Đối mặt với sự phẫn nộ từ Thái hậu, Thanh Cúc không biết phải làm sao.

Chợt, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Thưa điện hạ, Thanh Cúc là em nhỏ trong nhà, tính tình nghịch ngợm.

Em ấy thích chơi với các con vật nhỏ và côn trùng.

Có lẽ là do hôm nay vui vẻ tới yến tiệc mà quên bỏ hộp đựng côn trùng ở nhà, không ngờ lại khiến mọi người kinh sợ.

Mong bệ hạ và điện hạ bỏ qua cho"

Người lên tiếng không ai khác ngoài Mai Hạ.

Mọi người không ngờ cô lại ra mặt nói đỡ cho người muốn hại mình, nhưng ngẫm lại dù sao cũng là chị em chung một nhà.

Một người làm phật ý hoàng thất thì những người khác ít nhiều cũng ảnh hưởng.

Thái hậu thở dài, phất tay: "Mai Hạ đã lên tiếng thì thôi.

Người đâu, ban thưởng!"

Mai Hạ khom người hành lễ, sau đó đi xuống đài.

Mọi người thì thầm to nhỏ, nửa tin nửa ngờ về lời cô vừa nói.

Có người nói lời vừa rồi chỉ là nói đỡ, chứ tâm tư của Thanh Cúc thì rõ ràng.

Có người nói nào ai ngu như vậy, dùng ong đối phó người có giá trị vũ lực cao như Mai Hạ? Chắc là Thanh Cúc thật sự có sở thích kì quái, chơi cùng mấy con côn trùng kì dị đó.

Tiểu thư khuê các ai lại vậy chứ? Dù thế nào thì cũng không phải điều có lợi cho Thanh Cúc.

Một là tâm địa độc ác, một là có sở thích kì dị.

Nhưng lúc này nàng không thể không nhận.

Thà danh tiếng bị tổn hại còn hơn là bị hoàng thất định tội.

Dù sao danh tiếng của nàng vốn cũng chẳng ra gì, sau này khi nàng mạnh hơn, tức khắc mấy lời đồn đãi đó sẽ bị quên lãng.

Thanh Cúc đang mải nghĩ, đột nhiên nhìn thấy Mai Hạ đang nhìn mình.

Chỉ thây người chị cùng cha khác mẹ kia đang cười với nàng, trông có chút châm chọc.

Rõ ràng nàng ta biết kế hoạch của nàng! Thanh Cúc không cam lòng, siết chặt tay.

Nàng nhìn về phía Thái tử, thấy hắn đang nói chuyện với những quan lại khác mới yên tâm.

Nàng chỉ sợ sơ sẩy một cái lại rơi vào tình cảnh như kiếp trước! Lúc này, Tứ hoàng tử Dạ Thành đang nhìn Mai Hạ, hắn vừa rồi thấy rõ người này làm tì nữ kia té ngã, bại lộ kế hoạch của đối phương.

Làm hắn bất ngờ là cô lại nói đỡ cho đối thủ, là nể tình chị em sao? Nghe thật tình cảm nhỉ.

Khi có sự kiện gì quan trọng 689 sẽ báo."

Cô gật đầu rồi đi ngủ.

Thời gian cứ vậy mà trôi đi, đã qua một tháng, nàng đã quen với mọi kỹ năng mà nhân vật nguyên bản có và nữ chính cũng đã biết bản thân mình không phải phế vật mà là bị phong ấn.

Mai Hạ mặc kệ nữ chính chạy đông chạy tây đi tìm cách giải mà tập trung vào luyện tập.

"Chủ nhân chú ý! Hôm nay chủ nhân phải tham gia đấu giá!"

Hệ thống nhắc nhở nói.

Trong truyện ngôn tình luôn có một cao trào kinh điển, chính là nhân vật chính và nhân vật phản diện cùng tham gia đấu giá.

Nhân vật chính cùng nhân vật phản diện hét thật cao giá rồi đột nhiên bỏ cuộc làm phản diện mua hớ một món đồ với giá trên trời.

Tiểu thuyết này cũng không ngoại lệ và hôm nay cô chính là người "phản diện bị hớ"

đó.

Đương nhiên cô không ngu ngốc tặng tiền cho người ta, đi chỉ vì theo tuyến cốt truyện và xem có đồ gì thật sự thích không.

Sau khi Mai Hạ lên xe ngựa và rời đi không lâu, Thanh Cúc nhanh chóng mặc áo choàng và lén rời đi.

Hai tuần trước, nàng đã giải được một phân phong ấn và cũng bắt đầu tu luyện, thậm chí còn nhận ra bản thân tu luyện rất dễ dàng.

Nàng cũng tình cờ có được một viên ngọc rất đẹp, ánh sáng tỏa ra như mặt trăng vậy.

Không chỉ thế, nó còn có thể tự thay đổi nhiệt độ của chính nó, đông ấm hạ mát.

Đúng là bảo vật! Nhưng hiện tại nàng đang cần tiền nên đành bán nó đi.

Thanh Cúc không ngờ là, hôm nay Mai Hạ cũng tới.

Mọi người nhận ra Mai Hạ, tuy muốn tiến lên bắt chuyện nhưng cô đã được đưa vào phòng hạng sang.

Thanh Cúc chỉ có thể tấm tắc đãi ngộ của thiên tài, sẽ có một ngày nàng vượt mặt nàng ta! Viên ngọc của Thanh Cúc rất nhanh được đưa ra đấu giá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play