Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky

Chương 415 Con gái út đòi thưởng

Tô Bích Quyên ngạc nhiên hơn khi thấy bọn Dư Bảo Bình luôn khiêu khích châm chọc Tĩnh Minh nhưng chàng nhẫn nhục không phản kích, có lẽ vì nguyên nhân này nên chàng giấu tu vi của mình. Nàng nhận ra điểm này trong lòng thích thú cười thầm, đến khi về đến nhóm đệ muội Cổ Ngọc đảo huyền tiên Lương Tùng sư huynh thấy vẻ khác thường của nàng đã hỏi:

- Thằng Tĩnh Minh Vô Cực Tông đó len lén ẩn giấu tu vi không biết có ý đồ gì?

Tô Bích Quyên vui vẻ nói:

- Chuyện riêng của hắn không liên quan đến chúng ta.

Lương Tùng nghe giọng nàng vui vẻ hơi ngạc nhiên hỏi tới:

- Vậy Bích Quyên sư muội nói chuyện gì với hắn?

Tô Bích Quyên đột nhiên lạnh lùng như thường ngày:

- Chuyện không liên quan đến huynh?

Lương Tùng nhập môn trước Bích Quyên hai năm, tư chất, ngộ tính không dưới Bích Quyên nên tu vi thăng tiến đi trước nàng một và tiểu cấp. Lương Tùng là một trong những thanh thiếu niên anh tài đồng môn ngưỡng mộ mỹ nữ Bích Quyên sư muội, hắn biết vô số thiên tài huynh đệ theo đuổi đối tượng mình yêu thầm tỏ tình thất bại nên không dám ngỏ lời, chỉ cố gắng kiếm cơ hội tiếp xúc, chung đụng để tỏ lòng quan tâm mến mộ của mình đối với nàng. Chuyến đi này Lương Tùng đã phải tranh giành vượt qua bao nhiêu tình địch mới được cùng nàng sát cánh làm việc. Lương Tùng cũng nhận thức người thổi tiêu Tĩnh Minh khiến cho hai đàn tiên thú sát hại lẫn nhau tự hủy diệt, để cứu mấy ngàn đệ tử và nhận ra sư muội Bích Quyên trước nay kiêu kỳ, lạnh lùng nay lại có ý định làm quen người này khiến hắn không thoải mái.

Từ Đồng, Tô Bích Quyên không ngờ Tĩnh Minh vừa ra khỏi Tiên Thú bí cảnh đã ẩn dấu khí tức huyền tiên, đè nén chỉ còn hoàng tiên trung kỳ, chiếm lợi phẩm cũng chỉ đem ra số lớn tiên thú yêu đan, thanh lang vương hắn thu được cũng không giao ra.

Bọn đồng môn hoàng tiên, trừ những người trong nhóm Hoa Tiểu Hồng vẫn chưa nhận ra người thổi tiêu là ai, chỉ đoán là một huyền tiên huynh đệ tương tự như Tô Bích Quyên Cổ Ngọc đảo... nên bọn Dư Bảo Bình cứ kiếm Tĩnh Minh vũ nhục, không biết nguy hiểm đang cận kề.

Mọi người giao nộp chiếm lợi phẩm, chấm điểm xếp hạng trao phần thưởng

Vô Cực Tông chiếm hạng nhất, ba đệ tử vào top mười, kế đến Dao Trì cung, Vân Hà Tông, Cổ Ngọc đảo, Chính Dương Tông, Bát Huyền tông, Tiên Vân tông Tiên Hương môn...

Nhóm của Hoa Tiểu Hương đứng hạng bốn mươi sáu trên một trăm lẻ hai nhóm. So với các nhóm Vô Cực Tông xếp hạng thứ sáu trên mười ba nhóm.

Số bị chết trong tiên thú bí cảnh là 108 đệ tử, trong số đó Vô cực môn hai mươi đệ tử.

Hoa Tiểu Hương thấy nhóm mình chẳng những không bị chết người nào còn được xếp hạng khá cao chưa vừa lòng, nhưng không hối tiếc gì.

Nhóm Dư Bảo Bình hạng chín mươi ba, theo hạng Vô cực môn lại là hạng hai tính ngược. Chết ba nữ tử bọn Hoa Anh-Đài.

Hoa Anh-Đài căm hận ba người Dư Bảo Bình, Hạ Hoành Kỳ và Từ Nguyên Phụng tu vi cao trong nhóm nhưng lòng dạ ích kỷ, dâm ô, bất nhân chẳng những bất lực không bảo vệ được các nàng còn hành động cưỡng dâm. Nàng hối hận đã hội nhóm với ba tên mặt người dạ thú này bây giờ hối hận không kịp, ba người bạn gái chết, một nàng bị bạch hồ trảo đứt cổ họng, ha i nàng kia bị bày thanh lang cắn xé. Anh-Đài không ngờ năm nàng sau khi rời cung điện không thấy bọn Tĩnh Minh đâu rồi gặp lại bọn Dư Bảo Bình tụ nhóm, tai họa cũng bắt đầu giáng xuống đầu năm nàng.

Hoa Anh-Đài ngạc nhiên Tĩnh Minh không lọt vàp trong top mười, trái lại cách khá xa, hạng 252, nàng nhìn hai sư huynh đồng môn Hoàng Vĩnh Thọ, Hoa Trường Kỳ hạng nhất và ba so sánh với Tĩnh Minh. Hai sư huynh Hoa Trường kỳ là anh họ hàng xa, còn Hoàng Vĩnh Thọ, một trong những thanh thiếu niên anh tài từng hâm mộ nàng nay, trước kia thực lực cũng như nàng không ngờ một thời gian không gặp đã bưóc vào hoàng tiên hậu kỳ. Hắn thay đổi mục tiêu trước kia chuyển sang huyền tiên trung kỳ sư tỷ đại mỹ nữ Trang Ngọc Ly.

Tĩnh Minh biểu hiện mấy lần khiến nàng rung động, công pháp hắn tu luyện rõ ràng không giống của Vô Cực tông, lại tinh thông một lúc ba môn kỳ diệu, ẩn thân, trận pháp và âm luật.

Trước kia chỉ là hoàng tiên cấp một, còn kém hơn nàng nhưng chỉ vỏn vẹn một tháng đã một bước lên trời, ít nhất cũng hoàng tiên hậu kỳ, thậm chí huyền tiên. Tiếng tiêu khiến bày thanh lang và huyết biển bức điên loạn tự hủy diệt kia rõ ràng của Tĩnh Minh.. nhưng chàng dấu không muốn nói ra. Nghĩ lại tiên thể của mình bị Tĩnh Minh nhìn lén, trước kia nàng tức giận nay biến thành chờ mong, hy vọng ngưòi đó chính là chàng, như vậy sau này mình mới có một chỗ dựa vững chắc và cơ hội thăng tiến mới nhanh. Không ngờ vừa rồi danh mỹ nữ

Cổ Ngọc Đảo Tuyệt cầm Tô Bích Quyên đến hỏi thăm Tĩnh Minh, nàng liền cảm thấy một mối đe dọa lớn lấy mất đi tia hy vọng của mình.

Nàng nhìn qua Tĩnh Minh thấy chàng thái độ thản nhiên, rõ ràng không xem trọng phần thưởng của các tông môn đề ra. Nàng nhất quyết phải nắm từng cơ hội gần gũi chàng nên tạm thời bỏ qua nỗi đau đớn vừa tổn thất ba người bạn thân bắt đầu làm lại.

- Tĩnh Minh, anh có vẻ không hứng thú với mấy top mười.

- Anh-Đài sư muội! Đừng buồn nữa, sinh tử có số bọn họ tiên thể không còn nhưng có lẽ nguyên thần còn sống ẩn trốn kịp thời tìm cơ hội tố thể.

- Anh gọi em thẳng tên Anh-Đài được rồi... Vô Cực Tông em chỉ còn Hồng-Hạnh và anh thân nhất, sau này anh nhớ chiếu cố hai chúng em một chút.

- Anh-Đài! Hoa Trường Kỳ không phải là thân nhân của em sao? Em còn có rất nhiều thanh thiếu niên tài tuấn hâm mộ? Em và Hồng-Hạnh sao không hãy chọn cho mình mỗi người một người bạn để hắn hỗ trợ cho, còn tôi có lẽ không ở Vô Cực Tông bao lâu nữa.

- Những người đó không thể dựa vào họ được, họ lợi dụng thì nhiều chiếu cố thì ít! Anh định đi đâu, phải chăng anh lo khi trở thành huyền tiên sẽ dời vào khu vực khác?

- Có lẽ vậy! Cho nên Anh-Đài phải nỗ lực chuyên cần tu luyện để có thể tự bảo vệ mình, nhớ khi gặp khó khăn nhớ nói tôi một tiếng, ngoài ra nếu tôi có mặt đương nhiên sẽ chiếu cố hai người.

Tiểu Hương, hắc xú Lãnh Thủy Tiên thấy thời gian sắp phải về tông môn, nên cũng tiến lại nói:

- Tĩnh Minh! Chuyến này rõ ràng mọi người nhận đại ân của anh, nhưng không ai đề cập tới. Ta thay mặt nhóm cám ơn huynh đã tận tình ra sức chiếu cố mọi người trong những ngày qua.

- Đừng đề cập chuyện ân oán nữa! Ra sứ chiếu cố lẫn nhau trong lúc nguy nan là trách nhiệm của mọi người trong nhóm, chúng ta đã kẻ âm thầm người ra mặt chiếu cố loa lắng cho nhau vậy cần cám ơn lẫn nhau.

Ngu Nhạc lắm miệng đề nghị khiến chàng không ngờ:

- Mấy con ruồi nhặng kia để đệ đập bẹp nó đi cho rồi?

- Không cần! Tuổi thọ của chúng không là bao không cần chạm tay vào kẻo thối um lên.

Quả nhiên mấy ngày sau chuyện xấu của ba tên Dư Bảo Bình, Hạ Hoành Kỳ và Từ Nguyên Phụng bị loan truyền, sau đó một chuyến công tác bên ngoài không còn thấy trở về nữa.

Đối với Tĩnh Minh va chạm với các đệ tử đồng môn chỉ là cơ hội mài dũa tâm tính của mình, còn sát ý của Dư Bảo Bình đương nhiên chàng cảm nhận điều này đối với chàng không sao cả, vì hắn không còn khả năng đó. Một khi sát khí đối phương rục rịch, Tĩnh Minh lập tức phát hiện và giải quyết dễ dàng.

๑๑۩+۩๑๑

Hàn Tinh sau khi trợ giúp Tĩnh Minh chuyển hoán chân nguyên âm dương nhị khí thành nhất khí, chàng nghỉ ngơi một ngày sau đó về thăm mẹ. Mai-Nhị vừa thấy chàng đã trách mắng:

- Cái thằng này đi bao lâu rồi không chịu về. Còn dấu diếm mẹ toàn những chuyện lớn.

Minh không dám cãi, để Mai-Nhị cốc đầu mấy cái nói:

- Con nói ra sợ mẹ buồn nên định chờ dịp mẹ vui vẻ mới nói.

- Chờ dịp! Còn dịp nào nữa mấy đứa cháu của mẹ đều lớn như vậy rồi con còn chưa có dịp.

- Mẹ không trách con chuyện dây dưa bấy nhiêu cô gái, vì trường hợp ngoại lệ của con mẹ thông cảm, nhưng từ nay không được giấu mẹ những chuyện như vậy nữa.

- Vâng!

- Mẹ nghe con dự định tổ chức xum họp đại gia đình vào dịp tết này, cũng mừng sinh nhật mẹ năm mươi tuổi. Vậy con lo mời ba con về hội tụ, những đứa em nửa giòng máu con cũng mời nhưng không được cưỡng họ phải tham dự.

- Chuyện này con đã chuẩn bị..

Chàng còn đang còn ngồi nói chuyện, đã thấy bốn đứa con Chính-Lộ, Quang-Huy, Công-Hiếu và Khiết-Tâm, từ Hồng Mông Linh Châu giới qua thông đạo nhà bà ngoại xứ Tân Triều, thuấn di về đây.

- Bà nội! Ba cũng đang ở đây...

Mai-Nhị nhìn bốn đứa cháu, nhỏ nhất là Khiết-Trâm bề ngoài có dáng vóc, phong cách như một tiên nữ. Khi nói chuyện rõ ràng còn ngây thơ so với con gái mười sáu cũng không bằng, nàng nghe con dâu kể, nuôi bốn đứa nhỏ này cũng không chịu nhiều cực khổ bằng những bà mẹ khác vì có Hồng Mông Linh Châu giới hỗ trợ.

Khiết-Tâm rất ít gặp ba, nàng chào bà nội rồi đứng nhìn ba đánh giá một lúc mới nhảy xổ vào lòng Minh nũng nịu:

- Ba con đã luyện ra thánh anh... Ba thưởng con gì nào?

Minh cảm thấy ấm áp, không ngờ lâu nay không có ai nhõng nhẽo đòi quà bây giờ lại xẩy ra. Chàng âu yếm nhìn con gái, dáng điệu tám phần giống Hồng-Linh hai phần giống mình ở cặp mắt. Chàng nhớ lại khi đó chàng đã có tu vi thần cấp không ngờ con gái cũng được hưởng chỗ tốt, thần thể 1 phần, tiên thể 8 phần còn phàm thể 2 phần. Chàng lại xem ba đứa con trai, thấy cả ba đứa thánh anh quang mang rực rỡ, thực lực đã ngang với chân tiên..

Khiết-Tâm không tránh ánh mắt của ba trái lại nhìn thẳng vào thấy ánh mắt uy nghiêm nhưng tràn đầy yêu thương, chiều chuộng.. khiến đôi má nàng hơi đỏ lên.

- Đúng là chăm chỉ đáng được thưởng. Vậy con muốn thưởng gì?

- Con muốn nhiều thứ lắm, chỉ sợ ba không thể thoả mãn hết.

- Nói thử một chút..

- Một cỗ tràng hạt giống của mẹ nhưng mầu ngọc bích, trâm cài tóc màu trắng ngà xen lẫn những cụm mây hồng, một cây đàn tranh bằng ngọc thạch linh khí đỉnh cấp hay bán tiên khí, một bộ châm, năm viên Phản Phù Cầu...

- Con đòi hơi nhiều toàn đồ lỉnh kỉnh, Phản Phù cầu con muốn có phải là Như Ý cầu của hai dì Doanh-Doanh và dì Huyền-Trâm?

- Phải rồi... Tu chân giới hiện nay dùng phù thuật rất thông dụng. Nếu bị họ dùng những loại phù ác độc như băng lôi hoả đánh lén thì khó tránh thoát..

- Vậy à? Để ba xem lại.

Chàng vội cập nhật tin tức qua tia nguyên thần ẩn trong ngọc bội của Khiết-Trâm. Quả nhiên thấy tin tức ngay cả hợp thể kỳ cũng dùng phù cấp cao, để có thể đánh lén hay trốn thoát độ kiếp kỳ.

- Được rồi, bốn đứa có công tác cần các con làm ngay, làm xong nhận quà.

- Công tác gì vậy ba.

- Năm đứa, các con cùng Hạnh-Chi hãy đi mời đón ông nội các con về đây. Chi tiết cần làm ba đã ghi vào ngọc giản này. Các con xem rồi lần lượt thực hiện.

- Nhưng chị Hạnh-Chi không biết đang ở đâu.

- Đang ở Phan Thiết, ba giờ nữa nó sẽ đến đây rồi cùng các con khởi hành.

Minh đã dùng thần thức thăm dò ba mình thấy Lã Thanh Nhàn không còn sống chung trong nhà với vợ con nữa, dọn ra ngoài ở một mình, phong độ hai năm trước không còn trái lại yếu đuối chậm chạp đi rất nhiều, rõ ràng bị bệnh ngặt nghèo, thọ nguyên hao mòn nhanh chóng. Chàng đã biết chuyện đau khổ xảy ra với ba sau khi về Việt Nam đứng ra làm chủ hôn cho mình...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play