*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Những thế hệ đời sau có thể hấp thụ năng lượng trong quá trình tu luyện và tăng nhanh tốc độ tu luyện của mình.
Nhưng võ đạo của ông cụ Diệp đúng là khá kém.
Cả đời ông ta chẳng mấy khi tu luyện nên nguồn năng lượng bị phong ấn trong cơ thể vẫn còn.
Thông thường, ông cụ Diệp không thể phá bỏ phong ấn này.

Nhưng lúc này ông cụ Diệp vì cái
chết của Tô Minh và cháu gái Diệp Mộ Cẩn và còn tận mắt nhìn thấy người nhà họ Diệp chết trước mặt mình nên mọi cảm xúc như phẫn nộ, bi thương, tuyệt vọng đều dồn nén đến cực độ.
Lúc mà ông ta thoát khỏi chính tiềm lực của mình thì miễn cưỡng phá bỏ phong ấn năng lượng trong cơ thể khiến khí tức toàn thân điên cuồng tăng bậc lên cảnh giới tòn giả.
Tất nhiên đây chỉ là tạm thời.

Hơn nữa di chứng rất lớn, sẽ phá hoại sức sống trong cơ thể ông ta.
Có thể nói, lúc lựa chọn gỡ bỏ phong ấn này thì ông cụ Diệp sẽ phải chết, mà không có bất cứ cơ hội cứu vãn nào.
ông cụ Diệp tạm thời trở thành cường giả ở cảnh giới tôn giả, tốc độ khá nhanh rồi xông lại phía Cơ Khâm và Diệp Võ.
"Hì hì...!Lão già này muốn cứu người ư? Nằm mơ đi!”, Cơ Khâm cảm nhận được gì đó nên ngẩng đầu lên nhìn về phía ông cụ Diệp đang bổ nhào tới mà không sợ hãi gì, chỉ nhe răng ra cười.
Sau đó hẳn ta đột nhiên nhấc chân lên.
"Bụp...”, hắn ta đá mạnh một
cái.

Đầu Diệp Võ biến thành màu trắng đỏ nát vụn.
Diệp Võ đã chết!
"Diệp Võ...!", Chu Khánh Di liều mình đến gần nhưng thật không ngờ cô ta lại phải tận mắt nhìn cánh Diệp Võ bị giẫm nát đầu.
Cô ta và Diệp Võ ở trong viện võ đạo nhà họ Diệp mấy năm, hai người vừa là chiến hữu vừa là tình anh em.
Lúc này Diệp Võ chết thê
thám trước mặt cô ta như vậy, đúng là đả kích tàn nhẫn.
Cô ta không thể chấp nhận được!
Nước mắt Chu Khánh Di tuôn rơi, cô ta gào hét rồi lại ngây người ra.
"Hì hì...!Cò cũng là người phụ nữ của Tô Minh hả? Đẹp lắm! Nhưng mà tiếc quá, trong lúc chiến đấu không nên sơ suất thế chứ?"
Đúng lúc này, một giọng nói tàn nhẫn và quái dị lập tức phá vỡ tiềm thức của Chu Khánh Di.
Cô ta theo bản năng nghiêng người né tránh nhưng vẫn hơi muộn.

"Phụp...", kiếm của Cơ Khâm xoẹt ngang qua cánh tay và gò má của Chu Khánh Di.
Cũng may là tốc độ của Chu Khánh Di nhanh như chớp, chứ nếu không thì cò ta đã chết rồi.
Mặc dù không chết nhưng toàn thân cô ta lùi về sau, cảm giác đau đớn thấu tim.
Cánh tay trái của cò ta bị kiếm chém đứt, máu tươi chảy ào ào.
Bên gò má trái thì đỏ ửng, cũng bị cắt mất một phần.

Khuôn mặt vốn xinh đẹp giờ đây máu tươi chảy ra nhìn đến sợ.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play