Tuy rằng Lận Châu phải thừa nhận, anh thật sự được lai tạo ra...

Nhưng mà ——

"Ít ra tôi cũng không giống cậu, chồn hôi cùng chim sẻ có thể lai tạo ra một con chồn trắng?"

Trên mặt Lận Châu tràn đầy dấu chấm hỏi.

Xa Thần: "... Cái này cậu muốn biết thì đi hỏi ông trời. Ông đây từ khi sinh ra đã là một con chồn trắng đường đường chính chính."

Lận Châu liếc anh một cái, ánh mắt có chút kỳ quái. Nhưng dù sao Lận ảnh đế vẫn là Lận ảnh đế, rất nhanh đã đem chữ 'Đệch' trong lòng nghẹn trở về.

"Thôi, không nói chuyện này nữa. Vợ cậu về nhà, cậu thấy chưa? Sao không có chút phản ứng nào vậy?"

"Tôi phải có phản ứng gì?"

"Cậu không định về nhà ôm con hồ ly nhỏ của mình sao? Không vội vàng làm việc để hoàn thành các cảnh quay của cậu?"

Xa Thần dứt lời, trong phòng nghỉ đột nhiên yên tĩnh. Không một chút cường điệu nếu nói rằng Xa Thần có thể nghe thấy tiếng gió bên ngoài thổi lá vù vù. 


Anh theo bản năng cảm thấy khẩn trương, yết hầu nuốt nuốt, gập ghềnh: "Sao, làm sao vậy?"

Lận Châu chậm rãi từ sofa đứng lên, đến trước mặt Xa Thần, mang theo một cỗ khí tức áp bách vô hình.

Lận Châu cao hơn con chồn trắng Xa Thần rất nhiều, chỉ cần tùy tiện đứng đó một chút là có thể đè bẹp khí thế của Xa Thần.

Hàng lông mày của Lận Châu hơi nhướng lên, lộ ra biểu tình ý vị sâu xa, "Làm sao cậu biết Diệp Phù Dư là hồ ly?"

Xa Thần: "..."

"Nói chuyện." Lận Châu thấy bộ dáng chột dạ, đột nhiên im lặng của Xa Thần, trong lòng cười lạnh một tiếng, nhưng mặt anh rất nhanh đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, "Lề mà lề mề giống đàn ông sao?"

Xa Thần: "Trợ lý của cô ấy đã nói với tôi."

"Từ khi nào cậu đã thông đồng với trợ lý của cô ấy?"

"Hờ, sao lại thông đồng chứ? Đây là cuộc trao đổi hữu nghị, tương trợ và hài hòa giữa hai bên." Xa Thần trợn mắt, mặc dù ban đầu đúng là anh có ý đồ bất chính đi tìm Vu Lam, muốn xem thử Diệp Phù Dư bên kia đối với Lận Châu có cảm giác như thế nào.


Nhưng mà, anh tuyệt nhiên không thể trả lời thật với Lận Châu. Nếu không có quỷ mới biết sẽ bị tên chó này khinh bỉ đến khi nào đây.

Xa Thần thẳng lưng, "Tôi không hiểu lắm, phía Cục hôn nhân gửi một tiểu hồ ly lớn lên xinh đẹp, phẩm hạnh còn tốt như vậy cho cậu, tại sao cậu lại không có chút nào phản ứng mà đàn ông nên có?"

Lận Châu trầm mặc.

"Mấy ngàn năm vô dụng, hỏng rồi sao?" Xa Thần cười một tiếng, trong dự liệu nhận được ánh mắt hình viên đạn từ Lận ảnh đế, nhưng anh lại không chút hoảng hốt, cười hì hì nói, "Biết cậu không hỏng, hàng họ còn tốt nha. Nhưng dù sao phân cảnh của cậu cũng không nhiều, tranh thủ về nhà sớm đi, điều kiện ở nơi này sao có thể so sánh được với ở nhà, đúng không?"

Chết tiệt.

Về nhà còn phải hầu hạ tiểu hồ ly kia, làm bò kho cho cô ăn.


Lận Châu bĩu môi.

*

Sau khi rời khỏi phòng nghỉ, Xa Thần trở về khách sạn, co người ngồi trên ghế sofa trong phòng, lấy điện thoại ra vào Weibo.

【 Hôm nay Ngày Đêm phát đường sao V: hôm nay CP Ngày Đêm có đường không? Không. Nhưng làm người là phải tràn đầy hy vọng, tôi tin rằng sớm hay muộn cũng có một ngày! Với nhan sắc và diễn xuất của Diệp Phù Dư tiểu tỷ tỷ nhất định có thể có cơ hội hợp tác với Lận lão cẩu! Mọi người mau vào đây, thu hình nào! Tự mình vẽ hình CP hoặc photoshop đều được nha, muốn làm hình nền điện thoại hehehe. 】

Đăng weibo không bao lâu, một loạt âm thanh thông báo vang lên.

Xa Thần nhấn mở tin nhắn mới, có ít nhất hai mươi fan CP đã gửi tin nhắn cho anh nha.

Anh vội vàng mở hình ảnh trong thư viện ra, chọn một tấm đẹp nhất làm hình nền điện thoại.
Anh, Xa Thần, người đại diện của Lận Châu, còn có một thân phận khác là trưởng fanclub CP Ngày Đêm.

Đây là một tật xấu của Xa Thần a!

---

Editor có lời muốn nói:

Một chương khởi động cho đầu tuần suôn sẻ. Chúc các tình yêu của tui một tuần học tập và làm việc hiệu quả nhá!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play