Chương 16 Hồng Mông Ngũ Hành quyết và Ẩn Thân thuật
Minh thấy trời đã tối trong phòng không còn ai canh giữ liền ngồi xuống ngưng thần tỉnh trí sau đó quyết định thử vào trong Hồng Mông Linh Châu không gian xem. Vừa tập trung tinh thần nghĩ đến tiến vào Linh Châu Minh thấy đất trời đột nhiên như xoay chuyển rồì trước mắt lờ mờ sáng, nhìn lên trời thì thấy mặt trời tuy có đó nhưng lu mờ ảm đạm, thiếu hơi ấm, không chói chan và đem lại năng lượng như ý nghĩa mặt trời, cây cối chung quanh khô héo mục nát trông vừa âm u vừa ảm đạm mất hết cả sức sống, không âm thanh nào dù là tiếng côn trùng, cảm giác như mình đang trong cõi u minh, bốn phía nhìn xa thăm thẳm không biết đâu là cùng đích, phía trước loáng thoáng lúc ẩn lúc hiện một toà nhà cũ màu trắng nhưng màu sắc phai lạt lại nhạt pha lẫn màu rêu xanh.
Khi đến gần Minh khẳng định đây không chỉ đơn thuần là một căn nhà, phải gọi là lâu đài mới đúng, chính mình đã đi phố Buôn Ma Thuột xem nhiều nhà cao tầng sang trọng nhưng xem ra không có căn nào lớn bằng lâu đài này. Minh đi vòng quanh một vòng bất giác đã đi đến trước cửa chính lúc nào không hay, hai cánh cửa chính nặng nề tự động mở ra, Minh thong thả bước vào quan sát chung quanh, đây là nơi tiếp đón khách rộng khoảng 100 mét vuông đi qua một hành lang rộng 5 mét dài 10 mét thì vào phòng tiếp khách rộng đến 500 mét vuông, có có thể tiếp một lúc hai ngàn ngưòi, khắp nơi bụi bặm đóng dầy cả tấc.
Ở giữa kê một chiếc bàm bầu dục thật lớn chung quanh xếp ghế dựa có nệm ngồi. Trên bốn bức tường có treo nhiều bức tranh Minh xem qua thì chẳng hiểu là loại tranh gì và muốn diễn đạt điều gì. Phía trong là các phòng giải trí thư giãn, luyện võ đường. Lên trên tầng lầu thứ nhất Minh thấy có 6 cái phòng ngủ lớn, một thư phòng,
Minh tò mò vào xem kỹ thư phòng thì thấy có một cái bàn một cái ghế hai kệ sách, sách nhìn không giống sách hiện đại mà là cuộn lại thành quyển trục.
Minh lấy mấy quyển trên kệ mở ra xem thì thấy luận về Ma đạo, lấy quyển khác xem thì mói về Quỷ giới, lại lấy cuốn khác xem thì lại là sách luận về Yêu thú. Minh xem một hồi thì thấy mấy quyển về yêu thú là có vẻ hấp dẫn một chút. Còn về ma quỷ thì không có ấn tượng gì.
Sang bên kệ kia thì thấy sách về y đan, và luyện bảo. Minh xem cũng chẳng hiểu gì nên để sách lại đi ra lên lầu ba xem. Lầu ba cũng có một thư phòng Minh liền vào xem thì thấy ba kệ sách, xem thử thì ra toàn là sách dạy về Trận pháp, chữ số rối loạn cả mắt. Minh nhắm chừng thời gian vào đây xem sách đã được sáu bảy tiếng nên muốn rời khỏi đây để dịp khác xem lại. Nhiều thứ chẳng hiểu gì lần sau vào phải nhờ Linh Châu Hồn hướng dẫn giải thích thì hay hơn. Xuống tầng chệt Minh lại theo hành lang qua phòng đón khách rồi ra ngoài tất cả các cánh cửa đều tự động mở đóng nên chốc lát Minh đã ra ngoài lâu đài. Vừa tập trung tinh thần ý thức ra khỏi Linh châu lại một màn trời đất xoay chuyển Minh đã thấy chung quanh tối om, mùi hôi thối bay vào lỗ mũi.
- “Sao bây giờ lại còn ban đêm? Bây giờ phải là sáng ban mai mới đúng chứ! Thật là cái gì mình cũng không hiểu.”
Thấy đang còn đêm Minh lại tập trung tinh thần gọi Linh Châu Hồn ra để hỏi những thắc mắc.
- Tình trạng Linh Châu giới thật thê thảm ảm đạm, không biết trước kia và bây giờ có sinh vật nào sinh sống không?
- Trước kia chủ nhân cũng đem một sinh vật sinh sống trong đó, nhưng đã chết hết.
Chủ nhân truớc kia cũng ít khi dùng đến Linh Châu, thỉnh thoảng Ngài vào đọc sách, luyện bảo, hay luyện đan, mỗi khi về chủ nhân lại đem một ít hạt giống cây, thảo dược để trồng sau lại mang về ít giống trùng, vài loại bò sát, chim muông trăm giống, còn mang về một cái lâu đài, có năm tầng, ba tầng lầu, tầng chệt và tầng hầm. Ttrong đó có đủ sẵn các phòng ốc và đồ đạc, sách vở....Linh Châu giới chỉ còn một tầng nền, sức sống rất suy yếu, tầng này có đầy đủ ba đại dương và một lục địa, trên bầu trời có mặt trời và mặt trăng nhưng suy yếu đến mức nguy cơ tùy lúc tự hủy diệt.
- Vậy ta phải làm gì để phục hồi sức sống.
- Đương nhiên chủ nhân phải tu luyện, một khi tu vi của chủ nhân tăng thì Linh Châu tự động được tu bổ, hồi phục và tăng trưởng. Nếu chủ nhân tu luyện đến cảnh giới cao nhất định thì có thể dùng hồn lực sửa đổi tất cả như ý mình.
- Vậy ngươi có thể tu luyện không?
- Không. Lão nô dù là Linh Châu Hồn không thể tu luyện nhưng có thể dựa vào hay qua chủ nhân để tăng trưởng tiến cấp.
- Vậy công pháp quyết tu luyện thích hợp nhất để tu bổ Linh Châu là gì, ngươi biết nó không?
- Chủ nhân có thể tu luyện bất cứ công quyết nào đều có thể tu bổ Linh Châu. Vì cho dù là Tiên, Ma ,Yêu, Quỷ, Ngũ Hành, Hỗn độn, Lôi, Điện khí lão nô đều có thể hấp thụ để chuyển qua Hồng Mông khí. Thích hợp nhất công quyết thì vẫn là công pháp có liên quan đủ Ngũ-Hành hỗn độn vì lão nô có thể gần như trực tiếp hấp thụ. Trước kia cựu chủ nhân có tu luyện Hồng Mông Ngũ Hành quyết, và mấy môn quyết pháp khác, vậy chủ nhân truớc cứ luyện nó sau đó tìm hiểu nghiên cứu xem.
- Ngươi có bản Hồng Mông Ngũ Hành quyết không?
- Chủ nhân xin chờ lão nô chờ một chút.
Minh ngồi ngưng thần một lát thì nghe thấy.
- Chủ nhân, cẩn thận.
Minh vừa nghe cẩn thận đã thấy trong đầu một chùm sáng bay đến, bất giác trong trí nhớ có thêm nội dung hai quyển trục. Một quả nhiên là “Hồng Mông Ngũ Hành quyết” còn bộ kia “Ẩn Thân pháp thuật”. Minh xem qua một lúc mỉm cười nói:
- Ngươi làm việc tinh vi, tỉ mỉ, cẩn thận lắm.
- Thời gian trong Hồng Mông Linh Châu giới dường như nhanh hơn ở Tu Chân Giới chuyện này tại sao?
- Trước kia thời gian so với Tu Chân Giới gia tốc lên khoảng hai ngàn lần, bây giờ chỉ còn không tới haì lần, tức là gần hai ngày bằng một ngày ở Tu Chân giới hay Tu Thuật giới, Phàm giới cũng vậy.
- Sao còn một thế giói tương tự Tu Chân giới nữa hay sao?
- Đúng vậy. Người tu luyện Việt Nam hầu hết là đi nơi đó.
- Khi có dịp ta phải đến đó chơi cho biết.
Trước hết Minh nghiên cứu quyển “Hồng Mông Ngũ Hành quyết”, Chương đầu giải thích từ nguyên thủy vũ trụ tạo thành trong hư vô bằng Hồng Mông khí, và quyết pháp này tu luyện phải hấp thụ hồng mông. Hồng Mông khí không phải ai tiếp xúc cũng được, nếu thân thể không đủ tiêu chuẩn cường mạnh thì sẽ bị Hồng Mông Khí cắn nuốt trực tiếp bị phân hóa chuyển thành mông khí. Tiếp theo Ngũ hành khí là năm loại khí chất căn bản xuất từ hồng mông, có thuyết nói ngũ hành từ hỗn độn nhưng hỗn độn từ đâu có, hỗn độn khí là dung hợp trong đó đủ mọi loại khí, một khi vũ trụ hay một thành phần vũ trụ bị hủy đi thì sẽ biến thành hỗn độn khí, vậy nguồn gốc vẫn là hồng mông khí. Chương hai chỉ phương pháp thổ nạp hồng mông và ngũ hành khí, giải thích nguyên tắc ngũ hành sinh khắc làm sao đo lường ngũ hành khí và cần bằng ngũ hành khí, thích chương ba dạy luyện điều kiện phải có là thân thể tiên thiên và linh hồn lực cảnh giới thứ ba (ngang với thần thức Nguyên anh kỳ của tu chân giới hay Thánh thai kỳ của Tu Thuật giới), hấp thụ hồng mông và ngũ hành qua các huyệt khiếu và Hồng Mông được thu nạp sẽ trực tiếp được Hồng Mông châu tiếp thụ, còn Ngũ Hành khí thì cường mạnh cải tạo thân thể sau đó tuỳ theo cung cấp cho Hồng Mông Linh châu. Hồng mông Linh Châu tiếp thu ngũ hành khí liền biến chuyển thành Hồng Mông khí. Chương bốn giới thiệu mười tầng tu luyện giải thích những thay đổi của tu luyện giả, và thay đổi tiến cấp của Hồng Mông Linh Châu.
Thấy trời còn tối Minh phong kín nhĩ lực, nhắm mắt khoanh chân xếp bằng trên lưới sắt trong cũi bắt đầu tu luyện Hồng Mông Ngũ hành quyết. Trước tiên Minh nhìn số lượng ngũ hành chân khí trong người thì thấy bốn lại độ cao 10, còn Kim khí còn ở độ 7. Minh tập trung ngưng thần tìn cảm giác chung quanh, một lúc sau thì cảm nhận chung quanh hiện hữu các phân tử trong không khí, các màu vàng, đỏ, xanh, trắng, xám Minh vội theo phương pháp từ mũi nạp các phân tử mang màu trắng vào cơ thể xuống đan điền. Khi thấy chung quang không còn một phân kim khí nào mới dừng lại xả khí. Minh tò mò kiểm lại thì Kim khí đã lên một chút nhưng vẫn còn ở độ 7 như trước..Thật ra tứ nhỏ đến bây giờ Hồng Mông Linh bảo không ngừng dùng Ngũ Hành khí tu bổ, chữa trị tăng cường cho thân thể Minh nếu Minh không luyện tập thì cuối cùng ngũ hành chân khí cũng được cân bằng.
Trời vừa sáng cửa phòng được mở ra. Một lão phụ bước vào phân phát cơm và nước cho các cũi. Minh ăn thử mấy miếng thấy không có gì ngon nhưng nghĩ cơ thể mình đang cần nhiều năng lượng nên ăn hết không để sót. Tên dã nhân bên đối diện thấy vậy cười. Minh trợn mắt nhìn nó bảo:
- Có cái gì thích thú đáng cười đâu?
- Ta thấy ngươi ăn cơm rất thú vị.
- Cái gì? Ăn cơm ai chẳng giống nhau.
- Không phải đâu! Ngươi ăn cơm tay múa nhanh mà tiêu sái, nhịp nhàng theo điệu đàng hoàng. Ta nói có phải không các vị?
Thí ra Minh luyện Tạc-Đao mấy năm nay, khi ăn cơm vô tình bàn tay vẫn bắt đao quyết thuận theo cổ tay ngón tay mà ăn mà không biết gì hết.
Minh nhìn chung quanh thì mọi người trong cũi chung quanh nhìn mình gật đầu.
Lại thấy lão phụ lúc nãy dọn dẹp chén tô, chưa dọn xong thì lại có bốn người khiêng lần lượt khiêng cũi đi lên chiếc xe bò chạy đến một khu chợ. Lúc này người họp chợ cũng chưa đông nên tương đối yên tĩnh. Minh quan sát các sập hàng bán đồ cổ, bán vũ khí, pháp bảo, sập hàng bán linh đan, bán dược liệu, bán tài liệu luyện khí vv... Ngưòi đi xem thì nhiều, người mua thì ít. Bỗng có năm thiếu niên hai thiếu nữ đi đến đây. Minh nghe ngóng thì ra họ là nội môn đệ tử của Thái Thanh tông được phép xuống núi lịch duyệt.
- Trịnh nhị sư ca hôm nay có tính mua món gì không sao lại dẫn chúng tôi đến nơi đây?
- Không có gì, ta chỉ muốn các ngươi hiểu biết, kiến thức một ít thế thái nhân tình của Tu chân giới.
- Ah.., các vị xem con dã nhân lông vàng kia thế nào?
- Thật cường mạnh, mắt sáng thế kia sao ta không xem ra được tu vi của nó.
- Ta đoán tu vi gì đâu có tu luyện đâu mà có tu vi.
- Hay là nó luyện thể, ta thấy thân hình chắc nịch toàn thân là cơ bắp, trên người tràn đầy năng lượng khí thế.
- Ta đoán nó tu luyện yêu quyết thì đúng hơn.
- Thất sư muội nói đúng đó ở Tu chân Giới phần nhiều đều có tu luyện.
- Ngũ sư ca chỉ có bênh cho Thất sư muội thôi, nàng nói cái gì cũng đúng a.
Minh lại thấy vị Ngũ sư ca này đỏ mặt, còn vị ngũ sư muội kia làn lén nhìn vị Nhị sư huynh với ánh mắt nhu tình biết bao. Nhưng vị nhị sư huynh này lại không quan tâm, một lúc sau Minh lại thấy vị nhị sư huynh này lén nhìn vị tứ sư muội.
- “ Bảy vị này thú vị thật, không ngờ ở tu chân giới tình yêu trai gái cũng không thiếu.”
- Ah, lại đây xem, ở đây có một chú nhỏ. Thật không ngờ nhỏ như vậy đã bị làm nô lệ rồi. Thật tội nghiệp.
Minh thấy người ta xem mình thì cứ yên lặng, trong lòng nghĩ “Mình vừa đánh giá bọn họ, họ lại đánh giá mình. Thế là hòa. Có điều ngồi trong cũi để người đánh giá có một ý vị khác”
- Ta thấy chú nhỏ này mai sau thành nhân sẽ bất phàm. Tứ sư muội đánh giá.
Minh nghe vậy nhìn vị này thì thấy khoảng 16 tuổi, vận bộ đồ vàng, da trắng mịn màng, dáng ngưòi dễ coi,nghiêm nghị, mặt trái soan cân đối mắt đẹp.
Minh nhìn một cái xong nhắm mắt lại trầm tư.
Vị tứ sư muội thấy Minh nhìn thẳng vào mặt rồi lướt qua thân người mình một lần thì rùng mình cảm thấy tâm thần chấn động như bị nhìn thấu tâm can. Lại thầm nhủ, “chú bé này không biết tu luyện môn gì mà tinh thần lực có hơn mình, ít nhất không kém mình. Tu vi của mình đã là luyện khí tầng thứ mười chẳng lẽ nó cũ tầng thứ mười.”
- Đúng vậy. Chú nhỏ này làn da bóng, ánh mắt có thần không tầm thường.
Xem đến cô gái có mị lực trong cũi làm cho các năm nam đệ tử bần thần cả người, hồn như bị lôi cuốn, hớp mất chỉ còn lại thân xác đứng trơ ra đó. Hai nữ đệ tử thấy vậy vội chạy lại kéo đi mất.
Minh còn nghe từ đàng xa.
- Mị lực thật lợi hại, chẳng lẽ nàng là hóa hình yêu tu sĩ.
- “Hoá hình yêu thú? Hình như Hỏa nhi có nói đến, đây là yêu thú ít nhất cấp 10. Sao lại ở đây được. Thật là thần bí.”
Tối về Minh lại luyện Hồng Mông Ngũ hành quyết đến sáng, xem lại Minh mừng rỡ
Kim khí đã lên 8 độ. Ban ngày lại bị đem ra chợ bán, hôm nay Minh tâm tình bình tĩnh lại, mặc cho ai muốn xem, Minh tận dụng thời gian ngồi nghiên cứu Ẩn Thân Pháp thuật. Thì ra đây là ẩn thân trận pháp dùng đan điền chân khí làm trận cơ. Minh tìm hiểu học thuộc các phương vị sau đó học các thủ pháp đến chiều tối. Cứ như thế ngày luyện trận pháp đêm luyện Hồng Mông Ngũ hành quyết, chẳng mấy ngày ngũ hành khí trong người đã cân bằng Minh có thể chính thức luyện Hồng Mông Ngũ hành quyết, hai đêm thì trị số ngũ khí đều tăng lên 1. Minh lén vào Hồng Mông Linh châu giới thử nghiệm ẩn thân trận pháp. Minh lại gọi cả Linh Châu Hồn ra đánh giá.
- Đúng rồi, lại không thấy chủ nhân đâu....
Minh dùng vận dụng “Ẩn thân thuật” sau đó múa Hùng Kê quyền rồi bay lên cao, lượn mấy vòng mới hạ thân xuống giải đi ẩn thân thuật mới hỏi:
- Lúc vừa rồi ngươi có thấy ta làm gì không?
- Không, sau khi chủ nhân ẩn thân thuật lão nô không thấy chủ nhân đâu cũng không thấy chủ nhân đã làm gì...
- Thành công rồi....dễ vậy mới luyện có bốn ngày.
- Không phải dễ đâu, đây là chủ nhân thông minh, trí nhớ tuyệt diệu mới luyện thành công nhanh như vậy, nếu không chỉ học để hiểu mấy cái phương hướng với phương vị biến ảo cũng thấy nhức đầu mấy tháng có khi cả năm cũng không hiểu ảo diệu trong đó. Nên nói lão nô nhận xét chủ nhân thông minh lại ngộ tính cao.
- Thông minh!! Người ta gọi ta Minh Ngố mà?
- Chủ nhân là ngu ngốc thì thế gian này biết bao kẻ ngu ngốc.
- Từ nay đừng gọi ta chủ nhân được không?
- Vậy gọi là gì, thiếu gia?
- Gọi thiếu gia hay Minh thiếu gia hay gọi sao cũng được miễn sao không gọi chủ nhân.
- Vậy gọi là Minh thiếu gia.
- Ta cũng gọi ngươi Lão Hồng hay hơn.
Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thấy vẫn còn trời tối thì ngồi luyện Hùng Kê nội khí, lâu nay Minh không luyện nên vẫn dừng ở tầng thứ sáu, sau khi đả thông thêm một huyệt thì xả khí vừa lúc trời sáng.
Hôm nay ra chợ Minh không có gì luyện vì Ẩn thân thuật đã luyện thành công, minh đem mấy môn võ cổ truyền ra nghiên cứu. Trước tiên đem Miêu Tẩy Diện chiêu pháp ra trong đầu thôi diễn quên hết chung quanh. Đến chiêu Linh Miêu Tróc thử bất giác gào lên một tiếng. Chung quanh chợ nghe thấy một tiếng lớn như tiếng Báo gào thị giật mình tìm chung quanh xem yêu thú nguy hiểm đang núp đâu đây.
Minh tỉnh dậy thì thấy Dã nhân nhìn mình hỏi:
- Ngươi vừa làm vậy, kêu gào một tiếng lớn người ta tưởng ở đây có báo yêu thú..
Minh giật mình không ngờ mình đang để hết tâm nghiên cứu Miêu Tẩy Diện lại sinh ra chuyện.
- Có gì đâu ta hay bắt chước tiếng kêu thú vật, kêu chơi giải buồn.
Minh lại huýt lên một tiếng chim ưng, thì thấy nhiều người chạy lại hỏi:
- Ai thấy lão Ưng ở đâu...
Lại một tiếng Ưng hót. Từ đàng xa một bóng đỏ bay tới nhanh như một mũi tên đậu trên cũi sắt của Minh. Minh nhìn kỹ con Hỏa Ưng thì thất vọng vì không phải Hoả nhi của mình vì con này đã là cấp hai, toàn thân lông đỏ. Phiá sao một đứa con gái vận màu đỏ với mấy người thanh niên chạy tới .
- Hỏa Vũ sao lại bay lại đây? Mau trở lại đây.
Con Hỏa Vũ không nghe lời cứ đứng đó hết nhìn cô gái áo đỏ lại nhìn Minh.
Có người nhận ra cô gái thốt.
- Thì ra Tiểu Hỏa mỹ nhân La Tiểu Hồng, ái nữ nhỏ nhất của La gia tộc.
Cô gái áo đỏ không hiểu tại sao Hỏa Vũ không nghe lời lại cứ theo tên nô lệ này.
- Ngươi tên gì?
- Hàn Tinh.
- Lão bản thằng nhỏ Hàn Tinh này ta muốn mua không biết nó giá bao nhiêu.
- Ba chục vạn trung phẩm linh thạch.
- Cái gì! Ba chục vạn, lão nói giỡn ta à.
- Thằng này vừa nhỏ, vừa đen, không có tu vi gì mà đòi giá cao quá đó.
- Năm vạn...ta trả năm vạn được không.
Minh không ngờ trị giá mình được tăng lên, hôm trước lão chỉ đòi có 2 vạn trung phẩm linh thạch.
- Không được, thôi ta nói thật giá không thể bớt nữa 20 vạn trung phẩm linh thạch.
- Mười lăm vạn ta mới mua, hai chục vạn còn quá mắc.
- Thôi được. Mười lăm thì mười lăm lã chịu lỗ một chút cho vừa lòng cô bé.
- Hôm nay ta không mang đủ linh thạch ngày mai tới lấy được không? Lão không được bán nó cho ai đó.
Nói xong cô gái tung ra một màn trắng xoá chụp xuống con Hoả Vũ. Con Hoả Vũ không ngờ bị chủ tung lưới không kịp tránh thoát bị cô gái nhỏ bắt rồi rời khỏi.
- Đúng là khinh người quá đáng mà, may mà cô ta hôm nay không mang đủ tiền không thì ta không thoát được hành hạ của cô ta. Nghĩ đến đây Minh đã quyết định hành động trong đêm nay.