Chương 271 Hồng-Linh thử luyện đan

Hoa-Tuyết tiên tử không muốn cho người ngoài trông thấy hình dạng thê thảm của Hắc Tiểu Phụng nhưng bây giờ không còn cách nào đành giao nó ra.

Hồng-Linh đoán trước cuối cùng Hoa-Tuyết cũng phải đưa ra thôi, nên nàng nhận lấy không biểu lộ tình cảm gì, điều ngạc nhiên khi thấy Hắc Tiểu Phụng không phải hình dạng thê thảm của nó, mà là một hình ảnh thú người, thì ra Hắc Tiểu Phụng đã hóa hình, nàng bắt mặt thì thấy không giống thân thể người thường nên đành dùng một thần thức đưa vào thân thể ghi nhận các kinh mạch cùng huyệt đạo cấu tạo. Hắc Tiểu Phụng bị độc ong tấn công đến ngũ tạng lục phủ nếu không nhanh tay ngăn chận độc tố thì trong vòng hai giờ nữa là phải chết không sao cứu được nữa.

Hồng-Linh xem xong chẳng nói đem ba mươi sáu cây châm ra ghim đầy người Hắc Tiểu Phụng.

- Ngươi!!!

Hoa-Tuyết thấy vậy cả kinh vội xuất phi kiếm xông lại. Hồng-Linh để hết tâm ý vào Hắc Tiểu Phụng như không biết chuyện gì sắp xảy ra.

- Pheng!

Một âm thanh thúy vang lên mọi người đã thấy Tần Thiên Phong kịp thời ngăn chặn một kiếm.

Hoa-Tuyết thấy cả thân mình bủn rủn, cả người bị đẩy lui ra phía sau năm sáu thước, phi kiếm trong tay muốn rơi khỏi bàn tay. Nàng nhìn lại thấy người ngăn cản mình lại là Tần Thiên Phong nên mặt tái đi, trông không còn ra dáng tiên tử ôn nhu nữa, tay run đưa lên chỉ vào mặt Thiên Phong:

- Tại sao ngươi cũng bênh cho nó...

- Hoa-Tuyết tiên tử, bình tĩnh lại đã. Hồng-Linh tiểu thư hành động như vậy chắc có nguyên nhân của nó...

- Nguyên nhân cái gì, Hắc Tiểu Phụng đã vị ong đầu sư tử châm ba phát. Bây giờ lại bị chủ nó châm đầy mình.

Nói xong nàng xông lại gần Hắc Tiểu Phụng, vì lúc này Hồng Linh đã để nó nằm xuống đất, định rút kim châm ra..

Bỗng Hồng-Linh lên tiếng:

- Nếu tiên tử rút kim châm ra thì tính mạng nó ta không chịu trách nhiệm.

Hoa-Tuyết tiên tử nghe vậy vội rụt tay lui lại hỏi:

- Vậy ngươi định làm gì?

- Ta tạm thời dùng kim châm ngăn chận một số chất độc công ngũ tạng lục phủ. Tuy vậy cũng chỉ tạm thời ngăn chặn mà thôi không phải cách bài trừ triệt để chất độc. Chỉ còn cách luyện chế ra Tẩy Độc Đan cho nó uống thì mới mong hoàn thành giải độc.

- Làm sao bây giờ, ở đây không có luyện đan sư.

- Tẩy Độc đan phương thức ta có sẵn đây, tài liệu chính đã có sẳn còn những tài liệu thảo dược cùng sữa người tiên tử phiền tự tìm đi. Tôi nói trước, luyện đan thành công chỉ có ba phần, vả lại tài liệu phí tổn tiên tử phải thanh toán.

Lúc này Hoa-Tuyết tiên tử lo lắng đến rối loạn vội nói:

- Được! Vậy tiểu thư giao danh sách những tài liệu cần thu thập cho chúng ta.

Hồng-Linh giao cho Hoa-Tuyết tiên tử một mảnh giấy, tiên tử nhận lấy ngạc nhiên vô cùng, Tu Chân giới hay Yêu-Cầm giới đều không dùng giấy thay vào đó dùng ngọc phù, ngọc bội dùng chân khí khắc vào các tin tức trong đó, chẳng lẽ cô tiểu thư này không biết dùng thứ này. Nàng đọc xuống thấy một số thảo dược lại có ghi đỉnh lô thì không tin ấp úng:

- Ngươi, cô, ...

- Phải rồi! Tôi tuy có phương đan nhưng chưa từng luyện đan bao giờ, không phải là luyện đan sư nên cần mượn đan đỉnh lô dùng. Còn có vấn đề gì sao.

- Nhưng vừa rồi tiểu thư có nói nắm được ba phần thành công.. việc này sao có thể?

- Đúng vậy. Tôi đã suy nghĩ kỹ nên phỏng đoán là ba phần thành công.

Hoa-Tuyết vừa giận vừa lo, bực mình quá sức, e rằng một phần thành công cũng không có, chớ tin đối phương tự đáng giá mình quá cao. Luyện đan đâu có phải chuyện đùa, hễ muốn là làm được. Nếu không luyện đan sư sao hiếm như vậy, sao địa vị cao trọng, được nâng cao ngang hàng với bậc tông sư như vậy.

Nàng lần này tuy giận nhưng không đến nỗi để bộc phát, gẩm đi nghĩ lại cũng chẳng còn cách nào, cứ đi thu thập đầy đủ cho Hồng-Linh rồi tính sau.

- Vậy nhờ Hồng-Linh tiểu thư chiếu cố cho Hắc Tiểu Phụng mấy ngày chờ tôi thu thập tài liệu xong sẽ mau trở lại.

- Được, chính là phải như vậy.

Hoa-Tuyết rời khỏi, Tần Thiên Phong cũng hướng về Hồng-Linh nói:

- Xin tạm biệt tiểu thư, hẹn gặp lại.

Hồng-Linh không nói chỉ khẽ gật đầu khiến cho năm người, tronhg đó cả Hoa-Tuyết cũng lấy làm kỳ, không ngờ nàng cũng dám đối với nguyên anh kỳ Tần Thiên Phong có cử chỉ lãnh đạm như vậy.

Chỉ có Hồng-Linh tự hiểu, nàng thấy họ Tần này trong lúc tranh cãi lúc nào cũng tỏ vẻ coi trọng, như muốn che chở mình. Cứ xem khi hắn ra tay ngăn cản giùm mình một kiếm cũng biết, nàng linh cảm thanh niên này đã bắt đầu tình cảm hướng về phía mình. Hồng-Linh liền cảnh giác, sao có thể dễ dàng để đối phương có cơ hội kề cận nàng, hơn nữa trong tim nàng chỉ để dành chỗ cho một người đã chọn. Không thể để nam nhân khác một cơ hội.

Tần Thiên Phong thấy Hồng-Linh đối xử với mình như vậy cũng độ lượng không chấp, chuyện vừa qua chứng kiến từ đầu đến cuối, thấy Hồng-Linh này có nhiều điểm lôi cuốn đặc biệt, một mỵ lực êm đềm kỳ lạ.

Chờ hai người đi khỏi Hồng-Linh mới nói hai cung nữ:

- Các vị có thể thu xếp cho Hồng-Linh một căn phòng không, việc đã đến nước này đành phải tự mình chiếu có nó mấy ngày.

- Dạ được.

Bỗng ngoại đường chủ lên tiếng:

- Không biết Hồng-Linh tiểu thư có thể cho chúng ta kiến thức một chút hình dáng ong đầu sư tử được chăng?

- Sao lại không được, chỉ là chuyện nhỏ, các vị đã biết chuyện xảy ra rồi nên coi một chút không sao.

Đúng lúc này Hồng-Linh giơ bàn tay thon trắng như ngọc hướng lên trời, ba ngườì liền nghe tiếng vo ve, tiếp theo một con ong vàng kim óng phản chiếu ánh quang mặt trời, thân tròn ngực ưỡn cổ nghểng cao giương cái đầu sư tử trông thật hung dữ, đôi mắt ác liệt không dứt nhìn về phía ba người đe dọa.

Ba người tu vi đã đạt ngang với hợp thể kỳ, đều là yêu nhân hóa hình lại có huyết thống phụng hoàng, chỉ xem các loại côn trùng, rắn rết yếu đuối như con giun con kiến, chính là khắc tinh của côn trùng rắn rết. Côn trùng thấy bóng dáng dã cầm đều phải chạy trốn tìm nơi ẩn núp nhưng con ong đầu sư tử này lại bất đồng, gặp họ chẳng những không tỏ vẻ sợ hãi lại còn trừng mắt như thách thức đe dọa. Trên thân đôi cánh chúng phát sóng âm, tạo ra một khí thế bất khuất, trên ngực vàng kim óng ánh nhìn cũng đoán ra trên thân đặc biệt nơi đó cứng như sắt thép, chưa kể ngòi độc sắc bén lợi hại, nguyên cái ngực nếu chúng đánh vào đâu nơi đó e rằng thành lỗ thủng.

- Quả là một loại hung mãnh dị trùng, chẳng những chưa từng nghe chứ đừng thấy.

Ba người thấy ong đầu sư tử, lại thấy Hồng-Linh biểu hiện ung dung nhàn nhã dù khí tức uy áp của nàng chỉ tối đa kim đan kỳ.

Ba người tuy không nói nhưng bất giác đánh giá, người đã đặc biệt chất chứa nhiều điểm thần bí, sủng vật cũng không kém. Không biết con Tiểu Băng Phụng kia mai này sẽ có đặc điểm gì kinh người vượt trên ý nghĩ mọi người nữa hay không.

Trong lúc đó Hoa-Tuyết rời khỏi trong lòng căm hận thầm nhủ, chờ cho đến khi Hắc Tiểu Phụng thoát khốn, đến lúc nào con khốn nạn rơi vào tay, sẽ biết ta lợi hại như thế nào. Còn tên họ Tần đi theo mình lại bênh vực đối phương, rõ ràng chớm bị mỵ lực ma dẫn phải lòng nó. Tần Thiên Phương làm bạn cận kề nàng mấy năm nay, hai bên tình cảm đã phát triển, tuy chưa khắng khít đến trình độ song tu bạn lữ nhưng cũng không còn cách xa bao nhiêu, hôm nay bị Hồng-Linh ảnh hưởng e rằng còn xảy ra nhiều chuyện bất lợi cho mình.

Ngày hôm sau Hoa-Tuyết tiên tử đã cho người đem tài liệu luyện Tẩy Độc đan và một kiện đỉnh đan lô màu Bordeaux (đỏ đậm) đến. Hồng-Linh thu nhận tất cả. Thật ra nàng không biết luyện đan, cũng chẳng có luyện đan phương pháp hay đơn thuốc gì, nhưng khi nàng hỏi chuyện ong chúa, liền được cho biết cách luyện giải độc đan, tài liệu luyện giải độc đan chính yếu chính lá mật ong Chúa, chỉ dùng cho ong chúa dùng và một số thảo dược thông dụng. Hồng-Linh trước nay hành y tây ta, châm cứu đều biết chỉ có phương ngành luyện chế dược chưa học qua. Nàng được ong chúa cho biết luyện Tẩy Độc Đan đơn giản nhất, chỉ khó hơn xắc thuốc bắc một ít làm nàng tò mò muốn thử, luôn tiện có Hoa-Tuyết tiên tử cung cấp mấy thứ cần thiết còn thiếu.

Hồng Linh lại được cung nữ đưa đến phòng luyện đan trong cung, Băng Phụng cung cũng có đan sư, nghe biết Hồng-Linh luyện đan lần đầu thì khinh thường cười chê, Con bé này đúng là chưa biết chưa sợ, biết bao nhiêu yêu tộc, nhân tộc, ngay cả các tông phái nhỏ cũng không kiếm đâu ra một luyện đan sư, không biết bao nhiêu gia tộc táng gia bại sản vì thử luyện đan thất bại. Để xem nó luyện đan, đến khi thất bại mới biết cái khôn.

Không chỉ luyện đan sư, kể cả những tiểu đồng phụ giúp luyện đan cũng chê cười, không ai tin nàng Hồng-Linh có thể luyện đan thành công. Họ lại nghe đến Tẩy Độc Đan, một loại đan dược được phân biệt nhiều loại khác nhau, không có Tẩy Độc đan toàn năng có khả năng tẩy rửa tất cả độc tính trên đời. Họ kiến thức đến Tẩy Tủy đan, Hoán Cốt đan, hay Tẩy Tuỷ Hoán Cốt đan và không có luyện đan sư trong Ngũ Phụng Cung từng luyện Tẩy Độc đan.

Hồng-Linh cẩn thận luyện đan một ngày mới luyện hai lò thất bại mệt lã người, tóc rối, quần áo bị cháy đen loang lỗ, mặt tái xanh hao tổn rất nhiều chân khí. Nàng không ngờ băng hỏa của mình tuy mạnh nhưng luyện đan không phải chỉ cần có hỏa lực mạnh là đủ, còn cần phải khống chế, mạnh yếu tuỳ thời tùy lúc, song song còn phải dùng thần thức liên lạc với đỉnh lô và tài liệu...

Hồng-Linh nghỉ ngơi một đêm lại đi hỏi ong chúa, ong chúa không thể luyện đan, nhưng biết phương pháp do truyền thừa từ nhiều đời trước, những đời trước ong chúa từng nhận nhân loại làm chủ, vị này luyện đan sư thiên phú luyện độc đan, giải độc đan nên ghi nhận dung hợp vào huyết mạch truyền thừa. Lần này ong chúa đem toàn bộ luyện đan kiến thức trao cho Hồng-Linh, nàng đem toàn bộ kiến thức nghiên cứu thấy hầu hết đan phương tài liệu đều có mật ong. Nàng nghiên cứu từng tài liệu một, trước hết mật ong chúa, phân chất, chất đạm, chất béo, năng lượng, ngũ hành năng lượng, vv... sau đó lại tiếp tục luyện đan, thất bại, nghiên cứu, luyện đan....liên tục mười ngày nổ tung tám chín lần thất bại đến lô thứ mười, bao nhiêu đan duợc dùng hết mới may mắn thành công một viên nhỏ như hạt đậu, đen bóng, mùi thơm ngào ngạt. Hồng-Linh mừng rỡ thu viên thuốc đánh giá, cấp 1 Tẩy Độc đan. Nàng không thu dọn đan lô ngay ngồi xuống ghi nhớ lại tất cả kinh nghiệm mười ngày luyện đan, chín lần hao tổn hết chân khí, chín lần ngồi tu luyện bổ sung phục hồi chân khí. Ghi nhớ hết kinh nghiệm nàng mới tĩnh tọa tu luyện một hồi phục hồi hoàn toàn. Chân khí tuy không thấy tinh tiến nhưng nàng nhận ra tinh thần, linh hồn lực vững mạnh hơn trước một phần nên thầm nghĩ:

"Không ngờ luyện đan khổ cực đến như vậy nhưng cũng có ích củng cố tinh thần lực."

Hồng-Linh thu dọn đan lô, bã thuốc rồi rời khỏi luyện đan phòng, vừa ra đã thấy hai cung nữ quen thuộc tiếp đón chúc mừng hỏi han:

- Chúc mừng tiểu thư luyện đan thành công..

- Không đáng chúc mừng, luyện mười lo mới thành công không được một lô, chỉ có đúng một viên nhỏ xíu hạ phẩm đan dược.

- Luyện đan lần đầu, mười lô thành công một lô, dù là một viên như vậy cũng đã gọi là thành công rồi. Tiểu thư không nghe đến có người mất hết cả tài sản cũng không thành công một lần đó sao. Sau một lần thành công mai sau tiểu thư có thể tiến bộ nhiều lần, có thể trở thành chính luyện đan sư.

- À sao hai vị biết tôi luyện Tẩy Độc Đan thành công?

- Khương Văn Luyện đan sư của chúng ta đã ngửi thấy hương thơm từ đan dược phát ra nên đã nói cho chúng ta biết.

- Hắc Tiểu Phụng tình trạng thế nào?

- Nó vẫn bình thường không khá hơn cũng không xấu hơn.

- Chúng ta lần này tính dược phí làm sao cho hợp lý, hai vị có ý kiến gì không? Tôi cảm giác Hoa-Tuyết tiên tư kia có hận ý đối với tôi nên có lẽ lần này không thể nhẹ tay, chiếm lại ít tiền vốn.

- Đúng vậy, chuyện này cũng không phải lỗi của bọn ta nên mình chịu bỏ công ra đã đủ, còn tài liệu phí tổn thì chúng ta không cần đưa tặng không.

- Vậy phải đòi bao nhiêu mới là đủ? Yêu Cần giới dùng tiền gì để thanh toán.

- Linh thạch, tiên thạch linh đan, yêu nội đan, tài liệu luyện khí, bảo khí, linh khí, tiên khí cái gì cũng được. Còn đòi bao nhiêu thì phải xem tiểu thư đã dùng tài liệu gì, số lượng bao nhiêu mới định được.

- Tôi đã xuất ra năm lít mật ong chúa, mật này vô giá, không chỉ dùng để luyện Tẩy Độc đan còn có thể luyện nhiều loại đan dược khác.

- Vậy đòi năm vạn khối tiên thạch là được rồi. Ha ha năm vạn khối tiên thạch một mạng Hắc Tiểu Phụng không đắt lắm.

Hồng-Linh nghe vậy cũng không biết tiên thạch quý bao nhiêu lại hỏi:

- Yêu cầm giới thông thương có trả giá hay nói thách không?

- Có chứ! Nhất định phải trả giá.

- Như vậy phải ra mười vạn hay mười lăm tiên thạch mới được.

Hai cung nữ nghe vậy cười ồ, vui vẻ khoan khoái, không ngờ Hồng-Linh tiểu thư nhìn có vẻ thật thà khờ khạo nào hay bây giờ mới biết nàng này biết tính toán. Không nói thì thôi, nói thách một tiếng, hét một tiếng liền tăng lên gấp hai gấp ba.

Hồng-Linh trước kia đi học thường hay ra chợ giúp mẹ và chị Cường, lại không ít lần nghe cách người ta thách giá trả giá nên nói thách, không hét thì thôi, hễ hét là ra lửa, nước chảy mây trôi không ngại chút nào.

Hai cung nữ thấy Hồng-Linh nói vậy thì rất thưởng thức, hai nàng càng chờ mong xem lúc đó gặp lại Hoa-Tuyết tiên tử nàng biểu hiện đẹp mắt ra sao. Hai nàng thầm nghĩ:

"Lần này vị Hoa-Tuyết tiên tử của Hắc Phụng Cung chắc hẳn phải ngậm đắng nuốt cay nhưng vẫn phải làm ra vui vẻ, phóng khoáng."

Đối với các cung khác trong Ngũ Phụng Cung, những điều bất hòa, tranh đấu không ít nên lần này làm tốt, dằn mặt Hắc Phụng cung cho bớt tính ngạo khí.

- "Hừ! Dám xem thường Bắc Phụng cung chúng ta, tưởng Băng Tiểu Phụng của chúng ta tu vi thua kém dễ bắt nạt mà lầm, chỉ cần mấy con ong nhỏ cũng đủ bọn họ đau đớn, ôm đầu la hét mà chạy, hối hận không kịp, đến lúc đó mới đến cúi đầu cầu xin tha thứ."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play