Chương 215 Đồng tâm hiệp lực
Ngày hôm sau vào buổi trưa lại gặp một nhóm khác mười tám người, trong đó cũng có một vị tiên sứ ngũ cấp Dương Tam. Ba nhóm tính ra nhóm người từ Cửu Nguyên Tinh vẫn đông nhất con số gần gấp đôi hai nhóm người kia.
Sau cuộc chiến ngày hôm qua mọi người nhìn vào nhóm Hàn Tinh gồm sáu người khác trước, không ai ngờ trước được Hàn Tinh tu vi bản lãnh vượt qua tiên sứ Khổng Tung lại có bốn vị tiên nữ đẹp vô cùng kề cận... Địa vị này khiến nhiều người mơ ước, nhưng ai cũng phỏng đoán vị Bạch Y kia bản lãnh chẳng kém gì Hàn Tinh dù chưa ra tay. Ngay cả Vô Cực tông trưởng lão cũng hối hận không thôi, tưởng mình bỏ Bạch Sương tiên tử chọn Tiên Sứ Khổng Tung là đúng, hy vọng có thể dựa vào bảo đảm được tính mạng, dù lão là người dẫn đường nhưng một khi tiến vào khu vực Tiên Điện thì ai cũng như ai.
Tuy lão trước đây không hề dám đắc tội Bạch Sương đã hết lòng cung phụng nhưng đối với Hàn Tinh chưa hề coi trọng, không dè lần này lão tính sai, mấu chốt là Hàn Tinh chứ không phải Bạch Sương. Lão biết trước khi tiến vào khu Tiên Điện sẽ được chia theo nhóm bảy người một, vừa đúng nhóm Hàn Tinh còn một chỗ. Nhưng Vô Cực tông của lão đi ba người, lão không thể bỏ rơi hai người kia được.
Vào cổng Tiên điện, một vị lão giả áo xanh bước ra giải thích quy tắc luật, chia nhóm, khảo thí phải vượt qua, thu góp thần châu số lượng làm điểm tính phần thưởng cho mỗi người. Hàn Tinh đến đây thật ra không tha thiết gì đến phần thưởng mà chỉ muốn kiến thức một chút Tiên nhân tin tức và manh mối tìm Hồng-Linh, chàng đã được Bạch Sương cho biết nàng là công chúa ở Thanh Lạc tinh thuộc Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ, một trong những thông đạo đi đến Thiên Tuyền Tinh cũng thuộc về Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ. Xem ra đây là thông đạo gần nhất dẫn đến Thanh Lạc tinh.
Muốn vào Tiên Điện phải qua những thử thách, qua cổng nhóm Hàn Tinh đã thấy ký hiệu con đường đầu tiên của mình phải đi, mọi người vừa bước vào quang cảnh linh khí trước mặt liền biến đổi, trọng lực tăng cao hơn gấp mười mấy lần.
Đây là dạng không gian gì, chẳng những khí chất khác thường trọng lực và không pháp tắc cũng thay đổi.
Mọi người đang còn làm quen hội nhập môi trường hoàn cảnh mới đã nghe Hoàng-Oanh lênn tiếng giải thích:
- Đây là tiên khí không gian tu không nhiều nhưng cũng đủ cao thủ mới phi thăng thu nạp thay đổi thể chất mai này một khi phi thăng lọt vào trong "Phi Thăng Đài" tiên khí nơi đó nồng đậm gấp trăm lần có thề trong chốc lát thay đổi trọn vẹn cao thủ phi thăng khiến hắn trở thành một tiên nhân.
Hàn Tinh nghe rồi không ngạc nhiên, thì ra thứ này chàng không xa lạ, chính là trong thân thể mình cũng tám chín phần tiên khí, phần còn lại thì hỗn tạp nhiều khí chất khác nhau.
Xuân-Nhu, Chung Hoài và Triệu Giám nghe được thì hít mạnh một hơi, âm thầm áp dụng thổ nạp mong hoán chuyển phần nào chân linh khí thành tiên thiên khí.
Hàn Tinh không thèm để ý chuyện tiên khí, chàng nhận thức đây là một không gian trận giới, trọng lực tăng mười sáu lần đối với chàng không là gì, chàng ngấm ngầm thử thần thức của mình thì chỉ còn tác dụng một phần, nhu khí Cổ Loa thạch vẫn có tác dụng như cũ, cảm giác quan không hề bị ảnh hưởng.
Thấy Hàn Tinh thinh lặng Bạch-Sương tưởng chàng bị trọng lực ảnh hưởng nên tự ý lãnh trách nhiệm thủ lãnh nhóm nói:
- Theo ta!
Hàn Tinh cười thầm nghĩ "thế là mất việc, được thảnh thơi, sao ta không nghĩ ra".
Đi một lúc đến một khu vườn hoang, chàng nhận ra trong đó có hồ nước một số thạch động. Không hiểu tại sao cảm giác nơi này có hơi hám nguy hiểm, quả nhiên một ngọn sóng xanh lớn như một toà nhà lớn đổ ập đến, nhanh như chớp, chàng chỉ thấy ba chủ tớ Bạch-Sương phiêu hưởng bay bổng lên trên không phía trước, chàng „Nguy quá!“ cũng may trước đó đã có cảm giác không ổn nên chàng đã sẵn sàng chuẩn bị, ý niệm nhu khí tạo thành mảng lưới khổng lồ đón lấy ngọn sóng. Vừa tiếp xúc nhau chàng lại la to „tam đầu lục xà!“ ý niệm không dừng khống chế lấy mảnh lưới, vừa ôm trọn lấy đàn rắn khổng lồ chàng đã bó chặt như cái lọng, quay cuồng xoay thành cơn lốc khổng lồ đưa đàn rắn lên tận tầng mây, định quăng ra xa. Bất chợt giác quan phát hiện phía xa trong không gian trận hai nhóm Khổng Tung, và Dương Tam đang hội tại một chỗ chàng liền thay đổi ý định từ cao quăng đổ úp đàn rắn xuống đầu bọn họ.
Khổn Tung và Dương Tam trước khi vào trận đã trao đổi cách liên lạc nên không mấy chốc gặp nhau hợp tác đồng hành, mục đích chính là đối phó với nhóm Hàn Tinh, bỗng hai người phát hiện không gian ba động nhìn lên thì thấy trời tối sầm một đám mây từ trên trời rơi xuống. Khi định thần dùng thần thức quét lên thì phát hiện đầy một trời rắn, có con to đến cả ôm dài chínn mười trượng vội hét lên: „Mưa rắn! Mau chạy kiếm chỗ núp. Hắn vừa nói vừa xuất Lôi Tiên ra múa mấy vòng, tiếng sấm phát ra rung trời.. Dương Tam cũng không chậm xuất trên tay một vòng Kim Luân hình dáng lạ kỳ khua mấy cái, một vầng kim quang hình cái nón nâng lên cao đẩy vào đàn rắn đang rơi xuống.
Đàn rắn đang trong khí thế phi xuống bỗng thấy thân thể có thể hoạt động tự do vội phân tán ra chung quanh vừa lúc tránh được lôi điện. Một tiếng rít của con đầu đàn vang lên thì thấy cả đàn bỏ chạy nhanh như bay, muốn cản cũng không kịp.
Tất cả đều nằm trong thần thức của Bạch-Sương, nàng theo dõi đàn rắn bị Hàn Tinh bắt nhốt vào vòng cơn lốc đưa lên cao bay xa tưởng chàng đơn giản tống tiễn đi, sau lại thấy một màn phía dưới mới phát hiện ra hai nhóm phía dưới.
Nàng nhoẻn miệng cười nhìn Hàn Tinh nói:
- Thật là đúng lúc..
- Tên Dương Tam kia có kiện tiên bảo tuyệt đẹp.
- Chỉ đẹp thôi sao, nguy hiểm là khác. Đó là một kiện thượng phẩm tiên khí. Bình thường ra phải Hoàng Tiên, Đại La kim tiên mới có tiền vốn sử dụng.
- Thì ra hắn là một con bê béo!
- Hàn ca ý nói là dê béo?
Thấy chàng cười không nói, nàng tưởng chàng đang mơ cướp được món Tiên Bảo đó nên nói:
- Hắn còn lợi hại hơn tên Khổng-Tung, Hàn ca coi chừng không lấy được vật lại còn mất mạng.
- Không! Ta lấy đồ của hắn làm gì. Ta chỉ hy vọng được dịp đập thử một lần để nghiệm chứng xem Kim Luân của hắn cứng hay viên đá của ta chắc mà thôi.
- Hàn ca đã đập nát Thần Chung của Khổng Tung khiến hắn không những khiến hắn tiếc ngẩn người còn hù dạo một hồi, bây giờ lại muốn làm một mẻ nữa.
- Hắn tiếc là một chuyện đúng còn bị hù sợ thì chưa đâu, rõ ràng hắn còn đang muốn hợp tác với Dương Tam muốn trả thù.
- Ừ lạ thật, viên đá của Hàn ca bữa trước rõ ràng màu xám bạc, sao hôm nay biến thành bảy màu.
- Nó mới tấn cấp, ta cũng không ngờ ra thứ ấy.
- Cái gì! Còn tấn cấp ư, vậy còn có thể tấn bao nhiêu cấp..
- Ta cũng không biết, chắc là nửa cấp gì đó..
Thật ra chàng cũng chỉ dự đoán thôi, thấy viên đá đã có uy lực khủng bố, hy vọng chuyến này phát triển đếnn viên mãn.
Thấy Hàn Tinh suy tư, nàng nói:
- Chúng ta tiến vào thạch động kia, muội nghi trong đó có thứ tốt, hoặc là mấy viên thạch châu (khảo điểm) không chừng. Vừa rồi trong đó có đàn rắn canh giữ, chắc là có thứ tốt.
Chàng bước vào theo thì hai người thấy một đống trứng rắn dưới lớp cát, một viên thạch châu nằm lẫn lộn trong đó. Chàng vừa đưa tay ra rón lấy thạch châu bỗng thấy một làn lục ảnh phi đến, chàng vội chuyển bàn tay thành ưng chảo đón chộp lấy, kẹp vào hai ngón tay. Xem lại thì thấy một con rắn lục nhỏ ba đầu, da cứng như thép nguội lạnh như băng không ngừng ra sức giẫy dụa muốn thoát ra nhưng không được.
Bỗng Chung Hoài la lên:
- Hàn đại ca để ta thử xem!
Chàng gật đầu lấy tay kia búng ba cái vào ba đầu con rắn rồi quăng ra gần Chung Hoài nói:
- Coi chừng!
Chung Hoài thấy vậy vội khiến đàn trùng tấn công con rắn, nó bị chàng búng khẽ ba cái khiến đau đớn ngơ ngẩn cả ba cái đầu chưa hồi tỉnh hẳn đã bị đàn tử trùng bay lại bu lại cắn xé.
Cắn xé được nửa phút con rắn chẳng hề hấn gì Chung Hoài thu tử trùng lại cho đàn ong vàng đầu sư tử giải quyết cũng không làm được gì con rắn, lại thấy con rắn đã hồi sức vội la lên:
- Không xong rồi. Nó quá lợi hại, trùng độc không làm gì được nó....
Bạch-Sương và mấy tiên nữ đứng xem sợ hãi. Chàng ngạc nhiên sau đó vỡ lẽ thì ra Tiên nữ cũng là phái nữ vốn là sợ rắn. Chàng bắt lại nhốt nó vào một cái rọ cất đi khi nào rảnh đem ra nghiên cứu. Chàng thu lấy thạch châu rồi nói:
- Nhanh rời khỏi nơi đây, đàn rắn đang bay trở lại đây thì phải.
Vừa rồi con rắn nhỏ ai cũng chứng kiến sự lợi hại của nó, huống chi một đàn rắn cả tỷ con, trong số đó có nhiều con to bằng cả cột nhà. Thật ra không phải như vậy, con rắn bắt được mới là rắn Vương. Nó ra lệnh cả đàn tấn công người còn nó một mình trấn trụ ổ trứng chẳng dè tấn công thất bại nó tự hành động lần nữa thì bị chàng bắt.
Bạch Sương vội dẫn mọi người nhanh chóng rời khỏi đến một rừng cây, tiếng chim hót làm mọi người co cảm nhận thư giãn dễ chịu. Tuy trong hoàn cảnh nguy hiểm Xuân-Nhu vẫn đem cây đàn tranh cổ ra tấu một bản, Hàn Tinh cũng bị ngoại cảnh cùng âm thanh chung quanh đánh động tâm linh nhưng quyết định tỉnh thức canh chừng. Lần này tiếng đàn tranh không hề vương một tia sát phạt, thuần khiết hoà vào thiên nhiên làm một làm tăng mạnh sức sống sinh linh động vật, thực vật. Những đàn chim cộng hưởng tiếng đàn bằng những tiếng hót hoan ca cùng bay liệng đầy trời. Hàn Tinh phong kín ngũ quan quên đi tiếng đàn hưởng thụ diệu cảnh trong rừng cây đồng thời không quên canh thức, bỗng chàng cảm nhận có nhiều thạch châu ở chung quanh đây. "Thì ra trên những tổ chim cũng cất giấu thạch châu". Đúng lúc này bản đàn tranh tấu xong, chàng chờ mọi người thanh tỉnh nói Chung Hoài:
- Ngươi ra lệnh đàn ong vàng bay lên các tổ chim đem hết thạch châu xuống đây. Trên đó dường như có bạch kim cổ trùng, ngươi phải giải quyết nó trước coi chừng.
- Cổ Trùng?
Chung Hoài nghe vậy sửng sốt sau đó mừng rỡ như điên. Thì ra thần thức hắn bị giới hạn không phát hiện ra khi chàng nói mới phát hiện. Hắn vội dùng pháp thuật kỳ diệu thu lấy, tuy không nhiều chỉ khoảng bốn chục con nhưng hắn dưỡng nuôi chẳng bao lâu nữa sẽ có thể sinh sản nhân lên. Bạch kim trùng loại này đối với hắn đúng là bảo bối, nổi danh trong bảng liệt kê Trùng, trong sách hắn học có tả rõ, được liệt bài danh thứ mười ba trong số năm mươi, nó đặc biệt lợi hại ở chỗ thăng cấp, bây giờ còn non chưa đáng kể lợi hại nhưng một khi trưởng thành thì tuyệt đối lợi hại, sau đó tiến cấp thì không sao lường được. Tử trùng và Hoàng Phong đầu Sư tử còn đứng phía dưới rất nhiều 37, 39. Hàn Tinh không ngờ hắn thu trùng nhanh như vậy, nếu không có hắn thì mình phải mất nhiều thời giờ nữa nghĩ cách đánh đuổi bạch kim trùng đi.
Bạch-Sương không ngờ được nhóm bảy người trở lên hoà hợp, trước nay nàng chưa từng nghe cao thủ tu chân giới trước đây một tháng chưa từng biết nhau lại có thể bỏ nghi kỵ cùng nhau làm việc như bây giờ, nàng Xuân Nhu trong khi khảo thí hung hãn thế nào, nay tin tưởng đến độ không cần đề phòng người chung quanh, còn tên dưỡng trùng này không kém thế nhưng bây giờ nghe lời Hàn Tinh như vậy. Chẳng lẽ cứu mạng một lần làm hắn cảm kích đến độ nói sao làm vậy.
Nàng kinh nghiệm dù Tiên giới hay Tu chân giới chỉ có nghi kỵ tranh chấp hận thù liên miên chưa từng được cảm nghiệm tình cảnh hiện nay. Không biết sau khi có được bảo vật trước mắt, mọi ngườì còn đối xử với nhau được hoà hoãn như vậy chăng.