Tịch Băng Toàn tươi cười có đôi khi rất tà ác, tà ác đến mức
khiến người ta lạnh người. Nam Cung Tẫn giờ phút này liền cảm giác được
lãnh ý, còn có một chút ghen tị không rõ, đương nhiên nhiều nhất vẫn là
lửa giận! Cho dù hắn đã hưu Ngự Thiên Dung, nhưng chuyện Ngự Thiên Dung
từng là nữ nhân của hắn vẫn không thay đổi, nam nhân này rõ ràng đang khiêu chiến tính nhẫn nại của hắn!
Bọn hạ nhân đã sớm tự động tránh đi, Tịch Băng Toàn ở Hội Họa Viên uy
tín rất cao, nay tuy rằng hắn thường xuyên ra ngoài, bất quá, Ngự Thiên
Dung không có nói cho hạ nhân biết Tịch Băng Toàn không được tính là
người của Hội Họa Viên, chuyện nàng giận Tịch Băng Toàn chỉ có nhóm bốn
người hộ vệ Triển Cảnh biết mà thôi, cho nên, hạ nhân trong Hội Họa Viên vẫn xem Tịch Băng Toàn là một nhị đương gia!
Nam Cung Tẫn không biết bản thân mình là làm sao nữa, trong đầu bỗng
nhiên thoát ra một ý tưởng khiến chính hắn cũng bất ngờ: hắn muốn đón
Ngự Thiên Dung về nhà, vị trí chính thất phu nhân vị trí sẽ dành cho
nàng… Mà khi trong đầu vừa thoát ra ý tưởng này, hắn đã nói ngay ra
miệng, “Ta muốn đón nàng về nhà, nàng là phu nhân của ta.”
Tịch Băng Toàn kinh ngạc nhìn hắn, có thể nói là cảm thấy bất khả tư
nghị, hắn không thể ngờ Nam Cung Tẫn cư nhiên còn mặt mũi nói ra như
vậy!
“Lúc trước là ta hiểu lầm nàng, nay hiểu lầm đã điều tra xong, ta dĩ
nhiên nên đón nàng về nhà!” Nam Cung Tẫn bình tĩnh nhìn Tịch Băng Toàn,
ít nhất về điểm lý luận này so ra vẫn hơn hắn đi!
Không ngờ lời này lại đổi lấy một tràng cười lạnh của Tịch Băng Toàn,
“Hộ Quốc tướng quân, Nam Cung đại nhân, ta nghĩ ngươi hình như đã lầm
lẫn gì rồi? Hưu thư đều đã viết lâu như vậy, phu nhân đều đã tự do lâu
như vậy, ngươi còn có thể ngang nhiên nói ra những lời này, không hổ là
đại tướng của triều đình a! Hừ, ngươi cho là phu nhân sẽ đón nhận
ngươi?”
“Ta thế nào không cần ngươi tới bình luận, ngươi cho rằng mình có thể
quản cuộc sống của nàng sao? Ngươi không phải là phu quân của nàng, dựa
vào cái gì lại ngăn ta đón nàng về?”
Ha ha, thật sự là bất ngờ, đại tướng quân cư nhiên như thế… Tịch Băng
Toàn lắc đầu, lại âm thầm ảo não, hắn xác thực không phải là phu quân
của Ngự Thiên Dung, nếu nàng muốn đi cùng tên này, hắn thực không có
quyền ngăn cản!
Nàng sẽ thèm muốn thân phận phu nhân của Hộ Quốc tướng quân sao? Lúc
này, Tịch Băng Toàn bỗng nhiên có chút không xác định, nữ tử nào mà
không thích quyền thế phú quý, nàng không phải cũng rất cố gắng kiếm
tiền đó sao!
Nam Cung Tẫn tựa hồ biết ưu thế của mình ở đâu, cho nên giờ phút này hắn đối mặt Tịch Băng Toàn cũng không còn buồn bực nữa, càng là đối thủ
mạnh, càng phải bảo trì bình tĩnh mới có cơ hội thắng!
“Băng Toàn, ngươi không phải nói giúp ta chiêu đãi khách nhân sao? Sao
tiếp đãi đến bây giờ còn chưa tiễn a!” Thân ảnh Ngự Thiên Dung bỗng xuất hiện ở phòng khách, thản nhiên nhìn hai người bọn họ.
Nam Cung Tẫn thấy nàng đi ra lập tức bước tới, “Thiên Dung, theo ta trở về đi!”
Ngự Thiên Dung chưng hửng nhìn hắn, “Hộ Quốc tướng quân không bị sốt đó chứ?”
Sắt mặt Nam Cung Tẫn khẽ nhăn lại, “Ta thực thanh tỉnh, ngươi yên tâm.”
“Ha ha, thật không, nhưng là ta có đến 200% lo lắng cho ngươi a, ta thấy ngươi công vụ bận rộn, tốt nhất đừng ở nơi nhỏ hẹp này của ta mà lãng
phí thời gian!” Ngự Thiên Dung thực cảm thấy đầu nam nhân này có vấn đề, hưu thê cũng thế, đuổi cô nhi quả phụ đi cũng thế, đã vậy còn ban cho
cực hình giáp chỉ, tiện thể thổi bay luôn cái mạng nhỏ của Ngự Thiên
Dung, bây giờ thì sao đây, nói cái gì chỉ là hiểu lầm nên giờ ngươi trở
về đi, còn làm như là đang ban ân!
Chậc chậc, tư tưởng cổ nhân thật đúng là có điểm khó có thể nắm chắc a! Hay là, do tên Nam Cung Tẫn này rất vô liêm sỉ?
Nam Cung Tẫn nhíu mày, hắn không quen thái độ này của Ngự Thiên Dung,
nhớ ngày đó, ở tướng quân phủ, nàng khúm núm, cung kính với mình, chỉ
cần là hắn nói, nàng đều yên lặng chấp nhận, hắn yêu cầu nàng làm gì,
nàng đều làm được, trừ bỏ rời đi phủ tướng quân, gần như chuyện gì đều
nghe lời mình…
Ngự Thiên Dung trong lòng lắc đầu nguầy nguậy, bất quá, mặt mũi vẫn là
nên chừa cho người ta, không xem mặt tăng cũng nên xem mặt phật a, tốt
xấu gì thì tên tiểu tử hoàng đế đã đến chào hỏi, “Hộ Quốc tướng quân a,
ta thấy ngươi mau trở về đi, còn ta, nói thật, cũng có rất nhiều chuyện
cần làm.”
“Trở lại tướng quân phủ, ngươi sẽ vẫn là phu nhân như trước, không cần
làm cái gì, chỉ cần an an phận phân làm tướng quân phu nhân là tốt rồi!” Nam Cung Tẫn cho rằng nàng hiện tại là vì cuộc sống bôn ba, nếu mình
đưa ra điều kiện tương ứng, nàng hẳn sẽ động tâm.
Ách…
Thật không biết Ngự Thiên Dung trước đây ở trong lòng hắn rốt cuộc là có địa vị thế nào a, chẳng lẽ là loại hễ kêu là tới sao? Trời ạ, chịu
không nổi nam nhân này nữa rồi! Ngự Thiên Dung liếc nhìn Tịch Băng Toàn
một cái, “Băng Toàn, ta thấy hay là ngươi giúp ta tiễn khách đi!”
Tịch Băng Toàn mỉm cười, nhìn Nam Cung Tẫn, “Mời Hộ Quốc tướng quân, đại môn ở bên kia.”
Nam Cung Tẫn ngạc nhiên nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngươi không muốn trở về,
vì cái gì?” Nàng không phải thích trở thành tướng quân phu nhân sao?
Trước đây, nàng vì hắn mà không tiếc dùng đến thực lực của Ngự gia ép
mình phải cưới nàng, nay chính mình tự nguyện mời nàng về, vì sao lại từ bỏ?
Ngự Thiên Dung trợn trắng mắt với trần nhà, thật không biết nên nói gì,
“Ngại quá, Hộ Quốc tướng quân cứ xem như Ngự Thiên Dung trước kia đã
chết, ta hiện tại một chút, không, nửa điểm nửa phần nửa hào cũng không
muốn có bất quan hệ gì với Hộ Quốc tướng quân.”
“Ngươi nói dối!” Nam Cung Tẫn không chấp nhận nổi, kích động nhìn nàng,
“Ngươi từng nói, ngươi chỉ cần ta quay đầu nhìn ngươi một cái liền thỏa
mãn, chỉ cần ta cho ngươi ở lại bên cạnh ta, cho ngươi nhìn tới ta sẽ
cảm thấy mỹ mãn, là chính ngươi nói không muốn rời khỏi ta!”
Ách… Tình yêu thực vĩ đại nha!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT