề bị thương một chút nào.

Việc mở rộng quốc lộ liên lụy đến vài mạng người và cũng tạo nên căn nhà ma khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Người phụ trách dứt khoát không nghĩ đến việc mở rộng nữa mà trực tiếp thi công theo độ rộng kia, khoảng thời gian từ lúc đó cho đến khi thi công quốc lộ xong vẫn luôn bình yên và cũng không xảy ra vụ việc kỳ lạ nào nữa.

Câu chuyện này truyền đến tai cựu trưởng thôn Vương Gia Câu, trưởng thôn nghĩ rằng chắc chắn loại chuyện ma quỷ này có liên quan đến đứa con gái của đôi vợ chồng kia, vì để tự bảo vệ cho mình ông ta đã tự đi đến đồn cảnh sát nhận xác của cô con gái đó và chôn cất tử tế.

Từ đó về sau, căn nhà kia đã không còn xảy ra bất cứ vụ việc kỳ lạ nào nữa. Căn nhà kia cũng dần dần trở nên mờ nhạt trong tầm mắt của mọi người, ngược lại sau một thời gian dài thì nơi này đã trở thành nơi tán gẫu của những người dân trong thôn gần đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play