Đáng tiếc, Phù Âm không được cao hứng quá lâu.

Vui quá hóa buồn, câu này đặt tại trong trận đấu thứ hạng thật phù hợp --- sau ba trận thắng liên tiếp, theo sau là ba trận thua!

Chiến tích cũng từ một hàng xanh thắng lợi, biến thành một hàng đỏ thất bại.

Phù Âm có chút buồn bực, "Trong lòng phiêu hoa" giải thích: [Hệ thống có điều chỉnh tỷ lệ thắng lợi, một khi thắng liên tiếp, rất dễ bị phối với các đối thủ mạnh, làm chúng ta thua một chút, hạ tỷ lệ thắng.]

Cách thức này trước đó Phù Âm đã từng nghe nói, dứt khoát đáp: [Vậy không đánh nữa đi? Lỡ như lại tiếp tục quỳ, ta có thể sẽ quỳ về bạch kim.]

Cô đánh 6 trận hình thức mộ binh, thắng 3 trận, thua 3 trận, kết quả điểm lại quay về lúc xuất phát, cùng với lúc chưa đánh như nhau.

Trong lòng phiêu hoa: [Vậy không đánh nữa, ngày mai ta còn phải đi làm.]

Chỉ tâm ta: [Ta cũng vậy, ngày mai có đánh thì gọi ta.]

Vừa đúng 11 giờ rưỡi, hai người bèn nói câu ngủ ngon, rồi thoát ra đi ngủ.

Phù Âm vốn cũng muốn thoát ra, kết quả nhìn đến danh sách bạn bè, lại thấy tài khoản nhỏ của Thời Việt đang online.

Mà còn là cấp bạch kim I?

Cô nhớ trước đó Thời Việt dẫn cô tài khoản này chỉ mới bạch kim IV mà? Sao nháy mắt đã nhảy lên tận ba cấp rồi?

Nhìn một chút chiến tích ---- Trời ơi, mười trận thắng liên tiếp!

Mười trận, tất cả chỉ dùng Lý Bạch, chiến tích sáng chói mắt, có thể tưởng tượng được đối thủ của anh có thể nghiệm về game rất tệ, bị gϊếŧ hết hoài nghi nhân sinh, tâm lý yếu một chút nói không chừng sẽ xóa luôn game. Gáy Phù Âm đột nhiên có chút lạnh, luôn cảm thấy Việt thần bay tới ngược trận bạch kim như vậy cũng không tốt, không nhịn được gửi tin nhắn riêng: [Còn chưa ngủ?]

Thời Việt: [Em cũng chưa ngủ sao?]

Phù Âm: [Ngày mai em không cần thi đấu nha, có thể ngủ nướng.]

Thời Việt: [Anh ngày mai cũng có thể ngủ nướng.]

Ngày mai anh không cần phải ra trận, nhưng mà, câu này anh không muốn nói ra.

Thời Việt chuyển đề tài: [Em ngủ trước đi, anh đánh thêm vài trận, thăng cấp lên, sau này cùng em đánh tổ đội.]

Thấy anh giải thích, Phù Âm đầu tim có chút run rẩy ---- nói như vậy, anh là vì mình mà một mình luyện tài khoản nhỏ?

Thời Việt đối với cô, hình như có chút không giống trước. Nhưng cô lại không dám nghĩ nhiều, sợ hy vọng càng lớn, thất vọng lại càng lớn.

Phù Âm chỉ có thể trả lời: [Vậy anh tiếp tục đánh di, nhưng mà, trước 12 giờ phải đi ngủ, thức khuya không tốt cho thân thể.]

Thời Việt hồi lại: [Ân, ngủ ngon.]

Anh lại đánh thêm ba trận trực tiếp thăng lên cấp kim cương, mắt thấy gần đến 12 giờ, Thời Việt nhớ tới lời căn dặn của Phù Âm trước khi thoát, bèn tắt điện thoại đi ngủ.

Sau khi nằm xuống lại đột nhiên nghĩ ---- Anh tại sao phải nghe lời cô? Anh không phải thường xuyên thức khuya sao?

Bị cách nghĩ này làm cho hồ đồ, từ ngày anh đảm đương vai trò Thời Việt đại thần, lần đầu cảm nhận được loại cảm giác: mờ mịt.

***

Sáng ngày hôm sau, lúc Thời Việt rời giường Lâm Lạc Nhiên đã không thấy đâu, trong nhóm chiến đội có tin nhắn, là bị huấn luyện viên gọi đi phụ đạo trước trận.

Cái cảm giác bị cô lập thật khó chịu, kể cả khi đã sớm chuẩn bị kỹ tâm lý, nhưng thật sự đối mặt rồi, nhìn đồng đội bận rộn, bản thân lại rảnh rỗi vô cùng, nói tâm tình một chút cũng không ảnh hưởng là không thể nào.

May là Thời Việt anh vẫn còn việc để làm --- Anh có thể đi luyện tài khoản nhỏ.

Tối qua vừa xông đến cấp kim cương, sáng nay vừa hay rảnh rỗi, thuận tay thăng lên vinh diệu luôn.

Lúc đầu bởi vì em gái và Phù Âm quỳ liên tục tại cấp đồng, anh thấy hai cô thật đáng thương, thuận tay tạo cái tài khoản nhỏ giúp đỡ một chút, lúc đó anh cũng không nghĩ sẽ kéo tài khoản này, trừ bỏ những tướng sĩ hệ thống tặng, anh chỉ bỏ tiền mua mỗi Lý Bạch, vẫn có thể dẫn hai tay mơ.

Không ngờ được là lại có ngày anh nhặt cái tài khoản nhỏ này tiếp tục luyện.

Đã là luyện tập, thì một anh hùng khẳng định không đủ, Thời Việt thuận tay nạp tiền, mua đa phần các tướng sĩ đánh dã, lại mua vài chiến sĩ, xạ thủ, pháp sư nổi bật, mắt thấy vẫn còn dư tiền, anh nghĩ một chút, bèn gửi tin nhắn cho Phù Âm: [Em có muốn tấm da nào không?]

Phù Âm vừa mới online liền thấy tin nhắn riêng, nhất thời có chút thụ sủng nhược kinh: [A? Em đối với tấm da không có hứng thú.]

Thời Việt nói: [Bạch chấp sự của Triệu Vân thì thế nào? Bộ này trong rất soái."

Phù Âm vẫn chưa kịp đáp lại, đã thấy hệ thống gửi đến một tin nhắc ---- bạn tốt "Thời gian tĩnh tại" tặng bạn lễ vật.

Mở ra xem, quả nhiên là bộ bạch chấp sự của Triệu Vân.

Theo sau lại có thêm một lễ vật nữa, mở ra xem, là bộ thuyền trưởng âm linh của Tào Tháo.

Tiếp sau lại có bộ dũng cảm của Trang Chu, bộ công chúa tinh linh của Vương Chiêu Quân, bộ chiến sĩ siêu thời không của Địch Nhân Kiệt.

Mới sáng sớm nha, Phù Âm bị một đống đồ đập tới có chút mơ hồ, không khỏi cào phím đánh chữ: [Việt ca, anh hôm nay trúng số sao?]

Thời Việt: "..............."

Cái gì mà trúng số chứ? Chỉ là tặng em vài tấm da thôi.

Thời Việt nhíu mày, hồi đáp: [Tặng em quà độ kiếp.]

Quà độ kiếp cũng quá quý trọng rồi, cô trước mắt chơi 5 tướng sĩ liền tặng cả năm bộ da, còn bao gồm cả truyền thuyết ký nữa!

Thật là giàu đến tùy hứng.

Phù Âm trong lòng phức tạp, thấy anh đã là đẳng cấp chí tôn vinh diệu, không khỏi cảm khái: [Cao thủ chính là không giống, em phải ở cấp kim cương ngồi xổm mấy tháng, anh thì chỉ cần một ngày đã thăng lên vinh diệu rồi, đánh thêm vài bàn là thăng lên vương giả đi?]

Thời Việt nói: [Ân, anh ở vương giả đợi em.]

Tuy rằng chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng làm cho ý chí chiến đấu của Phù Âm tăng lên vùn vụt, lập tức đáp: [Được, em sẽ nỗ lực!]

Bởi vì chân bị thương không thể tham gia quân huấn, Phù Âm bèn nằm ở ký túc xá chơi game.

Hai vị đồng đội không online, cô cũng không dám một mình đánh đơn rớt điểm, liền tới huấn luyện doanh luyện tướng sĩ.

Huấn luyện doanh là nơi chuyên dụng cho người chơi luyện tập, có thể tự mình chọn ra đối thủ, đẳng cấp, kinh tế vân vân, Phù Âm trước mắt đã học xong cả năm loại tướng sĩ, đánh thứ hạng trận kim cương cũng không vấn đề gì, nhưng cô vẫn chưa thấy đủ.

---- Bời vì mục tiêu cuối cùng của cô, là đánh tới vương giả.

---- Nếu như có thể, cô thậm chỉ muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, tiến vào trong trận đấu cấp cao của mùa giải chuyên nghiệp.

Nhưng tướng sĩ cô biết chơi quá ít, cô cũng thể không biết ngại mà nói ra cái ý tưởng xa vời này, bởi vì nói ra sẽ bị người ta chê cười.

Chỉ biết có 5 tướng sĩ, còn mơ mộng cái gì thi đấu, đi thi để bị ngược sao?

Trong liên đấu KPL chuyên nghiệp có vài cao thủ thực lực sâu không lường được, giống Thời Việt, tuy rằng thành danh nhờ Lý Bạch, nhưng tất cả các tướng đánh dã khác đều biết chơi, mà không chỉ có đánh dã, trung đơn, xạ thủ, tank, chiến sĩ cũng không làm khó được anh, tùy tiện chọn ra một tướng sĩ, ngược người chơi trên mạng là điều dễ dàng.

Đạt đến trình độ như vậy, mới có tư cách gọi là: tuyển thủ chuyên nghiệp.

Nếu như nói, tuyển thủ chuyên nghiệp là một hồ nước, vậy thì hồ nước này sẽ sâu không thấy đấy. Vậy hồ nước của Phù Âm, đại khái là giống như cái chậu nước rửa mặt đi.

Trang Chu, Tào Tháo, Triệu Vân, Địch Nhân Kiệt, Vương Chiêu Quân --- năm cái vừa hay đếm trên đầu ngón tay.

Phù Âm cảm thấy, muốn nâng cao trình đồ còn phải biết thêm được nhiều tướng sĩ, bản thân khoogn dùng, lúc đối thủ chọn dùng, bản thân cũng không loạn.

Cuối cùng cô nạp tiền vào game, mua hai tướng sĩ nổi bật Hoa Mộc Lan và Quan Vũ.

Cô gần đây xem vài chủ bá đánh trận thứ hạng cấp vương gải, phát hiện trận đấu cấp cao tỷ suất xuất hiện của Hoa Mộc Lan và Quan Vũ rất cao, vì vậy mới mua thử.

Nhưng sau khi luyện vài trận, Phù Âm cảm thấy thao tác của hai tướng sĩ này đặc biệt phức tạp ---- Hoa Mộc Lan của người khác là nữ trung hào kiệt, Hoa Mộc Lan của cô là kiếm cùn, song kiếm ngốc nghếch phân không rõ. Quan Vũ của người ta là chiến thần người thấy người sợ, Quan Vũ của cô giống như kẻ điên cưỡi lừa, không cản thận là xông tháp tặng đầu.

Này cũng quá khó rồi!

Phù Âm lần đầu có cảm giác thất bại mãnh liệt như vậy.

Thao tác của hai tướng sĩ này thật sự phức tạp. Cô lúc mới luyện Tào Tháo, Triệu Vân cũng thường chết, nhưng Tào Tháo và Triệu Vân đều chỉ có ba kỹ năng, chăm chỉ luyện, rất nhanh có thể thành thục. Nhưng Hoa Mộc Lan và Quan Vũ không giống vậy: kỹ năng có thể hoán đổi.

Hoa Mộc Lan có hai trạng thái vũ khí, hình thái song kiếm có ba kỹ năng, trạng thái trọng kiếm cũng có ba kỹ năng, lúc nào hoán đổi thì dùng kỹ năng riêng của hình thái đó, Phù Âm quả thực cả đầu úng nước. Vả lại công lược và cảnh miêu ta là một bài dài, xem đến đau đầu.

Quan Vũ giống vậy, hắn có trạng thái phổ thống và trạng thái xung phong, trạng thái phổ thông kỹ năng 1, cùng với trạng thái xung phong là hoàn toàn không giống nhau, trạng thái xung phong của Quan nhị gia, cưỡi ngựa như bay, nhưng thao tác tay chậm một chút, trạng thái này sẽ biến mất, Phù Âm thử chơi hai trận, khống chế di chuyển ở tay trai đều ấn trúng xuất kích, còn nắm bắt chưa tốt đã đổi sang trạng thái khác.

T_T

Cảm thấy bản thân chỉ số thông minh bị hệ thống khinh bit.

Tự mình tìm hiểu một lúc vẫn không hiểu, Phù Âm quyết định dùng phương pháp nhanh chóng hơn: hỏi Thời Việt.

Dù sao Thời Việt cũng đang online, có thể thấy anh đang rảnh, chắc không làm phiền anh đi?

Phù Âm lớn gan gửi tin hỏi anh: [Em mua Hoa Mộc Lan với Quan Vũ, chơi không hiểu lắm, chơi như thế nào mới đúng a?]

Thời Việt: [Em rất có dũng khí.]

Phù Âm: [Ân?]

Thời Việt: [Hoa Mộc Lan và Quan Vũ, là hai tướng sĩ có độ khó cao nhất.]

Phù Âm: [.............]

Vậy cô thật có dũng khí, vừa mới bắt đầu đã khiêu chiến tướng sĩ độ khó cao!

Thời Việt: [Hai tướng sĩ này, ở trận cấp thấp 99% là tay mơ, trận cấp cao lại là cao thủ như may, thường bị ban vị, bởi vì thao tác phức tạp, năng lực của tướng sĩ cũng đặc biệt cường. Hoa Mộc Lan công thủ nhiều mặt, có thể đánh, có thể kháng, còn có thể khống, rất toàn diện. Quan Vũ là ác mộng của tất cả da giòn, hắn có thể nháy mắt đánh vỡ cả đội hình đoàn chiến, là tướng sĩ mạnh nhất trong mọi đội hình.]

Phi thường phức tạp, nhưng cũng phi thường mạnh.

Biết chơi Quan Vũ và Hoa Mộc Lan, cùng với không biết chơi Quan Vũ và Hoa Mộc Lan, hoàn toàn là hai thái cực khác nhau.

Phù Âm có chút uể oải, cảm thấy bản thân hiện tại khiêu chiến hai loại tướng sĩ này có chút tự tìm ngược.

Cô không nhịn được hỏi: [Tướng độ khó cao có mấy cái? Em có cần tránh đi không?]

Thời Việt đáp: [Lý Bạch, Luna, Hàn Tín, Điêu Thuyền, Bách Lí Huyền Sách vài vị này, độ linh hoạt cực cao, tốc độ tay và phản ứng cần phải nhanh mới có thể thao tác tốt. Vài vị này đều rất khó điều khiển, nhưng luyện tốt có thể carry.] Anh sợ đả kích đến đối phương, lại sửa miệng: [Em cũng không cần tránh né, ai cũng đều từng là người mới, anh ban đầu chơi Lý Bạch cũng thường xuyên chết.]

---- Ngay cả Việt thần cũng chết trên trăm trận, mới từ từ trở thành cao thủ, cô có cái gì phải sợ?

---- Không lẽ bởi vì tướng sĩ khó chơi, liền không dám luyện?

Phù Âm lập tức nghiêm túc lên: [Vậy em trước luyện Hoa Mộc Lan. Trọng kiếm và song kiếm thay đổi em không quá rõ, có thể giảng giải giúp em không?]

Thời Việt dứt khoát gửi giọng nói, thấp giọng nói: "Em có thể lí giải như thế này, trạng thái song kiếm Hoa Mộc Lan có nhiều đẳng cấp, tương đối linh hoạt, có thể dùng để đột tiến, tiêu hao đối thủ, trở thành thích khách mà chơi. Ở trạng thái trọng kiếm, kỹ năng cấp tốc sẽ trở nên chậm, nhưng lực sát thương cao, phòng ngự cũng chắc chắn, có thể làm chiến sĩ. Song kiếm công nhanh, linh hoạt, trọng kiếm bạo phát cao, phòng ngự cao, hai loại vũ khí cần xem xét tình thế mà hoán đổi, khả năng hiểu biết yêu cầu phi thường cao."

"Nếu như em hạ quyết tâm luyện Hoa Mộc Lan, tự mình tìm hiểu rất khó. Không bằng anh dẫn em, một bên thực chiến, một bên giảng giải."

Phù Âm chăm chú lắng nghe, lo lắng bản thân bỏ sót chữ, lại lần nữa phát lại âm thanh.

Không ngờ Thời Việt cư nhiên lại có giảng giải kỹ càng cách chơi như vậy, tuy rằng thông qua điện thoại giọng anh thập phần lãnh đạm và bình tĩnh, nhưng cô vẫn cảm thấy Thời Việt đối với cô rất nhẫn nại.

Trong lòng Phù Âm có chút ấm áp, cũng dùng giọng nói đáp: "Các anh hôm nay không phải thi đấu sao? Nếu không em tự mình luyện trước, sau đó có gì không hiểu lại hỏi anh?"

Bên tai nghe được âm thanh êm tai và dịu dàng.

Thời Việt không chút do dự nói: "Không sao, trận đấu 6 giờ chiều mới bắt đầu, hiện tại còn sớm, anh dẫn em."

Nói xong trực tiếp gửi lời mới đến.

Thấy Phù Âm vào đội, trong lòng Thời Việt cũng vì thế tốt hơn một chút.

----- Anh cuối cùng cũng có thể cùng Phù Âm tổ đội, mà không bị cô ghét bỏ "trình độ quá cao".

----- Thật không dễ dàng.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Việt ca khổ thật, muốn tổ đội với người ta còn phải bịa ra đủ lý do =)))))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play