Ngự Thiên Dung xoay người hỏi Triển Cảnh, “Duệ Nhi có bị gì không?”
“Thiếu gia không có việc gì, phu nhân yên tâm.”
“Tốt. Hãy bảo hộ hắn thật tốt, ta muốn ngồi yên tĩnh một hồi, buổi tối ngươi tìm đến ta, ta có chuyện muốn nói.”
Triển Cảnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Ngự Thiên Dung, trong lòng có chút lo lắng, lại chỉ có thể gật đầu đáp ứng, “Vâng, phu nhân.”
“Uy, Ngự phu nhân, ngươi còn chưa trả lời điều kiện vừa rồi của ta đâu!” Lôi Chí Tôn bất mãn trừng mắt nhìn Ngự Thiên Dung.
Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Lôi tiền bối, lời ngài nói, ta đã nhớ kỹ, bất
quá, ta hiện tại cần thanh tĩnh suy nghĩ, ngày mai ta sẽ cho ngài câu
trả lời thuyết phục, dù sao cũng không cần gấp như vậy.”
“Yên tâm, câu trả lời của ta chỉ có hai loại: đáp ứng hoặc không đáp ứng mà thôi.”
Sau khi an bài xong mọi việc, Ngự Thiên Dung một mình tĩnh tư trong thư phòng.
Đang lúc nàng ngồi tĩnh tâm, Phượng Hoa lại đang bôn ba ở bên ngoài, ghé vào một quán rượu thoạt nhìn cực kì bình thường, nói với chưởng quầy
vài câu liền được dẫn vào trong nội viện, gặp một nữ tử che mặt.
Nữ tử che mặt thấy hắn đến liền bảo hạ nhân rời đi, u nhã rót hai chén
nước trà, “Không ngờ Các chủ của Ám Ảnh Các cư nhiên chủ động tới tìm
một tiểu nữ tử như ta a! Khách ít đến a, thật sự là khách ít đến!”
“Hừ, người sáng mắt không nói tiếng lóng, ngươi và ta đều biết chi tiết của đối phương, không cần phải làm ra vẻ như vậy!”
Nữ tử che mặt cười khanh khách, “Ta nói a, Các chủ nhân huynh, ngươi nói chuyện cũng quá trắng ra! Nhìn khuôn mặt yêu nghiệt này của ngươi chỉ
biết là một cái tai họa, ai còn dám nói thêm gì với ngươi nữa?”
“Đừng nói vô nghĩa, ta hôm nay đến là có chuyện muốn thương lượng với ngươi!”
Nữ tử che mặt hiếm thấy hắn nghiêm túc như vậy, thoáng sửng sốt, “Được, nói đi.”
“Ta hy vọng người của ngươi đừng ra tay với Hội Họa Viên.”
“Hội Họa Viên?” Nữ tử che mặt nhìn hắn, “Ngươi và người của Hội Họa Viên có quan hệ gì? Tuy rằng ta biết ngươi có bốn thủ hạ đang làm đương sai ở chỗ kia, bất quá, người của ta cũng không định động đến bọn họ a! Thẳng đến trước đó không lâu, một thủ hạ của ngươi tên là Phượng Hoa cư nhiên hợp sức với Bùi Nhược Thần khi dễ người của ta, mà quá đáng nhất là ả
Ngự Thiên Dung kia, cư nhiên cùng với Bùi Nhược Thần giết mười mấy cao
thủ của Mê Huyễn Cung, ngươi cho là cao thủ là hàng hóa bày bán trên
đường, muốn là có thể mua sao?”
Phượng Hoa không nói gì nổi, hắn cảm thấy rất may mắn rằng mình chưa
từng dịch dung trước mặt nàng, bằng không, nàng mà biết mình chính là
tên Phượng Hoa đáng giận kia, hôm nay thế nào cũng không cần nói chuyện, trực tiếp đấu võ.
“Kia cũng là do người của các ngươi đắc tội bọn họ nha! À, nghe nói là
có vài tên ham mê sắc đẹp, định khinh bạc Ngự Thiên Dung nên mới bị bọn
họ ra tay độc ác!”
Nữ tử che mặt trừng mắt, “Sắc? Chỉ bằng nàng? Đừng nói nàng nay đã là
tóc đen thành tóc trắng, cho dù nàng vẫn là tóc đi, tư sắc kia cũng
không tất vào được mắt của chúng ta!”
“Đáng tiếc, người của các ngươi chính là bụng đói ăn quàng!” Phượng Hoa thực không nói gì nổi.
Nữ tử che mặt trừng lại trừng, trong lòng nàng đương nhiên hiểu được lời của đối phương nói có chút sự thật, bọn cao thủ của nàng tuy có võ công rất cao, nhưng phẩm tính thế nào, nàng vẫn rất rõ ràng! Nhưng chuyện
này không thể gạt bỏ chuyện Ngự Thiên Dung đã giết chết nhiều cao thủ
của nàng a! Bỗng nhiên, nàng hồ nghi hỏi, “Ngươi đường đường một Các
chủ, vì sao lại vì một nữ nhân mà xuất đầu?”
“Ừm, đương nhiên là thu được bọn họ báo cáo, nghe nói đã lỡ kết thù kết
oán với các ngươi, ta đương nhiên phải ra mặt. Tuy rằng không thể nói
cho bọn họ chuyện ta và ngươi có quen biết, bất quá, ta nghĩ hai người
chúng ta có thể khống chế để tình huống không tiếp tục chuyển biến xấu!”
“Báo cáo? Hừ, ngươi quả thật rất bao che khuyết điểm!”
“Bọn họ được xem là lực lượng trung kiên của ta, cho nên ta mới đến thương nghị với ngươi.”
Nữ tử che mặt hừ lạnh một tiếng, “Người của Hội Họa Viên, ta có thể không giết, bất quá, lấy cái gì ra điều kiện với ta?”
“Ngươi muốn gì? Ừm, hay là thế này, lần sau ngươi cần người, ta sẽ phái mười người đến giúp ngươi, giá cả ưu đãi một nửa!”
“Cái gì!” Nữ tử che mặt vỗ bàn đứng dậy, trợn mắt lên, “Các chủ đại nhân, ngươi quá tính toán đó nha? Còn muốn thu tiền của ta?”
Phượng Hoa yêu mỵ cười, “Đương nhiên, ta kinh doanh là để kiếm bạc, cho
ngươi cao thủ chẳng lẽ còn miễn phí? Ngươi vừa mới cũng nói, cao thủ
không phải là hàng hóa trên đường mà!”
“Ngươi —— Nếu ta không đáp ứng thì sao!”
“Thật sự bất đắc dĩ, chúng ta cũng chỉ có so đấu xem ai thực lực cường
đại hơn, mục đích của Ám Ảnh Các và Mê Huyễn Cung không giống nhau, bọn
ta a, là vì bạc nên đi giết người, không có đại sự gì phải làm, ngươi
xác định muốn đấu với những kẻ chuyên thí mạng mình như chúng ta sao?”
Nữ tử che mặt oán hận cắn răng, rất đáng giận! Bỗng nhiên đôi mắt đẹp biến đổi, “Định một cái kỳ hạn đi!”
Phượng Hoa nhìn nàng một cái, thoáng suy nghĩ một chút, chậm rãi nói:
“Như vậy, liền định trong lúc ta sinh thời đi! Ta chết, ngươi muốn làm
gì thì làm, ta cũng quản không được.”
“Ngươi!” Nữ tử che mặt quả thực sắp nổi điên lên, “Chờ thứ yêu nghiệt như ngươi chết đi, không biết còn phải chờ bao nhiêu năm!”
“Ha ha, vậy hãy cầu nguyện ta đoản mệnh một chút!” Phượng Hoa không chút để ý trêu chọc.
Đôi mắt kiều mị của nữ tử che mặt cơ hồ sắp phun ra lửa, tên này rất
đáng giận! Không đúng, từ lúc mình quen biết hắn tới nay, ngoại trừ vì
bạc, vốn không thấy hắn ra mặt vì ai bao giờ, sao bây giờ lại khác
thường thế này? Chẳng lẽ hắn và Ngự Thiên Dung kia có liên hệ gì đó?
Sẽ không, Ngự Thiên Dung chỉ một nữ tử sống trong khuê phòng, sao có khả năng quen biết hắn? Hơn nữa, cho dù có quen biết, lấy ánh mắt của hắn
cũng sẽ không coi trọng nữ nhân có tiếng xấu như Ngự Thiên Dung! Nữ tử
che mặt nhanh chóng phủ định hoài nghi trong lòng, bắt đầu suy tính khả
năng khác, nhưng, nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể tìm ra lời giải thích thích hợp. Thật là tà môn, tên yêu nghiệt này, vì sao lại muốn chen
ngang một chân vào a?
“Khụ, cung chủ hãy mau sảng khoái cho một câu trả lời thuyết phục đi!”
Nữ tử che mặt trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nói, “Đáp ứng cũng được,
chỉ cần ngươi cho ta một lý do, chúng ta xưa nay nước giếng không phạm
nước sông, vì sao hôm nay ngươi muốn ra mặt che chở ả nữ nhân bị chồng
ruồng bỏ kia?”
Ánh mắt Phượng Hoa chợt lóe lóe, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ trêu chọc
như trước, “Lý do sao? Ưm? Ta muốn —— khụ khụ, đương nhiên là vì —— bạc
a! Ha ha, cung chủ, ngươi chẳng lẽ không hiểu ta?”
Nữ tử che mặt tức giận đến thiếu chút nữa ném văng đi chén trà trong
tay, lại cường ngạnh khống chế con tức trong lòng, khẽ cười nói: “Nguyên lai cũng là vì bạc a, ta còn tưởng rằng là lý do gì có thể khiến ngươi
dùng đôi mắt khác để đối đãi!”
“Ha ha, đâu có, đâu có, chúng ta đều xem như quen biết đã lâu, không cần giấu diếm.”
Tin ngươi mới là đồ ngu! Khuôn mặt dưới lớp mạn che của nữ tử che mặt lộ vẻ khó chịu, bất quá, giọng nói của nàng vẫn bảo trì bình tĩnh, “Các
chủ đại nhân, ngươi cũng là vì nhận lệnh, như vậy, ta cũng không thể
không nể tình, nhưng, điều kiện vừa rồi của ngươi quá không công bằng,
ta thấy, về sau ngươi cho thêm ta mười lăm cao thủ, cống hiến sức lực
cho ta một lần, giá cả bằng một phần ba so với bình thường, thế nào?”
Phượng Hoa lắc đầu, “Cung chủ, thiên hạ đều nói nữ tử tâm tư nhẵn nhụi,
nhưng mà ngươi cũng đừng đến hố ta a! Chúng ta đều rõ ràng, tuy rằng ước định là một lần, nhưng ngươi chắc chắn sẽ dùng người của ta vào chuyện
cực kỳ nguy hiểm, tuy rằng những người làm nghề như chúng ta vốn là liếm vết đao mà sống, nhưng ngươi cũng không thể dùng mạng của huynh đệ ta
vào việc không liên quan a!”
Nữ tử che mặt nghe vậy, khẽ trầm mặc xuống, trong lòng nàng cũng hiểu
được, lời hắn nói quả thực rất chính xác, nàng đúng là muốn dùng những
người đó vào việc đại sự, còn là chuyện nguy hiểm đến tính mệnh, đây là
nhân chi thường tình, đổi là ai cũng sẽ đem người của mình ở lại nơi an
toàn.
“Cung chủ mỹ nữ, ta thấy, không cần nghĩ nữa đâu, ta thật tình không hề
động tay động chân đến vị hoa khôi ở Mộng Mĩ Viên của ngươi nha, coi như đã cho ngươi một cái mặt mũi, chẳng lẽ, ngươi còn muốn cò kè với ta nữa sao?”
Nữ tử che mặt suy nghĩ hồi lâu, cân nhắc ích lợi, rốt cuộc khẽ cắn môi, “Được, ta đáp ứng, đây xem như là ta nể mặt ngươi!”
“Được tiện nghi còn khoe mã! Ai… nữ nhân a, chính là thích giữ thể
diện!” Phượng Hoa lắc đầu cảm thán một phen, lập tức đứng lên, “Thỏa
thuận đã xong, ta đây sẽ không quấy rầy thời gian quý giá của cung chủ
mỹ nữ!”
“Được, đi thong thả, không tiễn!”
Sau khi Phượng Hoa nghênh ngang rời khỏi, một nữ tử từ buồng trong đi
ra, nhìn kỹ lại, rõ ràng chính là nha hoàn Tiểu Đào lúc trước ở Hội Họa
Viên. Nàng mặt mày oán giận nói, “Tiểu thư, vì sao phải đáp ứng hắn!”
“Giao dịch tốt như vậy, ta vì sao lại không cần? Dạo trước bị bọn họ phá hoại, Mê Huyễn Cung của ta trong một đêm đã tổn thất mười mấy nhất lưu
cao thủ, đến nay còn không biết dùng biện pháp nào để bù lại, mà người
của hắn vừa vặn có thể bù lại, trả một chút bạc cũng không sao cả, vẫn
tốt hơn không công tổn thất! Hơn nữa, không phải người của mình, sau này sử dụng cũng sẽ không đau lòng!” Trong mắt nữ tử che mặt hiện lên thần
sắc lạnh lẽo, hoàn toàn khác vẻ nhu hòa khi cùng Phượng Hoa bàn điều
kiện ban nãy.
Tiểu Đào là một người thông minh, đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời
nói, “Nô tỳ hiểu được tâm tư của tiểu thư, nhưng, chính là không cam
lòng, cư nhiên dễ dàng để cho tiện nhân kia tránh được một kiếp!” Nói
xong, trong mắt hiện lên thật sâu oán độc.
Nữ tử che mặt cười lạnh, “Ám Ảnh Các, tạm thời chúng ta không thể động
đến, bởi vì không muốn hao tổn lực lượng của mình, sau khi đại sự thành
công ít ngày, chỉ là một cái Ám Ảnh Các mà thôi, ta sớm hay muộn sẽ tiêu diệt!”
“Đúng vậy, tiểu thư tương lai nhất định có thể khiến toàn bộ bọn họ quỳ
dưới chân!” Tiểu Đào phụ họa, trong mắt bừng lên hy vọng, tựa hồ đã bắt
đầu ảo tưởng ngày đắc ý của các nàng.
“Bất quá, trước khi đại sự thành công, vẫn là đừng đắc tội hắn, lực
lượng của Ám Ảnh Các rất là đáng giá để lợi dụng, cho nên, ngươi phải —— “
“Tiểu thư yên tâm, nô tỳ tuy rằng hận không thể lập tức giải quyết ả,
nhưng vẫn hiểu sự tình nặng nhẹ, tuyệt sẽ không vì việc tư của mình mà
làm hỏng đại sự của tiểu thư.”
“Ừm, ngươi là người thông minh, ta tin tưởng ngươi sẽ không để ta thất
vọng, yên tâm, ngày sau thành công, ta đã đáp ứng ban thưởng cho ngươi,
ắt sẽ không nuốt lời!”
Tiểu Đào thập phần cung kính đáp lời, nữ tử che mặt tán thưởng gật gật
đầu, lập tức lại than nhỏ nói: “Chỉ đáng tiếc, cơ hội tốt như hôm nay cư nhiên không thành công, không ngờ bọn người của Thất Vong Môn cư nhiên
vô năng như thế, uổng công ta thu được tin tức còn cố ý cho ngươi giúp
bọn họ một phen! Sớm biết bọn họ không nên thân như thế, ta đã không để
ngươi bại lộ!”
“Tiểu thư không cần đáng tiếc, bọn họ cũng không phải lực lượng của
chúng ta, mặc kệ bọn họ ai sống ai chết, tiểu thư đều là ngư ông đắc
lợi.”
“Ha ha, cũng phải, nếu thực so sánh, ả nữ nhân Ngự Thiên Dung kia thật
sự không thể so với lực lượng của một bang phái, nhưng, trận chiến hôm
nay, lại nói cho chúng ta biết, lực lượng thủ hộ Hội Họa Viên của nàng
cũng không thấp, sau này càng thêm không thể hành động thiếu suy nghĩ.”
“Vâng, tiểu thư nói phải, ngày sau lại lập mưu cũng không vội.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT