Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 432 Xum họp gia đình (3)
Huyền-Minh, Hồng-Minh Doanh-Minh ngồi trao đổi với nhau về số phận tiên nữ Thanh-Nguyệt kia. Hồng-Minh lắc đầu dõng dạc:
- Mẹ này xong đời rồi chắc chắn lão ba sẽ đánh thành bột mịn, một tiên nữ đẹp như thế không ngờ tu luyện ma công tà ác thật là đáng đời.
- Chưa hẳn lão ba sẽ giết nàng, mày còn chưa biết rõ ba không giết người bừa bãi như thế nhất là đã trở thành yếu nhược như cá trên thớt.
- Mày không biết lão ba giải quyết mấy tên Schilo như thế nào, tên kia cũng như cá trên thớt, bị ba lập tức hủy diệt.
Thấy Hồng-Minh Huyền-Minh phỏng đoán việc này, Doanh-Minh ngồi bên quan thính không nói gì, suy nghĩ tên Schilo sao so được với Thanh-Nguyệt, mười phần quỷ dị tà ác, Thanh-Nguyệt tiên tử này lúc đầu có dấu hiệu ác nào đâu, sau đó khí thế áp bách kia khủng khiếp quái dị nhưng điều đó không thể đánh giá nàng được, có biết bao nhiêu người tu luyện tà quyết nhưng tâm vẫn còn chính nghĩa, trung trực.
Thấy Tĩnh-Minh và Anh-Đài đi đến Huyền-Minh tạm gác lại chuyện bàn cãi hỏi:
- Anh Tĩnh-Minh vừa rồi thắng một trận nhẹ nhàng nhưng có nắm chắc phần thắng sau khi nàng phá trận đi ra không?
Tĩnh-Minh lắc đầu:
- Ngay cả mẹ Hồng-Linh thiên tiên hậu kỳ, nếu vừa rồi không dùng lãnh vực thần thông cũng khó lòng thắng nổi với kiện hắc phủ kia, tôi sao thắng nổi. Sau khi ngộ đạo nàng đã thăng hơn ba đại tiên cấp, thật là điều khủng khiếp.
- Theo anh nàng ta đã phải là kẻ tà ác đáng chết chưa?
- Không biết, ta không có bổn phận phải xét điều thiện ác của nàng, cho nên không biết lão ba sẽ xét xử nàng ra sao.
- Chắc chắn ba sẽ cho nàng cơ hội sống còn.
- Có lẽ vậy, chuyện này sau này sẽ rõ.
Doanh-Minh từ đầu không nói gì bây giờ mới mở lời:
- Thanh-Nguyệt ta đoán nếu qua được cửa ải này, sẽ được lão ba trọng dụng trao trọng trách.
- Căn cứ vào đâu nói như vậy?
- Mấy anh em không thấy tu vi của nàng hiện nay hay sao? Bỏ uổng phí, đầu phục sử dụng mới lợi ích cho đôi bên. Vì chuyên này chắc chắn lão ba sai người đi thăm dò Cực Lạc Tông tại Tiên giới.
Minh gọi Trung-Hiếu, Trọng-Hiếu, Thải-Hà và Lam Băng Yên vào gặp, chàng nghiêm nghị cảnh cáo Trung-Hiếu về hành vi tự tiện xông vào các tông phái Tàng Kinh Các lục lọi kiếm Công Quyết. Đây là hành vi trộm cắp từ nay phải tránh. Phần công pháp tìm được cũng không phải tinh diệu đến mức vô địch, chuyên về khống chế lực lượng ích lợi khi tranh đấu với đối thủ ngang hàng, chuyện hôm nay gặp phải Thanh-Nguyệt vừa là một chứng minh và là một bài học thích đáng. Nếu để thời gian đi lục lọi để chuyên tâm tu luyện nghiên cứu tham ngộ công pháp sẵn có thì kết quả đã không kém Tĩnh Minh, độ kiếp phi thăng từ lâu.
- Các con tu luyện Cổ Loa Quyết và Hồng Mông ngũ hành và Hỗn độn ngũ hành quyết đến đâu?
Thải-Hà và Lam Băng nhình nhau thưa:
- Hỗn độn, Hồng Mông Hồng Thủy Quyết được ba thành, còn Cổ Loa Quyết được bốn vòng.
Trung-Hiếu, Trọng-Hiếu thưa:
- Hỗn độn, Hồng Mông Hồng Thủy Quyết được hai thành, Cổ Loa Quyết được ba vòng.
- Các con tuy thể chất không bằng bọn Huyền-Minh, Hồng-Minh, Doanh-Minh nhưng vẫn có thể ra sức luyện thể, luyện thần bằng phương pháp khống hỏa luyện chế bảo khí, đan dược, âm luật vv.... Một khi tinh thần lực, thể lực đã vững luyện mấy mộn công quyết của ta truyền mới mong khởi sắc. Hay là công pháp của ta là đồ bỏ không bằng mấy môn tạp quyết mảnh nhỏ các con đang luyện.. Ta ra lệnh sau mấy ngày xum họp dia đình các ngươi ở Hồng Mông Linh Châu giới bế quan tu luyện hai môn cột trụ này cho ta. Cổ Loa Quyết không luyện đến mười vòng thì đừng ra khỏi đây. Riêng Trung Hiếu đã làm tông môn nào thiệt hại gì, sau này phải tìm cách trả cho họ.
- Sư phụ, chuyện Thanh-Nguyệt.
- Thanh-Nguyệt bây giờ là chuyên của ta không cần con lo. Con bị nàng ta đánh một trận như vậy còn không biết ơn, còn oán thù nỗi gì. Không có nàng con còn đang u mê tăm tối, tưởng mình làm đúng, hiệp nghĩa, còn nàng sai, ra tay độc ác. Nên nhớ thiện ác chỉ cách nhau một đường tơ, hôm nay còn ác, ngày mai có thể đã tỉnh ngộ, và ngược lại hôm nay tâm thiện, mai bị cám dỗ ngã gục theo điều ác mấy chốc. Cho nên đừng đánh giá vội.
Điều tối hậu nên biết kẻ thù của chúng ta không phải là người! Đối với người phải khoan dung độ lượng kiên trì, tha được thì tha. Cẩn trọng mà hành sự.
- Sư phụ! Mai Tinh sao giờ này còn chưa về? Hay hắn đã gặp bất trắc.
- Không phải! Nó đang còn bế quan tu luyện nên lỡ cuộc hẹn này. Thôi các con ra ngoài làm bổn phận của mình.
Minh nói xong biến mất, xuất hiện khu vực nhà ba bố con Thanh-Nhàn, Thanh Cảnh và Anh Thư. Anh-Thư thấy chàng đến lập tức niềm nở tiếp đón. Sau khi chào khỏi nàng mới hỏi:
- Anh Minh, không biết mấy người bạn của em bây giờ ra sao?
- Em hỏi mấy người trong băng Hắc Thiên Thần?
- Phải, đúng là họ.
Minh ngưng trọng thần thức quét qua Hoa Kỳ, nghiêm giọng:
- Em đã muốn biết, anh cho em coi...
Minh mang theo Anh Thư thuấn di đến taân nơi nói:
- Đó em xem cho kỹ..
Anh Thư nghe vậy nhìn ra thì thấy mình đang ở khu vực nghĩa địa. Lúc này đầy nghịt những người, bầu khí tang thương chết chóc bao trùm, nàng vội đến gần xem một mộ huyệt, bên dưới một cỗ quan tài, chưa lấp đất, mọi người đang xếp hàng ném bông, vảy nước phép, xúc một sẻng nhỏ đất lấp tượng trưng. Nàng nhìn hình người đã khuất liền giật mình kinh hãi nhìn lên trên cây thánh giá có ghi tên Tony Clainton. Đúng là người bạn thân nhất trong băng Hắc Thiên Thần của nàng... Một lúc sau nàng ổn định lại xem nơi khác cũng thấy toàn là người trong băng Hắc Thiên thần. Nàng hỏi thăm mới biết đêm hôn đó trên dưới một ngàng người đồng thờì ngã lăn ra chết. Nàng tính thời gian thì đúng vào lúc ngay sau khi Minh bắt tên Schilo kia, sau khi nàng được chữa trị.
- Anh Minh! Chuyện này xảy ra sao trùng hợp.
- Chúng ta trở về, anh kể rõ cho em nghe.
Về đến Hồng Mông Linh Châu giới, Anh Thư vội nhắc:
- Anh kể lại em nghe, họ đã bị tai nạn gì?
- Như em đã biết, họ giống em tất cả bị tên Schilo đóng linh hồn quỷ ấn. Em có biết như thế có nghĩa là gì không?
Anh Thư lắc đầu tỏ vẻ không biết.
- Quỷ ấn đóng vào tay phải hay trên trán, bề ngoài xem như vô hại thật ra người nhận ấn từ đó linh hồn thể xác thuộc quyền của Ác Quỷ, hắn chỉ chờ quang linh tắt đi linh hồn người đó hắn khống chế hoàn toàn, khi quang linh chưa tắt hắn xúi dục làm điều ác hưởng thục khoái lạc quên hết mọi sự hay bắt làm việc bằng cách rủ rê thêm người nhập bọn, khiến quang linh chóng hao mòn, thọ nguyên rút ngắn.
Anh Thư và Thanh Cảnh nghe vậy tái mặt lúc này mới biết sự việc nghiêm trọng. Anh Thư hỏi:
- Vậy ấn ký của em đã xoá hết chưa.
Minh buồn bã lắc đầu:
- Anh chỉ xoá được hơn phân nửa, phần còn lại chưa có cách xoá.
- Sợ gì cùng lắm theo hắn đến địa ngục là được.
- Hừ! Còn không biết chết sống. Được để anh cho anh xem cảnh của hắn để lại, nếu không em còn bị lừa đếnn chết cũng không biết sự thật.
- Cho ba với anh Cánh xem luôn được không?
- Hả, biết sợ rồi chăng? Không dám xem một mình?
- Còn lâu mới sợ.
Được xem đi, đây là cảnh khu địa ngục trong trí nhớ tên Schilo để lại..
Minh trước hết bố trí âm thanh phòng ngự trận sau đó bố trí trận pháp ảo cảnh dựa theo ý cảnh của Schilô.
Anh Thư thấy nơi này bóng tối lờ mờ nhờ ánh sáng của vài tia lửa, một hàng dài nhân ảnh xếp để bước vào một cánh cửa. Nàng nhìn thấu bên trong người ta vừa vào cửa đã bị haì tên lý hình cầm mâu đẩy đi lên trên một dãy bàn, bên bàn có sẵn hai tên đen đủi vạm vỡ trông rất hung tợn mắt trắng dã, đầu nhô ra hai cái sừng, nạn nhân vừa vào đã thấy sặc mùi huyết tinh, tiếng hét thê thảm trộn lẫn tiếng hét sợ hãi hơi thở dồn dập từng cơn như có nạn nhân đang bị truy tìm... tên vừa dẫn vào liền vị hai tên vạm vỡ chộp bắt, lột sạch quần áo, xích lại trên bàn, một cái cưa từ trên hạ dần xuống khiến hằn hãi hùng thét lên, bắt đầu giẫy dụa.
Hai tên canh giữ cười khoái chí giọng rất ghê sợ nói:
- Chịu đau một chút không chết đâu....
Hắn nghe vậy càng giẫy dụa hét to, nhưng cuối cùng cũng bị cưa đứt hai phần ba cổ, máu phun chảy nhưng lạ một điều đúng như tên kia vừa bảo, không chết đâu, nhưng thật đau và sợ đấy.. cưa xong hai phần cái cổ lưỡi cưa dừng lại đồi vị trí. Vết dứt nơi cổ hồi phục một cách quỷ dị, lưỡi cưa đổi vị trí cưa phần bụng... Nạn nhân sợ té đái vã phân bất tỉnh...
- Hừ, đồ hèn nhát, mới đau một chút đã té đái vãi phân sợ đến bất tỉnh. Mau tạt cho nó một chậu nước để nó tỉnh dậy còn tiếp tục..
Minh biết cảnh này nên không muốn xem, tội nghiệp nạn nhân chịu không nổi. Chàng quan sát Anh Thư, Thanh Cảnh vào lão ba lúc này hoàn toàn bị chấn kinh, đôi mắt trợn trắng, run lên từng đợt, hơi thở gấp rút, thỉnh thoảng hét lên thê lương như chính mình đang bị đem lên bàn mổ hành hình..
Chàng truyền âm nhắc nhở, mau nhìn tay bên phải và trên trán, nạn nhân đều mang ấn ký giống của em đó.
Anh Thư nghe giọng Minh nên an tâm một chút nhìn kỹ quả nhiên như vậy... Bỗng một tên ác quỷ nhìn về phía nàng ngoắc ngón tay gọi lại. Nàng kinh hãi hét lên một tiếng bất tỉnh. Minh vội thu ảo trận để ba người phục hồi tâm thần, nếu không họ chịu không nổi điên lên mất.
Anh Thư vừa tỉnh dậy vội chạy đến Minh năn nỉ cầu xin:
- Anh hai mau cứu em với, em không muốn bị đưa đến nơi đó.
- Yên tâm đi, em chưa chết mà, còn sống có nghĩa là còn có cơ hội.
- Nhưng Quỷ Ấn kia làm sao bây giờ. Quân kia thật đểu cán xảo quyệt, đã nói có dấu ấn này đi đâu cũng dễ dàng, muốn gì được cái đó, mua bán làm ăn tiện lợi, được quyền tham gia đi tất cả các nơi ăn chơi, casino, quán rượu, disco vv... tóm lại chỉ có lợi không có hại gì. Anh không thể cứu em hay sao.
- Anh không thể cứu vì anh không phải là đấng cứu thế...ngưòi ta hiểu lầm ý nghĩa đấng cứu thế cho rằng Ngài giải phóng được tự do, lập vương quốc trên đời này.. thực ra cứu thế là chủ yếu cứu tâm linh. Như anh đã nói em đếnn chị dâu hỏi đi, có lẽ chị ấy tìm cách cho em đến tiếp xúc vị kia.
Thật ra Minh còn một cách có thể thử nghiệm nhưng không chắc thành công và quá trình phức tạp, là đem linh hồn nàng vào trong trái tim mình, nhưng làm như vậy nguy hiểm, hồn rời xác sẽ lập tức bị Qủy Vương triệu hồi, nên phải hình thành nguyên anh. Hình thành nguyên anh cũng không phải chuyện dễ, phải có linh căn rồi quá trình tu luyện dài như đang đẳng.
Lão ba và Thanh Cảnh cũng xem màn này, không tránh khỏi hỏi han, làm sao phòng ngừa khỏi bị dấu ấn kia đóng lên người. Minh khuyên nhủ một hồi giải thích hành vi lương tâm cuộc sống của người, người thiện tâm luôn luôn hay tự nhiên sở hữu một ý chí lực lượng phản kháng, không bao giờ đồng lòng với ác nghiệp khiến quỷ ấn không cách nào đóng ấn trên người được. Sau khi khuyên Thanh Cảnh cũng đến Hồng-Linh giải thích chỉ lối chàng nói chuyện riêng với lão ba.
Chàng đã nhận hết thông tin từ bọn Chính Lộ, biết tình trạng sống của lão ba không ổn, đã xuống dốc tột cùng. Ly dị với dì Tạ Thị Phượng sống cô đơn tuổi già, trong khi sức khoẻ giảm, bệnh tật leo thang không nơi nương tựa.
- Ba cảm thấy người thế nào?
- Không tệ, sau khi được cô bé Hạnh-Chi chữa trị đã khá hơn nhiều.
- Ba đã ly dị với dì Phượng mấy năm, có bao giờ nghĩ đến quay về với mẹ con không?
- Quay về ba từng nghĩ nhưng ba cảm thấy không còn xứng đáng với tình yêu của nàng, hơn nữa một thân bệnh hoạn già yếu, khó coi, một tâm thần tan nát dày vò..
Minh trầm ngâm suy nghĩ một hồi, vỗ vai ba cổ võ:
- Còn sống là còn cơ hội, con giúp ba phục hồi phần nào sức khỏe và ngỏ ý với mẹ con nhưng khi thành công ba phải chịu ủy khuất nghe lời mẹ con định đoạt, tuy ba chịu thiệt một chút nhưng bảo đảm mẹ không để cho ba mất mặt trước bất cứ ai. Nếu ba đồng ý con mới hành động...
- Được ba hứa với con chuyện này.
- Theo con phỏng đoán mẹ nhất định buộc ba phải làm đám cưới lại.
- Cái gì đám cưới!
- Phải, ba đã từng ngỏ lời xin cưới mẹ bao giờ chưa..
- Có! Nhưng khi đó chỉ làm giấy tờ hôn thú... rồi xé bỏ.
- Không quan hệ, sổ sách gốc năm đó còn bổ sung lại không khó, điều không ít quan trọng là làm tiệc cưới, và hợp lẽ đời lẫn đạo mới được.
- Phải, chuyện gì cũng phải quang minh chính đại rõ ràng. Nhưng sức khoẻ, thân thể tinh thân của ba sự nghiệp tay trắng...
Minh giơ tay khẳng định:
- Chuyện này con lo.