"Có thể không bị năng lực của ta ảnh hưởng, có thể nhìn thấu trong nháy mắt, thậm chí còn tham gia khảo hạch Quang Minh Học Cung! " Minh Hạo Nhiên xoay chuyển tâm niệm, đại não điên cuồng liên tưởng.

Trong đại tộc, mỗi một thế hệ không biết có bao nhiêu đệ tử muốn trổ hết tài năng, thậm chí là vì sinh tồn, nếu như không có thiên phú hơn người, vậy thì nhất định phải cẩn thận chặt chẽ, ẩn nhẫn đến cực hạn.

Bởi vậy, Minh Hạo Nhiên cho tới bây giờ cũng không dám hiển lộ năng lực chân chính của mình, y một mực ẩn nhẫn, rất giỏi giả vờ trước mặt người khác.

Hiện nay, bị Vương Khung nhìn thấu trong nháy mắt, như thể bị lột sạch y phục, người đang ở trên đường cái, còn là cái chủng loại vây xem bán vé kia.

Chuyện này khiến thần kinh của y căng cứng đến cực hạn, điên cuồng suy đoán thân phận của Vương Khung.

"Xin hỏi! ngài có phải đệ tử đại tộc nào đó hay không, cải trang vi hành?" Minh Hạo Nhiên tiến đến trước người Vương Khung, nhỏ giọng hỏi.

Để có thể có được cái nhìn sâu sắc và thực lực như thế, mà còn điệu thấp như vậy, như vậy tư chất chí ít cũng phải là đại tộc cấp Nguyệt, thậm chí là đệ tử đại tộc cấp Nhật mới có.

Loại tồn tại đó cao quý hơn y rất nhiều.

Hơn nữa đừng nói là đại tộc, coi như là trong vương tộc, cũng đều không thiếu trường hợp đệ tử che giấu thân phận, tiềm ẩn trong nhân gian.

Giống như Mục Cửu Ca lúc trước chính là mai danh ẩn tích, đi tới Quang Minh Học Cung tu hành.

"Ừm?" Vương Khung khẽ giật mình, có một chút ngẩn người, thậm chí là nghe không hiểu đối phương có ý tứ gì.

Nhưng biểu tình ngây người một lúc này rơi vào trong mắt của Minh Hạo Nhiên, lại là một phen ý tứ khác.

"Xem ra ta đã đoán đúng, vị đại nhân này chỉ sợ không ngờ được tâm tư của ta vậy mà tỉ mỉ như thế.

" Minh Hạo Nhiên mừng thầm trong lòng.

"Ngươi hiểu lầm rồi!" Vương Khung lắc đầu, định giải thích.

"Ừm, ta hiểu, ta hiểu hết.

" Minh Hạo Nhiên liền vội vàng gật đầu, trong nội tâm lại là thầm nghĩ: "Không hổ là đệ tử đại tộc, ở vị trí cao lại cam nguyện ẩn dật, không ngần ngại làm bạn với rác rưởi.

"Ánh mắt của Minh Hạo Nhiên đảo qua trên người gã béo cùng với lừa trắng, sự khâm phục đối với Vương Khung càng là nhiều ba phần.

Đệ tử đại tộc, lại có thể tương giao cùng với loại mặt hàng này, điều đó cho thấy người này thực sự là người có lòng dạ rộng, không phân sang hèn, không bị thế tục trói buộc.

"Ngài nghỉ ngơi đi, ta sẽ không quấy rầy nữa.

" Minh Hạo Nhiên cười nói.

Một màn này, làm cho tất cả mọi người đều chết lặng.

"Đây là tình huống gì?""Điên rồi?""Cái đệch, bị chọc hai câu liền tắt ngúm rồi? Đây không giống như là diễn xuất của đệ tử đại tộc a.

"Đám người ngạc nhiên, có một chút không dám tin tưởng.

Vương Khung thoạt nhìn giống như là không có thân phận bối cảnh, ứng đối với loại người này, đệ tử đại tộc làm sao lại lùi bước.

Minh Hạo Nhiên đảo qua đám người, lại là lộ ra nụ cườichế nhạo, trong nội tâm thầm nghĩ, một đám ngu xuẩn.

Vào giờ phút này, y đột nhiên có một loại cảm giác mọi người đều say một mình ta tỉnh.

"Hạo Nhiên, người này lớn lối như thế, sao ngươi lại khiêm nhượng như vậy?" Lục Minh Nhi khó hiểu hỏi.

Minh Hạo Nhiên nhìn nàng một cái, trong nội tâm lại nói, nữ nhân ngu ngốc.

Lúc này, Vương Khung lộ ra vẻ mặt mờ mịt, chuyện này có chút khác với những gì hắn dự liệu.

Đệ tử đại tộc lại có thể biết dàn xếp ổn thỏa? Có thể nhẫn như thế?"Ngươi nói với y cái gì?" Gã béo cũng khó hiểu hỏi.

"Ta không nói gì cả!" Vương Khung có một chút ngẩn người.

Tất cả mọi người đều nhìn Vương Khung bằng ánh mắt khác.

Vốn dĩ hắn công khai châm chọc đệ tử đại tộc, rất nhiều người đều có tâm thái xem náo nhiệt.

Dù sao thì từ bề ngoài, Vương Khung cũng thuộc loại thanh niên không có bối cảnh, mới ra đời cái gì cũng không hiểu kia.

Loại người này càng là ngoi đầu lên cao, cuối cùng sẽ té càng đau.

Nhưng chuyện này cũng không có liên quan gì đến bọn hắn, dù sao thì có thể nhìn thấy đệ tử đại tộc đánh mất thể diện, bọn hắn liền cảm thấy vui vẻ.

Nhưng hiện tại không giống, thái độ của Minh Hạo Nhiên đối với Vương Khung quả thực là không thể tưởng tượng.

Đây căn bản liền không giống như là phong cách của đệ tử đại tộc.

Trừ phi! "Chẳng lẽ lai lịch của người này phi phàm, đến mức đệ tử Minh gia cũng không dám tuỳ tiện đắc tội?""Nhất định là như đây, phong mang nội liễm, thâm tàng bất lộ, người này nhất định là cao thủ.

""Ẩn dật, ẩn giấu công danh, đây mới chính là đệ tử đại tộc.

""Người này là kình địch, trong lần khảo hạch này có lẽ sẽ trổ hết tài năng.

"Lập tức, từng đợt tiếng nghị luận vang lên, thái độ của đám người cũng từ ban đầu chẳng thèm ngó tới, dần dần trở nên ngưng trọng, thậm chí là kiêng kị.

Dù sao, mọi người đều là cùng nhau tham gia khảo hạch, coi như là mối quan hệ cạnh tranh.

Địa vị của Vương Khung càng lớn, thực lực càng mạnh, thiên phú càng cao, uy hiếp đối với người khác cũng liền càng lớn.

Rốt cuộc, đến cuối cùng, ánh mắt mọi người đều trở nên lăng lệ, thậm chí xen lẫn địch ý sâu đậm.

Biến hóa này, tự nhiên bị Vương Khung cảm giác được.

"Đây là tình huống gì?" Vương Khung ngẩn người.

"Chuyện này là sao, tại sao ta lại có một chút cảm giác không đúng, những người này làm sao lại nhìn ngươi như vậy?" La béo cũng trở nên cảnh giác, đôi mắt như hạt đậu đảo qua đại sảnh.

Trong góc, hai ~ ba người ma quyền sát chưởng, nhìn chằm chặp Vương Khung.

Mẹ kiếp, một bên khác lại có một nam tử nhìn Vương Khung, vậy mà đang mài đao.

"Lão Vương, ngươi đã làm gì?" La béo nuốt nước bọt, xích lại gần Tiểu Bạch.

"Con bà nó, ta cái gì cũng không có làm.

" Vương Khung cực độ hoài nghi là Minh Hạo Nhiên đã âm thầm sử dụng năng lực đối với đám người.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play