Ma nam định kể câu chuyện bi đát về mối lương duyên khốn khổ của mình thì bị Ngôn Mặc ngăn lại.

"Vẫn chưa kết thúc."

Quỳnh Nhân gật gật đầu. Mặc dù con ăn sắc quỷ đã biến mất trong làn khói, nhưng mùi thối vẫn còn đó. Có thể thấy, trong biệt thự lớn của Dung Trinh còn có những thứ khác.

Biểu cảm trong mắt cậu khi nhìn Dung Trinh đột nhiên trở nên rất phức tạp.

Ái Khốc Tấn thực sự là một trang web tội lỗi.

Trang web này đều đặn sản xuất một chương trình tạp kỹ thử giọng và một số chương trình loại cạnh tranh hàng năm. Bất kể hình thức của chương trình, đầu tư là một liên kết tất yếu trên trang web này.

Miễn bạn là một ngôi sao được săn đón, bạn không thể thoát khỏi đao của ái khốc tấn.

Sau bao nhiêu năm cắt tỏi tây, giờ đây bản thân Dung Trinh cũng bị ma cắt như tỏi tây.

Thực sự là nhân sinh ở trên đời, còn nhanh hơn lưỡi đao của ai đó.

"Ngoài ra ~ còn có ~"

Dung Trinh khóc không ra nước mắt.

Nói thì chậm xảy ra thì rất nhanh, nhiệt độ trong phòng khách giảm mạnh, thời tiết hơn 20 độ C, có sương giá trên kính.

Một hình bóng màu đỏ đột nhiên xuất hiện, với sừng trên đầu, răng nanh ra khỏi miệng, và khuôn mặt to màu xanh lá cây với đôi môi đỏ đáng sợ.

Con ma giận dữ hét lên: "Ai đã giết chồng ta?"

Quỳnh Nhân: "..." Chồng? có phải là cục sáp ong màu vàng kia? Khẩu vị của ác quỷ này cũng thật là nặng.

Mọi người thường không thể nhìn thấy ma, ngay cả những con ma mềm mại, háu ăn như sáp vàng, Dung Trinh cũng chỉ có thể nhìn thấy qua ống kính máy quay.

Con ma đỏ này là khác, hắn hung tợn, hung bạo, cho dù không có đôi mắt âm dương cũng có thể nhìn rõ hắn.

một nhóm người sợ hãi tè ra quần trốn phía sau Ngôn Mặc.

Quỳnh Nhân bị mùi của con ma đỏ xông té ngã, nước mắt rơi từng giọt lớn.

Những lo lắng của hàng xóm thực sự có đạo lý. Đôi khi vấn đề không phải là hiệu quả chiến đấu. Trước khi bạn bắt đầu, đối thủ đã tung ra một thân mùi vị tanh tưởi công kích. Bạn thậm chí không thể mở mắt. Thì còn đánh cái gì?

Cậu bị hun đến không thở nổi, kéo lấy Ngôn Mặc nói: "Ngươi cho ta hít một hồi đi!"

Không quan tâm Ngôn Mặc có đồng ý hay không, cứ thế vùi đầu vào.

Ngôn Mặc vốn dĩ đang nghĩ xem nên dùng phương pháp gì để khuất phục con ma đỏ để hắn trông vừa mạnh mẽ vừa khoa học và không khiến Quỳnh Nhân nghi ngờ rằng hắn không phải là người.

Rồi dòng suy nghĩ của hắn bị cắt ngang bởi người đột ngột xuất hiện trong vòng tay hắn.

Mái tóc xoăn nhỏ chạm vào cằm hắn, hơi thở ấm áp phả vào tim hắn. Hương thơm ấm áp bốc lên, hắn không nhịn được xoa nhẹ lên mái tóc mềm mại và thơm tho như hắn đã từng nghĩ của Quỳnh Nhân.

Quỳnh Nhân hít thở trong lồng ngực của hắn, giờ khắc này, lồng ngực hàng xóm chính là bến đỗ ấm áp nhất của cậu, sau khi vùi đầu vào, cuối cùng anh cũng có thể thở được trở lại.

Dung Trinh bọn họ cũng ngửi thấy mùi hôi thối tương tự, nhưng không thể theo Quỳnh Nhân để chôn ngực, họ cảm thấy như chết đi sống lại. Lý Quỳ nhớ đến âm mưu mà mình đã xem trong phim, đổ một cốc nước lên người, sau đó cởi áo và dùng quần áo ướt che miệng và mũi.

Quỷ tóc hồng dựng ngược, giữa phòng khách gió thổi qua, nhìn thấy động tĩnh của họ, cảm thấy bị sỉ nhục, liền hét lên: "Các ngươi đều phải chết!"

Vải trên ngực Ngôn Mặc bị làm ướt, là Quỳnh Nhân đang khóc sao? Cũng Đúng, cậu sợ ma như vậy, hôm nay không mang theo con thỏ nhồi bông kia.

bàn tay Ngôn Mặc đang giữ chặt cánh tay Quỳnh Nhân, hắn ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn vào không trung, đôi mắt hắn lập tức đỏ lên, giống như một biển máu không đáy.

Vẻ mặt hung dữ của con ma đỏ đột nhiên cứng lại.

Bóng dáng của hắn ở trên không trung nhảy ra đứng im một lúc, như thể ai đó đã nhấn nút tạm dừng, tóc và quần áo của hắn vẫn bay về phía sau.

Hắn há to miệng, không thể cử động, không thể nói, tự nhiên không thể cầu xin lòng thương xót, con ma đỏ biết người này là ai, nhưng trước khi cái tên hiện ra trong đầu hắn, hắn đã lặng lẽ bị thổi tan thành từng mảnh.

Mạnh Thiên Sơn chỉ nhìn thấy Ngôn Mặc ngẩng đầu lên, bóng ma đỏ đã nổ tung.

Loại bùa chú nào có thể thổi bay hồn ma ngay khi hắn vừa ngẩng đầu lên, dù Mạnh Thâm có đi vô thường thì ít nhất hắn cũng phải ném móc câu hồn vào con ma rồi ném cây gậy tang.

Hai người này đều hơn người, lại đẹp đôi, có vẻ như huyền môn long thành sắp thay đổi lãnh đạo.

Ngôn Mặc cẩn thận xoa sau đầu Quỳnh Nhân, thấp giọng nói: "Đừng sợ, hắn đã chết."

Ngực dưới má Quỳnh Nhân khẽ run lên khi nói, cẩn thận ngẩng mặt lên và phát hiện quả thật không có mùi gì bất thường. Không khí vừa rồi giống như giông bão, trong lành đến lạ thường.

Cậu buông người hàng xóm ra lau nước mắt: "Cảm ơn".

Có thể coi là thoải mái, thật sự không ngờ trên đời vẫn còn những con ma có mùi hôi đến mức khiến người ta rơi nước mắt.

Trong lòng một trận ớn lạnh, Ngôn Mặc cảm thấy trong lòng có chút mất mác.

"Đây không phải là ma, đây là vũ khí sinh học!" Quỳnh Nhân nôn mửa, sau đó đột nhiên nhớ tới những gì ma đỏ đã nói: " hắn ta nói, 'Ai đã giết chồng mình', chồng của hắn ta không phải..."

Ngôn Mặc gật đầu: "Là quỷ ăn sắc."

Mọi người đều không nói nên lời. Một con ma ghê tởm như vậy thực sự có thể tìm thấy một nửa còn lại...

Điều này làm cẩu độc thân làm sao chịu được.

"Kẻ vừa đến để trả thù là quỷ ăn thịt. Quỷ ăn thịt thích ăn xác động vật và có mùi hôi thối, vì vậy nơi này có rất nhiều ruồi."

Lý Quỳ nghĩ đến con ruồi đang bò trên mặt Dung Trinh, lặng lẽ cùng Dung Trinh kéo dài khoảng cách: " đại sư. Dung Trinh trông như chạy ra khỏi bảo tàng tượng sáp kinh dị vì bị một con ăn sắc quỷ quấn lấy. Vậy hắn bị ruồi leo lên.......có phải nói trên người hắn cũng có mùi đó, hắn sẽ không phải... "

Ngôn Mặc: "Hắn ta không bị ma nhập, nhưng hắn ta đã tiếp xúc với quỷ ăn sắc nhiều lần, mới sẽ như vậy."

Tiếp xúc tương đối nhiều...

Chết tiệt! Lý Quỳ kinh hãi nhìn lại Dung Trinh: "Ý của anh là, ý của anh là..."

Dung Trinh ôm mình một cách yếu ớt và bất lực.

Trái tim của Quỳnh Nhân đột nhiên tràn ngập sự đồng cảm sâu sắc. Làm nửa ngày, hóa ra Dung Trinh chính là đạo cụ tình thú cho đôi quỷ phu phu.

Mạnh Thiên Sơn không quá lanh lợi, đã chết lặng.

" con quỷ tóc đỏ kia có thể nhập vào ai được chứ? Yêu thịt... Không phải là đầu bếp của dung tổng?"

Còn có thể là ai? Quỳnh Nhân nhìn khuôn mặt xám xịt của Dung Trinh với vẻ thương hại.

Nếu họ đang ở trong một bộ phim kinh dị hồi hộp.

Chỉ có một vài ký tự trong tổng số. Có liên hệ chặt chẽ với Dung Trinh, và chỉ có một màu liên quan đến màu đỏ.

người tóc đỏ mời Mạnh Thiên Sơn.

Là mức độ mà người đọc sẽ không thích câu trả lời quá đơn giản.

Dung Trinh nghĩ rằng hắn ta chỉ làm một cuộc giao dịch tiền bạc, nhưng hắn ta không ngờ rằng người chồng ma và người vợ thực sự sẽ quan tâm đến hắn ta. Chỉ cần nghĩ đến cậu bé quàng khăn đỏ đã sống trong biệt thự của mình hơn nửa tháng là...

Dung Trinh không thể dừng lại, sau đó, hắn ngẩng mặt lên, vẻ mặt bình tĩnh, dường như không có gì có thể đánh trúng hắn một lần nữa.

Sau khi trải qua tất cả những gì đã xảy ra ngày hôm nay, hắn cảm thấy mình khô héo, nhưng hắn cũng thăng hoa. Giờ đây, cuối cùng hắn cũng có thể cống hiến hết mình cho công việc mà không bị các đối tượng bên ngoài cám dỗ.

Hiệu suất của Ái Khốc Tấn năm nay chắc chắn sẽ tốt hơn.

Sau khi giải quyết xong một vấn đề, lại có một vấn đề khác.

Quỳnh Nhân nhìn con ma nam đang cuộn mình trong một quả bóng trốn trong góc với ánh mắt đắc ý.

"Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện Dung Trinh luôn thiếu nợ ngươi, ngươi đừng lo lắng, ta tuy rằng được mời bắt ma, nhưng mông của ta tuyệt đối ngồi cùng công nhân đánh đòn, cũng tuyệt đối không cảm thông bọn họ tư bản."

Là một kẻ đòi nợ thật thà, ma nam không những không đòi được nợ mà còn phải bảo vệ an toàn cho Dung Trinh để đòi nợ.

Vừa rồi đã rất sợ hãi, tâm lý cảm thấy ủy khuất vô cùng.

Chợt nghe thấy được một âm thanh ôn nhu cùng mình nói chuyện, cảm thấy như nhìn thấy ánh sáng trong bóng tối, hắn bay đến nắm chặt tay Quỳnh Nhân.

Hu hu hu hu, ta thật là khổ a, Ta làm về mảng âm nhac đã nghèo còn thảm, vẫn phải lai lưng ra làm, Quỳnh đại sư, người phải giúp ta là chủ a!"

Vẻ mặt của Quỳnh Nhân đông cứng lại.

Một tay bị ma nam giữ chặt, tay kia vô lực thả người trên không trung.

Con thỏ ở đâu, con thỏ của cậu ở đâu?

Ngôn Mặc biết Quỳnh Nhân rất sợ ma, hắn lo lắng ma ở dương gian không có lý trí như âm phủ, sợ nếu đánh nhau sẽ làm hại đến thỏ bông, nên cậu ấy không mang nó theo.

Giờ đang bị một hồn ma giữ tay, chắc hẳn Quỳnh Nhân đang rất sợ hãi.

Nhưng Quỳnh Nhân vẫn luôn rất tâm lý, hắn bắt tay với ma nam, có thể là để xoa dịu sự kích động của ma nam, tự hồ làm cho họ thả lỏng.

Ngôn Mặc lo lắng nhìn sang và thấy rằng Quỳnh Nhân đang vươn tay còn lại về phía hắn, không ngừng vẫy tay.

A, đây là...ý tứ muốn cùng hắn nắm tay sao?

Ngôn Mặc có chút sửng sốt, như vậy có phải tiến triển quá nhanh.

Nắm, hay là không nắm?

Ngôn Mặc nhìn tới, rồi quay đầu về, yên lặng đưa tay của mình tới.

Quỳnh Nhân bắt được một cái tay, chính là không hiểu sao, bàn tay kia truyền ra một hơi ấm, đem sợ hãi của cậu xua tan đi.

Quay đầu lại nhìn, hoá ra cậu bắt được tay của Ngôn Mặc.

Hàng xóm không chỉ có công năng ngăn cách mùi, còn có thể giúp cậu không sợ quỷ.

Quỳnh Nhân không nhịn được hoà nghi, hàng xóm cũng là thỏ bông thành tinh đi...

______________

Nam ma này là một nhạc sĩ, trước khi còn sống có chút giống Quỳnh Nhân, ai cũng nói anh ta có tài, nhưng không nổi tiếng.

Cuộc sống rất khó khăn.

Dung Trinh tình cờ nghe được bản nhạc do anh ta sáng tác, cảm thấy anh ta rất có tài nên đã nhờ anh ta viết nhạc phim cho bộ phim truyền hình mà Ái Khốc Tấn đầu tư.

Ngay khi được phát sóng, bộ phim đã rất nổi tiếng và giành được một số giải thưởng quan trọng trong lĩnh vực phim truyền hình. Nhạc phim cũng được đón nhận nồng nhiệt. Nhạc phim gốc bán rất chạy trên ái khốc tấn.

Anh ta có cơ hội lội ngược dòng trước gió như Quỳnh Nhân.

Nhưng anh ta xui xẻo hơn Quỳnh Nhân rất nhiều, trước khi bộ phim truyền hình ra mắt, anh ta đã trượt chân trong phòng tắm và đập đầu vào bồn tắm, sau nhiều tháng nằm trong bệnh viện, anh ta vẫn không qua khỏi.

Những người thân trong gia đình đã làm cầu siêu cho anh ta, nên trong lòng anh ta không có bất cứ ám ảnh hay oán hận nào.

Nhưng có một điều anh ta không thể buông bỏ.

Ma nam chỉ vào Dung Trinh, thân thể mờ mịt run lên vì tức giận: "Đều là lão già này chỉ trích khả năng sáng tạo của tôi. Khi ái khốc tấn ký hợp đồng với tôi, tôi không ngại ngùng yêu cầu trả thêm tiền trước. Kết quả thế nào. Tôi đối xử với hắn như Tri kỷ, hắn lại coi tôi như một cây tỏi tây, một đao chém không thương tiếc."

"Ngay sau khi tôi chết, họ đã không trả cho tôi số dư còn lại. Mẹ tôi đã già, tôi đã sống trong bệnh viện vài tháng, gia đình tôi đã hết tiền từ lâu. Với số dư này, ít nhất mẹ có thể trả lại số tiền đã nợ. Một công ty lớn như vậy, lại ăn quỵt tiền của người đã chết, đúng là ái khốc tấn mà. "

Vẫn là trình độ phục vụ của địa phủ cao, sau khi chết, hắn đến Quỷ Phán Điện, đem khoản nợ này nói ra. Tần Quảng Vương liền bàn giao xuống, để thành hoàng long thành phát lệnh, kêu âm soa đưa hắn về dương thế.

Âm soa kia thậm chí còn dạy anh ta một số chiêu trò để hù dọa người. Thời điểm nửa đêm thổi gió vào cổ hắn, để Dung Trinh gặp quỷ đả tường ở nhà, cố tình tạo ra tiếng bước chân sau lưng Dung Trinh, dọa hắn chết khiếp, rồi báo mộng đòi nợ, thế là Dung Trinh sẽ có thể hoàn trả sớm.

Ma nam nói: "Ta tìm Dung Trinh theo chỉ dẫn của âm soa, nhưng trước làm cho hắn sợ hãi, hắn giống như cách cái chết không xa. Bản thân ta cũng là ma, có thể thấy được quỷ quấn quít lấy hắn."

"Tiền của tôi vẫn chưa đòi được. Đối với số tiền mà hắn ta nợ tôi, tôi phải bảo vệ mạng chó của hắn."

Loại chuyện này quả thực quá ác độc.

Quỳnh Nhân đặc biệt đồng cảm về những gì đã xảy ra với ma nam này. Nếu cuối cùng cậu ta nhận được công việc, cậu ta còn chết trước khi nhận được số dư, số dư lại bị trừ.

Đừng nói đến chuyện xuống âm phủ, sắp xuống địa ngục rồi, còn phải leo lên Dương gia để lấy lại tiền.

Dung Trinh cảm thấy đau khổ sau khi nghe điều này.

"Hiểu lầm, là hiểu lầm. Ngươi lúc đó còn chưa nổi tiếng, giá cả không thể cao. Cần gì ta phải khấu trừ tiền của ngươi. Bình thường Ta sẽ không giải quyết loại chuyện nhỏ mấy chục triệu này.. "

Điều này thật khó xử khi hắn là bạn tốt của Lý Quỳ.

Lý Quỳ cũng nói: "Mặc dù Lão Dung là người có đạo đức không tốt, quả thực là một tên tư bản vô lương tâm. Nhưng hắn nhất định không phải là người phá hoại nhân viên. Hầu hết những người giao dịch với ngươi đều sẽ biết ngươi không còn, sau đó hắn sẽ bỏ túi khoản tiền đó. "

Quỳnh Nhân cảm thấy chuyện này đúng là thiếu đạo đức.

Dung Trinh hỏi số dư còn lại bao nhiêu, ngay lập tức lấy ra số tiền tương tự từ két sắt, chỉ ra rằng hắn ta sẽ đích thân giao nó cho mẹ của ma nam vào sáng sớm.

Hắn cũng sẽ tiến hành điều tra kỹ lưỡng công ty và xem kẻ nào đã biển thủ tiền của ma nam.

Mong ước của ma nam được hoàn thành, trên người Thành Hoàng Lệnh xuất hiện một luồng sáng ấm áp, ma nam biết chuyện đã được giải quyết nên quay trở về thôi.

Nhìn ma nam rời đi, Quỳnh Nhân chợt nhớ ra: " này, nếu ngươi muốn tìm một công việc liên quan đến âm nhạc trong thời gian chờ đợi đầu thai, ngươi có thể đến công ty CNHH văn hoá truyền thông Phú Khoái, số 233 đường Thanh Khê, Quỷ Phán Điện, để xin việc. họ đang tuyển dụng nhân tài."

Nam ma bước chân dừng lại nghi ngờ hỏi: "Sao lại có công ty tên văn hóa giải trí giàu nhanh? Không phải là công ty đa cấp chứ?"

" là tôi lập ra" Quỳnh Nhân không hối tiếc, " giàu nhanh hơn thật tốt a, sáng sủa dễ thuộc."

Ma nam lập tức thay đổi giọng điệu: "Tên hay! Chỉ cần việc đại sư người giúp ta hôm nay, ta có thể bắt đầu học viết nhạc cho ngươi. Sớm giàu có, ta nhớ kỹ."

Mấy người từ biệt ma nam. Đã đến lúc phải về nhà. Dung Trinh hứa rằng anh ta sẽ giúp Quỳnh Nhân chấm dứt hợp đồng với văn hóa chân thành càng sớm càng tốt, hắn ta cũng đã trả một khoản phí hậu hĩnh cho việc săn ma.

Trên đường trở về, Quỳnh Nhân thực sự tò mò hỏi: " anh còn chưa nói cho tôi biết ta tại sao rõ ràng tôi không phải đạo sĩ, cũng chưa tu luyện phương pháp của Đạo gia, lại có thể dẫn sấm."

Ngôn Mặc do dự một chút.

Quỳnh Nhân: "Không nói được sao?"

Ngôn Mặc, có chút ngượng ngùng: "Tôi sợ sau khi nói ra cậu sẽ thất vọng."

Quỳnh Nhân: " sẽ không, anh nói đi."

Ngôn Mặc giải thích nói:

Cái gọi là "Công pháp dùng tiên thiên tổ khí, đem bản mệnh nguyên thần dùng."

Lôi pháp thông thường yêu cầu phải biến thân phàm trần thành thân thể nguyên mệnh chân thân, mới có thể đưa tới lôi.

Nhưng đây không phải là cách duy nhất.

Khi Mạnh Thiên Sơn giả ma giả quỷ, hắn đã đốt rất nhiều tiền của thiên đình cho ma ăn thịt, tức là những đồng tiền đó là đốt cho các vị thần và tướng.

Tiền đốt ma không thể tự mình nhặt được, cũng không cho người khác được nên dù đốt tiền nhiều cũng không ai nhận.

Ngôn Mặc yêu cầu Quỳnh Nhân đọc phù chú chính là chiêu dịch lôi bộ chư tướng, Quỳnh Nhân vừa đọc, đống tiền vừa đốt lập tứ có được phương hướng đi đến- lôi bộ chư tướng.

Lôi bộ chư tướng cũng không phải là những vị thần đứng đầu, ngày thường cũng không có nhiều người đốt tiền cho họ, hiếm khi nhận được số tiền lớn như vậy, chỉ là giúp một chuyện nhỏ, cho dù Quỳnh Nhân không biết cách sử dụng lôi pháp, họ sẽ mắt nhắm mắt mở, đánh một đạo lôi xuống dưới.

Quỳnh Nhân: "Hóa ra làm thần cũng không dễ dàng như vậy..."

Tốt, thật trần tục! Cũng có một chút nghèo đói và cay đắng từ những vị thần không được lòng dân.

Thần Tài chắc chắn không gặp rắc rối này.

_______________

Trong vòng vài ngày, có tin nhân viên ái khốc tấn lợi dụng chức vụ để tham ô và nhận hối lộ. Sự việc này thực sự liên quan đến văn hóa chân thành.

Hóa ra trước đây Mạng Thanh Hành không tham gia vào bản dự thảo, sau đó đã được ký bởi văn hóa chân thành. Thay vào đó, anh tham gia "Star Motion Trainee" sau khi ký hợp đồng với Văn hóa Chân thành dưới sự giới thiệu của Phó Gia Trạch.

Người phụ trách chính của nhóm chương trình "Star Action" đã giả mạo nhân cách đạo sĩ của Mạnh Thanh Hành, dàn xếp trọng lượng phát sóng, giả mạo số phiếu bầu do hối lộ văn hóa chân thành.

Một khi sự việc bị phanh phui, văn hóa chân thành vốn kém may mắn gần đây lại càng tệ hơn. Danh tiếng của Mạnh Thanh Hành sụt giảm nghiêm trọng, Phó Gia Trạch cũng bị liên lụy trong vụ việc này.

Số đầu tiên của " đi nào, bạn ơi " được phát sóng với thời điểm này, Lý Quỳ xứng đáng là một phù thủy nóng bỏng.

Giai đoạn đầu tiên được chia thành hai tập, tổng thời lượng hơn bốn giờ. Phần thi bắn cung hấp dẫn ở nửa đầu của tập phim đã tạo cho khán giả cảm giác như mình đang xem những màn tranh tài trong một chương trình tạp kỹ.

Cảnh bắn cung của Quỳnh Nhân hay đến nỗi khiến người ta không nói nên lời, và những bức ảnh chụp màn hình trở nên điên cuồng.

Trực tiếp dựa vào mặt lên hot search.

Nửa tập sau phải trả phí mới có thể xem, nhưng nó đã không phụ khoản phí mà mọi người đã bỏ ra.

Quỳnh Nhân có thể được gọi là một quyển sách giáo khoa biểu diễn trên sân khấu, dạy cho tất cả các nghệ sĩ múa hát một khoá.

Sự thật đã chứng minh rằng một số người có thể vừa hát vừa nhảy, cả hai đều hoàn hảo như một MV.

Phần lặp lại độc đáo của cậu khiến khán giả vô cùng kinh ngạc không thôi, làm xôn xao nhiều người trong vòng tròn khiêu vũ đường phố.

Cao trào của chương trình tạp kỹ trong tập này xuất hiện sau khi Quỳnh Nhân và Phó Gia Trạch nhảy xong "cực quang " cùng nhau.

Sau khi Phó Gia Trạch nói " cực quang " là điệu nhảy do Quỳnh Nhân biên đạo, Thanh Hành nói câu kia " anh không phải cùng em nói, điệu nhảy này là do anh biên đạo sao?"

Cái này đúng là kinh động thiên hạ. Khán giả xem xong đều sững sờ, màn đạn một mảng ngoạ tào.

# Phó Gia Trạch nói dối # ngay lập tức vội vã lên hot search thứ hai.

Nếu là thường ngày, Phó Gia Trạch có thể quan hệ xã hội một chút. Nhưng bây giờ cả hai người bọn hắn đều đang dính lấy nghi án, cưỡng chế tẩy trắng là không thực tế.

Hình tượng hoàn mỹ mấy năm qua Phó Gia Trạch xây dựng hoàn toàn đổ nát, trên Internet xuất hiện yêu sách. Một số người nói rằng hắn có cuộc sống riêng hỗn loạn, một số người nói rằng hắn là đạo đức giả, thật thật giả giả trộn cùng nhau, càng diễn càng mãnh liệt.

Sau đó càng nhiều người tuôn ra, Phó Gia Trạch ở trong một buổi tiệc nào đó đã có hành động không đúng giống như dùng thuốc cấm, cũng tại hiện trường chống mại dâm bị bắt. Vào thời điểm đó, những người khác không đỏ, khuôn mặt cũng khác với bây giờ, cũng đổi tên, do đó không có tác động lớn.

Netizens nhanh chóng tìm thấy báo cáo trên một số trang ưeb năm đó đưa tin.

Văn hóa chân thành chết cũng không nhận, cũng đã đưa thư tín công hàm luật sư, yêu cầu xóa Weibo bôi đen Gia Trạch, nói rằng cư dân mạng bịa đặt Phó Gia Trạch.

Hành động này làm nhiều cư dân mạng phẫn nộ, rất nhiều người bàng quang ăn dưa chuyển tiếp thông tin Phó Gia Trạch bị bắt lúc đó.

Văn hóa chân thành không thể làm gì được, giờ đây từ khoá Phó Gia Trạch đã thối.

Văn hoá chân thành loạn trong giặc ngoài, vốn là muốn buộc chặt với Quỳnh Nhân đang tiềm ẩn giá trị nổi tiếng. Tuy nhiên, Dung Trinh đã mang đoàn luật sư bắc hải đến cửa, Đan Tồn Hạo chỉ có thể lựa chọn khuất phục.

Điều tồi tệ nhất nhất của một công ty là, nếu như minh tinh sụp đổ thì tài sản quý giá nhất công ty cũng không còn nữa.

Bây giờ văn hóa chân thành chỉ có một vỏ, không còn vực dậy được.

Vào ngày giải ước hợp đồng, người đại diện đã rất vui vẻ, Quỳnh Nhân cũng cảm thấy cả người thoải mái.

Người đại diện kiên trì nói, có thể giúp Quỳnh Nhân đổi vận, là vì do hắn đã bái tài thần về.

Bái thần là phải lễ tạ thần.

Người đại diện đích thân giao bức tượng thần tài đến nhà Quỳnh Nhân, đồng thời mang theo một hộp hương thơm hảo hạng.

Hương thơm mà gã mang đến không phải là hương tre thông thường dành cho các vị thần, phải có nguyên liệu đặc biệt, là dầu cô đặc từ hoa tử đằng. Truyền thuyết kể rằng đốt hương này cầu khấn, tất cả mong ước se được đưa đến các vị thần.

Người đại diện cho rằng đốt nguyên liệu tốt, không có tạp chất khác, không có người trung gian chế tạo chênh lệch, nguyện vọng có thể thuận lợi gửi tới tai thần.

Quỳnh Nhân biết. Không phải là thần tài khiến cậu chuyển vận, mà là những người hâm mộ đáng yêu của cậu trong minh giới.

Người giúp cậu thoát khỏi vận đen hoàn toàn chính là người hàng xóm của cậu

Nhưng Quỳnh Nhân, giống như nhiều đứa trẻ, luôn báo tin tốt chứ không phải tin xấu để làm người lớn tuổi lo lắng. Việc khắc ngọc và đổi vận trận quá hung ác, cậu không muốn làm cho người đại diện và viện trưởng sợ hãi mà phải che giấu những thứ này.

Người đại diện vui vẻ sắp xếp ngôi miếu thờ thần tài nho nhỏ, vẻ mặt béo ú kêu lên: "Tượng thần tài tôi mua năm mươi tệ có thể đổi vận, đẹp như vậy. Người bán thật sự là người có lương tâm ngành nghề.. "

Quỳnh Nhân không tin tưởng lắm vào thẩm mỹ của người đại diện, nhưng khi chuẩn bị xong lư hương nhỏ, cậu sẽ đưa tiền giấy tới xem thử.

Quỳnh Nhân: "......"

Vị thần tài có này quả thực đẹp trai đến kinh ngạc, chỉ là có chút quen mắt...

Quỳnh Nhân, người đã phải chịu đựng rất nhiều từ đồ trang trí bằng ngọc bích, gần đây đã bổ xung thêm kiến ​​thức về đồ trang sức và ngọc bích.

Đánh giá từ kiến ​​thức bề ngoài của mình, kỹ thuật chạm khắc của tác phẩm điêu khắc này là cực kỳ cao. bức tượng chỉ có tổng cộng 30 cm, nhưng ngay cả tóc và móng tay cũng được chạm khắc.

Năm mươi có thể không đủ cho số lẻ tiền công.

Tượng bằng gỗ, sơn, màu sắc cực kỳ tốt.

Thần tài tóc đỏ mắt đỏ quần áo sát thân, có chút giống như vừa mới từ trong nước đứng lên. Với một sợi dây chuyền phức tạp treo trên ngực, anh ấy đứng chân trần trên một bông sen đỏ.

Dù nhìn theo cách nào đi nữa thì bề ngoài của bức tượng này gần với tượng Phật hơn.

Tại sao người đại diện lại tin rằng đây là tượng thần tài, là cái gì che mắt của hắn?

Quỳnh Nhân: "Lão Dương, đây không phải là thần tài."

Người đại diện không tin tưởng nhìn cậu: "Không thể nào. Hắn cả người màu đỏ như này rất là tốt lành, nhìn như sắp phát tài. Hơn nữa câu đối bên trái phải cũng viết là chữ tốt, chắc chắn là thần tài.

Quỳnh Nhân nhìn câu đối khắc trên gỗ, hai bên là " nhất kiến sinh tài " và "Thiên hạ thái bình." Thật lâu không nói nên lời.

"Đúng rồi." Người đại diện vỗ đầu của một cái, "Gần đây có quá nhiều chuyện tốt, ta suýt chút nữa quên mất.Bách khoa toàn thư về dụng cụ tra tấn, liên hệ với ta, thời gian quay đã định ra. Kỳ này là cậu và Diêm Vương chụp ảnh bìa, họ muốn phỏng vấn cuộc sống trên dương gian của cậu "

Người đại diện có chút lo lắng: "Diêm Vương cùng cậu chụp ảnh bìa không quá tốt? Lúc đó cậu phải cẩn thận đừng xúc phạm đến đại vương, nghe nói ngài rất nghiêm khắc, không thể hòa nhã như Tống đế vương."

Cộc cộc, có người gõ cửa.

" Quỳnh Nhân, tôi mua kem."

Người đại diện chưa bao giờ nghe thấy giọng nói này trước đây, và hỏi, "ai vậy?"

Quỳnh Nhân: "ừm..."

Người ngoài phòng là hàng xóm của cậu

Người chủ cũ của ngôi nhà ma ám đã tuyên bố bị phá sản.

Trông giống hệt như "Thần của cải", ngoại trừ đôi mắt và mái tóc khác nhau.

Có tác dụng tương tự như con thỏ bông.

Được cho là rất nghiêm khắc và lạnh lùng.

Đã dạy cậu bắn cung.

Chuẩn bị chụp bìa với cậu.

Cậu nên chọn cái nào để giới thiệu cho người đại diện của mình?

Trước khi mở cửa, Quỳnh Nhân đã che dấu "Thần tài ".

Vẫn nên giới thiệu là anh hàng xóm đi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play